"Hừ, chỉ biết nói tôi," Trương Dũng mắng mà Tào Chiêu Đệ không thèm để tâm, cũng không kiêng dè gì.
Một bữa cơm cứ thế kết thúc trong không khí không lạnh không nóng, dù sao thì Vương Tiểu Thanh cũng đã no, Trương Vũ cứ liên tục gặp thức ăn cho cô, đến mức cỗ ăn không nổi nữa.
"Bác gái, cháu ăn no rồi, cháu về trước đây, bên ngoài trời đã tối rồi," Vương Tiểu Thanh không ưa Tào Chiêu Đệ, không muốn ở lại cùng loại người như cô ta.
"Được, lần sau lại đến chơi nhé. Vũ à, tiễn đồng chí Vương về đi, trời tối đen thế này, một mình cô ấy về không an toàn đâu," bà Vương nháy mắt ra hiệu cho Trương Vũ.
"Vâng con biết rồi, mẹ, con đưa cô ấy về đây," Trương Vũ quay lại lấy đèn pin.
Lần này Trương Vũ đi rất chậm, chủ yếu là muốn giữ thời gian hai người ở bên nhau có thể dài thêm một chút.
"Cái đó... em đừng để ý đến lời chị dâu của anh, chị ta luôn như vậy, cứ coi như chị ta không tồn tại là được."
Trương Vũ sợ Vương Tiểu Thanh nghĩ Tào Chiêu Đệ cố tình nhắm vào cô, thực ra chị ta luôn như thế.
"Ừm, em biết rồi, không sao đâu," Vương Tiểu Thanh không nghĩ nhiều, dù sao đời này bất kể có ở với Trương Vũ hay không, giữa cô và Tào Chiêu Đệ cũng không có quan hệ gì.
"Ừm, đến nơi rồi, nghỉ ngơi sớm đi. À, sau này đừng xuống suối nữa, muốn ăn cá cứ nói với anh, anh sẽ đi bắt."
Trương Vũ nhớ ra chuyện này khi sắp về, anh biết cô vì muốn bắt cá nên mới đi lên thượng nguồn.
"Được, cảm ơn anh, anh cũng về đi."
Vương Tiểu Thanh nhanh chóng vào nhà, mặt hơi đỏ, anh sẽ không nghĩ cô vì quá tham ăn chứ, chỉ vì muốn bắt cá mà đi đến thượng nguồn đấy chứ.
Hôm nay Trương Vũ rất vui, cô đã đến nhà anh ăn cơm, còn khen mẹ anh nấu ăn ngon, điều này chứng tỏ cô không chê anh. Nghĩ đến thái độ của chị dầu, lần đầu tiên trong đời anh nghĩ đến việc tách ra ở riêng...
Buổi tối, Trương Dũng lại không nhịn được nói vài câu với Tào Chiêu Đệ.
"Chiêu Đệ, hôm nay cô quá đáng lắm, có khách đến nhà mà cô ăn uống kiểu gì vậy. Giống như người đói ba ngày rồi, một chậu chân giò, một nửa là cô ăn, mẹ còn chưa kịp ăn miếng nào, sau này không được như vậy nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mặt Trương Dũng lộ vẻ tức giận, hôm nay là cô gái mà em trai thích đến nhà ăn cơm, mình là anh cả chị dâu, không giúp được gì lại còn gây thêm rắc rối.
"Trương Dũng, tôi nói sao anh hôm nay cứ nói mãi, giờ thì tôi hiểu rồi, có phải anh nhìn thấy cô trí thức kia đẹp như tiên, trong lòng anh không yên chứ gì. Cảm thấy tôi già rồi, xấu rồi, không còn xứng với anh nữa, anh thấy em trai anh tìm được một người xinh như tiên nữ, thì anh cũng muốn tìm một người như vậy. Anh giỏi thật đấy, vậy anh đi tìm đi, có bản lĩnh thì đi mà tìm."
Tào Chiêu Đệ cảm thấy Vương Tiểu Thanh đúng là hồ ly tinh, vừa vào nhà đã khiến Trương Dũng cãi nhau với mình, sau này mà vào cửa thì còn hơn thế nữa.
"Cô nói năng lung tung, những lời này cô nói một lần thôi, nếu dám nói lần thứ hai, đừng trách Trương Dũng này sẽ đánh vợ."
Trương Dũng không ngờ Tào Chiêu Đệ lại vô lý đến vậy, cảm thấy mình đang nói chuyện với dầu gối, bực mình mang chăn xuống đất nằm ngủ.
Tào Chiêu Đệ không dám nói thêm nữa, sợ chọc giận Trương Dũng, vốn dĩ mình đã không được lòng mọi người trong nhà, nếu thêm cả chồng cũng ghét bỏ nữa thì sau này sẽ không có ngày lành.
Vương Tiểu Thanh nằm trên giường, nhớ lại lời Trương Vũ nói về chuyện bắt cá, mới nhớ ra những con cá để trong không gian, cô còn chưa nhìn qua.
Cô liền bước vào không gian, đi đến chỗ nước suối Linh Tuyền, nhưng không thấy gì, rồi đi ra phía sau, mới phát hiện ở hạ lưu có một hố nước giống như ao cá.
Đàn cá trong ao bơi lội tung tăng, nhìn kỹ thì thấy chúng đã lớn lên nhiều, khoảng mười đến hai mươi con, không con nào dưới một cân rưỡi, chắc đều lớn lên trong mây ngày nay.
Thật tuyệt, nước ở thượng nguồn dùng để uống, đoạn giữa dùng để tắm, hạ nguồn để nuôi cá, quá tốt.
Lại nhìn đàn gà vịt, đã có không ít trứng gà rồi, Vương Tiểu Thanh dùng củi trong không gian làm một cái chuồng để chúng không đi lung tung, bậy bạ khắp nơi.
Trứng gà nhiều không ăn hết được, may mà trong không gian trứng gà không bị hỏng.
Gà vịt trong không gian phát triển rất nhanh, chưa đầy một tháng đã đẻ trứng, tốc độ sinh trưởng thật đáng kinh ngạc.
Có lẽ lần tới phải bán bớt trứng gà đi. Vương Tiểu Thanh sắp xếp lại không gian xong rồi mới đi ngủ.
Thời gian này, cứ cách vài ngày Trương Vũ lại mang củi đến, Vương Tiểu Thanh nói sẽ trả tiền cho anh, nhưng sau đó Trương Vũ đều lén lút mang đến.
Đặt củi xuống rồi chạy ngay, Vương Tiểu Thanh cũng không còn cách nào khác, nghĩ lần sau làm món ngon sẽ mang đến cho anh ấy.
Một bữa cơm cứ thế kết thúc trong không khí không lạnh không nóng, dù sao thì Vương Tiểu Thanh cũng đã no, Trương Vũ cứ liên tục gặp thức ăn cho cô, đến mức cỗ ăn không nổi nữa.
"Bác gái, cháu ăn no rồi, cháu về trước đây, bên ngoài trời đã tối rồi," Vương Tiểu Thanh không ưa Tào Chiêu Đệ, không muốn ở lại cùng loại người như cô ta.
"Được, lần sau lại đến chơi nhé. Vũ à, tiễn đồng chí Vương về đi, trời tối đen thế này, một mình cô ấy về không an toàn đâu," bà Vương nháy mắt ra hiệu cho Trương Vũ.
"Vâng con biết rồi, mẹ, con đưa cô ấy về đây," Trương Vũ quay lại lấy đèn pin.
Lần này Trương Vũ đi rất chậm, chủ yếu là muốn giữ thời gian hai người ở bên nhau có thể dài thêm một chút.
"Cái đó... em đừng để ý đến lời chị dâu của anh, chị ta luôn như vậy, cứ coi như chị ta không tồn tại là được."
Trương Vũ sợ Vương Tiểu Thanh nghĩ Tào Chiêu Đệ cố tình nhắm vào cô, thực ra chị ta luôn như thế.
"Ừm, em biết rồi, không sao đâu," Vương Tiểu Thanh không nghĩ nhiều, dù sao đời này bất kể có ở với Trương Vũ hay không, giữa cô và Tào Chiêu Đệ cũng không có quan hệ gì.
"Ừm, đến nơi rồi, nghỉ ngơi sớm đi. À, sau này đừng xuống suối nữa, muốn ăn cá cứ nói với anh, anh sẽ đi bắt."
Trương Vũ nhớ ra chuyện này khi sắp về, anh biết cô vì muốn bắt cá nên mới đi lên thượng nguồn.
"Được, cảm ơn anh, anh cũng về đi."
Vương Tiểu Thanh nhanh chóng vào nhà, mặt hơi đỏ, anh sẽ không nghĩ cô vì quá tham ăn chứ, chỉ vì muốn bắt cá mà đi đến thượng nguồn đấy chứ.
Hôm nay Trương Vũ rất vui, cô đã đến nhà anh ăn cơm, còn khen mẹ anh nấu ăn ngon, điều này chứng tỏ cô không chê anh. Nghĩ đến thái độ của chị dầu, lần đầu tiên trong đời anh nghĩ đến việc tách ra ở riêng...
Buổi tối, Trương Dũng lại không nhịn được nói vài câu với Tào Chiêu Đệ.
"Chiêu Đệ, hôm nay cô quá đáng lắm, có khách đến nhà mà cô ăn uống kiểu gì vậy. Giống như người đói ba ngày rồi, một chậu chân giò, một nửa là cô ăn, mẹ còn chưa kịp ăn miếng nào, sau này không được như vậy nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mặt Trương Dũng lộ vẻ tức giận, hôm nay là cô gái mà em trai thích đến nhà ăn cơm, mình là anh cả chị dâu, không giúp được gì lại còn gây thêm rắc rối.
"Trương Dũng, tôi nói sao anh hôm nay cứ nói mãi, giờ thì tôi hiểu rồi, có phải anh nhìn thấy cô trí thức kia đẹp như tiên, trong lòng anh không yên chứ gì. Cảm thấy tôi già rồi, xấu rồi, không còn xứng với anh nữa, anh thấy em trai anh tìm được một người xinh như tiên nữ, thì anh cũng muốn tìm một người như vậy. Anh giỏi thật đấy, vậy anh đi tìm đi, có bản lĩnh thì đi mà tìm."
Tào Chiêu Đệ cảm thấy Vương Tiểu Thanh đúng là hồ ly tinh, vừa vào nhà đã khiến Trương Dũng cãi nhau với mình, sau này mà vào cửa thì còn hơn thế nữa.
"Cô nói năng lung tung, những lời này cô nói một lần thôi, nếu dám nói lần thứ hai, đừng trách Trương Dũng này sẽ đánh vợ."
Trương Dũng không ngờ Tào Chiêu Đệ lại vô lý đến vậy, cảm thấy mình đang nói chuyện với dầu gối, bực mình mang chăn xuống đất nằm ngủ.
Tào Chiêu Đệ không dám nói thêm nữa, sợ chọc giận Trương Dũng, vốn dĩ mình đã không được lòng mọi người trong nhà, nếu thêm cả chồng cũng ghét bỏ nữa thì sau này sẽ không có ngày lành.
Vương Tiểu Thanh nằm trên giường, nhớ lại lời Trương Vũ nói về chuyện bắt cá, mới nhớ ra những con cá để trong không gian, cô còn chưa nhìn qua.
Cô liền bước vào không gian, đi đến chỗ nước suối Linh Tuyền, nhưng không thấy gì, rồi đi ra phía sau, mới phát hiện ở hạ lưu có một hố nước giống như ao cá.
Đàn cá trong ao bơi lội tung tăng, nhìn kỹ thì thấy chúng đã lớn lên nhiều, khoảng mười đến hai mươi con, không con nào dưới một cân rưỡi, chắc đều lớn lên trong mây ngày nay.
Thật tuyệt, nước ở thượng nguồn dùng để uống, đoạn giữa dùng để tắm, hạ nguồn để nuôi cá, quá tốt.
Lại nhìn đàn gà vịt, đã có không ít trứng gà rồi, Vương Tiểu Thanh dùng củi trong không gian làm một cái chuồng để chúng không đi lung tung, bậy bạ khắp nơi.
Trứng gà nhiều không ăn hết được, may mà trong không gian trứng gà không bị hỏng.
Gà vịt trong không gian phát triển rất nhanh, chưa đầy một tháng đã đẻ trứng, tốc độ sinh trưởng thật đáng kinh ngạc.
Có lẽ lần tới phải bán bớt trứng gà đi. Vương Tiểu Thanh sắp xếp lại không gian xong rồi mới đi ngủ.
Thời gian này, cứ cách vài ngày Trương Vũ lại mang củi đến, Vương Tiểu Thanh nói sẽ trả tiền cho anh, nhưng sau đó Trương Vũ đều lén lút mang đến.
Đặt củi xuống rồi chạy ngay, Vương Tiểu Thanh cũng không còn cách nào khác, nghĩ lần sau làm món ngon sẽ mang đến cho anh ấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương