Thu Sơn cùng Linh Nhi hạ xuống mặt đất, quang cảnh xung quanh có lẽ cũng trải qua 1 trận chiến khốc liệt, đa số nhà của Xà nhân đều dựng bằng gỗ, nhìn 10 nhà thì có đến 9 nhà không còn nguyên vẹn.
- Đến! Linh Nhi, mau nấp đi.
Thu Sơn cảm thấy được có vẻ như 3 người đã quay lại đây, hắn liền cùng Linh Nhi ẩn nấp.
Linh Nhi đã có thuật ẩn thân nên Thu Sơn không lo lắng, còn hắn thì có hệ thống che giấu khí tức nên cũng không lo lắng bị phát hiện, nói chính xác hơn họ không thể bị phát hiện.
Thu Sơn vừa nấp xong liền có 3 người lăng không bay đến.
Nguyên anh cảnh có thể tự do phi hành, giống như khi Thu Sơn triệu hồi Chu Tước Dực vậy.
- Bệ hạ Xà nhân tộc, ta đã nói ngươi ngoan ngoãn giao Tiểu Hy công chúa ra, bằng không Lưu Độc ta sẽ diệt từng người Xà nhân tộc các ngươi, cho các ngươi biết thế nào là sống không bằng chết.
- Ngông cuồng.
- Dựa vào chút bản lĩnh của ngươi liền muốn mang con gái ta đi? Nực cười.
Thu Sơn vừa nhìn đã biết 2 Xà nhân này là Bệ hạ cùng Nữ hoàng Xà nhân tộc, còn Nhân tộc này khiến Thu Sơn khá dè chừng.
Thu Sơn hắn không muốn nói việc này nhưng từ lần đầu gặp Tiểu Hy hắn đã biết nàng có thể chất đặc biệt, nàng có dòng máu Xà nhân cực kỳ thuần khiết, tuy nói vậy nhưng cơ thể nàng chính là độc, máu nàng chỉ cần 1 giọt thôi cũng đủ ngươi hồn siêu phách tán.
Lưu Độc này hẳn đã biết nàng có thể chất đặc biệt này, nếu đã biết mà còn bằng mọi giá có được thì người này chắc chắn là... Độc đan sư.
Luyện đan sư hoàn toàn đối lập với Độc đan sư, Luyện đan sư luyện đan giúp người thì Độc đan sư lại ngược lại, Luyện đan sư đôi khi cũng dùng độc nhưng họ không giống Độc đan sư. Độc đan sư luôn luôn tìm cách khiến độc của mình trở lên mạnh hơn, họ không ngại tìm "chuột bạch" để thử độc, Độc đan sư coi mạng người như cỏ rác nên mới bị người người khinh bỉ.
- 2 con chuột nhắt, đã vậy đừng trách Lưu Độc ta.
- Phí lời, muốn lên liền lên.
2 bên lại tiếp tục lao đến nhau, Thu Sơn cũng không chứng kiến được gì nhiều bởi tốc độ của họ quá nhanh căn bản hắn không theo kịp.
- Có vẻ 2 Xà nhân này sắp thua rồi.
- Hả?
Thu Sơn đang im lặng quan sát thì Linh Nhi lên tiếng.
- Ta thấy họ vẫn đánh ngang tay mà, tại sao ngươi lại nói 2 người họ sắp thua?
Thu Sơn không hiểu hỏi.
- 2 người này đã trúng độc, họ chỉ đang cố gắng kéo dài thời gian để Xà nhân tộc trốn đi thôi...
- Rầm!!!
Linh Nhi còn chưa nói xong Nữ hoàng liền bị Lưu Độc đánh 1 chưởng bay xuống mặt đất.
- Ái Linh!
Bệ hạ liền lao xuống ôm lấy Nữ hoàng, có vẻ nàng bị thương rất nặng, trên mặt còn chuyển sang màu trắng bệch nhưng môi nàng lại thâm đen, độc dược đã phát tác rồi a.
- Đôi phu thê các ngươi có thể chết cùng nhau được rồi.
- Dừng lại.
Lưu Độc đang định ra tay thì âm thanh Thu Sơn vang lên.
Thu Sơn lúc này từ từ bước ra, hắn nghĩ bây giờ không ra thì còn lúc nào ra nữa, tên Lưu Độc này là Nguyên anh sơ kỳ hi vọng hắn là 1 tên nhát gan a.
- Hử, tiểu tử, ngươi là ai? Dám xen vào chuyện của Lưu Độc ta, muốn chết?
Lưu Độc gằn giọng quát.
- Chủ nhân, chi bằng để Linh Nhi cắt lưỡi hắn.
Linh Nhi bên cạnh Thu Sơn nói.
- Nguyên... Nguyên anh hậu kỳ?
Lưu Độc e dè nhìn Linh Nhi.
- Vậy ngươi ra tay đi, hắn dám lên giọng với ta thì phải để cho hắn biết 1 chút gọi là lễ độ, còn nữa, làm chuyện này nhanh gọn lên, chúng ta còn có hẹn với chưởng môn Thiên Sơn tông, không nên để tên tép riu này làm trễ thời gian của chúng ta.
- Vâng, chủ nhân.
Lưu Độc hắn choáng váng, hắn vừa nghe 1 Nguyên anh hậu kỳ gọi tiểu tử này là chủ nhân, hơn nữa tiểu tử này còn có quan hệ với chưởng môn Thiên Sơn tông, quan trọng hơn hết là hắn không nhìn ra được cảnh giới của tiểu tử này a.
- A, khoan đã.
Lưu Độc vội vàng nói.
- Còn điều gì muốn trăn trối hả?
Linh Nhi hỏi hắn.
- Ban nãy Lưu Độc ta có chút mạo phạm mong ngài bỏ qua, không biết cao danh của ngài là gì?
- Ngươi xứng sao?
Thu Sơn không nói Lưu Độc cũng chẳng dám làm gì, Thu Sơn mang đến cho hắn 1 cảm giác bất an a.
- Ta nói cho Lưu Độc ngươi biết, đừng tưởng có chút mặt mũi ở giang hồ này liền coi nó là nhà của ngươi, hôm nay ta không muốn trễ hẹn, ngươi muốn chết hay là... cút?
Thu Sơn trừng mắt nhìn Lưu Độc quát.
- Ngài nói đúng... ngài nói đúng, ta liền cút.
Lưu Độc nói xong liền rời khỏi đây.
Thu Sơn nhìn Linh Nhi thấy nàng cũng gật đầu thì hắn liền ngồi phịch xuống đất thở dốc.
- Đến! Linh Nhi, mau nấp đi.
Thu Sơn cảm thấy được có vẻ như 3 người đã quay lại đây, hắn liền cùng Linh Nhi ẩn nấp.
Linh Nhi đã có thuật ẩn thân nên Thu Sơn không lo lắng, còn hắn thì có hệ thống che giấu khí tức nên cũng không lo lắng bị phát hiện, nói chính xác hơn họ không thể bị phát hiện.
Thu Sơn vừa nấp xong liền có 3 người lăng không bay đến.
Nguyên anh cảnh có thể tự do phi hành, giống như khi Thu Sơn triệu hồi Chu Tước Dực vậy.
- Bệ hạ Xà nhân tộc, ta đã nói ngươi ngoan ngoãn giao Tiểu Hy công chúa ra, bằng không Lưu Độc ta sẽ diệt từng người Xà nhân tộc các ngươi, cho các ngươi biết thế nào là sống không bằng chết.
- Ngông cuồng.
- Dựa vào chút bản lĩnh của ngươi liền muốn mang con gái ta đi? Nực cười.
Thu Sơn vừa nhìn đã biết 2 Xà nhân này là Bệ hạ cùng Nữ hoàng Xà nhân tộc, còn Nhân tộc này khiến Thu Sơn khá dè chừng.
Thu Sơn hắn không muốn nói việc này nhưng từ lần đầu gặp Tiểu Hy hắn đã biết nàng có thể chất đặc biệt, nàng có dòng máu Xà nhân cực kỳ thuần khiết, tuy nói vậy nhưng cơ thể nàng chính là độc, máu nàng chỉ cần 1 giọt thôi cũng đủ ngươi hồn siêu phách tán.
Lưu Độc này hẳn đã biết nàng có thể chất đặc biệt này, nếu đã biết mà còn bằng mọi giá có được thì người này chắc chắn là... Độc đan sư.
Luyện đan sư hoàn toàn đối lập với Độc đan sư, Luyện đan sư luyện đan giúp người thì Độc đan sư lại ngược lại, Luyện đan sư đôi khi cũng dùng độc nhưng họ không giống Độc đan sư. Độc đan sư luôn luôn tìm cách khiến độc của mình trở lên mạnh hơn, họ không ngại tìm "chuột bạch" để thử độc, Độc đan sư coi mạng người như cỏ rác nên mới bị người người khinh bỉ.
- 2 con chuột nhắt, đã vậy đừng trách Lưu Độc ta.
- Phí lời, muốn lên liền lên.
2 bên lại tiếp tục lao đến nhau, Thu Sơn cũng không chứng kiến được gì nhiều bởi tốc độ của họ quá nhanh căn bản hắn không theo kịp.
- Có vẻ 2 Xà nhân này sắp thua rồi.
- Hả?
Thu Sơn đang im lặng quan sát thì Linh Nhi lên tiếng.
- Ta thấy họ vẫn đánh ngang tay mà, tại sao ngươi lại nói 2 người họ sắp thua?
Thu Sơn không hiểu hỏi.
- 2 người này đã trúng độc, họ chỉ đang cố gắng kéo dài thời gian để Xà nhân tộc trốn đi thôi...
- Rầm!!!
Linh Nhi còn chưa nói xong Nữ hoàng liền bị Lưu Độc đánh 1 chưởng bay xuống mặt đất.
- Ái Linh!
Bệ hạ liền lao xuống ôm lấy Nữ hoàng, có vẻ nàng bị thương rất nặng, trên mặt còn chuyển sang màu trắng bệch nhưng môi nàng lại thâm đen, độc dược đã phát tác rồi a.
- Đôi phu thê các ngươi có thể chết cùng nhau được rồi.
- Dừng lại.
Lưu Độc đang định ra tay thì âm thanh Thu Sơn vang lên.
Thu Sơn lúc này từ từ bước ra, hắn nghĩ bây giờ không ra thì còn lúc nào ra nữa, tên Lưu Độc này là Nguyên anh sơ kỳ hi vọng hắn là 1 tên nhát gan a.
- Hử, tiểu tử, ngươi là ai? Dám xen vào chuyện của Lưu Độc ta, muốn chết?
Lưu Độc gằn giọng quát.
- Chủ nhân, chi bằng để Linh Nhi cắt lưỡi hắn.
Linh Nhi bên cạnh Thu Sơn nói.
- Nguyên... Nguyên anh hậu kỳ?
Lưu Độc e dè nhìn Linh Nhi.
- Vậy ngươi ra tay đi, hắn dám lên giọng với ta thì phải để cho hắn biết 1 chút gọi là lễ độ, còn nữa, làm chuyện này nhanh gọn lên, chúng ta còn có hẹn với chưởng môn Thiên Sơn tông, không nên để tên tép riu này làm trễ thời gian của chúng ta.
- Vâng, chủ nhân.
Lưu Độc hắn choáng váng, hắn vừa nghe 1 Nguyên anh hậu kỳ gọi tiểu tử này là chủ nhân, hơn nữa tiểu tử này còn có quan hệ với chưởng môn Thiên Sơn tông, quan trọng hơn hết là hắn không nhìn ra được cảnh giới của tiểu tử này a.
- A, khoan đã.
Lưu Độc vội vàng nói.
- Còn điều gì muốn trăn trối hả?
Linh Nhi hỏi hắn.
- Ban nãy Lưu Độc ta có chút mạo phạm mong ngài bỏ qua, không biết cao danh của ngài là gì?
- Ngươi xứng sao?
Thu Sơn không nói Lưu Độc cũng chẳng dám làm gì, Thu Sơn mang đến cho hắn 1 cảm giác bất an a.
- Ta nói cho Lưu Độc ngươi biết, đừng tưởng có chút mặt mũi ở giang hồ này liền coi nó là nhà của ngươi, hôm nay ta không muốn trễ hẹn, ngươi muốn chết hay là... cút?
Thu Sơn trừng mắt nhìn Lưu Độc quát.
- Ngài nói đúng... ngài nói đúng, ta liền cút.
Lưu Độc nói xong liền rời khỏi đây.
Thu Sơn nhìn Linh Nhi thấy nàng cũng gật đầu thì hắn liền ngồi phịch xuống đất thở dốc.
Danh sách chương