Đã hơn hai mươi ngày trôi qua, sắp đến vụ mùa thu hoạch và trồng trọt, đội trưởng và trưởng thôn đã chuẩn bị tâm lý cho mọi người từ trước.
“Mọi người chú ý, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu chính thức vào vụ mùa thu hoạch và trồng trọt, không ai được phép xin nghỉ hay đình công, nếu có trường hợp đặc biệt hãy thông báo cho đội trưởng. Đội trưởng có thể sắp xếp công việc nhẹ nhàng hơn cho mọi người. Chúng ta cần phải dốc toàn lực, trong vòng mười ngày tới sẽ phải gặt lúa xong, tuốt hạt, phơi khô, rồi cấy mạ với tốc độ nhanh nhất...." Trưởng thôn nói dài dòng.
Còn đội trưởng chỉ nói ngắn gọn rằng sáng mai năm rưỡi bắt đầu làm việc, buổi trưa có thể nghỉ ngơi lâu hơn một chút để tránh bị say nắng.
Sau khi nghe phổ biến xong, mọi người đều quay về nhà.
Sáng hôm sau, Trương Vũ dậy sớm hơn thường lệ, mới năm giờ đã dậy nấu chè đậu xanh, có cả phần cho Vương Tiểu Thanh.
Ba người còn lại trong nhà cũng lần lượt thức dậy, thấy có chè đậu xanh, Tào Chiêu Đệ vô cùng vui vẻ, liền chuẩn bị cầm chén đi múc.
“Chị dâu, bây giờ chè vẫn còn nóng, không ngon đâu, để tôi mang xuống giếng làm mát, trưa về uống sẽ ngon hơn,”
Trương Vũ đang định đặt phần còn lại xuống giếng thì thấy chị dâu cầm bát đến, anh nhanh chóng giải thích, để chị ta khỏi trách mình không cho chị ta ăn.
“Vậy cũng được,” Tào Chiêu Đệ cảm thấy Trương Vũ nói có lý nên cũng không nói gì.
Ngày đầu tiên làm việc mọi người đều rất tích cực, đều đến đúng giờ. Vương Tiểu Thanh chuẩn bị đầy đủ đồ bảo hộ, mặc áo dài tay, quần dài, đội mũ, đeo găng tay.
Người khác hỏi cô không nóng à, tất nhiên là nóng rồi, nhưng cô không muốn bị cháy nắng và sạm da, vì hiện tại cái nắng ở đây đang quá gay gắt.
Hôm nay, phần lớn mọi người đi cắt lúa, một số ít thì đi vận chuyển lúa đã tuốt đến sân phơi.
Sân phơi do một số phụ nữ có thai và người già trông coi, đảo lúa cho đều để tránh lúa ẩm mốc.
Vương Tiểu Thanh cũng đi cắt lúa, còn rất chăm chỉ, dù tốc độ làm việc không được nhanh nhưng Vương Tiểu Thanh cam đoan không lười biếng.
Từ năm rưỡi làm đến mười một giờ mới được nghỉ trưa, buổi chiều hai giờ rưỡi tiếp tục làm việc, làm đến bảy giờ tối mới tan làm.
Hiện tại là mùa hè, bảy giờ mặt trời mới lặn, tức là mỗi ngày làm mười tiếng.
Lúc tan làm, Trương Vũ chạy nhanh về nhà, mang theo một bình chè đậu xanh đã bỏ thêm nhiều đường.
Anh chạy một mạch đến nhà Vương Tiểu Thanh, vừa đúng lúc Vương Tiểu Thanh về đến nhà, cô vừa tháo mũ ra. Đang định đóng cửa để vào không gian, thì thấy Trương Vũ đến.
“Anh Trương, sao anh lại đến đây?” Vương Tiểu Thanh thấy anh vội vã chạy đến, còn tưởng có chuyện gì xảy ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Anh mang chè đậu xanh đến cho em, em ăn đi cho mát,” Trương Vũ đưa bình qua.
Vương Tiểu Thanh vừa cầm bình, tay liền cảm thấy mát lạnh.
“Cùng ăn đi,” Vương Tiểu Thanh chuẩn bị quay vào lấy cốc.
“Em ăn đi, nhà anh vẫn còn, anh về trước đây,” Trương Vũ về luôn. Trong lòng anh, chỉ cần cô có thể ăn, dù anh không được ăn, thì lòng anh cũng thấy ngọt ngào rồi.
“Ôi” Vương Tiểu Thanh bất lực, đóng cửa lại, múc một cốc chè đậu xanh ra ăn.
“Thật sảng khoái, nếu mình có tủ lạnh thì tốt biết mấy” Vương Tiểu Thanh đặt chè vào không gian, để tránh cho lát nữa không còn mà nữa.
Trước tiên cô đi tắm. rồi vào không gian ăn cơm. sau đó ngủ một giấc.
Trương Vũ về đến nhà, cả nhà đã ăn chè đậu xanh.
“Con trai, con đi đâu mà bây giờ mới về?” Bà Vương nhanh chóng múc cho con trai một bát chè đậu xanh.
“Cái này còn phải nói sao, chắc là đem chè đậu xanh đến cho người trong lòng chứ gì.”
Tào Chiêu Đệ khó chịu nói, vừa rồi ở ngã tư đường, cô ta nhìn thấy Trương Vũ xách bình chè đi về hướng nhà Vương Tiểu Thanh.
Về đến nhà, nhìn vào nồi chè đậu xanh, quả nhiên chè đã vơi đi ít nhiều.
“Trương Vũ có đem hay không là chuyên của nó. Chè trong bát của cô cũng là nó nấu cho đấy. Cô có ăn hay không thì tùy.”
Bà Vương cũng không vui vẻ gì với Tào Chiêu Đệ, chẳng qua chỉ là một bát chè đậu xanh thôi mà, không đáng để tính toán chi li như vậy.
“Mẹ, mẹ thiên vị quá rồi” Tào Chiêu Đệ một hơi ăn sạch bát chè rồi mới về phòng nghỉ ngơi.
“Mẹ, mẹ đừng tức giận, không đáng để giận đâu, hôm nay mẹ vất vả rồi, con đi nấu cơm” Trương Dũng biết mẹ đang giận, vội vàn an ủi mẹ. Sau đó đi vào bếp chuẩn bị nấu cơm, hai đứa con trai của bà Vương được dạy dỗ đến không thể chê được.
Hai người con trai đều đảm đang, biết nấu nướng, tam quan chính trực, chỉ có điều anh cả tính tình hơi hiền lành quá. Không như đứa thứ hai, bà Vương cứ lo lắng sau này mình già rồi, Tào Chiêu Đệ không biết sẽ hành hạ con trai mình đến thế nào đây
Suy nghĩ cũng không có kết quả, chỉ hy vọng sau này cô ta sẽ dần dần tốt lên, sau đó bà Vương đứng dậy chuẩn bị đi vào bếp hỗ trợ.
“Mẹ, mẹ đi nghỉ ngơi đi, để con đi giúp anh cả” Trương Vũ đẩy bà trở về phòng nghỉ ngơi.
“Mọi người chú ý, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu chính thức vào vụ mùa thu hoạch và trồng trọt, không ai được phép xin nghỉ hay đình công, nếu có trường hợp đặc biệt hãy thông báo cho đội trưởng. Đội trưởng có thể sắp xếp công việc nhẹ nhàng hơn cho mọi người. Chúng ta cần phải dốc toàn lực, trong vòng mười ngày tới sẽ phải gặt lúa xong, tuốt hạt, phơi khô, rồi cấy mạ với tốc độ nhanh nhất...." Trưởng thôn nói dài dòng.
Còn đội trưởng chỉ nói ngắn gọn rằng sáng mai năm rưỡi bắt đầu làm việc, buổi trưa có thể nghỉ ngơi lâu hơn một chút để tránh bị say nắng.
Sau khi nghe phổ biến xong, mọi người đều quay về nhà.
Sáng hôm sau, Trương Vũ dậy sớm hơn thường lệ, mới năm giờ đã dậy nấu chè đậu xanh, có cả phần cho Vương Tiểu Thanh.
Ba người còn lại trong nhà cũng lần lượt thức dậy, thấy có chè đậu xanh, Tào Chiêu Đệ vô cùng vui vẻ, liền chuẩn bị cầm chén đi múc.
“Chị dâu, bây giờ chè vẫn còn nóng, không ngon đâu, để tôi mang xuống giếng làm mát, trưa về uống sẽ ngon hơn,”
Trương Vũ đang định đặt phần còn lại xuống giếng thì thấy chị dâu cầm bát đến, anh nhanh chóng giải thích, để chị ta khỏi trách mình không cho chị ta ăn.
“Vậy cũng được,” Tào Chiêu Đệ cảm thấy Trương Vũ nói có lý nên cũng không nói gì.
Ngày đầu tiên làm việc mọi người đều rất tích cực, đều đến đúng giờ. Vương Tiểu Thanh chuẩn bị đầy đủ đồ bảo hộ, mặc áo dài tay, quần dài, đội mũ, đeo găng tay.
Người khác hỏi cô không nóng à, tất nhiên là nóng rồi, nhưng cô không muốn bị cháy nắng và sạm da, vì hiện tại cái nắng ở đây đang quá gay gắt.
Hôm nay, phần lớn mọi người đi cắt lúa, một số ít thì đi vận chuyển lúa đã tuốt đến sân phơi.
Sân phơi do một số phụ nữ có thai và người già trông coi, đảo lúa cho đều để tránh lúa ẩm mốc.
Vương Tiểu Thanh cũng đi cắt lúa, còn rất chăm chỉ, dù tốc độ làm việc không được nhanh nhưng Vương Tiểu Thanh cam đoan không lười biếng.
Từ năm rưỡi làm đến mười một giờ mới được nghỉ trưa, buổi chiều hai giờ rưỡi tiếp tục làm việc, làm đến bảy giờ tối mới tan làm.
Hiện tại là mùa hè, bảy giờ mặt trời mới lặn, tức là mỗi ngày làm mười tiếng.
Lúc tan làm, Trương Vũ chạy nhanh về nhà, mang theo một bình chè đậu xanh đã bỏ thêm nhiều đường.
Anh chạy một mạch đến nhà Vương Tiểu Thanh, vừa đúng lúc Vương Tiểu Thanh về đến nhà, cô vừa tháo mũ ra. Đang định đóng cửa để vào không gian, thì thấy Trương Vũ đến.
“Anh Trương, sao anh lại đến đây?” Vương Tiểu Thanh thấy anh vội vã chạy đến, còn tưởng có chuyện gì xảy ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Anh mang chè đậu xanh đến cho em, em ăn đi cho mát,” Trương Vũ đưa bình qua.
Vương Tiểu Thanh vừa cầm bình, tay liền cảm thấy mát lạnh.
“Cùng ăn đi,” Vương Tiểu Thanh chuẩn bị quay vào lấy cốc.
“Em ăn đi, nhà anh vẫn còn, anh về trước đây,” Trương Vũ về luôn. Trong lòng anh, chỉ cần cô có thể ăn, dù anh không được ăn, thì lòng anh cũng thấy ngọt ngào rồi.
“Ôi” Vương Tiểu Thanh bất lực, đóng cửa lại, múc một cốc chè đậu xanh ra ăn.
“Thật sảng khoái, nếu mình có tủ lạnh thì tốt biết mấy” Vương Tiểu Thanh đặt chè vào không gian, để tránh cho lát nữa không còn mà nữa.
Trước tiên cô đi tắm. rồi vào không gian ăn cơm. sau đó ngủ một giấc.
Trương Vũ về đến nhà, cả nhà đã ăn chè đậu xanh.
“Con trai, con đi đâu mà bây giờ mới về?” Bà Vương nhanh chóng múc cho con trai một bát chè đậu xanh.
“Cái này còn phải nói sao, chắc là đem chè đậu xanh đến cho người trong lòng chứ gì.”
Tào Chiêu Đệ khó chịu nói, vừa rồi ở ngã tư đường, cô ta nhìn thấy Trương Vũ xách bình chè đi về hướng nhà Vương Tiểu Thanh.
Về đến nhà, nhìn vào nồi chè đậu xanh, quả nhiên chè đã vơi đi ít nhiều.
“Trương Vũ có đem hay không là chuyên của nó. Chè trong bát của cô cũng là nó nấu cho đấy. Cô có ăn hay không thì tùy.”
Bà Vương cũng không vui vẻ gì với Tào Chiêu Đệ, chẳng qua chỉ là một bát chè đậu xanh thôi mà, không đáng để tính toán chi li như vậy.
“Mẹ, mẹ thiên vị quá rồi” Tào Chiêu Đệ một hơi ăn sạch bát chè rồi mới về phòng nghỉ ngơi.
“Mẹ, mẹ đừng tức giận, không đáng để giận đâu, hôm nay mẹ vất vả rồi, con đi nấu cơm” Trương Dũng biết mẹ đang giận, vội vàn an ủi mẹ. Sau đó đi vào bếp chuẩn bị nấu cơm, hai đứa con trai của bà Vương được dạy dỗ đến không thể chê được.
Hai người con trai đều đảm đang, biết nấu nướng, tam quan chính trực, chỉ có điều anh cả tính tình hơi hiền lành quá. Không như đứa thứ hai, bà Vương cứ lo lắng sau này mình già rồi, Tào Chiêu Đệ không biết sẽ hành hạ con trai mình đến thế nào đây
Suy nghĩ cũng không có kết quả, chỉ hy vọng sau này cô ta sẽ dần dần tốt lên, sau đó bà Vương đứng dậy chuẩn bị đi vào bếp hỗ trợ.
“Mẹ, mẹ đi nghỉ ngơi đi, để con đi giúp anh cả” Trương Vũ đẩy bà trở về phòng nghỉ ngơi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương