Đúng 10h thì cả nhà đều lên phòng chuẩn bị đi ngủ. Trương Quế Mai cũng đã giúp con dâu mình chuẩn bị đồ ngủ được treo sẵn trong phòng.
Nhưng lúc Tô Thiên Tuyết mở tủ đồ ra thì cô giật mình không thôi. Không ngờ mẹ chồng lại chuẩn bị đồ ngủ mỏng manh thế này cho cô lại còn vô cùng sặc sỡ. Nếu mà cô mặc cái này có hơi.... thiếu vải quá rồi đó. Ngộ nhỡ Lục Bách Ngôn lại nghĩ cô cố tình quyến rũ anh rồi sao.
Mãi suy nghĩ mà khi Lục Bách Ngôn đã đứng sau lưng mà Tô Thiên Tuyết vẫn không hay biết gì.
“ Sao vậy? ’’ thấy cô cứ đứng chết trân trước tủ quần áo của mình mà Lục Bách Ngôn cũng hỏi chấm, không lẽ cô mê tủ đồ của anh tới vậy.
“ Aaaa ’’ bị làm cho giật mình Tô Thiên Tuyết hét lên một cái.
“ K...Không có gì ’’ cô vội dấu áo ngủ đi, nhét nó vào một góc nhỏ trong tủ đồ.
“ Hình như mẹ quên đồ của em rồi, anh có thể cho em mượn tạm cái áo sơ mi được không? ’’
“ Ừm, lấy đi ’’ Lục Bách Ngôn không biết tại sao đồng ý cho cô mượn, từ đó tới giờ phải nói anh rất ghét người khác chạm vào đồ của mình.
Nhưng khi nhìn ánh mắt ủy khuất, lấp la lấp lánh của Tô Thiên Tuyết thì anh lại có cảm giác hơi mềm lòng.
Chết tiệt! Lục Bách Ngôn chửi thể một cái. Anh nhất định phải cứng rắn, phải trả thù những gì mà Tô Thiên Tuyết đã đối với Thục Uyên.
Tô Thiên Tuyết thay đồ xong thì đến lượt Lục Bách Ngôn. Lúc Lục Bách Ngôn đi từ nhà tắm đi ra thì thấy Tô Thiên Tuyết đang phân chia giường ngủ của mình, còn đặt cái gối ôm chính giữa.
“ Anh tuyệt đối đừng hiểu lầm, chỉ tại dưới sàn có hơi lạnh nên em không nằm được ’’
“ Anh yên tâm, em tuyệt đối không chiếm tiện nghi của anh đâu. ’’ Tô Thiên Tuyết khẩn trương giải thích.
“ Đi ngủ thôi ’’ Lục Bách Ngôn từ tốn tắt đền chính trong phòng chỉ chừa lại mỗi đèn ngủ cạnh giường.
Tô Thiên Tuyết thấy anh không nói gì thì chắc là đã ngầm đồng ý liền có chút vui vẻ nằm xuống giường rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Bình thường Lục Bách Ngôn ngủ không quá sâu, nên khi nửa đêm Tô Thiên Tuyết vậy mà đem gối ôm đá sang một bên rồi trực tiếp rút vào lòng anh anh liền phát hiện ngay.
“ Nết ngủ thật là xấu ’’ Lục Bách Ngôn hơi phì cười, ngày thường cô luôn dịu dàng ngoan ngoãn vậy mà nết ngủ lại vô cùng phá phách.
Sau đó Lục Bách Ngôn khều khều Tô Thiên Tuyết xem cô có giả ngủ hay không, còn định lăn cô qua chỗ khác. Nhưng khi thấy bên trong áo sơ mi của anh lại lấp ló thứ gì đó vô cùng đẫy đà thì Lục Bách Ngôn anh lại muốn xịt máu mũi ngay tại chỗ.
