Lưu Phúc cũng rất thật thà nói: "Đấu giải ý mà, hồi trẻ chúng tôi cũng từng chơi, bóng rổ bóng đá các loại, không thua thanh niên các cậu đâu."
Bạch Liễu yên lặng một hồi: "Trước hạn ghi danh cuối cùng vào hai tháng sau, hai người tùy thời có thể nói với tôi khi muốn rút lui, trong hai tháng này tôi sẽ thử tìm người khác, hai người chỉ là dự bị, không nhất thiết phải cưỡng cầu bản thân."
Mặc dù nói vậy, nhưng thực ra Bạch Liễu cũng không có quá nhiều lựa chọn, bởi chỉ còn lại hai tháng, các người chơi cũ có tư cách và quyết tâm cơ bản đã ghi danh theo đội rồi, người không có ý tham gia cũng sẽ không theo người mới như Bạch Liễu dự thi, không ai ngại mình mạng lớn cả.
Hướng Xuân Hoa và Lưu Phúc rõ ràng cuộc thi nguy hiểm mức nào, song họ muốn báo đáp Bạch Liễu, thanh niên nhìn như có chút lương bạc này mặc dù nói rằng mình rút linh hồn họ, là người xấu, nhưng từ đầu đến đuôi thực ra đều đang giúp họ.
Một giải đấu mà thôi, coi như vì thanh niên mà chết cũng chẳng sao, họ đã sống đủ lâu.
Lâu hơn Quả Quả rất nhiều.
So với biểu hiện ổn định của hai người Lưu Phúc và Hướng Xuân Hoa tại độ tuổi trung niên có lịch duyệt nhất định, Mục Tứ Thành thì không được bình tĩnh cho lắm.
Nghe được Bạch Liễu để mình dẫn người mới, cậu hoàn toàn xù lông.
Mục Tứ Thành bên kia yên tĩnh hai giây, không thể tin nâng âm lượng: "Anh bảo tôi giúp anh mang người mới? Đù má, không phải chứ?! Anh nhất định phải dẫn một đội ngũ mới tinh đi dự thi?! Anh điên rồi sao?! Đây chính là phương án giải quyết anh tìm ra?!"
"Tôi bắt đầu hồi hận mình ngày hôm qua luẩn quẩn trong lòng thế nào mà bị anh kéo lên thuyền giặc rồi." Mục Tứ Thành muốn tan vỡ, "Hơn nữa tôi mẹ nó trước giờ chưa từng dẫn người mới!"
"Vậy cậu có muốn rút lui không?" Bạch Liễu nhẹ giọng hỏi, "Tôi cho phép cậu rút lui, nhưng sau khi rút lui cậu phải một người đơn độc thi đua trong thế giới giả tưởng này."
"Hay là cậu cùng tôi tham gia cuộc thi có thể thắng lấy tương lai chân thực?" Bạch Liễu hướng dẫn từng bước.
Mục Tứ Thành bên kia như bị thứ gì siết họng hơi ngừng, qua rất lâu giọng cậu mới truyền tới, khàn khàn bất lực.
"Con mẹ nó, cái này cần chọn sao? Đương nhiên là tham gia cùng anh."
Bạch Liễu cắm chìa khóa dự phòng của mình vào ổ khóa, hắn không xoay khóa, mà bình tĩnh hỏi Mục Tứ Thành đầu dây bên kia: "Thế cậu giúp tôi dẫn người mới chứ?"
Mục Tứ Thành không trả lời, chỉ nghe thấy tiếng hít thở không vững lắm, Bạch Liễu cũng không gấp, chờ, không cúp máy.
"Anh quá rành chơi bẫy ngôn ngữ rồi đó!" Mục Tứ Thành hơi bực bội lên tiếng, Bạch Liễu nghe giọng cậu là có thể tưởng tượng ra cậu bên kia đang vò đầu bứt tai.
Cuối cùng Mục Tứ Thành buồn bực than thở, "Tôi thử xem sao, nói trước, tôi chưa từng làm chuyện này, không lão luyện như mấy người chơi công hội, anh đưa người cho tôi, tôi không bảo đảm có thể làm họ sống đi ra ngoài."
Bạch Liễu mỉm cười: "Khi mọi chuyện còn chưa xảy ra, tôi luôn thích giả thiết cậu có thể làm được."
"Bạch Liễu, anh thật biết lừa gạt người khác nhập bọn." Mục Tứ Thành câm nín, "Trước kia anh thật ra là nhân viên bán hàng đa cấp phải không?"
"Tôi không làm chuyện phạm pháp." Bạch Liễu vừa nói vừa vặn khóa mở cửa, mặt không đổi sắc, "Tôi lừa gạt cậu nhập bọn lúc nào?"
Mộc Kha đang chờ Bạch Liễu trong phòng kinh ngạc vui mừng quay đầu lại, Bạch Liễu trước đó có đưa chìa khóa cho cậu để cậu về nhà chờ hắn.
"Chúng ta khi nào bắt đầu vào trò chơi?" Mộc Kha hít một hơi thật sâu nắm chặt quả đấm, "Tôi đã chuẩn bị xong."
Mục Tứ Thành đầu bên kia nhanh chóng phun tào: "Đó là Mộc Kha phải không, anh lại nói anh chưa lừa gạt ai đi, thế Mộc Kha lên thuyền giặc của anh bằng cách n..."
Bạch Liễu dứt khoát cúp máy: "Gặp nhau trong trò chơi nhé, Mục Tứ Thành."
——————
【 Hệ thống: chào mừng người chơi Bạch Liễu tiến vào trò chơi, xin chú ý bảo đảm an toàn bản thân 】
Bạch Liễu chậm rãi mở mắt, hắn vẫn mặc bộ trang phục quần âu đen áo sơ mi trắng, Mộc Kha đăng nhập vào trò chơi cùng hắn, nhưng điểm đăng nhập của tất cả người chơi là ngẫu nhiên, Bạch Liễu nhìn chung quanh một vòng không phát hiện Mộc Kha, đang lúc hắn chuẩn bị đi tìm cậu, hệ thống đột nhiên bắn ra một màn hình đỏ cảnh cáo.
【 Hệ thống cảnh cáo: người chơi Bạch Liễu nhận được 1 lệnh truy sát 】
【 Hệ thống nhắc nhở: hữu nghị nhắc nhở ngài thay đổi dung mạo, tránh bị sát thủ theo đuôi 】
Bạch Liễu nhướng mày: 【 Lệnh truy sát? Thay đổi dung mạo ngẫu nhiên đi. 】
【 Hệ thống: Tiến vào thủ tục điều chỉnh dung mạo ngẫu nhiên —— chiều cao thay đổi (174 → 161), màu tóc thay đổi (đen ngắn → dài uốn), màu môi (màu da → đỏ anh đào), tăng khoảng cách giữa hai mắt, tăng chiều rộng hai mắt... 】
Quần áo trên người Bạch Liễu cũng theo vóc dáng thay đổi mà biến nhỏ vừa người, Bạch Liễu dang hai tay nhìn dáng vẻ nữ sinh trung học thanh thuần vô hại của mình, có chút "...".
Tài năng thay đổi dung mạo ngẫu nhiên của hệ thống Bạch Liễu thật đúng là không dám gật bừa.
Chẳng qua với bộ dạng này xác suất hắn bị nhận ra xác thực thấp hơn hẳn, nhưng Mục Tứ Thành vẫn rất nhanh tìm ra hắn, con hàng này tìm người dựa vào lỗ mũi, theo lời cậu nói thì toàn thân Bạch Liễu tỏa ra mùi hôi thối của tiền tài, cách mấy trăm mét ở ngoài cũng ngửi thấy, nhờ vậy Bạch Liễu vừa đăng nhập không bao lâu Mục Tứ Thành đã tìm đến nơi rồi.
Mục Tứ Thành vốn thần sắc ngưng trọng, kết quả nhìn thấy dáng vẻ nữ sinh trung học tóc xoăn dài, lùn 10 cm, ngực phẳng lì của Bạch Liễu, không nhịn được dại ra: "Anh... còn có sở thích này?"
Bạch Liễu lười tranh cãi với cậu, hắn kéo cái váy biến ra từ quần âu của mình che kín nơi Mục Tứ Thành đang dùng tầm mắt quỷ dị quét qua, trực tiếp hỏi: "Nhìn nữa giết cậu, tôi nhận được một lệnh truy sát, đó là cái gì?"
"Đúng rồi, tôi đang định nói chuyện này với anh." Thần sắc Mục Tứ Thành nháy mắt khôi phục nghiêm túc, "Có công hội trực tiếp hạ lệnh truy sát anh."
Lệnh truy sát giống với pháo hoa quảng cáo Bạch Liễu xem trước đó, có thể phát thông báo tới toàn thể người chơi, cần trả điểm để gửi đi, có chút giống pháo hoa trong game điện tử rất hot dạo trước Bạch Liễu từng chơi, bắn pháo hoa một cái, hệ thống sẽ phóng "loa" thông báo toàn thể server, tất cả người chơi đều thấy.
Đang lúc Bạch Liễu hỏi chuyện này, đỉnh đầu hắn có một pháo hoa ảo nổ tung, nó chậm rãi rơi xuống chạm vào Bạch Liễu, màn hình hệ thống tự động hiện ra thông báo:
【 Hệ thống thông báo rộng rãi: Công hội Cương Thi phát lệnh truy sát với người chơi Bạch Liễu 】
【 Nội dung lệnh truy sát: Công hội Cương Thi cam kết với tất cả người chơi, trong vòng ba ngày giết chết được Bạch Liễu lấy đi hai đạo cụ rơi từ NPC thần cấp là 【 xương cá của Siren vương 】 và 【 gương quỷ 】 chuẩn bị cho mùa giải! Chào mừng các người chơi tới quan sát! Xin mọi người ủng hộ nhiều hơn cho công hội Cương Thi nha ~ bắn tim 】
"Công hội Cương Thi?" Bạch Liễu sờ cằm một cái, "Đây là công hội nhỏ sao? Tôi chưa từng nghe qua."
"Không phải công hội nhỏ." Mục Tứ Thành có chút cạn lời, "Bạch Liễu nhờ anh phân ra một chút sự chú ý của anh lên tiền mà tìm hiểu giải đấu đi, về các công hội và chiến đội của họ nữa."
Bạch Liễu: "Tôi không thấy trong 10 poster cổ động top đầu có công hội Cương Thi, không vào nổi top 10 còn chưa tính là công hội nhỏ à?"
Giọng điệu và biểu tình của Bạch Liễu rất bình thản, hắn thật sự nghiêm túc hỏi, không có ý cười nhạo, Mục Tứ Thành lại cảm giác Bạch Liễu đang một cợt nhả hai giễu cợt công hội Cương Thi, cậu không nhịn được cười.
Nhưng rất nhanh Mục Tứ Thành thu nụ cười lại, nghiêm chỉnh: "Công hội Cương Thi không phải công hội nhỏ."
Vừa nói, Mục Tứ Thành vừa mở màn hình hệ thống, lật xem các poster tuyên truyền, ngón tay cậu một đường lướt xuống, cuối cùng giơ màn hình lên cho Bạch Liễu xem.
"Công hội họ mặc dù không nổi danh lắm." Mục Tứ Thành chỉ hai người chơi bên trên, "Nhưng công hội họ có hai người chơi minh tinh (edit: người chơi nhân khí cao có kim bài miễn tử) rất nổi tiếng, đồng thời chính là người sáng lập công hội."
"Hai người chơi này đều có thuộc tính chỉ kém chút nữa là lên S." Mục Tứ Thành ngẩng đầu nhìn Bạch Liễu, "Người chơi thuộc top hơn Trương Khôi không biết bao nhiêu level, dân chuyên nghiệp, giết người như ngóe."
——————
【 Người chơi: Miêu Phi Xỉ 】
【 Số liệu tổng hợp hiện tại: 410.000, tạm xếp hạng 67 trong số các tuyển thủ, mở khóa kim bài miễn tử 】
【 Xếp hạng trên bảng điểm: no.134 】
【 Công hội: Thực Hủ Cương Thi 】
————————
【 Người chơi: Miêu Cao Phụ 】
【 Số liệu tổng hợp hiện tại: 230.000, tạm xếp hạng 107 trong số các tuyển thủ, mở khóa kim bài miễn tử 】
【 Xếp hạng trên bảng điểm: no.179 】
【 Công hội: Thực Hủ Cương Thi 】
————————
Trên tấm poster, bên cạnh hai người này còn có một nút video hình tam giác, bên cạnh viết 【 video ứng cử viên nhân khí cao 】 —— 【 Cut tổng hợp: Hai người chơi phối hợp mạnh nhất năm ~ thời khắc tỏa sáng của Thực Hủ Cương Thi —— team cha con máu tanh rút gân lột da không chuyện ác nào không làm ~ 】
Video có thể xem miễn phí, Bạch Liễu không chút do dự nhấn vào.
Ba phút sau, Bạch Liễu xem xong, video dừng lại ở cảnh tượng cuối cùng, một người đàn ông miệng đeo gông xiềng cởi gông ra, hưng phấn cắn lưng một người khác, người kia rõ ràng là người chơi đối địch với gã, người bị cắn há to miệng kêu thảm thiết, còn gã kia răng ngập vào da thịt người nọ, máu văng khắp mặt.
Bên cạnh người chơi đang cuồng nhiệt ăn thịt người đứng một người đàn ông trung niên bộ dáng như cương thi triều Thanh, da thịt bầm tím, thân hình cao lớn, quái vật lao tới quấy rầy bị hắn ta một tát văng ra ngoài, dường như không thể tạo thành bất kì tổn thương nào cho hắn ta, thân hình cao to trông chững chạc thành thục, chẳng qua gương mặt cương thi âm khí lạnh lẽo nhìn có chút quỷ dị.
"Tên điên ăn thịt người kia tên Miêu Phi Xỉ, chủ tấn công, cương thi đánh quái tên Miêu Cao Phụ, lực phòng ngự của hình thái cương thi cao khủng bố, họ là một tổ hợp công phòng điển hình, bởi là cha con, cho nên ăn ý không tồi." Mục Tứ Thành giải thích, "Hơn nữa tổng thuộc tính hai người này vô cùng cao, hơn 8000, thuộc cấp S-, mà cấp A giết anh cũng chỉ mấy không phẩy mấy giây thôi."
Bạch Liễu lùi lại mấy giây xem đoạn Miêu Phi Xỉ ăn thịt người, như có điều suy nghĩ, chống cằm hỏi ngược lại: "Cho nên cách tấn công của Miêu Phi Xỉ chính là cắn người sao?"
"Không phải, vũ khí của gã là một đôi đao, gã sở dĩ ăn thịt người là vì ——" Mục Tứ Thành dừng một chút, giọng phức tạp, "Miêu Phi Xỉ có sở thích khác người, gã thích ăn thi thể, thi thể càng non càng tươi gã càng thích, nghe nói trong hiện thực từng phạm tội không thành bỏ tù, nhưng chính vì không thành công nên người đã được thả."
Bạch Liễu ngước mắt nhìn về phía Mục Tứ Thành: "Cậu có thể nói đơn giản hơn chút, gã thích ăn trẻ con, hơn nữa từng bắt cóc trẻ con thất bại?"
Mục Tứ Thành yên lặng một hồi: "Đúng vậy."
Sự kiện kinh người kia cũng không hấp dẫn quá nhiều sự chú ý của Bạch Liễu, hắn sờ cằm như có điều suy nghĩ, hết sức chân thành nhìn Mục Tứ Thành: "Nhưng tôi bình thường điệu thấp mà, sao họ lại để mắt tới tôi?"
"..." Anh trong phó bản làm mưa làm gió thế rồi còn khiêm tốn cái gì, Mục Tứ Thành mặt không thay đổi phun tào, "Có thể bởi vì anh nhìn trông tương đối ngon."
Bạch Liễu mặc váy mặt mày bừng tỉnh: "Hóa ra là vậy sao? Tôi đã nói mà."
Mục Tứ Thành: "..."
Đm anh tin thật đó hả!!
Tác giả có lời muốn nói:
6 hoàn toàn chả có tí tự giác nào: Tôi chỉ tới đi làm thôi, sao các người cứ nhằm vào tôi thế?