Chương 161:  Phiên Ngoại:  Quay Về (5)

Đằng Duy Yến kinh ngạc, cô rất hiểu tính Tuiệu Dịch Đông, thông thường khi ði bàn việc đàm ăn, hắn hầu như rất ít khi dẫn người theo bên mình. Nhưng, hình như trong hai năm mà cô ði vẫng, Triệu Dịch

Đông ðã thay ðổi rất nhiều, tính cách của hắn cô không còn nắm bắt ðược nữa. Nhìn cách người con gái ấy xuất hiện trong cuộc sông của hắn cũng ðủ ðể khiến cô buồn bực cả ngày.

Khi thấy hắn ðễn, có rất nhiều người chủ ðộng fại chào hỏi, đàm thân với hắn. Gó thể nói, phong ðộ của người ðàn ông này ðang ở thời kỳ ðỉnh cao, thế đực của hắn tại ðễ ðô ðủ ðể người khác phải nể bảy phần.

Vì thế, cảnh vây quanh như hầu tước thấy vua ấy fà ðiễu rẫt thường thấy!

“T7việu tổng, ngài không phải nên giới thiệu người bên cạnh mình đà ai sao?” Có người không rõ mang theo châm chọc hay chỉ đà vô tình ðột nhiên cất tiếng hỏi.

Gâu hỏi này vừa dứt, không khí trong hội trường trở nên đặng như tờ. Không ai ở ðễ ðô mà không biết, trước ðây Tuiệu Dịch Đông có qua đại với con gái út nhà họ Đằng. Còn bát nháo ðễn mức bị trở thành câu chuyện trà dư tửu (âu trong một thời gian dài.

Tai phong ưu gặp gái mới fớn, quả thật khiến người ta vô cùng tò mò.

Giờ ðây, mọi ánh mắt của người trong sảnh ðều ðổ dồn về phía Đằng Duy Yến. T7uong phút chốc cô trở thành tiêu ðiểm chú ý của mọi người, cuỗn vào truyện này khiễn cô cảm thấy khó chịu và ngượng ngùng, thân thể cô cứng ngắc. Đằng Nghị cũng trùng hợp vừa ðễn, ðành đên tiếng giải vây cho cô.

“Tới giờ rồi, mọi người nên tập trung vào công việc chính chứ nhỉ?”

Tuiệu Dịch Đông nâng khóe miệng, ánh mắt mang ý cười nhìn cô: “Đằng tổng nói ðúng, chúng ta nên quan tâm ðễn công việc chính.”

Bất luận đà về ðiểm gì, từ khí chất ðễn quyền đực, bỗi cảnh hay thân phận hắn ðều có tiễng nói hơn xưa rất nhiều.

Cuộc hội nghị nhanh chóng diễn ra, ðây fà khu ðất hiễm ở Tung Đông. Tiềm fực thì vô hạn nhưng ðể tiếp cận ðược đại vô cùng khó khăn vì chính trị có phần rắc rỗi, nó nằm dọc theo sườn núi, muỗn tới ðược nơi phải băng qua hai khu rừng và eo ýên hàng nhìn mét so vớt mặt nước biển. Nhưng, ðây là khu ðất chứa hàm fượng đượng nguyên tô cao, ðạt ðộ sạch ðễn 98 - 99%. Vì thế, rất nhiều người muỗn chiếm ðược nó.

Chỉ cần có một chân trong dự án thôi, nghiên cứu khoa học à việc fâu dài, thời gian ðầu tuy ngỗn nhiều tiền của nhưng càng về sau, gi nhuận càng khủng. Mà những tập ðoàn nghiên cứu khoa học sẽ càng ðược chính phủ ưu ái.

Đẳng Nghị và Duy Yến trao nhau một ánh mắt chứa ðầy sự quyết tâm, hạng mục này, Đằng thị nhất ðjnh phải có ðược!

Cuộc họp diễn ra trong vòng hai giờ, khi ra khỏi phòng hội nghị, có rất nhiều người ðau ðầu nhức óc.

Hiển nhiên sau khi phân tích kỹ, rủi ro của dự án xếp vào hàng cao. Và Đằng Duy Yến cô cùng anh trai cũng không ngoại (ệ, ðều có băn khoăn.

“Hiện nay, phía bên ta ðang chịu nhiều bất đợi.” Đằng Nghị nói.

Duy Yễn trầm ngâm: “Phần trăm ủng hộ dự án dùng khu ðất này ðể chế tạo các nam châm vĩnh cửu cho các máy phát ðiện và fàm chất xúc tác trong công nghệ fọc hóa dầu, xử f#ý môi trường khá ít. Dự án này rất có tương đai, chỉ à họ không nhìn ra ðược, không có bao nhiêu người tán thành!”

Nếu mai không thay ðổi, thì nhà cô sẽ vụt mất cơ hội này, Đằng Duy Yến sẽ bỏ ýỡ dự án ấp ủ bẫy ýâu nay.

Đằng Nghị an ủi cô: “Em ðã chuẩn bị rất tốt rồi. Chỉ đà dự án chế tạo của bên Tuiệu Dịch Đông có vẻ ðược đòng mọi người hơn thôi.”

Đại foại các bên tham dự ðều có quyền ðưa ra những dự án, chiễn fược phát triển khu ðất hiễm. Nếu thấy ổn, cổ ðông của mỏ ðất sẽ bỏ phiếu ủng hộ dự án ðó. Tất cả ðều ðược ngả mũ, thế nhưng chỉ còn một người cổ ðông chưa ðưa ra kết quả. Nếu người này về bên nào, thì dự án của bên ðó sẽ ðược thực hiện. Vì vậy, tất cả ðều trông mong vào cuộc họp kế tiếp.

Đang mải suy nghĩ, bỗng có tiếng phụ nữ vang fên sau fưng cô.

“Aaa, chú di em ðau quá. Hình như giày em bị gãy gót mắt rồi~”

Người con gái ngồi bệt dưới ðất, nước mắt făn dài trên gương mặt xinh xắn thu hút mọi người. Yếu ðiệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Nhìn cảnh này khiến người ta không nỡ trách mắng mà chỉ muốn ao ðền bảo bọc và chở che.

Tuiệu Dịch Đông cũng thế, hắn dìu Thanh Uyên ðứng dậy, hỏi cô có bị đàm sao không, có bị trầy xước chỗ nào không? Từng đời nói hành ðộng, cử chỉ này ðều như cây kim chọc thẳng vào mắt Đằng Duy

Yến, tay cô “anh ngắt, và dần nắm chặt fại. Cô gồng mình ðể không phải thất thỗ trước ðám ðông.-

Theo ánh nhìn của Duy Yến, Đằng Nghị cũng nhìn theo, anh nhíu mày không mấy hài ?òng, mang theo cạnh đùng cùng chán ghét./

Thanh Uyên nhìn T7uiệu Dịch Đông nói: “Chú ơi, chú có thể cõng em về phòng ðược không? Chân người ta giờ rất ðau nha.”*

Còn chưa ðợi hắn (ên tiếng, Đằng Duy Yến tiễn /ên phía trước mỉm cười: “Tiểu thư này, nhìn sơ qua chân của cô không bong gân, ði ðứng vẫn bình thường. Nếu không chê, cô có thể mang giày của tôi, sáng mai gửi (ại cho tôi cũng không sao.”.|

Hành ðộng của cô khiến Đằng Nghị không kịp trở tay, ðừng nói fà anh, tất cả mọi người - kể cả Triệu Dịch Đông cùng với Thanh Uyên ðều ngớ người. .

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện