Nhìn người con gái nằm dưới thân mình không ngừng uốn éo, rên rỉ lại càng tiếp thêm sức lực vô cùng lớn cho Lục Bách Ngôn. Có thể nói hiện tại anh đang mất kiểm soát trước những bước đi trên cơ thể của Tô Thiên Tuyết.

Tô Thiên Tuyết cảm nhận được bên dưới của mình đang bị Lục Bách Ngôn trêu đùa chỉ với 2 ngón tay, nó làm cô ngứa ngáy.

“ Nhìn xem, mới đó mà đã nhiều ước như vậy ’’

Lục Bách Ngôn đưa ngón tay đang bị những dòng nước làm ướt át cả lên. Tô Thiên Tuyết thấy mà ngại ngùng đỏ mặt, tía tai.

“ Đúng là tiểu yêu tinh mê hoặc người ’’

Nói xong câu đó Lục Bách Ngôn liền đem đầu mình ghìm xuống nơi ấy tha hồ liếm láp. Lưỡi của anh chỉ vừa chạm vào thôi Tô Thiên Tuyết đã vô cùng căn thẳng hét lên một tiếng.

“ Áaaa... đừng... anh... dừng...l...lại....đừng...ở chỗ đó ’’ Tô Thiên Tuyết ở trên đã mềm nhũn cả rồi, giọng cô cũng vô cùng yếu ớt.

Lục Bách Ngôn nhanh chóng dời lên phía môi của Tô Thiên Tuyết, ngậm lấy bờ môi đang không ngừng cầu xin kia. Chắc chắn đêm nay anh sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy cho cô đâu, còn chưa đến bước cuối mà.

Hai ngón tay anh cũng thuần thục lấp đầy nơi bé nhỏ kia, trên dưới đều đang hoạt động rất năng suất. Rất lâu sau đó mới nghe được một tiếng “ chụt ’’ là khi môi hai người tách ra liền kéo ra một đường chỉ vô cùng mỏng. Lục Bách Ngôn giờ phút này bao nhiêu cũng không hề đủ.

Anh tham luyến di chuyển xuống đôi gò bồng bên dưới ngay chính giữa của khẻ hở trực tiếp chôn đầu mình xuống nằm ngay tại đó, còn không quên cắn đôi gò bồng của Tô Thiên Tuyết một cái thật mạnh. Chẳng mấy chốc nơi đó đã để lại dấu răng của anh.

Lục Bách Ngôn cũng từ từ di chuyển chậm lại hơn so với lúc đầu nên Tô Thiên Tuyết cứ nghĩ như vậy là đã xong rồi. Nhưng chỉ có Lục Bách Ngôn biết nó chỉ mới bắt đầu thôi, anh là đang thầm chuẩn bị cho tiếng mục còn ở phía sau.

Phải nói Lục Bách Ngôn còn chưa làm đến bước cuối cùng nhưng hiện tại nó đã làm anh trầm mê không lối thoát rồi. Chỉ cần nhìn thấy hình ảnh đôi gò bồng của Tô Thiên Tuyết nhấp nhô liên tục do hít thở thôi cũng đủ làm anh căng cứng bên dưới.

Ý định đó vừa xuất hiện trong đầu Lục Bách Ngôn liền nhanh chóng đem hai chân Tô Thiên Tuyết dạng ra, như là mở đường chào đón anh đi vào bên trong.

Tô Thiên Tuyết không hiểu anh đang làm gì nhưng lại bị hành động của anh hù dọa sợ một phen, nhanh chóng khép chân lại.

“ Ngoan, dạng chân ra... sẽ cho em sướng ’’ Lục Bách Ngôn thì thầm một bên tai của cô như đang dụ dỗ.

Sau đó không thấy cô trả lời lại nhưng bên dưới lại được mở rộng ra một lần nữa. Lục Bách Ngôn vui mừng vì được thỏa mãn liền nở một nụ cười mị hoặc.

“ Thưởng cho em, vợ à ’’

Lục Bách Ngôn lần này nhanh chóng cởi phắt chiếc quần lót của mình ra. Và thứ đó trực tiếp làm Tô Thiên Tuyết sợ hãi.

“ T...To...quá ’’

“ K...Không được... đau... ’’

Thấy anh chuẩn bị đưa thứ đó vào bên trong của cô, Tô Thiên Tuyết có hơi sợ hãi. Cô nghe nói lần đầu tiên sẽ rất đau mà thứ đó của anh lại còn rất lớn. Nếu vào chắc sẽ rách của cô mất.

Mặc cho Tô Thiên Tuyết cầu xin ở trên, Lục Bách Ngôn chỉ chăm chú làm việc của mình. Anh trực tiếp đem thứ đó đâm thẳng vào bên dưới của cô, phải khó khăn lắm anh mới đưa vào được. Nhưng thứ đó của anh quá to, Lục Bách Ngôn không tài nào đưa nó vào hết bên trong của cô được cả.

Tô Thiên Tuyết chỉ nghe một cái “ ọt ’’ cô liền biết thứ đó đã vào bên trong cô liền hét toáng lên.

“ Áaaa... đừng... d...dừng...lại... x...xin...anh ’’ cô cảm thấy bản thân mình sắp không xong rồi.

“ Thả lỏng ra nào, lát nữa sẽ không đau ’’

“ Em muốn tôi bị kẹp chết sao ’’

Lục Bách Ngôn cũng không khá hơn là mấy, Tô Thiên Tuyết quá căng thẳng nên bên dưới của cô kẹp anh rất chặt. Anh sợ nếu cứ như vầy thì cái đó của anh chắc sẽ tan tành mất.

“ Nghe lời tôi, thả lỏng một xíu. Thả lỏng sẽ không còn đau nữa. ’’

Lần đầu tiên trong đời Lục Bách Ngôn anh phải hạ giọng năn nỉ con gái trông vô cùng dịu dàng biết bao.

Tô Thiên Tuyết hiện tại đang rất đau, cô cảm thấy như bên dưới mình đang bị thứ gì xé rách ra vậy. Nhưng khi nghe Lục Bách Ngôn dỗ dành mình, cô liền hít thở đều lại từ từ thả lỏng.

Trải qua vài phút khi thấy mọi thứ đã ổn Lục Bách Ngôn bắt đầu di chuyển. Đầu tiên là nhẹ nhàng để Tô Thiên Tuyết thích ứng, sau đó là mạnh mẽ và dồn dập.

Tô Thiên Tuyết bị anh quất ngựa truy phong hết lần này đến lần khác, sức lực đã biến mất từ lâu. Chỉ biết nằm im để anh muốn làm gì làm, lâu lâu bị anh mạnh mẽ đâm vào tận sâu bên trong cô liền không kìm giọng được rên rỉ không ngừng.

Không biết chuyện này đã diễn ra bao lâu. Tô Thiên Tuyết cũng bị làm cho ngất đi rồi tỉnh dậy đến mấy lần nhưng lần nào cũng thấy Lục Bách Ngôn vẫn còn hì hục bên dưới, trông có vẻ rất tận hưởng.

Anh còn lật cơ thể cô mấy lần, thử mấy loại tư thế vô cùng ám muội làm cô không kịp trở tay. Thế là cả đêm đó cho đến gần sáng cả căn phòng ngủ mà mẹ chồng cô vừa mới cho người dọn dẹp hôm qua sau một đêm đã thành một bãi chiến trường thảm khốc.

Trong ánh sáng lờ mờ của đèn ngủ chỉ thấy hai thân ảnh quấn quít nhau không rời, tiếng bạch bạch bên dưới nhanh chóng chiếm lĩnh cả căn phòng.

Cho đến lần cuối cùng Lục Bách Ngôn thở hắt một hơi, liền bắn tất cả chất lỏng của mình vào bên trong của Tô Thiên Tuyết. Đêm nay anh cũng không nhớ rõ mình đã bắn thứ đó vào trong kia bao nhiêu lần rồi.

Nếu dựa theo công suất đó chắc chắn không sớm thì muộn Tô Thiên Tuyết cũng sẽ có mà thôi. Vã lại đây chỉ là lần đầu, sau này sẽ còn rất nhiều lần nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện