Bọn người Điền Thất không dám thở mạnh, sợ ảnh hưởng đến Quân Mạc Tiếu chiến đấu. Cả ba đồng thời nâng cao tinh thần cảnh giác, sẵn sàng theo lệnh ra tay bất cứ lúc nào. Ai ngờ chờ hoài chờ mãi, chỉ thấy Quân Mạc Tiếu và Chiến Binh Xương Khô càng đánh càng nguy hiểm, lại chẳng hề có ý kêu họ đến giúp chút nào. Đám Điền Thất, một bên trái, một bên phải, một sau lưng Chiến Binh Xương Khô, toàn bộ đều đứng vững ở khu ngoài vùng phủ sóng xung kích đôi khi lại xuất hiện từ Chiến Binh Xương Khô.

“Chắc không phải muốn solo đâu há?” Mộ Vân Thâm gửi tin cho Điền Thất. “Nói thật tao cũng nghi vậy.” Điền Thất nói.

“Một mình đánh BOSS ẩn?” Mấy chữ này Mộ Vân Thâm chỉ gõ thôi đã thấy kinh khủng lắm rồi.

“Đây cũng không phải chuyện không có người nào làm được…” Điền Thất nói.

“Cao thủ đại ca mạnh quá, rốt cuộc có lai lịch gì? Trình độ này, tao thấy hội trưởng của chúng ta cũng không đỡ nổi.” Mộ Vân Thâm nói.

“Hoàn toàn không nỗi.” Điền Thất kết luận. Hội trưởng đáng thương của công hội Nguyệt Luân bởi vì tốc độ tay 200 trở thành đối tượng được mọi người trong hội cúng bái. Kết quả tới khu 10 khai hoang mới một ngày, trong đội ngũ cách mạng đã xuất hiện ba tên phản đồ, chẳng thèm ngó ngàng tới lão đại nữa.

Lần này, Thiển Sinh Ly cũng gửi tin tới: “Chắc không phải muốn solo đấy chứ?” Trong trò chơi chỉ có mỗi kênh trước mặt, không có kênh mật gì hết, lúc này nếu ba người dùng giọng nói, nơi đứng nằm trong cự ly, thanh âm sẽ hơi lớn. Thế là sợ quấy rầy cao thủ đại ca đánh quái, cho nên đều len lén gửi tin.

“Có khả năng.” Điền Thất cùng Mộ Vân Thâm đều nhận tin từ Thiển Sinh Ly, cùng lúc trả lời lại.

“Quá trâu bò, có cần quay lại không?” Thiển Sinh Ly hỏi, trong game có chức năng quay hình.

“Việc này, cao thủ đại ca chưa lên tiếng, hay là thôi đi!” Điền Thất nói

“À.” Thiển Sinh Ly đáp xong, không nói nữa, ba người tiếp tục quan sát Quân Mạc Tiếu đánh quái, một cây chiến mâu chơi đùa vô cùng thành thạo, né tránh, xê dịch, đánh y chang phim chưởng. Đám Điền Thất được mở rộng tầm mắt, so sánh người này và người chơi bình thường đánh quái hay PK, trông cứ như đang so người ưỡn ngực với kẻ có cơ ngực vậy, xoàng, quá xoàng! Trần Quả đứng sau lưng Diệp Tu, vẫn cố gắng đếm số lần đánh trúng. Tính góc nhìn, cô ngược lại không bằng bọn Điền Thất. Bởi vì cô giống với Diệp Tu, đều xem từ góc nhìn của Quân Mạc Tiếu. Xem như vậy, không nhìn được rất nhiều động tác của Quân Mạc Tiếu. Ngược lại bởi vì góc nhìn của Quân Mạc Tiếu xoay tròn biến hóa khiến cho cô gần như hôn mê. Cô không theo kịp hình ảnh chuyển đổi nhanh chóng theo góc nhìn trên màn hình, thường xuyên xoay chuyển bất thình lình, khiến cô không xác định được nhân vật đang xoay hướng nào, Chiến Binh Xương Khô đang ở hướng chi. Vòng đeo? Chiến Binh Xương Khô ở đâu còn không thấy thì nói gì đến vòng đeo đấy.

Nhưng với tình hình lộn xộn dưới mắt cô, thao tác của Diệp Tu vẫn rõ ràng như cũ. Trần Quả choáng váng đầu óc nhìn lại hai tay Diệp Tu, phát hiện tay trái Diệp Tu di chuyển nhanh hơn hôm qua, mà tay phải cầm chuột chuyển động còn nhanh hơn nữa, nhưng động tác lại không nhiều, thường sau một lần chuyển động thì lập tức kích trái một cái, kích phải một cái.

Trần Quả rất kinh ngạc, cô đương nhiên biết chuột trái là công kích thường, chuột phải là công kích kỹ năng, mà mỗi cái di chuột là chỉ phương hướng và vị trí của kích đó. Diệp Tu hoặc dời hoặc kích chuột đều gọn gàng linh hoạt, không chút chần chừ. Nhìn lại màn hình, phát hiện bất luận hình ảnh có biến hóa nhanh đến bao nhiêu, chuột luôn di chuyển đúng chỗ, sau đấy không hề run rẩy mà tấn công.

Tay phải Diệp Tu, không chỉ nhanh, mà còn rất vững, vô cùng ổn định.

“Tiêu chuẩn chuyên nghiệp, quả nhiên không giống nhau.” Trần Quả thán phục, cùng lúc đó tai nghe treo trên cổ Diệp Tu phát ra tiếng “tưng” nho nhỏ. Trần Quả nghe rất rõ, cô cũng chỉ có thể dựa vào tiếng động nhỏ này để tính số lần. Hai mươi, đã hai mươi lần đánh trúng vòng đeo rồi, nhưng máu của Quân Mạc Tiếu thì sao? Trong suốt quá trình này không hề mất điểm nào, chứng tỏ rằng Chiến Binh Xương Khô không thể gây thương tổn gì đến hắn.

“Mộ Vân Thâm, Vỡ Núi Kích!” Diệp Tu đột nhiên cúi đầu kêu to vào tai nghe.

“Đến chúng ta lên sân khấu rồi hả?” Mộ Vân Thâm cho rằng lần này không cần ba người họ ra trận, nhưng vừa nghe thấy Diệp Tu gọi, không nói hai lời rút kiếm xông lên. Quân Mạc Tiếu đúng lúc ra một chiêu Thiên Kích đẩy Chiến Binh Xương Khô ngã về phía hắn, Mộ Vân Thâm tiếp được ra ngay một đaoVỡ Núi Kích, chém Chiến Binh Xương Khô rơi từ trên cao xuống đất, hoàn toàn chém ra 8 cái liên kích, đây là cực hạn của Vỡ Núi Kích.

“Đỡ Đòn!” Diệp Tu vẫn nhắc nhở Mộ Vân Thâm, chẳng qua Mộ Vân Thâm hiển nhiên cũng có ý này, Diệp Tu vừa dứt lời hắn đã chuẩn bị sẵn Đỡ Đòn. Chiến Binh Xương Khô đứng dậy khiến sóng xung kích quét sang thân kiếm, vang lên một tiếng rồi đẩy Mộ Vân Thâm ra. Đỡ Đòn của Mộ Vân Thâm đã tới cấp 4, có thể hóa giải 70% thương tổn vật lý. Sóng xung kích này cũng không phải chiêu to lớn gì, 30% thương tổn sau khi trúng chiêu đương nhiên không tính là gì.

Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu bên này cũng đã nhảy tránh khỏi sóng xung kích từ sớm, vừa xong đã lập tức phản kích, đánh ra Long Nha gây đông cứng Chiến Binh Xương Khô. Mộ Vân Thâm nhanh chóng hiểu ngay chiến thuật, kỹ năng gây đông cứng không cần nhắc nhở đã chuẩn bị sẵn.

“Điền Thất, Thiển Sinh Ly.” Diệp Tu kêu lên, hai người kia cũng vội chạy tới, nhanh chóng hiểu rõ ý đồ như Mộ Vân Thâm, kỹ năng gây đông cứng sẵn sàng dâng hiến bất cứ lúc nào.

“Sao vậy?” Trần Quả không hiểu được vì sao Diệp Tu lại đột nhiên kêu người đến giúp.

“Không thấy ư?” Diệp Tu hỏi, lập tức điều khiển Quân Mac Tiếu cúi đầu nhìn, Trần Quả lập tức nhìn thấy bên chân Chiến Binh Xương Khô, bội kiếm của nó đang lẳng lặng nằm đấy, sau khi vòng đeo bị đánh đứt thì rơi ra.

“Chuyện gì vậy? Không phải 24 lần hả?” Trần Quả kinh ngạc. Tuy tai nghe treo trên cổ Diệp Tu cách cô hơi xa chút, nhưng cái tiếng va chạm kim loại “tưng” khi chiến đấu với Chiến Binh Xương Khô kia rất chói tai, Trần Quả cảm thấy mình sẽ không nghe nhầm.

“Là 24 lần mà!” Diệp Tu nói

“Chị mới nghe được 20 lần?” Trần Quả nói.

“Có bốn lần dùng Liên Chớp, nên công kích liên tục 2 cái, tốc độ quá nhanh, có lẽ chị không nghe kịp. Thêm 4 cái đấy nữa không phải vừa đúng 24 lần sao?” Diệp Tu hỏi.

Trần Quả kinh ngạc: “Hai cái của Liên Chớp đánh cùng một vị trí ư? Vậy có thể đánh ra hiệu quả Xuất Huyết ẩn không? Sao chị không thấy? 4 lần không ra lần nào hết? Bị vòng đeo chặn lại nên không tính?”

“Xương khô miễn dịch với trạng thái Xuất Huyết nhỉ?” Diệp Tu nói.

Trần Quả đỏ mặt, Trong Vinh Quang có không ít loại quái vật có thể miễn dịch với trạng thái Xuất Huyết, xương khô chính là một trong số đó. Không có máu thịt, còn chảy máu làm gì nữa chứ? Thiết lập đặt ra như thế, đây là kiến thức cơ bản, người chơi lão làng như Trần Quả thế nhưng nhất thời quên mất.

Là tại thằng này hết, đổi tới đổi lui góc nhìn, quái là gì cũng quên sạch.

Trần Quả căm giận ngồi về trước máy tính của mình, người mới ở tân thủ thôn vẫn nhiều như trước, tiểu quái vẫn phải chiếm đoạt như cũ. Đang phiền, chợt nghe Diệp Tu ngồi cạnh hỏi một câu: “Chị chủ chị chuẩn bị cày đêm hả?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện