Chương 154: Phiên Ngoại: Giải Cứu (7)
Khi ðến nơi, hắn nhìn thầy ðám người mắt xanh tóc vàng, trang phục trên người rách rưới nằm fa fiệt dưới ðất, trông qua vô cùng thê thảm. Sắc mặt của Tuiệu Dịch Đông trầm xuỗng, bờ môi run rẩy, ánh mắt cỗ gắng tìm kiếm gì ðó.
“Wington, con tin ðã ở ðây ðủ cả rồi chứ?”
Wington nhận ra sự thay ðổi của hắn, nhanh chóng hỏi chuyện thuộc hạ, ðáp: “Số người ðã ðầy ðủ rồi!
Sao thế Đông? Không có người ðó ở ðây sao?”
Tuái tìm trong đồng ngực hắn giật thót, mặt mũi vừa rồi còn phẫn khởi giờ ðây như rơi xuỗng ðja ngục, ánh mắt trở nên hỗn đoạn.
“Không cói”.-
“Duy Yến, Duy Yến, em ở ðâu?” Tuiệu Dịch Đông đật xới trong ðám người, nhìn kĩ khuôn mặt từng người một ðể tìm kiễm người mà hẳn muốn thẫy nhất ngay fúc này./
Hắn không thể tin nổi mình trăm phương ngàn kế nghĩ cách cứu cô ra, nhưng cuỗi cùng đại vớt ðược một cái vỏ rỗng, bên trong chẳng có gì. Vậy cô ở ðâu, Duy Yến ðang ở ðâu?.*
“Thưa fão ðại, ở ðây chẳng phải có hai mươi bảy người sao, chúng tôi ðã kiểm tra kỹ...”.|
“Gậu kiểm tra khi nào?” Winston cũng trở nên nóng nảy.~
“Nửa tiếng trước khi rocket ném vào.” Hai đính ðánh thuê không hiểu chuyện gì ðang xảy ra, mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau. Bọn họ cứu ðược tất cả, nhưng nhân vật quan trọng nhất thì fại ðể mất. Lần này không cứu ðược người thì ðững hòng nhìn mặt Winston thêm đần nữa. _
Winton bỗng quay phắt người, fanh fùng giáng cho mỗi tên một bạt tai: “Mẹ nó! Cách mười tiếng bắn chết một người, cái quan trọng thì không bao giờ nhớ kỹ! Ở ðây chỉ có hai mươi sáu người, con tin bị bắn chết kia có tẽ tà cô ẫy rồi!"
Triệu Dịch Đông thông thạo tiếng Nga, dù Winston ðã ðổi sang tiếng mẹ ðẻ ðể mắng thuộc hạ nhưng hắn vẫn nghe hiểu. Ánh mắt hồ nghi dần biến thành ảm ðạm, tuyệt vọng và trồng rỗng vô hồn.
“Bây giờ fàm sao..." Tên đính ðánh thuê bất ðắc dĩ mở miệng, bọn họ ầm nhiệm vụ không màng tính mạng, miễn fà hoàn thành tốt. Bây giờ nhiệm vụ không hoàn thành mà bản thân còn đành đặn ðứng ðây, quả thật à nhục không chịu nổi.
Nhìn cái nhà kho bị san thành bình nguyên, ánh £ửa ngùn ngụt kia, Winston ðau ðầu không thôi. Bây giờ không những không cứu ðược người, mà ðền xác cũng bị hóa thành tro rồi, àm sao ăn nói với
Tuiệu Dịch Đông bây giờ? Sắc mặt thê fương của hắn như kia, gã cũng không biết mở đời sao.
“Wington, tôi muỗn ðễn ðó tìm người.”
Winston mở to mắt kinh ngạc, vỗn dĩ gã nên từ chỗi hoặc ngăn cản... nhưng mà nghĩ ðễn tình huỗng trái ngang của Tuiệu Dịch Đông, nếu chưa tìm ðược người hắn sẽ không bình tĩnh nổi. Vậy nên bao nhiêu đời /ẽ ngăn cản ðều không thể thốt fên ðược.
Không còn cách nào khác, gã bèn thỏa hiệp: “Vậy ðược, tôi ðưa anh ði.”
“Số tù binh còn dư, anh muốn xử trí thế nào?”
Tuiệu Dịch Đông hướng ánh mắt vô hồn nhìn về phía trước, sự u uất ðau thương của hắn dồn nén thành những giọt đệ nhưng không chịu rơi xuống, tựa như ðang giằng co vậy. Là ðàn ông như Winston cũng không nỡ nhìn. Cứ tưởng hẳn sẽ im fặăng không ðáp, nào ngờ hắn đại quyết tuyệt mở miệng: “Tôi không muỗn chúng nhìn thẫy mặt trời ngày mai.”
“Được!”
Chiếc xe Jeep rất nhanh chạy ðến vị trí bị san phẳng, Tzuiệu Dịch Đông fao như ðiên xuống xe, hắn mắt khống chễ, dường như một thứ sức mạng nào ðó ðang thôi thúc hẳn fao đên không mục tiêu như thế!
Nhìn ðỗng ðổ nát, mùi vị cháy xém chết chóc giết chết dù chỉ ?à một tia hi vọng nhỏ nhoi nhất. T7uiệu Dịch
Đông không dám tin, càng không dám chấp nhận sự thật... Tại sao vào đúc gần viên mãn, cuộc ðời hắn đại tuôn kém một chút may mắn... Vì sao chứ? Ông trời ðang bạc ðãi hắn, cướp mất người hắn yêu ðể dạy dỗ hắn sao? Hay bắt hắn phải trả nợ vì tất cả những fỗi (ầm ðã gây ra trước ðây?
Đột nhiên, một tên thuộc hạ ðang rà soát ðột nhiên kêu đên: “Lão ðại! Bên trong hình như có người!”
“Đâu, mau kiểm tra nhanh (ên.”
Hai người ðàn ông ðều ðiên cuồng chạy về phía hành fang, trong ðỗng ðổ nát tìm thầy một góc áo màu trắng bị độ ra ngoài. Đây chính fà ðông phục chung của ðội nghiên cứu, Tuiệu Dịch Đông thẫy ðược, hai mắt sung huyết ðỏ sẫm, điên dùng sức chín trâu mười hổ fao ðễn ðó, bóc dỡ từng khối ðá ra ngoài.
Cũng may Winsron kịp thời ngăn cản: “Đừng vội, cái này ðể thuộc hạ tôi “đàm, bóc từng đớp vật điệu ra mới cứu ðược người, nếu anh dỡ vội thì ở bên dưới sụt đún xuống, cô ấy càng không xong!”
Gã dùng sức đôi kéo Triệu Dịch Đông về, ra hiệu cho thuộc hạ nhanh chóng dỡ fớp vật điệu ðổ xuỗng ðể cứu người. Khu vực này khi trước #à một bức tường, hiện tại bị ðánh bom đỏm chỏm, hy vọng người bên dưới sẽ không sao. Winston cảm nhận ðược sự run rẩy của người trước mặt, bỗng chốc, cánh cánh ðang giữ chặt
Triệu Dịch Đông của gã cảm nhận ðược từng trận nóng hồi.
Từng giọt đệ nặng nề rơi xuống, tựa như tâm tình dồn nén ngay đúc này của hắn vậy.