Tuy anh có người mình yêu nhưng lại chưa từng gần gũi thân thiết hơn ngoài cái nắm tay hay là hôn chẳng hạn. Vậy mà giờ phút này anh lại nằm ngủ chung giường với một cô gái nhưng mà cô gái này là vợ anh. Nghĩ lại lần mới kết hôn anh cũng có phản ứng với cô thật sự là hiếm có mà.
Bao lâu nay yêu đương với Thục Uyên anh cũng không có cảm giác như vậy. Vậy mà anh lại có phần hơi hứng thú với cô vợ hờ của mình mới ghê chứ.
Đương nhiên anh không muốn mình nhịn tới tổn hại thân thể đâu, liền nhanh chóng ôm Tô Thiên Tuyết vào lòng hít lấy hương thơm của cô. Mùi hương trên cơ thể của cô không giống như dùng nước hoa mà lại có phần xuất phát từ cơ thể của cô hơn, nó vô tình khiến anh tham luyến vô cùng.
Cũng không biết trời xui đất khiến như thế nào Lục Bách Ngôn lại lật người Tô Thiên Tuyết lại để cô nằm dưới thân mình. Còn anh thi trực tiếp hôn lấy môi cô, quyến luyến không rời.
Tô Thiên Tuyết đang ngủ ngon lành lại cảm thấy thân thể vô cùng nặng nề, cố gắng mở mắt dậy thì thấy cảnh tượng kinh hãi vô cùng.
“ Ưm.. ưm ’’ Tô Thiên Tuyết vội đẩy Lục Bách Ngôn ra, nhưng sức lực không thể nào bì nổi ảnh.
“ Em muốn ba mẹ nghe được à ’’ Lục Bách Ngôn lưu luyến rời khỏi môi cô.
“ A...Anh anh... sao anh không ngủ ’’ Tô Thiên Tuyết nhân cơ hội ngồi dậy còn kéo theo cái chăn che người lại.
Tối nay ngủ cô chỉ mặc một cái áo sơ mi của anh thôi còn đồ lót thì lại không có mặc. Tình huống bây giờ quá bất ngờ khiến cô trở tay không kịp.
“ Có muốn không? ’’ Tô Thiên Tuyết càng tránh né thì Lục Bách Ngôn càng sấn tới như hổ đói.
“ Muốn gì cơ? ’’ không phải Tô Thiên Tuyết không hiểu, chỉ là cô không nghĩ anh sẽ chấp chận cùng cô làm chuyện đó.
“ Em biết anh muốn nói gì mà, đúng không vợ! ’’ mỡ đã dâng tới miệng mèo rồi Lục Bách Ngôn đương nhiên sẽ không nhịn nữa.
Tô Thiên Tuyết cho dù anh không yêu thương nhưng cô vẫn là vợ anh. Đối với chuyện đó anh vẫn có đủ tư cách để làm cùng cô.
Vợ sao! Tô Thiên Tuyết nghe anh kêu mình bằng vợ thì trái tim nhảy lên một nhịp. Có phải cô đang mơ hay không, anh vậy mà lại kêu cô bằng vợ cơ chứ. Nửa tháng nay kết hôn anh vẫn luôn hờ hững, lạnh nhạt vậy mà đêm nay anh lại chủ động kêu cô bằng vợ.
Đương nhiên Tô Thiên Tuyết vô cùng vui mừng, cô nghĩ không lẽ anh cũng đã bắt đầu có chút tình cảm với mình.
“ Anh nói thật sao? ’’ tuy nhiên cô vẫn xác định lại lần nữa.
“ Đương nhiên, đêm nay sẽ là đêm tân hôn của chúng ta ’’
Lục Bách Ngôn nói xong cũng dang tay ra kéo người của cô về phía mình, trực tiếp đem cô giam cầm dưới thân mình một lần nữa. Mà lần này Tô Thiên Tuyết cũng không phản kháng lại, cô nhanh chóng vòng tay qua cổ anh đáp lại nụ hôn ấy.
Phải nói đây chính là mơ ước từ lâu của cô rồi.
Đối với loại chuyện này tuy Lục Bách Ngôn chưa từng làm nhưng dù sao cũng là đàn ông cái cần biết đều sẽ biết hết. Vã lại con mồi trước mặt đã khiến anh mất kiểm soát rồi.
Lục Bách Ngôn trực tiếp cởi chiếc áo sơ mi mà Tô Thiên Tuyết đang mặc vứt xuống sàn nhà. Khoảnh khắc cảnh xuân tươi đẹp cùng với đồi núi nhấp nhô xuất hiện trước mắt mình, cái đó của Lục Bách Ngôn đã thật sự thức dậy còn ngẩng cao đầu chào Tô Thiên Tuyết một cái.
“ Ưm... cái đó... ’’ Tô Thiên Tuyết lần đầu thấy cái đó của chồng mình mà cả kinh, phải nói là quá lớn rồi.
“ Ngoan, lát nữa sẽ cho em ăn còn bây giờ phải bồi tôi trước ’’
Môi và lưỡi của Lục Bách Ngôn trượt xuống toàn thân của Tô Thiên Tuyết, mỗi nơi anh đi qua còn để lại dấu vết vô cùng bắt mắt. Chẳng mấy chốc cả cơ thể của cô đều là dấu hôn hoan ái, ám mụi vô cùng.
Ngay tại vòng 1 của cô là nhiều nhất, Lục Bách Ngôn lưu luyến không rời. Một bên thì múc lấy múc để bao nhiêu cũng không đủ, một bên thì nhào nặn thành đủ loại hình dạng.
Tô Thiên Tuyết bị anh chế ngự bên dưới mà khó chịu vô cùng, cô ngọ nguậy liên tục còn rên rỉ xin tha.
“ Ưm... ưm... đừng... B...Bách...N... từ...từ... ’’ lời nói cũng bị đứt quãng không thành lời.
Dĩ nhiên Lục Bách Ngôn nghe hiểu, nhưng dục vọng anh đã lên đã không thể kiềm nén được nữa. Và khi nghe tiếng nỉ non của cô anh lại càng hưng phấn thêm.
Nhưng lúc Tô Thiên Tuyết mở tủ đồ ra thì cô giật mình không thôi. Không ngờ mẹ chồng lại chuẩn bị đồ ngủ mỏng manh thế này cho cô lại còn vô cùng sặc sỡ. Nếu mà cô mặc cái này có hơi.... thiếu vải quá rồi đó. Ngộ nhỡ Lục Bách Ngôn lại nghĩ cô cố tình quyến rũ anh rồi sao.
Mãi suy nghĩ mà khi Lục Bách Ngôn đã đứng sau lưng mà Tô Thiên Tuyết vẫn không hay biết gì.
“ Sao vậy? ’’ thấy cô cứ đứng chết trân trước tủ quần áo của mình mà Lục Bách Ngôn cũng hỏi chấm, không lẽ cô mê tủ đồ của anh tới vậy.
“ Aaaa ’’ bị làm cho giật mình Tô Thiên Tuyết hét lên một cái.
“ K...Không có gì ’’ cô vội dấu áo ngủ đi, nhét nó vào một góc nhỏ trong tủ đồ.
“ Hình như mẹ quên đồ của em rồi, anh có thể cho em mượn tạm cái áo sơ mi được không? ’’
“ Ừm, lấy đi ’’ Lục Bách Ngôn không biết tại sao đồng ý cho cô mượn, từ đó tới giờ phải nói anh rất ghét người khác chạm vào đồ của mình.
Nhưng khi nhìn ánh mắt ủy khuất, lấp la lấp lánh của Tô Thiên Tuyết thì anh lại có cảm giác hơi mềm lòng.
Chết tiệt! Lục Bách Ngôn chửi thể một cái. Anh nhất định phải cứng rắn, phải trả thù những gì mà Tô Thiên Tuyết đã đối với Thục Uyên.
Tô Thiên Tuyết thay đồ xong thì đến lượt Lục Bách Ngôn. Lúc Lục Bách Ngôn đi từ nhà tắm đi ra thì thấy Tô Thiên Tuyết đang phân chia giường ngủ của mình, còn đặt cái gối ôm chính giữa.
“ Anh tuyệt đối đừng hiểu lầm, chỉ tại dưới sàn có hơi lạnh nên em không nằm được ’’
“ Anh yên tâm, em tuyệt đối không chiếm tiện nghi của anh đâu. ’’ Tô Thiên Tuyết khẩn trương giải thích.
“ Đi ngủ thôi ’’ Lục Bách Ngôn từ tốn tắt đền chính trong phòng chỉ chừa lại mỗi đèn ngủ cạnh giường.
Tô Thiên Tuyết thấy anh không nói gì thì chắc là đã ngầm đồng ý liền có chút vui vẻ nằm xuống giường rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Bình thường Lục Bách Ngôn ngủ không quá sâu, nên khi nửa đêm Tô Thiên Tuyết vậy mà đem gối ôm đá sang một bên rồi trực tiếp rút vào lòng anh anh liền phát hiện ngay.
“ Nết ngủ thật là xấu ’’ Lục Bách Ngôn hơi phì cười, ngày thường cô luôn dịu dàng ngoan ngoãn vậy mà nết ngủ lại vô cùng phá phách.
Sau đó Lục Bách Ngôn khều khều Tô Thiên Tuyết xem cô có giả ngủ hay không, còn định lăn cô qua chỗ khác. Nhưng khi thấy bên trong áo sơ mi của anh lại lấp ló thứ gì đó vô cùng đẫy đà thì Lục Bách Ngôn anh lại muốn xịt máu mũi ngay tại chỗ.
Tuy anh có người mình yêu nhưng lại chưa từng gần gũi thân thiết hơn ngoài cái nắm tay hay là hôn chẳng hạn. Vậy mà giờ phút này anh lại nằm ngủ chung giường với một cô gái nhưng mà cô gái này là vợ anh. Nghĩ lại lần mới kết hôn anh cũng có phản ứng với cô thật sự là hiếm có mà.
Bao lâu nay yêu đương với Thục Uyên anh cũng không có cảm giác như vậy. Vậy mà anh lại có phần hơi hứng thú với cô vợ hờ của mình mới ghê chứ.
Đương nhiên anh không muốn mình nhịn tới tổn hại thân thể đâu, liền nhanh chóng ôm Tô Thiên Tuyết vào lòng hít lấy hương thơm của cô. Mùi hương trên cơ thể của cô không giống như dùng nước hoa mà lại có phần xuất phát từ cơ thể của cô hơn, nó vô tình khiến anh tham luyến vô cùng.
Cũng không biết trời xui đất khiến như thế nào Lục Bách Ngôn lại lật người Tô Thiên Tuyết lại để cô nằm dưới thân mình. Còn anh thi trực tiếp hôn lấy môi cô, quyến luyến không rời.
Tô Thiên Tuyết đang ngủ ngon lành lại cảm thấy thân thể vô cùng nặng nề, cố gắng mở mắt dậy thì thấy cảnh tượng kinh hãi vô cùng.
“ Ưm.. ưm ’’ Tô Thiên Tuyết vội đẩy Lục Bách Ngôn ra, nhưng sức lực không thể nào bì nổi ảnh.
“ Em muốn ba mẹ nghe được à ’’ Lục Bách Ngôn lưu luyến rời khỏi môi cô.
“ A...Anh anh... sao anh không ngủ ’’ Tô Thiên Tuyết nhân cơ hội ngồi dậy còn kéo theo cái chăn che người lại.
Tối nay ngủ cô chỉ mặc một cái áo sơ mi của anh thôi còn đồ lót thì lại không có mặc. Tình huống bây giờ quá bất ngờ khiến cô trở tay không kịp.
“ Có muốn không? ’’ Tô Thiên Tuyết càng tránh né thì Lục Bách Ngôn càng sấn tới như hổ đói.
“ Muốn gì cơ? ’’ không phải Tô Thiên Tuyết không hiểu, chỉ là cô không nghĩ anh sẽ chấp chận cùng cô làm chuyện đó.
“ Em biết anh muốn nói gì mà, đúng không vợ! ’’ mỡ đã dâng tới miệng mèo rồi Lục Bách Ngôn đương nhiên sẽ không nhịn nữa.
Tô Thiên Tuyết cho dù anh không yêu thương nhưng cô vẫn là vợ anh. Đối với chuyện đó anh vẫn có đủ tư cách để làm cùng cô.
Vợ sao! Tô Thiên Tuyết nghe anh kêu mình bằng vợ thì trái tim nhảy lên một nhịp. Có phải cô đang mơ hay không, anh vậy mà lại kêu cô bằng vợ cơ chứ. Nửa tháng nay kết hôn anh vẫn luôn hờ hững, lạnh nhạt vậy mà đêm nay anh lại chủ động kêu cô bằng vợ.
Đương nhiên Tô Thiên Tuyết vô cùng vui mừng, cô nghĩ không lẽ anh cũng đã bắt đầu có chút tình cảm với mình.
“ Anh nói thật sao? ’’ tuy nhiên cô vẫn xác định lại lần nữa.
“ Đương nhiên, đêm nay sẽ là đêm tân hôn của chúng ta ’’
Lục Bách Ngôn nói xong cũng dang tay ra kéo người của cô về phía mình, trực tiếp đem cô giam cầm dưới thân mình một lần nữa. Mà lần này Tô Thiên Tuyết cũng không phản kháng lại, cô nhanh chóng vòng tay qua cổ anh đáp lại nụ hôn ấy.
Phải nói đây chính là mơ ước từ lâu của cô rồi.
Đối với loại chuyện này tuy Lục Bách Ngôn chưa từng làm nhưng dù sao cũng là đàn ông cái cần biết đều sẽ biết hết. Vã lại con mồi trước mặt đã khiến anh mất kiểm soát rồi.
Lục Bách Ngôn trực tiếp cởi chiếc áo sơ mi mà Tô Thiên Tuyết đang mặc vứt xuống sàn nhà. Khoảnh khắc cảnh xuân tươi đẹp cùng với đồi núi nhấp nhô xuất hiện trước mắt mình, cái đó của Lục Bách Ngôn đã thật sự thức dậy còn ngẩng cao đầu chào Tô Thiên Tuyết một cái.
“ Ưm... cái đó... ’’ Tô Thiên Tuyết lần đầu thấy cái đó của chồng mình mà cả kinh, phải nói là quá lớn rồi.
“ Ngoan, lát nữa sẽ cho em ăn còn bây giờ phải bồi tôi trước ’’
Môi và lưỡi của Lục Bách Ngôn trượt xuống toàn thân của Tô Thiên Tuyết, mỗi nơi anh đi qua còn để lại dấu vết vô cùng bắt mắt. Chẳng mấy chốc cả cơ thể của cô đều là dấu hôn hoan ái, ám mụi vô cùng.
Ngay tại vòng 1 của cô là nhiều nhất, Lục Bách Ngôn lưu luyến không rời. Một bên thì múc lấy múc để bao nhiêu cũng không đủ, một bên thì nhào nặn thành đủ loại hình dạng.
Tô Thiên Tuyết bị anh chế ngự bên dưới mà khó chịu vô cùng, cô ngọ nguậy liên tục còn rên rỉ xin tha.
“ Ưm... ưm... đừng... B...Bách...N... từ...từ... ’’ lời nói cũng bị đứt quãng không thành lời.
Dĩ nhiên Lục Bách Ngôn nghe hiểu, nhưng dục vọng anh đã lên đã không thể kiềm nén được nữa. Và khi nghe tiếng nỉ non của cô anh lại càng hưng phấn thêm.
Danh sách chương