Trong phòng bệnh phút chốc lại náo động trở lại.

Hoắc Tranh cười lạnh một tiếng, xoay người rời đi.

Đúng là một gã không biết lượng sức mình khi dám mơ ước người phụ nữ của anh ta.

Hoắc Tranh đưa tay về phía cảnh sát, nhìn xem, những gì tôi nói đều là sự thật.

Các cảnh sát nhìn nhau và chỉ có thể tin rằng họ đã nhận được một báo động giả, nói lời tạm biệt và rời đi.

Sau khi những người khác rời đi, trợ lý Mã cũng theo sát phía sau, cung kính báo cáo: “Những bác sĩ và y tá đó đã sắp xếp bảo đảm giữ im lặng. Còn về phía cô Diệp Uẩn Ninh, tôi vừa nhận được tin cô ấy đã bán cổ phần “Công ty Tụ Tinh” của mình và cũng chuyển ra khỏi căn hộ đã ở trước đây, bây giờ cô ấy đang tìm nhà. Sếp Hoắc có chỉ thị gì không?”

Bước chân của Hoắc Tranh dừng lại, trên đôi môi mỏng gợi cảm hiện lên một nụ cười nghiền ngẫm: “Người phụ nữ này khá dứt khoát, một khi bị phản bội sẽ lập tức trở mặt.”

Trợ lý Mã cười ngượng nghịu, âm thầm phỉ báng, nếu thay Diệp Uẩn Ninh bằng anh ta thì sợ rằng anh ta sẽ liều chết với hai người kia, thật là ức hiếp người quá đáng!

Hoắc Tranh không có ấn tượng sâu lắm với Diệp Uẩn Ninh, chỉ biết cô là một người phụ nữ trầm lặng, bình tĩnh, ít có cảm giác tồn tại và cũng không được vợ chồng Diệp Lương ưa thích, cô đã chuyển ra ngoài sống từ khi còn học đại học và hiếm khi trở về nhà.

Một số ít lần gặp được là trong những sự kiện quan trọng bắt buộc, chẳng hạn như lễ đính hôn của anh ta và Diệp Uẩn Thanh.

Ngoài mối quan hệ thông gia, anh ta còn nghe nhiều tin đồn về mối quan hệ của cô với Trần Diệp, hai người đã yêu nhau nhiều năm và cùng nhau khởi nghiệp, cô là một người phụ nữ vừa tận tâm vừa có năng lực, chỉ thế mà thôi.

Trên thực tế, khi Trần Diệp chủ động đến gặp anh ta và nói rằng gã muốn dùng trái tim của Diệp Uẩn Ninh để chữa khỏi bệnh cho Thanh Thanh, anh ta vừa tức giận vừa ngạc nhiên. Tức giận vì Trần Diệp có ý đồ xấu với vợ chưa cưới của mình, lại bất ngờ trước sự tàn nhẫn của gã, ai có thể ngờ rằng người được cho là yêu đương gắn bó với Diệp Uẩn Ninh là Trần Diệp lại yêu người khác, hơn nữa còn tàn nhẫn đẩy người phụ nữ yêu gã xuống vực thẳm? Nhưng điều này có liên quan gì đến anh ta, lúc đó chưa chắc không tìm được trái tim cấy ghép, nhưng nó chỉ có thể tạm thời cứu sống Diệp Uẩn Thanh, cuối cùng chỉ chữa được triệu chứng chứ không chữa được căn nguyên. Trần Diệp chủ động đưa ra một trái tim phù hợp, đương nhiên là anh ta cầu còn không được, về phần Diệp Uẩn Ninh có phải tự nguyện hay không thì có quan trọng chút nào sao?

Những gì anh ta làm trong ca phẫu thuật ghép tim này chỉ là hợp tác với hành động của Trần Diệp, sắp xếp ca phẫu thuật trong bệnh viện của chính anh ta và tìm những người có thể thực hiện ca phẫu thuật.

Nếu như Diệp Uẩn Ninh muốn hận ai đó, cô ấy nên hận nhất chính là Trần Diệp!

Hoắc Tranh suy nghĩ một chút, nói: “Trước tiên tìm người trông chừng cô ta. Nếu cô ta chỉ muốn trả thù Trần Diệp thì cứ khoanh tay đứng nhìn. Nếu cô ta ngu ngốc muốn ra tay với Hoắc gia, cho dù cô ta có là chị gái của Thanh Thanh thì cũng không cần phải thương xót.”

Vì trái tim của cô phù hợp với Thanh Thanh nên tạm thời cứ để yên, mặc dù bây giờ Thanh Thanh có vẻ ổn, nhưng nếu sau này có chuyện gì thì sao? Giữ lại Diệp Uẩn Ninh coi như là dự trữ trái tim cho Thanh Thanh, sau này không cần tìm người khác nữa.

Ánh mặt trời chiếu sáng trên khuôn mặt tuấn tú và sắc nét này, ai có thể ngờ rằng bên dưới lớp da đó là tâm hồn âm u tựa ma quỷ.

Cùng lúc đó, gia đình họ Trần cũng nhận được tin cổ phần của ‘Công ty Tụ Tinh’ đã được đổi chủ.

Gia đình họ Trần đã vô thức đưa ‘Công ty Tụ Tinh’ vào bản đồ sản nghiệp của họ, mặc dù họ không hài lòng với động thái chuyển cổ phần sang tên Diệp Uẩn Ninh của Trần Diệp, nhưng họ nghĩ rằng sớm muộn gì cô cũng sẽ gả vào nhà họ Diệp nên họ âm thầm chịu đựng và công nhận Diệp Uẩn Ninh làm con dâu nhà họ Trần.

Giờ đây nghe tin Diệp Uẩn Ninh đã bán cổ phần của mình cho một cổ đông khác, phổi gần như muốn nổ tung và lập tức gọi điện để tra hỏi cô.

Diệp Uẩn Ninh đã phá hủy mọi thứ trong ngôi nhà nơi cô từng ở, sau đó treo biển rao bán và chọn một khách sạn năm sao để ở tạm.

Nhìn thấy điện thoại, cô lạnh lùng liếc nhìn rồi nhấc máy.

“Uẩn Ninh, cháu bán cổ phần của mình ở “Công ty Tụ Tinh à?” Bố Trần vừa thấy có người nhấc máy đã hỏi thẳng vào vấn đề.

“Đúng thế.” Diệp Uẩn Ninh tùy ý nằm ở trên sô pha, ấn điều khiển từ xa chọn chương trình.

“Sao cháu lại tự ý bán cổ phần? Công ty là của Trần Diệp, cháu có tư cách gì mà bán đi?” Cha Trần tức giận.

“Chỉ vì vốn đầu tư ban đầu là của tôi, tiền cứu công ty cũng là của tôi, cổ phần rõ ràng đứng tên tôi, tôi không nhặt chút nào của hời từ Trần Diệp, vì sao tôi không đủ tư cách?” Diệp Uẩn Ninh lạnh lùng nói, “Bác không nghĩ rằng công ty thực sự chỉ thuộc về một mình Trần Diệp đấy chứ?”

Khi công ty gặp khó khăn, nhà họ Trần không những không giúp đỡ được mà còn buộc Trần Diệp phải quay về công ty của gia đình, chính Diệp Uẩn Ninh đã tiêu hết tiền và cùng với Trần Diệp dành hết tâm huyết để cứu công ty.

Bố Trần không nói nên lời: “Dù thế thì cháu cũng không thể bán cổ phần khi không có sự đồng ý của Trần Diệp.”

Lòng ông ta đau nhói, triển vọng phát triển của ‘Công ty Tụ Tinh’ thậm chí còn tốt hơn Tập đoàn Trần vốn đã suy tàn, thế mà nó vừa mới được giao cho người khác!

Một tia sáng lạnh lẽo nhàn nhạt lướt qua trong mắt Diệp Uẩn Ninh, đôi môi đỏ mọng của cô lạnh lùng hé mở: “Trái tim của Trần Diệp ổn chứ?”

Bố Trần đột nhiên hoảng sợ: “Cháu, cháu biết à?”

“Biết gì cơ?” Giọng nói lạnh lùng, âm u như dao cắt đứt lời nói dối, “Biết người anh ta yêu là em gái tôi, thậm chí anh ta còn hy sinh cả trái tim mình vì cô ta?”

Đây quả thực là lỗi của Trần Diệp, bố Trần cãi chày cãi cối mặc kệ lý lẽ: “Trần Diệp thật sự có lỗi với cháu, nhưng cũng nên nể mặt nó đã cứu sống em gái cháu, không thể tuyệt tình như vậy được.”

“Ha,” Diệp Uẩn Ninh nhếch môi đầy hài hước nhưng lời nói dịu dàng lại khiến người ta lạnh sống lưng, “Tôi nói cho bác một bí mật, thật ra con trai của bác muốn đưa tôi lên bàn mổ để cứu Diệp Uẩn Thanh, nhưng đáng tiếc anh ta quá xui xẻo, cuối cùng lại bị đưa ngược lại lên bàn mổ, có một đứa con trai như vậy, bác có ngạc nhiên mừng rỡ không?”

Đầu óc bố Trần choáng váng, môi ông run rẩy: “Không, không có khả năng.” Sao con trai ông có thể làm ra chuyện như vậy?

“Trần Diệp và tôi sẽ đấu đến chết. Tôi đang chờ xem số phận của anh ta.”

Diệp Uẩn Ninh đặt điện thoại xuống, vẻ mặt trầm ngâm, rõ ràng là Trần Diệp đã không nói sự thật và phải gánh chịu hậu quả.

Tùy anh ta, dù sao thì đó cũng là lựa chọn của anh ta, miễn là anh ta không hối hận.

Bên kia lời nói lạnh lùng bên tai giống như lời nguyền độc ác nhất, bố Trần cảm thấy trong lòng ớn lạnh.

Khi Trần Diệp tỉnh dậy lần nữa, anh ta gặp phải ánh mắt thất vọng và đau lòng của bố mẹ mình, đồng thời nhận được tin tâm huyết của anh ta đã bị Diệp Uẩn Ninh bán đi.

Tim anh ta đập mạnh, khó thở, chưa kịp nói được lời nào thì lại ngất đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện