Triệu Nhiên chìa ra xấp tiền mệnh giá cao phía trước mặt nhóm người đang bước ra từ đồn cảnh sát rồi nhếch môi cười:
- Làm tốt lắm!Đây là thù lao của các người!
Người phụ nữ cầm đầu nhóm người xông vào cửa hàng Thiên Á tấn công Châu Tuệ tại bữa tiệc tối qua liền hớn hở:
- Triệu tiểu thư quả thật hào phóng!Sau này có việc gì thì cứ tiếp tục sai bảo bọn tôi!
Triệu Nhiên phì cười:
- Tạm thời vẫn chưa cần đến các ngươi tiếp tục ra tay,cứ cầm tiền mà đi du lịch một thời gian rồi hẵng trở lại Bắc Kinh,khi nào có việc thì tôi sẽ liên hệ sau!
Nhóm người cầm trên tay những tờ tiền rủng rỉnh rồi hí hửng đáp:
- Chúng tôi biết rồi!Đa tạ Triệu tiểu thư đã trả công thật hậu hĩnh!
Nhìn nhóm người rời đi mất dạng thì lúc này Triệu Nhiên đưa tay tháo cặp kính râm đen trên gương mặt rồi nở nụ cười đắc ý:
- Kỳ An!Để xem qua vụ việc tình ái bê bối lần này Châu Tuệ có còn là thánh nữ ôn hương diễm ngọc trong mắt anh nữa hay không? Nói đoạn Triệu Nhiên liền tiến về chiếc siêu xe mui trần đang đậu bên lề đường và ngồi vào trong xe đánh tay lái rời khỏi đồn cảnh sát Bắc thành.
Điểm kế tiếp mà Triệu Nhiên muốn đến chính là căn hộ riêng của Kỳ An trên phố Dật Tiên.
Kỳ An chưa một lần tiết lộ địa chỉ căn hộ riêng của mình cho Triệu Nhiên nghe qua bao giờ,ả nắm được thông tin nơi ở của anh đều là những lần mon men hỏi han Châu Tuệ.
Triệu Nhiên tay xách nách mang vô số những túi quà lớn nhỏ rồi đưa tay gõ cửa đứng trước căn hộ của Kỳ An hồi hộp chờ đợi.
Ít giây sau thì Kỳ An bước ra mở cửa,vừa nhìn thấy Triệu Nhiên đang mỉm cười đứng đối diện trước mắt mình thì anh đã hết sức bất ngờ:
- Triệu Nhiên!Sao cô lại ở đây?
Triệu Nhiên không đợi sự cho phép của Kỳ An mà tiến thẳng vào bên trong căn hộ vừa đi vừa nói:
- Quen biết nhau cũng gần mười năm rồi chả nhẽ em không có dịp đến tham quan nơi anh sinh sống hay sao?
Kỳ An tỏ vẻ không thoải mái:
- Cô đến đây có việc gì không?
Triệu Nhiên chìa ra những túi quà lớn nhỏ trên tay rồi hớn hở đáp:
- Em vừa mới đi du lịch ở Thái Lan về nhân tiện có ít quà đặc sản muốn đem đến tặng cho anh!
Kỳ An nhạt giọng:
- Cô vốn dĩ biết tôi không cần những quà tặng như thế này mà!
Triệu Nhiên đặt những túi quà trên bàn rồi mỉm cười:
- Chỉ là một ít đồ ăn vặt thôi mà anh cứ nhận lấy cho em vui!
Kỳ An hững hờ đáp:
- Tôi đang chuẩn bị đến cửa hàng Thiên Á e là sẽ không có nhiều thời gian tiếp chuyện cùng cô!
Triệu Nhiên vẫn cố gượng cười:
- Không vấn đề gì!Em cũng đang định đến cửa hàng Thiên Á đây!Chốc nữa chúng ta cùng đi một xe đến đấy đi!
Kỳ An nghe thế liền đáp:
- Vậy thì cô ngồi đây một lát chờ tôi tắm xong rồi sẽ cùng đi!
Dứt lời nói thì Kỳ An quay đi bước về hướng Toilet mà chẳng cần đoái hoài hay trò chuyện gì nhiều thêm vì sự có mặt của Triệu Nhiên.
Trông thấy vẻ lãnh đạm thờ ơ của Kỳ An dành cho mình mặc dù cảm thấy rất hụt hẫng buồn tủi nhưng Triệu Nhiên tự biết bản thân mình không có tư cách gì để hờn trách.
Từ đầu đến cuối là do ả si mê và theo đuổi anh.Mặc cho anh không đáp trả không để tâm ả vẫn kiên quyết không từ bỏ niềm yêu thích mãnh liệt dành cho anh trong suốt 8 năm qua.
Triệu Nhiên ngồi ở phòng khách chán thì lân la khám phá những gian phòng khác bên trong căn hộ của Kỳ An.
Ả tiến về phía gian phòng ngủ của anh ở cuối hành lang bên trái rồi không ngần ngại mở cửa vào bên trong ngắm nhìn.
Triệu Nhiên thích thú quan sát góc riêng tư của người đàn ông khiến ả thầm thương trộm nhớ bấy lâu nay.
Nổi bật ở góc phòng của Kỳ An là chiếc tủ thủy tinh trưng bày vô số cup vô địch các giải đấu trong và ngoài nước của bộ môn quyền anh và Judo.
Nhìn về những đống huân chương cup vô địch nhiều đến mức không đếm xuể ấy khiến cho Triệu Nhiên càng thêm khâm phục tài năng của Kỳ An và nhận thấy ả đã không chọn sai người để tương tư trong một thời gian dài như thế.
Triệu Nhiên tiến về chiếc giường ngủ trải drap màu xám nhạt của Kỳ An rồi đặt lưng mình lên nhắm nghiền mắt thư thái cảm nhận hơi ấm và hương nước hoa nam tính của anh còn vương lại quanh đây.
Ả đưa tay sờ lên tấm drap giường rồi bắt đầu tưởng tượng những hình ảnh huyễn hoặc giữa mình và Kỳ An sẽ ra sao khi cả hai cùng nằm trên chiếc giường này.
Hơi ấm và mùi hương còn vương lại của Kỳ An lúc này đưa ả chìm sâu vào những ảo giác mơ hồ.
Ả nhìn thấy mình cùng Kỳ An đang mải miết hòa quyện vào nhau những cung bậc ái ân giữa những tiếng thở dốc và giọt mồ hôi nồng đượm khẽ rơi trên gương mặt anh tuấn vốn mang nhiều nét lạnh lùng mà Kỳ An dành cho ả hàng ngày.
Trong lúc đang mơ màng thả trôi những tầng mây cảm xúc thì khung ảnh Kỳ An chụp cùng Châu Tuệ khi còn bé được anh đặt trang trọng ở đầu giường khiến cho Triệu Nhiên cảm thấy vô cùng tức giận mà vội đặt úp khung ảnh ấy xuống ngay lập tức.
Ả chán ghét việc Kỳ An luôn trân quý những món đồ vật liên quan đến Châu Tuệ,ả cảm thấy chướng mắt nụ cười rạng rỡ của người chị họ đang quàng vai bá cổ Kỳ An trong khung ảnh vô cùng.
Triệu Nhiên chỉ muốn Kỳ An từ thân đến tim,từ hơi thở đến tâm trí đều thuộc về ả,ngay cả nụ cười hay giọt nước mắt anh rơi cũng là vì ả.
Thơ thẩn nằm trên giường ngủ của Kỳ An một lúc thì Triệu Nhiên lại trở ra gian phòng khách.
Ả lại tiếp tục khám phá những không gian khác trong căn hộ của anh.Lúc này trên gian bếp là chiếc nồi hầm đang tỏa ra hương thức ăn hấp dẫn nghi ngút khói,ả đoán đây là món ăn mà Kỳ An đích thân vào bếp chuẩn bị và đem đến cửa hàng Thiên Á cho Châu Tuệ đây mà.
Nhìn về sự quan tâm của Kỳ An dành cho Châu Tuệ thì Triệu Nhiên lại càng cảm thấy không cam tâm.
Ả tự hỏi rốt cuộc ở Châu Tuệ có điểm gì thu hút khiến Kỳ An say mê đến như thế?
Ả tự thấy mình cũng đích thị là thiên kim tiểu thư con nhà trâm anh thế phiệt,xét về nhan sắt,về gia sản thì ả không hề kém cạnh người chị họ của mình.
Vậy điều gì ở nơi ả khiến Kỳ An không thèm để tâm đến mà chỉ chăm chăm bám miết lấy tình yêu dành cho mỗi một mình Châu Tuệ?
Triệu Nhiên càng nghĩ lại càng thấy không cam lòng.
Bước chân của Triệu Nhiên dừng lại trước cửa phòng tắm lúc này.
Những tiếng lách tách của nước chảy từ vòi hoa sen cộng với hương sữa tắm nam tính xông đến khứu giác khiến Triệu Nhiên phải chú tâm đến những hình ảnh đang hiện ra trước mắt mình.
Phòng tắm của Kỳ An được lắp từ cửa kính thủy tinh trong suốt,tuy không quá rõ ràng nhưng Triệu Nhiên vẫn nhìn thấy được cơ thể tráng kiện của anh đang thả mình vào làn nước ấm qua hơi nước mờ sương thấp thoáng trước cửa kính lúc này.
Từng đường cơ bắp nam tính hòa vào những giọt nước từ vòi hoa sen thoắt ẩn thoắt hiện khiến cho Triệu Nhiên không ngừng dâng lên cảm xúc xốn xang kèm theo nhiệt độ nơi cơ thể trở nên nóng bừng hơn bao giờ hết.
Khoảng cách mà Triệu Nhiên cùng Kỳ An cách ngăn nhau chỉ là một tấm kính nơi phòng tắm.
Ngay lúc này ả chỉ muốn vượt qua mọi khoảng cách để chạm vào anh thật gần cho thỏa niềm khao khát tất cả những tâm tư tình cảm mình dành cho anh bấy lâu nay.
Triệu Nhiên không cần đắn đo nhiều hơn mà tự mở dây khóa kéo trên chiếc váy của mình thả rơi tự do xuống gót sen ngọc ngà rồi tiến vào phòng tắm cùng Kỳ An với thân thể trần trụi nhất.
Ngay lúc Kỳ An đang ngửa mặt nhận lấy những giọt nước ấm từ vòi hoa sen thì vô cùng thảng thốt bởi vòng tay ôm chặt từ phía sau của Triệu Nhiên.
Khi anh quay sang nhìn thì đã nhận ra Triệu Nhiên trên người không có lấy một mảnh vải che thân đang hướng mắt nhìn mình đầy mê đắm.
Kỳ An vô cùng bàng hoàng rồi đẩy Triệu Nhiên ra xa:
- Triệu Nhiên!Cô đang làm gì vậy?
Triệu Nhiên cố ôm lấy Kỳ An cọ xát những phần da thịt của ả lên người anh rồi thì thầm:
- Em muốn tắm cùng anh thôi mà!
Kỳ An vội đẩy Triệu Nhiên ra,lấy chiếc khăn tắm quấn lấy hạ thân của mình rồi nghiêm giọng:
- Cô bước ra khỏi phòng tắm ngay lập tức!
Triệu Nhiên vẫn cố ghì ôm chặt lấy Kỳ An:
- Chúng ta đã thấy hết những gì cần thấy của nhau rồi!Sao anh không mạnh dạn tiến thêm một bước nữa cùng em!
Kỳ An tỏ vẻ tức giận rồi gằn giọng:
- Đừng để tôi phải lập lại!Cô mau bước ra khỏi phòng tắm và mặc lại quần áo chỉnh tề ngay lập tức!
Triệu Nhiên biết khó lòng cám dỗ được Kỳ An nên chỉ có thể tỏ ra ấm ức:
- Nếu bây giờ người con gái đang đứng trước mặt anh là Châu Tuệ thì anh đã không lãng tránh và xua đuổi như thế đúng không?Chị ta có gì tốt chứ?Bê bối tình ái giựt chồng và bị vợ người ta đánh ghen đến tận cửa đã lan tràn khắp cả mặt báo rồi!Anh vẫn chưa nhận ra bản chất thực sự của chị ta sao?
Kỳ An vẫn buông tông giọng lạnh nhạt đáp:
- Triệu Nhiên!Nếu còn muốn tôi duy trì mối quan hệ tình bạn với cô thì tốt nhất cô nên biết cách cư xử chuẩn mực!Cô mau bước ra khỏi phòng tắm và đừng để tôi phải lập lại quá nhiều lần!
Nhìn thấy thái độ lạnh lùng xua đuổi của Kỳ An hiện tại càng khiến cho Triệu Nhiên cảm thấy trái tim mình đau thắt,ả đưa tay gạt giọt nước mắt rồi hậm hực bước ra khỏi phòng tắm.
Triệu Nhiên mặc lại váy áo lên người nhưng không ngừng sự phẫn uất đang cuộn trào trong thâm tâm long lên nỗi căm hờn trong đáy mắt:
“Anh càng tỏ ra lạnh nhạt bất cần thì em lại càng muốn giày vò và giẫm nát chị ta ngay dưới chân mình như một loài côn trùng hèn mọn!Châu Tuệ!Xem ra thời gian sắp tới tôi cần phải nặng tay với chị hơn rồi!”
- Làm tốt lắm!Đây là thù lao của các người!
Người phụ nữ cầm đầu nhóm người xông vào cửa hàng Thiên Á tấn công Châu Tuệ tại bữa tiệc tối qua liền hớn hở:
- Triệu tiểu thư quả thật hào phóng!Sau này có việc gì thì cứ tiếp tục sai bảo bọn tôi!
Triệu Nhiên phì cười:
- Tạm thời vẫn chưa cần đến các ngươi tiếp tục ra tay,cứ cầm tiền mà đi du lịch một thời gian rồi hẵng trở lại Bắc Kinh,khi nào có việc thì tôi sẽ liên hệ sau!
Nhóm người cầm trên tay những tờ tiền rủng rỉnh rồi hí hửng đáp:
- Chúng tôi biết rồi!Đa tạ Triệu tiểu thư đã trả công thật hậu hĩnh!
Nhìn nhóm người rời đi mất dạng thì lúc này Triệu Nhiên đưa tay tháo cặp kính râm đen trên gương mặt rồi nở nụ cười đắc ý:
- Kỳ An!Để xem qua vụ việc tình ái bê bối lần này Châu Tuệ có còn là thánh nữ ôn hương diễm ngọc trong mắt anh nữa hay không? Nói đoạn Triệu Nhiên liền tiến về chiếc siêu xe mui trần đang đậu bên lề đường và ngồi vào trong xe đánh tay lái rời khỏi đồn cảnh sát Bắc thành.
Điểm kế tiếp mà Triệu Nhiên muốn đến chính là căn hộ riêng của Kỳ An trên phố Dật Tiên.
Kỳ An chưa một lần tiết lộ địa chỉ căn hộ riêng của mình cho Triệu Nhiên nghe qua bao giờ,ả nắm được thông tin nơi ở của anh đều là những lần mon men hỏi han Châu Tuệ.
Triệu Nhiên tay xách nách mang vô số những túi quà lớn nhỏ rồi đưa tay gõ cửa đứng trước căn hộ của Kỳ An hồi hộp chờ đợi.
Ít giây sau thì Kỳ An bước ra mở cửa,vừa nhìn thấy Triệu Nhiên đang mỉm cười đứng đối diện trước mắt mình thì anh đã hết sức bất ngờ:
- Triệu Nhiên!Sao cô lại ở đây?
Triệu Nhiên không đợi sự cho phép của Kỳ An mà tiến thẳng vào bên trong căn hộ vừa đi vừa nói:
- Quen biết nhau cũng gần mười năm rồi chả nhẽ em không có dịp đến tham quan nơi anh sinh sống hay sao?
Kỳ An tỏ vẻ không thoải mái:
- Cô đến đây có việc gì không?
Triệu Nhiên chìa ra những túi quà lớn nhỏ trên tay rồi hớn hở đáp:
- Em vừa mới đi du lịch ở Thái Lan về nhân tiện có ít quà đặc sản muốn đem đến tặng cho anh!
Kỳ An nhạt giọng:
- Cô vốn dĩ biết tôi không cần những quà tặng như thế này mà!
Triệu Nhiên đặt những túi quà trên bàn rồi mỉm cười:
- Chỉ là một ít đồ ăn vặt thôi mà anh cứ nhận lấy cho em vui!
Kỳ An hững hờ đáp:
- Tôi đang chuẩn bị đến cửa hàng Thiên Á e là sẽ không có nhiều thời gian tiếp chuyện cùng cô!
Triệu Nhiên vẫn cố gượng cười:
- Không vấn đề gì!Em cũng đang định đến cửa hàng Thiên Á đây!Chốc nữa chúng ta cùng đi một xe đến đấy đi!
Kỳ An nghe thế liền đáp:
- Vậy thì cô ngồi đây một lát chờ tôi tắm xong rồi sẽ cùng đi!
Dứt lời nói thì Kỳ An quay đi bước về hướng Toilet mà chẳng cần đoái hoài hay trò chuyện gì nhiều thêm vì sự có mặt của Triệu Nhiên.
Trông thấy vẻ lãnh đạm thờ ơ của Kỳ An dành cho mình mặc dù cảm thấy rất hụt hẫng buồn tủi nhưng Triệu Nhiên tự biết bản thân mình không có tư cách gì để hờn trách.
Từ đầu đến cuối là do ả si mê và theo đuổi anh.Mặc cho anh không đáp trả không để tâm ả vẫn kiên quyết không từ bỏ niềm yêu thích mãnh liệt dành cho anh trong suốt 8 năm qua.
Triệu Nhiên ngồi ở phòng khách chán thì lân la khám phá những gian phòng khác bên trong căn hộ của Kỳ An.
Ả tiến về phía gian phòng ngủ của anh ở cuối hành lang bên trái rồi không ngần ngại mở cửa vào bên trong ngắm nhìn.
Triệu Nhiên thích thú quan sát góc riêng tư của người đàn ông khiến ả thầm thương trộm nhớ bấy lâu nay.
Nổi bật ở góc phòng của Kỳ An là chiếc tủ thủy tinh trưng bày vô số cup vô địch các giải đấu trong và ngoài nước của bộ môn quyền anh và Judo.
Nhìn về những đống huân chương cup vô địch nhiều đến mức không đếm xuể ấy khiến cho Triệu Nhiên càng thêm khâm phục tài năng của Kỳ An và nhận thấy ả đã không chọn sai người để tương tư trong một thời gian dài như thế.
Triệu Nhiên tiến về chiếc giường ngủ trải drap màu xám nhạt của Kỳ An rồi đặt lưng mình lên nhắm nghiền mắt thư thái cảm nhận hơi ấm và hương nước hoa nam tính của anh còn vương lại quanh đây.
Ả đưa tay sờ lên tấm drap giường rồi bắt đầu tưởng tượng những hình ảnh huyễn hoặc giữa mình và Kỳ An sẽ ra sao khi cả hai cùng nằm trên chiếc giường này.
Hơi ấm và mùi hương còn vương lại của Kỳ An lúc này đưa ả chìm sâu vào những ảo giác mơ hồ.
Ả nhìn thấy mình cùng Kỳ An đang mải miết hòa quyện vào nhau những cung bậc ái ân giữa những tiếng thở dốc và giọt mồ hôi nồng đượm khẽ rơi trên gương mặt anh tuấn vốn mang nhiều nét lạnh lùng mà Kỳ An dành cho ả hàng ngày.
Trong lúc đang mơ màng thả trôi những tầng mây cảm xúc thì khung ảnh Kỳ An chụp cùng Châu Tuệ khi còn bé được anh đặt trang trọng ở đầu giường khiến cho Triệu Nhiên cảm thấy vô cùng tức giận mà vội đặt úp khung ảnh ấy xuống ngay lập tức.
Ả chán ghét việc Kỳ An luôn trân quý những món đồ vật liên quan đến Châu Tuệ,ả cảm thấy chướng mắt nụ cười rạng rỡ của người chị họ đang quàng vai bá cổ Kỳ An trong khung ảnh vô cùng.
Triệu Nhiên chỉ muốn Kỳ An từ thân đến tim,từ hơi thở đến tâm trí đều thuộc về ả,ngay cả nụ cười hay giọt nước mắt anh rơi cũng là vì ả.
Thơ thẩn nằm trên giường ngủ của Kỳ An một lúc thì Triệu Nhiên lại trở ra gian phòng khách.
Ả lại tiếp tục khám phá những không gian khác trong căn hộ của anh.Lúc này trên gian bếp là chiếc nồi hầm đang tỏa ra hương thức ăn hấp dẫn nghi ngút khói,ả đoán đây là món ăn mà Kỳ An đích thân vào bếp chuẩn bị và đem đến cửa hàng Thiên Á cho Châu Tuệ đây mà.
Nhìn về sự quan tâm của Kỳ An dành cho Châu Tuệ thì Triệu Nhiên lại càng cảm thấy không cam tâm.
Ả tự hỏi rốt cuộc ở Châu Tuệ có điểm gì thu hút khiến Kỳ An say mê đến như thế?
Ả tự thấy mình cũng đích thị là thiên kim tiểu thư con nhà trâm anh thế phiệt,xét về nhan sắt,về gia sản thì ả không hề kém cạnh người chị họ của mình.
Vậy điều gì ở nơi ả khiến Kỳ An không thèm để tâm đến mà chỉ chăm chăm bám miết lấy tình yêu dành cho mỗi một mình Châu Tuệ?
Triệu Nhiên càng nghĩ lại càng thấy không cam lòng.
Bước chân của Triệu Nhiên dừng lại trước cửa phòng tắm lúc này.
Những tiếng lách tách của nước chảy từ vòi hoa sen cộng với hương sữa tắm nam tính xông đến khứu giác khiến Triệu Nhiên phải chú tâm đến những hình ảnh đang hiện ra trước mắt mình.
Phòng tắm của Kỳ An được lắp từ cửa kính thủy tinh trong suốt,tuy không quá rõ ràng nhưng Triệu Nhiên vẫn nhìn thấy được cơ thể tráng kiện của anh đang thả mình vào làn nước ấm qua hơi nước mờ sương thấp thoáng trước cửa kính lúc này.
Từng đường cơ bắp nam tính hòa vào những giọt nước từ vòi hoa sen thoắt ẩn thoắt hiện khiến cho Triệu Nhiên không ngừng dâng lên cảm xúc xốn xang kèm theo nhiệt độ nơi cơ thể trở nên nóng bừng hơn bao giờ hết.
Khoảng cách mà Triệu Nhiên cùng Kỳ An cách ngăn nhau chỉ là một tấm kính nơi phòng tắm.
Ngay lúc này ả chỉ muốn vượt qua mọi khoảng cách để chạm vào anh thật gần cho thỏa niềm khao khát tất cả những tâm tư tình cảm mình dành cho anh bấy lâu nay.
Triệu Nhiên không cần đắn đo nhiều hơn mà tự mở dây khóa kéo trên chiếc váy của mình thả rơi tự do xuống gót sen ngọc ngà rồi tiến vào phòng tắm cùng Kỳ An với thân thể trần trụi nhất.
Ngay lúc Kỳ An đang ngửa mặt nhận lấy những giọt nước ấm từ vòi hoa sen thì vô cùng thảng thốt bởi vòng tay ôm chặt từ phía sau của Triệu Nhiên.
Khi anh quay sang nhìn thì đã nhận ra Triệu Nhiên trên người không có lấy một mảnh vải che thân đang hướng mắt nhìn mình đầy mê đắm.
Kỳ An vô cùng bàng hoàng rồi đẩy Triệu Nhiên ra xa:
- Triệu Nhiên!Cô đang làm gì vậy?
Triệu Nhiên cố ôm lấy Kỳ An cọ xát những phần da thịt của ả lên người anh rồi thì thầm:
- Em muốn tắm cùng anh thôi mà!
Kỳ An vội đẩy Triệu Nhiên ra,lấy chiếc khăn tắm quấn lấy hạ thân của mình rồi nghiêm giọng:
- Cô bước ra khỏi phòng tắm ngay lập tức!
Triệu Nhiên vẫn cố ghì ôm chặt lấy Kỳ An:
- Chúng ta đã thấy hết những gì cần thấy của nhau rồi!Sao anh không mạnh dạn tiến thêm một bước nữa cùng em!
Kỳ An tỏ vẻ tức giận rồi gằn giọng:
- Đừng để tôi phải lập lại!Cô mau bước ra khỏi phòng tắm và mặc lại quần áo chỉnh tề ngay lập tức!
Triệu Nhiên biết khó lòng cám dỗ được Kỳ An nên chỉ có thể tỏ ra ấm ức:
- Nếu bây giờ người con gái đang đứng trước mặt anh là Châu Tuệ thì anh đã không lãng tránh và xua đuổi như thế đúng không?Chị ta có gì tốt chứ?Bê bối tình ái giựt chồng và bị vợ người ta đánh ghen đến tận cửa đã lan tràn khắp cả mặt báo rồi!Anh vẫn chưa nhận ra bản chất thực sự của chị ta sao?
Kỳ An vẫn buông tông giọng lạnh nhạt đáp:
- Triệu Nhiên!Nếu còn muốn tôi duy trì mối quan hệ tình bạn với cô thì tốt nhất cô nên biết cách cư xử chuẩn mực!Cô mau bước ra khỏi phòng tắm và đừng để tôi phải lập lại quá nhiều lần!
Nhìn thấy thái độ lạnh lùng xua đuổi của Kỳ An hiện tại càng khiến cho Triệu Nhiên cảm thấy trái tim mình đau thắt,ả đưa tay gạt giọt nước mắt rồi hậm hực bước ra khỏi phòng tắm.
Triệu Nhiên mặc lại váy áo lên người nhưng không ngừng sự phẫn uất đang cuộn trào trong thâm tâm long lên nỗi căm hờn trong đáy mắt:
“Anh càng tỏ ra lạnh nhạt bất cần thì em lại càng muốn giày vò và giẫm nát chị ta ngay dưới chân mình như một loài côn trùng hèn mọn!Châu Tuệ!Xem ra thời gian sắp tới tôi cần phải nặng tay với chị hơn rồi!”
Danh sách chương