edit:  Mai Như  Ảnh

Phần chuẩn bị công việc cuối cùng cũng hoàn thành, Cố Trữ chuẩn bị chương trình tình yêu và hôn nhân bắt đầu thu lần 1. Bạch Thuần Khiết có ý kiến với cái tên chương trình, cô cảm thấy nếu kêu “ Tinh Quang người yêu”, người chi trì cái tên này rất giống ông già, Cố Trữ à, quá kém.

“ Thừa dịp chưa ra mắt, anh sửa lại tên đi.”

Ngẩng đầu, Cố Trữ thú vị nhìn cô: “ Nên sửa là gì?”

“ Tinh quang, anh không phải là muốn nói đây là chương trình buổi tối chứ, đổi thành Nguyệt Hắc Phong Cao! Tên đầy đủ kêu như thế, đối tượng Nguyệt Hắc Phong Cao!”

“ Thật là, tốt nghiệp đại học N có khác, quả nhiên rất văn chương.”

Bạch Thuần Khiết buồn bực, cô ấn ngón trỏ vào ngực Cố Trữ: “ Sao anh biết tôi tốt nghiệp đại học N?”

“ Cái gì về cô mà tôi không biết chứ?”

“ Đừng dùng giọng đó nói chuyện với bà chị này!” Lườm mắt 1 cái, Bạch Thuần Khiết nghiêm túc giải nói: “ Thế đố anh biết chân trái tôi hay chân phải dài?”

Cố Trữ nhíu mày đánh giá cô: “ Chân phải.”

Ngửa mặt lên nhìn trời  huýt sáo dài, mặt mày hớn hở: “  Hai chân chị đều rất dài!=))” ( pó tay chị 2)

Phối hợp cười theo, Cố Trữ đứng dậy đi đến bên người cô: “ Thả lỏng người đi, bắt đầu vào chương trình.”

Bạch Thuần Khiết tự nhiên đáp lại đi theo phía sau anh vào phòng thu âm, phòng này có bẩn đâu mà khi đi vào cả người cô thấy khó chịu! Ngồi trên vị trí của mình,  Cố Trữ nhìn thẳng vào mắt cô. Căng thẳng? Bạch Thuần Khiết nhíu mày, cảm thấy 10 ngón tay lạnh lẽo.

“  Chúc mọi người  1 buổi tối vui vẻ, tôi là DJ Cố Trữ, hôm nay là ngày phát sóng chương trình đầu tiên mà mọi người chờ đã lâu “ Tinh quang người yêu”

Lúc bình thường nhìn Cố Trữ hâm hấp như vậy, nhưng khi chủ trì 1 chương trình, Bạch Thuần Khiết nhìn anh ta với cặp mắt khác xưa, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên đúng là đàn ông làm việc rất đẹp trai, đúng là, rất chăm chú! Giới thiệu chương trình cùng cùng thời gian đã nói qua, căn cứ vào lịch trình, có 1 vị khách quý tự giới thiệu, Quốc Quán Lệ, người đầu tiên.

Gần đây Cố Trữ mời cô ấy làm khách quý, gọi tắt là cô số 1, diện mạo cô ta cũng không có gì đặc biệt, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác tiếp xúc không tốt, giọng nói rất lạnh lùng. Nữ số 2 lại tương phản, bộ dạng bình dị gần gũi,  nói chuyện luôn lớn giọng,  đi đến đâu náo nhiệt đến đấy.  Đến phiên Bạch Thuần Khiết, cô xem xét, 1 2 đều có, anh ta cho cô số 3 chẳng khác nào là người đi đường.

Thầm nói 1 câu: “ Tôi là nữ khách quý thứ 3, Tiểu Bạch, chức vụ trợ lý tổng giám đốc, sở thích: đọc sách.” Bạch Thuần Khiết rất ngại ngùng, đặc biệt là nhận được ánh mắt khen ngợi của nam khách quý đối diện, đúng là cô thích đọc sách, nhưng chỉ xem qua hình ảnh trong sách,  chữ viết bên trong đều tự động bỏ qua.

Chờ 3 vị nam khách quý cũng giới thiệu bản thân xong,  chèn thêm âm nhạc, Cố Trữ cho bọn họ đề tài nói: “ Gần đây mỗi ngày chúng tôi đều xem báo chí, tin tức trên tivi, này nhà cửa là điều kiện kết hôn hạn chế nam nữ trong thành phố yêu đương,  tôi có 1 người bạn trên mạng, người đó nói là, bạn gái bởi vì cậu ta không có nhà cửa cho nên cự tuyệt cầu hôn, thật sự là đáng tiếc, Không biết các khách quý ngồi đây có gì muốn nói với người bạn trên mạng này không?”

Nữ số 1 tương đối phối hợp, tuy rằng không có người hi vọng câu của cô tháo gỡ nút thắt, nhưng không có người nghĩ cô  thành thật: “ Phụ nữ này rất thực tế, ngay cả nhà ở còn không có, về sau kết hôn thì sống ở đâu? Bạn trên mạng lên chờ khi nào có nhà cửa thì cầu hôn lại!”

“ Không thể nói như vậy,  tình yêu và vật chất là 2 thứ khác nhau.” Nam số 1 phản bác.

“ Khác nhau? Chẳng lẽ khi kết hôn cũng không cần tiêu tiền?”

“ Không tiêu tiền cũng không tiếp tục yêu đương à?”

“ Đương nhiên, không có tiền thì anh ăn cái gì, uống cái gì, mặc cái gì, ở chỗ nào?”

“ Nếu hai người thật lòng yêu nhau, có thể giống như ngày xưa họ yêu nhau?”

“ Nói đúng hơn là, hai người ngồi trong động núi hoang dã cùng nhau tán gẫu hả?”

Nam nữ số 1 nói quá phấn khích, Bạch Thuần Khiết ngồi ở 1 bên nhìn choáng váng, bỗng chốc cảm giác trở lại hồi học đại học có tranh luận như này. Khi đó, cô ấy mới 20 tuổi, thấy thời gian trôi nhanh quá, cô quan tâm liếc mắt nhìn Cố Trữ trước màn hình vi tính, không biết tình hình bây giờ người bạn trên mạng kia thế nào. Chỉ có điều bạn trên mạng không phát hiện là,  ngay lúc đó 1 người  bùng nổ.

Nam số 1 nhịn không được, giống như bị kích động: “ Cô có biết vì sao chúng ta lại chia tay không, là vì cô quá hiện thực! Hoàn toàn không hiểu tình yêu là gì!”

“ Đúng, tôi không hiểu tình yêu, nhưng tôi biết tình yêu được hình thành từ vật chất!” Nữ số 1  mặt không đỏ chút nào, ngược lại bắt đầu bốc lên tia sắc bén.

“ Cho tới bây giờ cô cũng không thay đổi, tôi quá thất vọng rồi!”

Tôi tuyệt  đối không thất vọng!  Đời người sinh ra cần mang theo tình cảm mãnh liệt! Bạch Thuần Khiết nhìn hai người bọn họ, chẳng có điểm gì giống là hai vợ chồng.

Hai người vẫn giằng co như trước, nữ số 2 với hai vị khách nam còn lại thấy Cố Trữ không mở miệng, liền tự động tiếp tục đề tài này, đem người nghe 1 lần nữa chú ý đến đề tài nhà ở.

Nữ số 2 lớn giọng cười ngốc: “ Thật ra bạn trên mạng cũng đừng buồn, vì  1 căn nhà để vào lễ đường không đáng bạn hao tổn tinh thần, thế giới lớn như vậy, sẽ có nhiều phụ nữ không coi trọng nhà ở, tiền bạc.”

“ Đúng vậy, tôi thấy nhiều nữ đồng nghiệp của tôi, không đủ tiền mua nhà, chỉ thuê nhà để ở,  cái quan trọng là xem ở cùng với ai.”

Thế cơ, Bạch Thuần Khiết hướng về phía hai người nam khách quý bĩu môi, nếu nữ đồng nghiệp tốt như vậy, vì sao hai người các anh không lấy về nhà? Nói dối cũng chưa có sức thuyết phục đâu.  Cố Trữ nhìn: “ Tiểu Bạch có muốn nói gì không?”

“ Tôi?” Bạch Thuần Khiết ngơ ngác chớp mắt: “ Tôi  muốn chúc bạn trên mạng, hi vọng anh kiếm thật nhiều tiền mua 1 căn nhà, mặt hướng biển rộng, xuân về hoa nở, không phải trả tiền phòng.”

“ Cảm ơn lời chúc phúc tốt đẹp của cô, hi vọng người bạn trên mạng nghe được câu này.  Chúng ta tiếp tục phát âm nhạc,  đừng mở kênh khác, phần sau chương trình hay hơn nhiều.”

Vẫn còn sao? Tin tức đều phát hết, còn có thể loại nào nữa? Chẳng lẽ, nữ số 2 cùng hai nam khách quý tồn tại quan hệ 3P? Bạch Thuần Khiết cười trộm, cô không thất vọng với tên mình! Có câu ‘ lời lẽ chí lý’ gọi là ấy nhỉ?  Ngay từ đầu xem người khác diễn, mong chờ chương trình này mau chấm dứt, Bạch Thuần Khiết sốt sắng …

Cố Trữ trở mình với lấy tạp chí,  1 đống tài liệu quan trọng được bày ra trước mắt, điều quan trọng nhất là tài liệu mặt trên giống chuyện xưa của cô.

Kì nghỉ hồi trung học, hai người quen nhau, trở thành hàng xóm đối diện, nội dung vở kịch đúng như vậy, còn hẹn nhau thi cùng trường,  “anh ta” lại nuốt lời, bay đi ra nước ngoài!

Chương trình kết thúc, Cố Trữ  hướng người nghe giới thiệu tiết mục thời gian và phương thức tham dự, sau khi tháo ống nghe điện thoại xuống, anh phát hiện có người chăm chú chuyện khác: “ Nhìn cái gì?”

“ Không có.” Bạch Thuần Khiết nhanh chóng đem tạp chí kia che   tài liệu quan trọng lại. “Không còn sớm, ngày mai tôi phải đi làm, tôi về  trước đây.”

“ Không cần đi nhờ xe.”

“ Cố Trữ,  có người muốn tìm cậu.” Vừa vặn ngoài cửa có người gọi anh.

“ Xem ra có cần, tôi cũng không giúp được.” Cố Trữ  nói 1 câu: “ Vậy đón xe đi, dù sao lộ phí radio trả.”

“Ừh.” Nhìn theo  Cố Trữ rời đi, Bạch Thuần Khiết giống như tên trộm nhét tài liệu quan trọng vào trong túi rời khỏi phòng ghi âm. Buổi tối này, cô nhất định phải lăn qua lăn lại xem mới được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện