Tâm trạng bà Vương khá lên nhiều, hai con trai của bà đều là những đứa con hiếu thảo.
Gần đây vừa thu hoạch vừa trồng trọt, thức ăn của mọi người đều là những món ngon nhất, hôm nay Trương Dũng làm bánh bao hai trong một. Chính là bột trắng trộn bột ngô, rau là cà rốt xào trứng, đậu phụ kho, rau chân vịt xào.
Vụ thu hoạch và trồng trọt kéo dài khoảng mười ngày, ngày nào cũng phải có chút thịt thà, nếu không thật sự không chịu nổi.
Hôm nay đến lượt Trương Hồng Châu nấu cơm ở điểm thanh niên tri thức, hôm qua rán mỡ lợn còn lại không ít tóp mỡ, hôm nay để xào một ít, làm món tóp mỡ cải thảo.
Tóp mỡ vừa cho vào chảo, mùi dầu mỡ lan tỏa, Trương Hồng Châu không nhịn được mà nôn khan.
“Ọe ~” Trương Hồng Chậu cũng không biết bản thân bị sao, tự dưng đang yên đang lành lại thấy buồn nôn, che miệng lại, nhanh chóng xào xong món ăn, rồi đi uỗng một ngụm nước mới thấy đỡ hơn.
Lúc ăn cơm, Trương Hồng Châu gắp một miếng tóp mỡ, vừa mới bỏ vào miệng.
“Ọe ~” Trượng Hồng Châu suýt chút nữa nôn hết bánh ngô ra.
Mọi người đều nhìn cô ta bằng ánh mắt kinh ngạc, nên nói là ánh mắt ghét bỏ thì hơn, người ta đang ăn rất ngon, cô ta thì lại buồn nôn.
“Xin lỗi, tôi mắc nghẹn thôi” Trương Hồng Châu vỗ vỗ ngực.
Mọi người nghe cô ta nói như vậy, cũng không nghĩ gì nhiều.
Nhưng từ lúc đó Trương Hồng Châu không dám gắp thức ăn nữa, chỉ dám ăn bánh ngô.
Trong lòng Trương Hồng Châu tồn tại một nghi vấn, chẳng lẽ mình mang thai rồi, Trương Hồng Châu lắc đầu, không thể nào, không thể nào, làm sao mà xui xẻo như thế được, chỉ một lần mà...
Buổi chiều lúc đi làm lại, Trương Hồng Châu cảm thấy đầu óc choáng váng, làm được nửa tiếng thì ngất xỉu, may mà phía sau có một bác gái đỡ lấy cô ta.
"Ôi trời, mau đến đây, có người ngất xỉu rồi!"
Bác gái lớn tiếng kêu cứu, không lâu sau đó trưởng thôn và đội trưởng chạy tới, cùng với bác gái hỗ trợ đưa Trương Hồng Châu ra gốc cây để hạ nhiệt.
"Chắc là bị say nắng rồi, Tiểu Triệu, đi gọi bác sĩ Tôn tới đây" trưởng thôn chỉ vào một thanh niên.
Ở Phong Thu Loan thật ra rất hiếm khi có người bị say nắng, vì tất cả mọi người đều tránh giờ nắng gắt.
Mười phút sau, bác sĩ Tôn đến, Trương Hồng Châu vẫn chưa tỉnh lại.
Bác sĩ Tôn xem xét tình trạng của cô ta, rồi bắt mạch, sau khi bắt mạch xong, ông ấy ngập ngừng, muốn nói lại thôi.
"Trưởng thôn, đội trưởng, cô ấy không phải bị say nắng..." bác sĩ Tôn cũng toát mồ hôi.
"Thế thì cô ấy bị làm sao, ông mau nói đi" trưởng thôn không ưa người lề mề.
"Cô ấy... cô ấy có thai rồi" bác sĩ Tôn nói ba từ cuối ra nhỏ như tiếng chuột kêu.
"Nói to lên" đội trưởng không kiên nhẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tôi nói, cô ấy có thai rồi" bác sĩ Tôn lấy hết can đảm nói ra, đây là do các ông bắt tôi nói, đừng trách tôi.
Nhất thời mọi người xung quanh đều á khẩu không trả lời được, cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
"Tôi bị làm sao vậy?" Trương Hồng Châu mơ màng mở mắt ra, thấy trưởng thôn và đội trưởng đều vây quanh mình.
"Tri thức Trương, cô có thai rồi" một bác gái lên tiếng.
"Bà nói cái gì, không thể nào, không thể nào" Trương Hồng Châu nghe tin này xong, suýt chút nữa lại ngất tiếp, mặt đỏ bừng vì lo lắng.
Lúc này, có người nhanh chóng đi báo tin cho bố mẹ của Nhị Cẩu.
"Bố Nhị Cẩu, mẹ Nhị Cẩu, sao hai người còn làm việc nữa, tri thức Trương có thai rồi, hai người còn không đi xem à?"
"Tri thức Trương có thai thì liên quan gì đến chúng tôi, Trương... bà đang nói tới tri thức Trương Hồng Châu đó hả?" Mẹ Nhị Cẩu đột nhiên phản ứng lại, hai mắt mở to kinh ngạc.
"Đúng vậy, cô ấy ngất xỉu rồi, mau đi xem đi" bà Triệu báo tin xong còn đi theo sau để xem kịch.
Mẹ Nhị Cẩu vội vàng vứt bỏ liềm xuống, công điểm đâu có quan trọng bằng cháu.
Bố mẹ Nhị Cẩu nhanh chóng chạy đến trước mặt Trương Hồng Châu, Trương Hồng Châu vẫn đang trong tình trạng bấn loạn.
"Tôi không muốn! Tôi không có thai, các người nói dối, tôi muốn đi bệnh viện."
Trương Hồng Châu nghĩ kỹ rồi, cô sẽ đi bệnh viện kiểm tra, nếu thật sự có thai sẽ đi phá thai, cô nhất định sẽ không sinh con cho Nhị Cẩu.
"Ôi trời, con gái, có thai rồi thì đừng lăn qua lăn lại, về nhà mẹ pha cho con cốc nước đường đỏ mà uống nhé."
Mẹ Nhị Cẩu thấy tình hình không ổn, vội vàng dỗ dành lấy lòng.
"Đúng vậy, tối nay sẽ hầm thịt cho con ăn." Bố Nhị Cậu cũng xen vào.
"Biến đi! Khụ khụ khụ." Trương Hồng Châu hét lớn rồi họ khan.
"Thôi được rồi, thôi được rồi, mọi người đều giải tán hết đi. Bà Triệu, bà dìu Trương Hồng Châu về điểm thanh niên tri thức nghỉ ngơi."
Còn chuyện hôn nhân cưới hỏi, trưởng thôn và đội trưởng cũng không tiện can thiệp vào.
Bà Triệu dìu Trương Hồng Châu về điểm thanh niên tri thức, rót cho cô ta một cốc nước.
Bà định khuyên Trương Hồng Châu lấy Nhị Cẩu, nhưng thấy Trương Hồng Châu đang không vui nên không nói nữa.
Trương Hồng Châu nằm trên giường, tâm trạng buồn bã, chỉ muốn c.h.ế.t đi cho xong. Tại sao bản thân lại thảm thế này, thế mà lại mang thai con của kẻ cầm thú đó, Trương Hồng Châu thật sự không cam lòng, không cam lòng.
Trương Hồng Châu cố gắng trấn tĩnh tâm trạng, lấy hết tiền tiết kiệm của mình ra, chỉ có mười lăm đồng, không biết có đủ không, chắc cũng đủ, ngày mai cô sẽ xin nghỉ làm rồi đi phá thai.
Hiện tại vẫn còn sớm, Trương Hồng Châu đi tắm rửa rồi hâm nóng bữa tối, ăn xong lên giường nghỉ ngơi.
Gần đây vừa thu hoạch vừa trồng trọt, thức ăn của mọi người đều là những món ngon nhất, hôm nay Trương Dũng làm bánh bao hai trong một. Chính là bột trắng trộn bột ngô, rau là cà rốt xào trứng, đậu phụ kho, rau chân vịt xào.
Vụ thu hoạch và trồng trọt kéo dài khoảng mười ngày, ngày nào cũng phải có chút thịt thà, nếu không thật sự không chịu nổi.
Hôm nay đến lượt Trương Hồng Châu nấu cơm ở điểm thanh niên tri thức, hôm qua rán mỡ lợn còn lại không ít tóp mỡ, hôm nay để xào một ít, làm món tóp mỡ cải thảo.
Tóp mỡ vừa cho vào chảo, mùi dầu mỡ lan tỏa, Trương Hồng Châu không nhịn được mà nôn khan.
“Ọe ~” Trương Hồng Chậu cũng không biết bản thân bị sao, tự dưng đang yên đang lành lại thấy buồn nôn, che miệng lại, nhanh chóng xào xong món ăn, rồi đi uỗng một ngụm nước mới thấy đỡ hơn.
Lúc ăn cơm, Trương Hồng Châu gắp một miếng tóp mỡ, vừa mới bỏ vào miệng.
“Ọe ~” Trượng Hồng Châu suýt chút nữa nôn hết bánh ngô ra.
Mọi người đều nhìn cô ta bằng ánh mắt kinh ngạc, nên nói là ánh mắt ghét bỏ thì hơn, người ta đang ăn rất ngon, cô ta thì lại buồn nôn.
“Xin lỗi, tôi mắc nghẹn thôi” Trương Hồng Châu vỗ vỗ ngực.
Mọi người nghe cô ta nói như vậy, cũng không nghĩ gì nhiều.
Nhưng từ lúc đó Trương Hồng Châu không dám gắp thức ăn nữa, chỉ dám ăn bánh ngô.
Trong lòng Trương Hồng Châu tồn tại một nghi vấn, chẳng lẽ mình mang thai rồi, Trương Hồng Châu lắc đầu, không thể nào, không thể nào, làm sao mà xui xẻo như thế được, chỉ một lần mà...
Buổi chiều lúc đi làm lại, Trương Hồng Châu cảm thấy đầu óc choáng váng, làm được nửa tiếng thì ngất xỉu, may mà phía sau có một bác gái đỡ lấy cô ta.
"Ôi trời, mau đến đây, có người ngất xỉu rồi!"
Bác gái lớn tiếng kêu cứu, không lâu sau đó trưởng thôn và đội trưởng chạy tới, cùng với bác gái hỗ trợ đưa Trương Hồng Châu ra gốc cây để hạ nhiệt.
"Chắc là bị say nắng rồi, Tiểu Triệu, đi gọi bác sĩ Tôn tới đây" trưởng thôn chỉ vào một thanh niên.
Ở Phong Thu Loan thật ra rất hiếm khi có người bị say nắng, vì tất cả mọi người đều tránh giờ nắng gắt.
Mười phút sau, bác sĩ Tôn đến, Trương Hồng Châu vẫn chưa tỉnh lại.
Bác sĩ Tôn xem xét tình trạng của cô ta, rồi bắt mạch, sau khi bắt mạch xong, ông ấy ngập ngừng, muốn nói lại thôi.
"Trưởng thôn, đội trưởng, cô ấy không phải bị say nắng..." bác sĩ Tôn cũng toát mồ hôi.
"Thế thì cô ấy bị làm sao, ông mau nói đi" trưởng thôn không ưa người lề mề.
"Cô ấy... cô ấy có thai rồi" bác sĩ Tôn nói ba từ cuối ra nhỏ như tiếng chuột kêu.
"Nói to lên" đội trưởng không kiên nhẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tôi nói, cô ấy có thai rồi" bác sĩ Tôn lấy hết can đảm nói ra, đây là do các ông bắt tôi nói, đừng trách tôi.
Nhất thời mọi người xung quanh đều á khẩu không trả lời được, cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
"Tôi bị làm sao vậy?" Trương Hồng Châu mơ màng mở mắt ra, thấy trưởng thôn và đội trưởng đều vây quanh mình.
"Tri thức Trương, cô có thai rồi" một bác gái lên tiếng.
"Bà nói cái gì, không thể nào, không thể nào" Trương Hồng Châu nghe tin này xong, suýt chút nữa lại ngất tiếp, mặt đỏ bừng vì lo lắng.
Lúc này, có người nhanh chóng đi báo tin cho bố mẹ của Nhị Cẩu.
"Bố Nhị Cẩu, mẹ Nhị Cẩu, sao hai người còn làm việc nữa, tri thức Trương có thai rồi, hai người còn không đi xem à?"
"Tri thức Trương có thai thì liên quan gì đến chúng tôi, Trương... bà đang nói tới tri thức Trương Hồng Châu đó hả?" Mẹ Nhị Cẩu đột nhiên phản ứng lại, hai mắt mở to kinh ngạc.
"Đúng vậy, cô ấy ngất xỉu rồi, mau đi xem đi" bà Triệu báo tin xong còn đi theo sau để xem kịch.
Mẹ Nhị Cẩu vội vàng vứt bỏ liềm xuống, công điểm đâu có quan trọng bằng cháu.
Bố mẹ Nhị Cẩu nhanh chóng chạy đến trước mặt Trương Hồng Châu, Trương Hồng Châu vẫn đang trong tình trạng bấn loạn.
"Tôi không muốn! Tôi không có thai, các người nói dối, tôi muốn đi bệnh viện."
Trương Hồng Châu nghĩ kỹ rồi, cô sẽ đi bệnh viện kiểm tra, nếu thật sự có thai sẽ đi phá thai, cô nhất định sẽ không sinh con cho Nhị Cẩu.
"Ôi trời, con gái, có thai rồi thì đừng lăn qua lăn lại, về nhà mẹ pha cho con cốc nước đường đỏ mà uống nhé."
Mẹ Nhị Cẩu thấy tình hình không ổn, vội vàng dỗ dành lấy lòng.
"Đúng vậy, tối nay sẽ hầm thịt cho con ăn." Bố Nhị Cậu cũng xen vào.
"Biến đi! Khụ khụ khụ." Trương Hồng Châu hét lớn rồi họ khan.
"Thôi được rồi, thôi được rồi, mọi người đều giải tán hết đi. Bà Triệu, bà dìu Trương Hồng Châu về điểm thanh niên tri thức nghỉ ngơi."
Còn chuyện hôn nhân cưới hỏi, trưởng thôn và đội trưởng cũng không tiện can thiệp vào.
Bà Triệu dìu Trương Hồng Châu về điểm thanh niên tri thức, rót cho cô ta một cốc nước.
Bà định khuyên Trương Hồng Châu lấy Nhị Cẩu, nhưng thấy Trương Hồng Châu đang không vui nên không nói nữa.
Trương Hồng Châu nằm trên giường, tâm trạng buồn bã, chỉ muốn c.h.ế.t đi cho xong. Tại sao bản thân lại thảm thế này, thế mà lại mang thai con của kẻ cầm thú đó, Trương Hồng Châu thật sự không cam lòng, không cam lòng.
Trương Hồng Châu cố gắng trấn tĩnh tâm trạng, lấy hết tiền tiết kiệm của mình ra, chỉ có mười lăm đồng, không biết có đủ không, chắc cũng đủ, ngày mai cô sẽ xin nghỉ làm rồi đi phá thai.
Hiện tại vẫn còn sớm, Trương Hồng Châu đi tắm rửa rồi hâm nóng bữa tối, ăn xong lên giường nghỉ ngơi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương