“Quên mất.” Diệp Tu thật thà đáp lại, khiến Trần Quả không thể bới móc được nữa. Bên kia cô chỉ đang xếp hàng đoạt quái mà thôi, không hề gấp gáp, vội thu game, lên mạng tìm hướng dẫn đánh Mộ Địa Xương Khô, vừa mở vừa hỏi Diệp Tu: “BOSS nào?”
“Chiến Binh Xương Khô. Chủ yếu là xem làm thế nào để chắc trăm phần trăm rớt ra bội kiếm của nó.” Diệp Tu nói.
“Bội kiếm? Rớt trăm phần trăm?” Đối với Trần Quả, đẳng cấp thích hợp để đi đến phó bản này cũng là chuyện của năm năm về trước. Cô cũng biết bội kiếm, bởi vì thỉnh thoảng cô sẽ kéo người mới, có ấn tượng với thứ này nhưng không hề biết trong hướng dẫn lại có nội dung như thế, dù sao trong kí ức của cô đều dùng acc lớn đến càn quét, cần xem hướng dẫn làm gì? “Có mà, chị cứ tìm mấy nội dung mấu chốt này.” Diệp Tu trả lời rất tự tin. Tuy nhiên nội dung cụ thể hắn đã quên, nhưng hắn khẳng định có thứ như vậy tồn tại, bởi vì đó là do hắn viết.
Trần Quả vội vàng tìm kiếm từ mấu chốt “Chiến Binh Xương Khô”, “bội kiếm”, “100%”, vừa tìm quả nhiên ra kết quả. Vừa nhìn thời gian của bài post, cách đây đã mười năm. Trần quả nhấp vào nhìn, lập tức “A” lên: “Là bài viết của Diệp Thu.” Tên tác giả bài post rõ ràng là Nhất Diệp Chi Thu, đây không phải là bí mật của Vinh Quang, ai cũng đều biết lúc Vinh Quang vẫn đơn thuần là một trò chơi mà chưa trở thành Liên minh Chuyên nghiệp, ID này của Diệp Thu đã là một cao thủ rất có tiếng, bằng không cũng sẽ không được mời trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp khi Liên minh Chuyên nghiệp được thành lập.
“Đúng, là cái đó, xem thử đánh vào vị trí vòng đeo bội kiếm bao nhiêu lần mới rớt ra.” Diệp Tu nói
“Hả?” Trần Quả chưa từng xem qua bài post này, bất chợt không hiểu Diệp Tu nói gì, vội vàng lướt nhanh, cuối cùng thế mà thật sự tìm được thứ Diệp Tu hỏi.
“24 lần, còn hình của vị trí hữu hiệu đánh rơi bội kiếm, cần xem không?” Trần Quả hỏi.
“Phóng to lên tôi xem cái.” Diệp Tu nói
Trần Quả mở hình, phóng đến lớn nhất, “Này, xem đi!”
Tiếp đấy chợt thấy Diệp Tu nhanh như chớp quay qua nhìn, ước chừng chưa đến một giây, đã quay đầu về.
“Xem xong rồi?” Trần Quả kinh ngạc.
“Ừ.” Diệp Tu nói
“Còn cần gì không?”
“Không cần.” Diệp Tu nói. Hắn nhớ rõ còn điều kiện về công kích vật lý nữa. Tuy không nhớ chính xác bao nhiêu, nhưng với công kích vật lý 180 của Ô Thiên Cơ, thêm cả thuộc tính lực, hắn tin tưởng Quân Mạc Tiếu nhất định có thể đạt tới tiêu chuẩn đấy.
“Điền Thất, qua bên trái; Mộ Vân Thâm ông vòng ra phía sau; Thiển Sinh Ly lui lại chút đi, đợt sóng xung kích tiếp theo sẽ tổn thương đến ông.” Diệp Tu bắt đầu chỉ huy vị trí của ba người, mà hắn lại bắt đầu đứng chính diện tìm kiếm cơ hội công kích. Vừa rồi bốn người chỉ né tránh, không có lệnh của Diệp Tu nên không ai công kích. Ba người Điền Thất vẫn cho rằng Diệp Tu muốn tìm hướng dẫn đối phó Chiến Binh Xương Khô, không hề biết Diệp Tu chẳng cần hướng dẫn cũng diệt được con này, hắn chỉ muốn tìm cách đánh rớt bội kiếm trăm phân trăm thôi.
Bội kiếm nọ chỉ là vật trang trí, không có ảnh hưởng nào đến thực lực nhân vật, thế nên mới có cách rớt ra trăm phần trăm này, nhưng cũng cần kỹ xảo cực cao.
Lúc này Trần Quả đã ném trò chơi sang một bên, đứng ở sau người Diệp Tu, cô muốn nhìn xem Diệp Tu làm sao có thể hoàn thành 24 lần đánh trúng vị trí vòng đeo bội kiếm. Cô xem qua hướng dẫn này, vị trí kia ở giữa eo Chiến Binh Xương Khô, khu vực đấy, kích thước không lớn, lúc này nhìn hình ảnh chân thật của trò chơi, không đến gần 2 mét không thể nào tìm thấy.
Diệp Tu cũng đã thao tác Quân Mạc Tiếu đi lên. Trong quá trình hắn trị liệu cho bốn người, Chiến Binh Xương Khô đã khóa chặt Quân Mạc Tiếu thành kẻ có thù hận đứng đầu, Quân Mạc Tiếu vẫn né trái tránh phải, bọn Điền Thất thì luôn di chuyển xung quanh, chờ đợi Diệp Tu xem xong hướng dẫn bắt đầu chỉ huy công kích.
Nhưng sau khi Diệp Tu xem xong hướng dẫn thì sắp xếp ba người họ đứng càng xa hơn. Cả ba đều không rõ ý định của Diệp Tu, chỉ biết nghe lời. Nhìn thấy Quân Mạc Tiếu nghênh đón Chiến Binh Xương Khô, tất cả cảm thấy căng thẳng: Cuối cùng cũng bắt đầu rồi.
Chiến Binh Xương Khô chạy nhanh tới, xương cốt trên người cũng phát ra tiếng va chạm nặng nề đầy chói tai. Diệp Tu chỉ huy Quân Mạc Tiếu nhanh chóng đón lấy, ánh mắt tìm kiếm trên eo Chiến Binh Xương Khô. Trần Quả đứng phía sau hắn chợt phát hiện: Đây còn khó hơn hướng dẫn. Trên hướng dẫn đưa rõ vị trí cho mọi người xem, nhưng trong thực chiến, Chiến Binh Xương Khô lắc lư, động tác này vô tình che mất vị trí vòng đeo.
Chiến Binh Xương Khô có thân cao kiếm dài, cách Quân Mạc Tiếu 2 mét đã giơ kiếm lên. Diệp Tu cũng không hoảng không vội, về tốc độ tấn công, Tốc độ tấn công là 5 của Ô Thiên Cơ chắc chắn trên cự kiếm, tốc độ tấn công của cự kiếm bình thường đều chậm nhất, là 1. Về khoảng cách công kích, thanh cự kiếm của Chiến Binh Xương Khô này tuy lớn, nhưng cũng không thể thuộc loại binh khí dài như chiến mâu.
Diệp Tu bình tĩnh đẩy chuột, chiến mâu của Quân Mạc Tiếu giũ ra, đến sau mà ra trước, một cái Long Nha đúng lúc đâm đến. Chiến Binh Xương Khô thoáng khựng lại, Quân Mạc Tiếu đã tiến gần lại, liền ra một cái Thiên Kích.
Thể trọng của Chiến Binh Xương Khô dù nặng hơn Ám Dạ Miêu Yêu, lại không thể hơn được lũ BOSS Nhền Nhện đầu teo bụng bự ở Huyệt Động Nhền Nhện. Sau khi bị Thiên Kích đánh trúng, lơ lửng không cao không thấp. Quân Mạc Tiếu thuận thế đâm một mâu qua, nghe được “tưng” một tiếng, tiếng vang này khác xa với lúc đánh lên khớp xương của Chiến Binh Xương Khô.
“Đánh trúng.” Trần Quả ở phía sau Diệp Tu kích động kêu lên.
“Mới chỉ một lần mà thôi.” Diệp Tu thuận miệng đáp, ngón tay khẩy phím, chiến mâu của Quân Mạc Tiếu vừa đánh xong đã xoay người chém ngang, Chiến Binh Xương Khô bị một cái Thiên Kích đánh lăn trên mặt đất lại bị thêm một đòn quét ngang, “tưng” thêm một tiếng, cú đánh lần này cũng đánh vào vị trí vòng đeo bên eo.
Diệp Tu không tham lam, sau lần thứ hai đánh trúng lập tức điều khiển Quân Mạc Tiếu nhảy ra. Chiến Binh Xương Khô ngã xuống rồi chống đất đứng dậy, tạo ra một đợt sóng xung kích phạm vi 360 độ. Vì phòng ngừa bị người chơi vô sỉ dùng kỹ năng tấn công kèm thêm quét ngang giày vò liên tục, phần lớn BOSS đều có sóng xung kích khi chống tay đứng dậy.
Trần Quả ở phía sau nhìn, thấy đánh trúng vị trí hai lần, lúc đầu còn vì sự mở đầu tốt đẹp của Diệp Tu mà vui vẻ, nhưng thêm lần nữa, chỉ cảm thấy trong nháy mắt có thể đánh trúng được vị trí nhỏ xíu kia hai lần, thao tác này thật sự quá khủng rồi. Đang ngây người, bên tai lại “tưng” một tiếng.
Quân Mạc Tiếu quả thực nhảy ra đúng lúc, kịp thời trốn được ảnh hưởng của sóng xung kích. Sóng xung kích vừa qua, Diệp Tu đã chỉ huy Quân Mạc Tiếu xông lên lần nữa, một mâu đâm trúng vị trí.
Hai tay Chiến Binh Xương Khô vừa đưa lên đã quơ một nhát đến, Quân Mạc Tiếu kịp lúc chuyển người, cự kiếm dường như lướt sát qua thân thể hắn, ba người Điền Thất đứng xem thậm chí đều không nhìn ra được một kiếm kia có tạo thành tổn thương cho Quân Mạc Tiếu không. Từ thanh máu và pháp lực trong danh sách đội ngũ, họ phát hiện một kiếm kia đã hoàn toàn tránh được.
“Chiến Binh Xương Khô. Chủ yếu là xem làm thế nào để chắc trăm phần trăm rớt ra bội kiếm của nó.” Diệp Tu nói.
“Bội kiếm? Rớt trăm phần trăm?” Đối với Trần Quả, đẳng cấp thích hợp để đi đến phó bản này cũng là chuyện của năm năm về trước. Cô cũng biết bội kiếm, bởi vì thỉnh thoảng cô sẽ kéo người mới, có ấn tượng với thứ này nhưng không hề biết trong hướng dẫn lại có nội dung như thế, dù sao trong kí ức của cô đều dùng acc lớn đến càn quét, cần xem hướng dẫn làm gì? “Có mà, chị cứ tìm mấy nội dung mấu chốt này.” Diệp Tu trả lời rất tự tin. Tuy nhiên nội dung cụ thể hắn đã quên, nhưng hắn khẳng định có thứ như vậy tồn tại, bởi vì đó là do hắn viết.
Trần Quả vội vàng tìm kiếm từ mấu chốt “Chiến Binh Xương Khô”, “bội kiếm”, “100%”, vừa tìm quả nhiên ra kết quả. Vừa nhìn thời gian của bài post, cách đây đã mười năm. Trần quả nhấp vào nhìn, lập tức “A” lên: “Là bài viết của Diệp Thu.” Tên tác giả bài post rõ ràng là Nhất Diệp Chi Thu, đây không phải là bí mật của Vinh Quang, ai cũng đều biết lúc Vinh Quang vẫn đơn thuần là một trò chơi mà chưa trở thành Liên minh Chuyên nghiệp, ID này của Diệp Thu đã là một cao thủ rất có tiếng, bằng không cũng sẽ không được mời trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp khi Liên minh Chuyên nghiệp được thành lập.
“Đúng, là cái đó, xem thử đánh vào vị trí vòng đeo bội kiếm bao nhiêu lần mới rớt ra.” Diệp Tu nói
“Hả?” Trần Quả chưa từng xem qua bài post này, bất chợt không hiểu Diệp Tu nói gì, vội vàng lướt nhanh, cuối cùng thế mà thật sự tìm được thứ Diệp Tu hỏi.
“24 lần, còn hình của vị trí hữu hiệu đánh rơi bội kiếm, cần xem không?” Trần Quả hỏi.
“Phóng to lên tôi xem cái.” Diệp Tu nói
Trần Quả mở hình, phóng đến lớn nhất, “Này, xem đi!”
Tiếp đấy chợt thấy Diệp Tu nhanh như chớp quay qua nhìn, ước chừng chưa đến một giây, đã quay đầu về.
“Xem xong rồi?” Trần Quả kinh ngạc.
“Ừ.” Diệp Tu nói
“Còn cần gì không?”
“Không cần.” Diệp Tu nói. Hắn nhớ rõ còn điều kiện về công kích vật lý nữa. Tuy không nhớ chính xác bao nhiêu, nhưng với công kích vật lý 180 của Ô Thiên Cơ, thêm cả thuộc tính lực, hắn tin tưởng Quân Mạc Tiếu nhất định có thể đạt tới tiêu chuẩn đấy.
“Điền Thất, qua bên trái; Mộ Vân Thâm ông vòng ra phía sau; Thiển Sinh Ly lui lại chút đi, đợt sóng xung kích tiếp theo sẽ tổn thương đến ông.” Diệp Tu bắt đầu chỉ huy vị trí của ba người, mà hắn lại bắt đầu đứng chính diện tìm kiếm cơ hội công kích. Vừa rồi bốn người chỉ né tránh, không có lệnh của Diệp Tu nên không ai công kích. Ba người Điền Thất vẫn cho rằng Diệp Tu muốn tìm hướng dẫn đối phó Chiến Binh Xương Khô, không hề biết Diệp Tu chẳng cần hướng dẫn cũng diệt được con này, hắn chỉ muốn tìm cách đánh rớt bội kiếm trăm phân trăm thôi.
Bội kiếm nọ chỉ là vật trang trí, không có ảnh hưởng nào đến thực lực nhân vật, thế nên mới có cách rớt ra trăm phần trăm này, nhưng cũng cần kỹ xảo cực cao.
Lúc này Trần Quả đã ném trò chơi sang một bên, đứng ở sau người Diệp Tu, cô muốn nhìn xem Diệp Tu làm sao có thể hoàn thành 24 lần đánh trúng vị trí vòng đeo bội kiếm. Cô xem qua hướng dẫn này, vị trí kia ở giữa eo Chiến Binh Xương Khô, khu vực đấy, kích thước không lớn, lúc này nhìn hình ảnh chân thật của trò chơi, không đến gần 2 mét không thể nào tìm thấy.
Diệp Tu cũng đã thao tác Quân Mạc Tiếu đi lên. Trong quá trình hắn trị liệu cho bốn người, Chiến Binh Xương Khô đã khóa chặt Quân Mạc Tiếu thành kẻ có thù hận đứng đầu, Quân Mạc Tiếu vẫn né trái tránh phải, bọn Điền Thất thì luôn di chuyển xung quanh, chờ đợi Diệp Tu xem xong hướng dẫn bắt đầu chỉ huy công kích.
Nhưng sau khi Diệp Tu xem xong hướng dẫn thì sắp xếp ba người họ đứng càng xa hơn. Cả ba đều không rõ ý định của Diệp Tu, chỉ biết nghe lời. Nhìn thấy Quân Mạc Tiếu nghênh đón Chiến Binh Xương Khô, tất cả cảm thấy căng thẳng: Cuối cùng cũng bắt đầu rồi.
Chiến Binh Xương Khô chạy nhanh tới, xương cốt trên người cũng phát ra tiếng va chạm nặng nề đầy chói tai. Diệp Tu chỉ huy Quân Mạc Tiếu nhanh chóng đón lấy, ánh mắt tìm kiếm trên eo Chiến Binh Xương Khô. Trần Quả đứng phía sau hắn chợt phát hiện: Đây còn khó hơn hướng dẫn. Trên hướng dẫn đưa rõ vị trí cho mọi người xem, nhưng trong thực chiến, Chiến Binh Xương Khô lắc lư, động tác này vô tình che mất vị trí vòng đeo.
Chiến Binh Xương Khô có thân cao kiếm dài, cách Quân Mạc Tiếu 2 mét đã giơ kiếm lên. Diệp Tu cũng không hoảng không vội, về tốc độ tấn công, Tốc độ tấn công là 5 của Ô Thiên Cơ chắc chắn trên cự kiếm, tốc độ tấn công của cự kiếm bình thường đều chậm nhất, là 1. Về khoảng cách công kích, thanh cự kiếm của Chiến Binh Xương Khô này tuy lớn, nhưng cũng không thể thuộc loại binh khí dài như chiến mâu.
Diệp Tu bình tĩnh đẩy chuột, chiến mâu của Quân Mạc Tiếu giũ ra, đến sau mà ra trước, một cái Long Nha đúng lúc đâm đến. Chiến Binh Xương Khô thoáng khựng lại, Quân Mạc Tiếu đã tiến gần lại, liền ra một cái Thiên Kích.
Thể trọng của Chiến Binh Xương Khô dù nặng hơn Ám Dạ Miêu Yêu, lại không thể hơn được lũ BOSS Nhền Nhện đầu teo bụng bự ở Huyệt Động Nhền Nhện. Sau khi bị Thiên Kích đánh trúng, lơ lửng không cao không thấp. Quân Mạc Tiếu thuận thế đâm một mâu qua, nghe được “tưng” một tiếng, tiếng vang này khác xa với lúc đánh lên khớp xương của Chiến Binh Xương Khô.
“Đánh trúng.” Trần Quả ở phía sau Diệp Tu kích động kêu lên.
“Mới chỉ một lần mà thôi.” Diệp Tu thuận miệng đáp, ngón tay khẩy phím, chiến mâu của Quân Mạc Tiếu vừa đánh xong đã xoay người chém ngang, Chiến Binh Xương Khô bị một cái Thiên Kích đánh lăn trên mặt đất lại bị thêm một đòn quét ngang, “tưng” thêm một tiếng, cú đánh lần này cũng đánh vào vị trí vòng đeo bên eo.
Diệp Tu không tham lam, sau lần thứ hai đánh trúng lập tức điều khiển Quân Mạc Tiếu nhảy ra. Chiến Binh Xương Khô ngã xuống rồi chống đất đứng dậy, tạo ra một đợt sóng xung kích phạm vi 360 độ. Vì phòng ngừa bị người chơi vô sỉ dùng kỹ năng tấn công kèm thêm quét ngang giày vò liên tục, phần lớn BOSS đều có sóng xung kích khi chống tay đứng dậy.
Trần Quả ở phía sau nhìn, thấy đánh trúng vị trí hai lần, lúc đầu còn vì sự mở đầu tốt đẹp của Diệp Tu mà vui vẻ, nhưng thêm lần nữa, chỉ cảm thấy trong nháy mắt có thể đánh trúng được vị trí nhỏ xíu kia hai lần, thao tác này thật sự quá khủng rồi. Đang ngây người, bên tai lại “tưng” một tiếng.
Quân Mạc Tiếu quả thực nhảy ra đúng lúc, kịp thời trốn được ảnh hưởng của sóng xung kích. Sóng xung kích vừa qua, Diệp Tu đã chỉ huy Quân Mạc Tiếu xông lên lần nữa, một mâu đâm trúng vị trí.
Hai tay Chiến Binh Xương Khô vừa đưa lên đã quơ một nhát đến, Quân Mạc Tiếu kịp lúc chuyển người, cự kiếm dường như lướt sát qua thân thể hắn, ba người Điền Thất đứng xem thậm chí đều không nhìn ra được một kiếm kia có tạo thành tổn thương cho Quân Mạc Tiếu không. Từ thanh máu và pháp lực trong danh sách đội ngũ, họ phát hiện một kiếm kia đã hoàn toàn tránh được.
Danh sách chương