"A,thế giới hiện tại sao...ừm,rất hỗn loạn,lỗ hổng quá nhiều,cực kì rắc rối!"Nguyệt An Tuyết ngẫm nghĩ một chút,nói ra ý kiến của mình.

"Chính xác.Biết vì sao nó lại rách nát như thế không?"

"Ách,cái này thì tôi không biết rồi,mong đại nhân chỉ dạy."

"Một bài kiểm tra năng lực dành cho ngươi đấy,ứng cử viên của vị trí thủ hộ giả!"Một quả bom được ném ra,khiến cho Nguyệt An Tuyết sững sờ đến vài giây mới lấy lại tinh thần.

"Quân đại nhân,ngài...ngài đừng đùa nữa a,ta làm sao có thể..."Làm thủ hộ giả chứ!

"Linh Linh,nhóc chỉ có hai lựa chọn.Một là phấn đấu trở thành một thủ hộ giả có tư cách hoặc là Nguyệt An Thần,Tư Đồ Tà và Thượng Quan Kỳ cùng ngươi cùng chết.Suy nghĩ cho thật kĩ đi,lựa chọn toàn bộ nằm trong tay của ngươi!"Quân Lam Nguyệt âm thanh nghiêm nghị,không dung xem thường,ánh mắt tràn ngập tia lạnh lùng xa cách,không còn vẻ ôn hoà vừa rồi nữa.

"Ta..."

"Ngươi có 15 năm để chuẩn bị và lựa chọn,một khi thất bại,tính mạng của cả ba tên kia sẽ cùng ngươi biến thành cát bụi trong vũ trụ bao la này,vĩnh viễn không nhập luân hồi."

"Vì sao lại là ta,Quân đại nhân?"Nguyệt An Tuyết vẻ mặt phức tạp nhìn mỹ nữ trước mặt,người cô kính trọng hơn cả cha mẹ mình.

"À,ta hình như quên nói thì phải.Hai thằng ngu kia đã tự động chủ trương đem ngươi bán...khụ,thay ngươi làm một cuộc giao dịch."Quân Lam Nguyệt biết mình nói nhầm liền nhanh chóng sửa lại.

"Giao dịch?"Nguyệt An Tuyết nhíu chặt mày,có vẻ vừa rồi trị hai tên kia còn chưa đủ thì phải,dám tự ý chủ trương thay cô,hừ hừ!

"Kiếp này ngươi sẽ có lại toàn bộ sức mạnh lẫn linh hồn huyết mạch của Tu La nhất tộc hoàn chỉnh mà không phải là bán Tu La nữa,đổi lại ngươi sẽ phải tham gia tuyển chọn thủ hộ giả mười vạn năm một lần.Đó là toàn bộ ý tứ của cuộc giao dịch đó!"Quân Lam Nguyệt cười tủm tỉm,nhìn vẻ mặt ngày càng đen của An Tuyết.

"Nghĩa là tôi chỉ còn thời gian 15 năm để khôi phục tu vi và bắt buộc tham gia cuộc tuyển chọn thủ hộ giả?"Im lặng một lúc lâu,Nguyệt An Tuyết lên tiếng hỏi.

"Đúng,15 năm.Sau 15 năm,ngươi phải đưa ra quyết định với thiên đạo nơi đó.Nếu ngươi quyết định tham gia thì sẽ cùng đồng đội ngươi chọn truyền tống đi đến nơi diễn ra,trái lại nếu ngươi từ chối thì."Quân Lam Nguyệt ngừng lại và không nói tiếp,nhưng điều này cũng đủ để Nguyệt An Tuyết biết,hậu quả sau khi cô từ chối sẽ là gì.

Khi cô từ chối cũng là sự kết thúc cho cái thế giới rách nát này,toàn bộ sẽ chôn cùng cô.

"Nào,cái không gian sính lễ ta cho ngươi cũng đâu phải làm đồ trang trí,đừng làm cái vẻ mặt thối đó.Nhóc tốt nhất đừng làm bọn ta thất vọng nga~,Nguyệt An Tuyết."Quân Lam Nguyệt nói xong thì biến mất.

-----Kết thúc cuộc nói chuyện-----

"Cùng ta sẽ biến thành cát bụi vũ trụ sao?"Nguyệt An Tuyết đưa mắt nhìn mặt biển xa xăm,cúi người nắm lấy một nắm cát trên bờ biển và nhìn nó lần lượt chảy xuống khỏi lòng bàn tay mình.

Hoặc sinh hoặc tử,tất cả đều nằm vào quyết định của cô.Nếu trong 15 năm,cô không đưa ra lựa chọn,cả ba người họ và thế giới này sẽ cùng cô vĩnh viễn biến mất khỏi vũ trụ vô hạn.

Mà thủ hộ giả là gì,đó chính là những người có sức mạnh khủng bố quản lý một khu vực tinh vực được chỉ định trong vũ trụ.Công việc chính là quản lý và tuần tra bảo bộ các vị diện hay tinh vực trong khu vực mình được phân công,diệt trừ bất kì kẻ xâm nhập trái phép nào tiến vào vị diện và có hành động uy hiếp tới vị diện.

Các thủ hộ giả đa phần đều được người có thực lực mạnh ứng cử,một khi không thành công thì ứng cử viên đó cũng bị xoá sổ khỏi vũ trụ này,linh hồn biến thành cát bụi vĩnh viễn không thể nhập luân hồi.

Đó là sự tàn khốc trong việc chọn lọc người sẽ trở thành thủ hộ giả,nhìn thì đáng sợ như thế nhưng khi đã trở thành thủ hộ giả thì cả thân phận và địa vị luôn được những người đạt thần cách hay thánh vị mơ ước.

Trong hàng ngàn hàng trăm vạn năm qua,không thiếu cường giả vì muốn trở thành thủ hộ giả mà đánh mất tính mạng.Cứ một trăm triệu vạn tỉ người thì chỉ mới có một người có thể trở thành thủ hộ giả cao quý,không phải cứ muốn là làm được.

Nói trắng ra là đem tính mạng bản thân và đồng đội ra mà cược,thắng thì có địa vị cùng thực lực siêu việt mà thua thì biến mất khỏi vũ trụ bao la này.Một ván bài tỉ lệ thắng cực thấp,càng không có đường lui về.

"Thống,ngươi đang cất giữ nguồn lực lượng kia đúng không?"

[Ting,đúng vậy thưa ký chủ.Bởi vì cơ thể hiện tại của ký chủ quá phế,không có khả năng tiếp nhận toàn bộ nên hệ thống tự chủ trương phong ấn lại và chỉ để cô tiếp nhận một ít mà thôi!]

"A,là như thế sao."

"Quân đại nhân,đôi khi người thật ôn nhu nhưng đôi khi cũng quá hố người a.Đây mà bảo ta có hai lựa chọn sao,ngài rõ ràng là biết ta chỉ có một con đường là trở thành thủ hộ giả a~."Nguyệt An Tuyết cười khổ,phủi sạch đống cát trong tay và trở về biệt thự.

Thôi bỏ đi,chuyện đã tới nước này thì có đem hai tên kia ngược vài lần cũng không đổi được gì.Vẫn là thuận theo tự nhiên đi,có lẽ nên tìm lúc nào đó nói rõ cho hai tên đó vậy,quả thật là bị người tính kế cảm giác chẳng dễ chịu gì.

Bốn ngày sau—

"Tuyết Tuyết,cái này là tạo trang phục sao,nhìn rất thú vị nha~."Matsumoto Rangiku hai mắt toả sáng,nhìn cái máy nằm chiễm chệ giữa phòng.

"Đưa bản thiết kế,lượng vải cùng thuốc nhuộm đặc biệt là nó sẽ tự làm hết!"Nguyệt An Tuyết nhấp một ngụm trà,nói.

"Chị đừng có mà nghĩ tới việc em sẽ cho chị thuốc nhuộm và vải đặc biệt nhé,tự đi xuống kho hàng lấy vải dưới đó mà dùng!"Một câu trực tiếp chặt đứt đường lui của người nào đó.

"Oa,Tuyết Tuyết thật xấu quá đi,không chịu đâu.Chị muốn quần áo đẹp cơ!"Matsumoto Rangiku nước mắt lưng tròng,lắc lắc người và cái cặp bưởi trước ngực cũng đi theo cùng lắc.

"Dùng vải thường may cũng đẹp mà,không nhất thiết phải là vải đặc biệt a."Cô nghiến răng nói.

"Nhưng vải đặc biệt sờ vào cực kì thoải mái nha,chị muốn vải đặc biệt cơ!"

Một đám tử thần trực tiếp ngẩng đầu nhìn trần nhà,cúi đầu nhìn sàn nhà,tuyệt đối không dám nhìn Rangiku cùng An Tuyết đang bốc hoả bên kia.

"Chị Rangiku,quần áo của chị đã chất đầy hai phòng rồi đấy,ngay cả phòng của Gin cũng một nửa là đồ của chị.Với lại,loại vải đặc biệt là có hạn,không thể cho."Nguyệt An Tuyết gân xanh nổi lên.

"Nhưng chị muốn quần áo đẹp và thoải mái cơ,Tuyết Tuyết!"

"Quần áo đẹp ở trong mạt thế để cho mấy thằng tinh trùng lên não xáp vào hả?"Cô không khách khí cho một cái trừng trắng mắt,cô thừa biết cái vị mỹ nhân ngực to này thích mặc kiểu đồ gì,toàn là đồ sexy không thì ai mà chịu cho nổi hả hả!

"Ách,nhưng mà..."Rangiku vẻ mặt vô tội,hai ngón trỏ đẩy đẩy vào nhau cực kì đáng thương.

"Gin,quản tốt bà xã nhà anh.Hiện tại là mạt thế,nếu có đứa con gái dáng người bốc lửa,quần áo xinh đẹp xa xỉ đi ra ngoài thế nào cũng gặp vài thằng thèm khát,đến lúc đó đừng có mà trở về khiếu nại!"Cô đem mắt liếc sang cái tên nào đó đang ngồi làm cảnh từ nãy đến giờ.

"Khụ,được rồi.Rangiku,em mau ngồi xuống đi,quần áo gì đó thì cứ từ từ,chẳng phải chúng ta sau này còn ra ngoài thu vật tư sao,thu nhiều một chút quần áo đẹp là được mà.Hoặc là em làm vài bản vẽ thiết kế trang phục đẹp dùng vải thường may,không cần dùng vải đặc biệt nga~."Ichimaru Gin hết cách,kéo Rangiku lại ngồi bên cạnh mình.

Còn về phần thằng nào dám dùng ánh mắt sói khát tình nhìn cô,hắn không ngại dùng Shinso đâm mù mắt bọn hắn đâu,hừ!

Được rồi,con hồ ly lai rắn độc nào đó đã nổi máu ghen,trước cắm nhang cầu siêu cho thằng ngu nào đó ở tương lại đi đã.

"Thôi được rồi,Tuyết Tuyết,nhớ vẽ cho chị nhiều mẫu đẹp nha nha~"Matsumoto Rangiku cuối cùng thoả hiệp,nhào tới ôm Nguyệt An Tuyết mà cọ cọ.

Nguyệt An Tuyết bị cọ mà gân trên trán nhảy hip hop liên tục,thật sự là hết cách vị mỹ nữ ngực khủng này luôn.Bộ nhìn cô giống nhà thiết kế thời trang lắm hả,còn bảo vẽ vài mẫu đồ đẹp còn không bằng bảo cô đi tìm tang thi chém cho nhanh.

"Khụ,muốn quần áo đẹp thì chờ tên Ishida Uryuu đến mà tìm hắn,tên đó không phải rất giỏi về khoản này sao?"

"Ừ ha,vậy lần sao phải gọi hắn ra mới được!"Matsumoto Rangiku bừng tỉnh đại ngộ,còn không quên đem mặt Nguyệt An Tuyết đề vào ngực mình mà cọ.

"Matsumoto,phiền cô buông Tuyết Tuyết ra."Đúng lúc này,một giọng lạnh đến thấu xương vang lên bên tai Rangiku,cô nàng lập tức nhịn không được mà rùng mình một cái.

"Ách,xin lỗi nhé,Kuchiki đại nhân."Rangiku chảy mồ hôi hột,nhanh chóng buông Nguyệt An Tuyết ra rồi phóng về bên cạnh Ichimaru Gin mà run lên.Cái đậu phộng,có cần đáng sợ như thế không a,cô suýt chút tưởng mình bị Senbonzakura xé xác rồi!

"Thu lại khí lạnh đi,em hơi lạnh rồi đấy!"Nguyệt An Tuyết tức cười nhìn Rangiku như chuột thấy mèo,rúc vào trong lòng Gin mà ánh mắt đáng thương hề hề nhìn cô.

"Ân,em có sao không?"Kuchiki Byakuya nhanh chóng thu lại khí lạnh mà lo lắng nhìn cô.

"Không sao,bây giờ thì ai trước đây?"Nguyệt An Tuyết khẽ lắc đầu,nhìn về phía những người khác hỏi.

"Tuyết Tuyết,để ta lên trước đi.Ta thật hứng thú với cái máy kia nga~."Urahara Kisuke phe phẩy cái quạt trong tay,mắt liếc về phía cái máy.

"Ân,tuỳ tiện."

Urahara Kisuke nhanh chóng đi tới và đứng ở vị trí camera để quét,sau khi ánh sáng từ máy quét một lần trên người hắn xong liền bắt đầu hoạt động.Chỉ tầm 10 phút đã xong,đồ được gấp gọn và cho vào một cái túi trong ép lại.

"Oa,thật là nhanh quá!"Hinamori Momo nhịn không được hô lên,đi theo còn có cái gật đầu của mọi người.

"Ân,đường may hoàn mỹ không một lỗi nào!"Yoruichi nhanh chóng cướp bộ đồ từ trong tay Kisuke,mở ra nhìn một lần mà cảm thán.

Bộ đồ gồm có một bộ quần áo đen,đi kèm với áo khoác màu trắng dài đến đầu gối,đôi giày màu đen và cặp găng tay hở ngón màu đen.

"A,ở cổ tay áo có cái kí hiệu nè,đây là gì vậy Tuyết Tuyết?"Yoruichi nhanh chóng nhìn thấy ở vai áo khoác cùng cổ tay áo trong có một cái hình mạn châu sa màu đỏ như máu.

"À,đó là kí hiệu của tổ nha.Chúng ta là tổ đặc biệt và biểu hiện là đồ án hoa mạn châu sa,tổ chiến đấu là hoa tường vi,tổ y tế là chữ thập và cuối cùng là tổ hậu cần là bông lúa.Ở ngực trái áo sơ mi cũng có kí hiệu đội đấy."Nguyệt An Tuyết cười tủm tỉm trả lời,về cái hình của tổ hậu cần thì thật sự là cô nghĩ hoài chẳng biết để gì thôi thì để cái đó cho dễ hiểu.

"Chị,vậy tổ nghiên cứu đâu?"Nguyệt An Thần ngồi ở một bên nghe,lại tò mò hỏi.

"Hả,tổ nghiên cứu nào?Đừng nói với chị em định lập thêm tổ nhé!"Nguyệt An Tuyết bất ngờ,quay đầu nhìn thằng em nhà mình với vẻ mặt mù mịt.

"Ách,chuyện này hình như em quên nói với chị.Em cùng đám Tư Hàn bàn xong,đợi khi thi triều xong sẽ thành lập một tổ nghiên cứu về vấn đề phát triển máy móc và vacxin phòng ngừa virus tang thi a."Nguyệt An Thần sau khi nhớ tới gì đó,nhịn không được đỏ mặt giải thích.Hắn sao lại quên mất bà chị nhà hắn là trùm trốn họp,đó giờ chỉ chịu dự họp có hai lần duy nhất,còn lại trốn mất biệt không thấy tăm hơi đâu.

"À,vậy thì dùng ống nghiệm làm tiêu biểu cũng được mà.Trong đội có nghiên cứu sinh hay là tiến sĩ sinh học sao?"

"Ân,có vài người.Bất quá xem hiện tại,có lẽ phải đợi đến căn cứ rồi bắt đầu lập đội là thích hợp nhất."

"U,có tổ nghiên cứu hả,Tuyết Tuyết,ta cũng muốn tham gia."Urahara Kisuke hai mắt sáng rực như sao,nhào tới trước mặt Nguyệt An Tuyết mà dùng vẻ mặt lấy lòng khiến toàn thân cô da gà nổi hết lên.

"Ách,nếu vậy thì....Kisuke ở hai tổ đi.Anh dẫn đầu tổ nghiên cứu và cũng là thành viên tổ đặc biệt."Nguyệt An Tuyết bị nhìn đến không tài nào tiếp thu được nữa,đành ra chủ ý.

"À,cái này không sai.Nếu có chú Urahara coi chừng,tiện cho việc quản giáo đám nhà nghiên cứu cao ngạo kia."Nguyệt An Thần cũng gật đầu tán thành ngay lập tức.

Thay vì để người bên ngoài làm tổ trưởng còn không bằng để người của mình tiếp nhận vị trí,dù sao những người trong tổ đặc biệt của chị hắn thì tỉ lệ phản bội là bằng 0,rất an toàn.

"Ngạch,chú?"Urahara Kisuke khoé miệng khẽ giật giật,bộ hắn bề ngoài già đến vậy sao?Vì cái quần gì Nguyệt An Thần đối với Yoruichi thì gọi là chị mà đến phiên hắn lại bị thăng cấp làm chú rồi?!

"Không muốn bị gọi chú thì ông anh đi đổi lại cái hình tượng của mình đi,quá xấu và thảm hại."Nguyệt An Tuyết cho một cái trợn trắng mắt đầy khinh bỉ,hoàn toàn đả kích ai đó.

"A nha,không cần đả kích thế chứ,Tuyết Tuyết."Urahara Kisuke cười ha hả,chạy đi thay đồ.

"Vậy thì cứ tạm như thế đi,đợi cả đoàn đến căn cứ và ổn định lại rồi tính tiếp."

Nguyệt An Tuyết nói xong,đứng lên đi tới cái máy để quét.Sau khi đồ may hoàn tất,cô cầm lấy và đi thẳng vào phòng bên cạnh để mặc thử,những người khác cũng lần lượt đi lên để may phần đồ của mình.

Sau khi thay xong,Nguyệt An Tuyết bước ra nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người.

"Oa,nhìn thật đẹp nha,dù rất đơn giản nhưng lại mang tới sự nghiêm túc cần có.Đồng phục quả nhiên là đẹp nhất!"Matsumoto Rangiku cũng đã thay xong đồ và đi ra.

"Ừ,rất đẹp,Tuyết Tuyết."Hoắc Tử Thiên hai mắt nhìn thẳng,không tài nào dời mắt đi được.

"Rất hợp với em."Kuchiki Byakuya với khuôn mặt than vạn năm đã biểu hiện một chút nhu hoà khó gặp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện