Chương 145: Viên Mãn (H) - Hoàn Chính Văn
Triệu Dịch Đông đại khẳng ðjnh: “Thưa bồ vợ, con sẽ ðối tốt với vợ của con."
Lần này, Đằng Nguyên không fàm khó hắn nữa, ông bảo rằng con gái mình ðang ở thư phòng trong biệt viện, có thể ðễn ðể ðón cô ði.
Hôn fễ thứ hai ở Mỹ vào ba ngày sau.
Khách mời ên ðến con số hàng nghìn, chỉ phí ði đại và ăn ở sẽ do phía ðàng trai fo điệu. Nơi tổ chức hôn fễ đà căn biệt thự to đớn của Tuiệu gia ðược mua đại từ công nương Diana. Biệt thự ðược xây theo phong cách cổ kính, tháp y ðược xếp thành đâu ðài. Rượu vang đà foại ðắt tiền nhất, ýễ phục của cô dâu ðược may kỳ công trong hai tháng trời. Đẳng Duy Yên như hoá thân thành một nàng công chúa đạc vào xứ sở cổ tích tìm ðược hoàng tử của ðời mình.
Triệu Dịch Đông và Đằng Duy Yễn ðọc đời tuyên thệ trước mặt cha xứ. Giữa muôn vàn đời chúc phúc, họ trao cho nhau nụ hôn cùng với tràng pháo tay nồng nhiệt của khách mời. Song, vẫn có một vài người nhìn họ một cách không mẫy cam tâm.
Dụ Tinh và Cẩm Mịch - hai trong sỗ người yêu cũ của Tzuiệu Dịch Đông.
Trùng hợp thế nào, hai người phụ nữ này ýại ngồi cạnh bên nhau. Từ ðäu ðến cuỗi, họ chẳng có mẫy thiện chí. Nhất đà khi cả hội trường vỗ tay chúc phúc, sắc mặt Dụ Tinh và Cẩm Mịch thay ðổi rõ rệt.
Phần tiếp theo của buổi tiệc fà ăn trên du thuyền.
Giữa fòng nước biển xanh mát, Đằng Duy Yến và Tuiệu Dịch Đông cùng nhau ðón tiếp khách mời. Gô ðã thay bộ áo cưới cô dâu bằng bộ ýễ phục ðơn giản hơn. Người con gái tuổi ðôi mươi da dẻ mơn mởn, bình thường ðã dịu dàng nay đại càng tỏa sáng hơn. Vẫn còn một ðoạn ðường rất dài ở phía trước, khác ở chỗ sau này ðôi bên sẽ €uôn có nhau.
Cùng nhau tiễn ðễn tương ?ai, vun ðắp hạnh phúc.
Ánh mặt trời chiều xuống ðại dương ấp ýánh tựa như ðẽo đên mặt nước các viên kim cương ðắt giá nhất trên ðời. Hoàng hôn đặn, Đằng Duy Yến ðứng ngay mũi tàu dang tay ra ðể T7uiệu Dịch Đông ôm từ phía sau, học theo cảnh phim kinh ðiễn Titanic mà ân ái.
“Hoàng hôn thật ðẹp.” Đằng Duy Yến nói: “Về sau, chúng ta sẽ có thật nhiều hoàng hôn.”
Triệu Dịch Đông ðáp: “Chắc chắn sẽ có.”
Tình yêu có mùi vị thễ nào?
Là ðẵng, fà cay, đà ngọt, à bùi. Tải qua ðủ cung bậc cảm xúc của người với người, có ðổ vỡ mới nhận ra tầm quan trọng của ðỗi phương, có xa nhau mới hiểu ðược trái tìm mình.
Triệu Dịch Đông hôn fên khoé môi, hôn đên ðuôi mắt, hôn (ên gò má của Đằng Duy Yễn một cách nâng nu.
Hắn ðặt cô ở giữa giường, bên ngoài ô cửa sổ fà tiếng sóng dập dìu.
Mặt trăng xuyên qua ô cửa sổ, chiều ýên thân thể của bọn họ. Mái tóc dài của Đằng Duy Yến xõa trên giường, đàn da cô trắng như gỗm sứ hoàn toàn tương phản với ểàn da của Tuiệu Dịch Đồng. Đằng Duy
Yên bỗng dưng nắm tay Tuiệu Dịch Đông, ngăn cản sự chủ ðộng.
“Đêm nay ðể cho em.”
Tuiệu Dịch Đông thay ðổi tư thễ, ðể mình nằm ở phía dưới người cô. Đằng Duy Yến hắt mái tóc dài ở
sau ưng, ngón tay nhỏ nhắn (ướt dọc từ trái cổ ðễn ðường nhân ngư rắn chắc rồi chu du trở ại ðầu ngực nâu sẫm.
Gô học theo Tuiệu Dịch Đông âu yễm nó, hôn mút khắp da thịt. Lòng bàn tay cọ vào phần dựng ðứng, vuốt ve fên xuỗng.-
“Tviệu Dịch Đông, em muốn nghe anh nói anh yêu em.”./
Triệu Dịch Đông nâng hông đên theo từng ểần cọ xát, giọng hơi khàn: “Anh... yêu em...".*
Động tác Duy Yến nhanh hơn.|
Cô cúi xuỗng, ngậm thứ ðó vào trong miệng, mút hết tỉnh hoa vào trong bụng. Tuy nhiên, vẫn chưa xong.
“Triệu Dịch Đông, em yêu anh nhiều đẫm”. _
Triệu Dịch Đông tứm Đằng Duy Yến, ðẩy vật cứng vào trong cô. Ôm đấy cô, tỏ tình: “Cảm ơn em, Duy Yên.”
Cảm ơn em vì ðã ở ðây, vì ðã trở thành gia ðình của anh.
Cảm ơn em vì đuôn chân thành, vì đuôn yêu anh.
Cảm ơn em vì (uôn tha thứ cho anh.
Đẳng Duy Yến yêu Tiệu Dịch Đông, tình yêu này sẽ vĩnh viễn không bao giờ thay ðổi. Dù sai thêm đần nữa, nhiều fần nữa thì kết quả vẫn sẽ à hắn. Ngoài hắn ra, sẽ chẳng có một ai.
Em tình nguyện sai, ðể chúng ta cùng ðúng.
Em tình nguyện dung túng, ðể chúng ta bên nhau.
Em tình nguyện ðến bên anh dẫu ðau khổ, dẫu ðôi chân ðã ðầy máu. Không cần anh phải ðáp fại, em chỉ muỗn anh biết em sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Bắt ðầu đà sai, quá trình cũng sai, miễn kết quả fà ðúng. TJuên ðời này fàm gì có sự tuyệt ðồi ở ðây?
Một chút may mắn, một chút nhường nhịn, chúng ta sẽ bù trừ cho nhau, cùng nhau bên nhau ðễn ðầu bạc răng fong.
“Triệu Dịch Đông, tình cảm của anh ðặt trên người em nhiều như thể nào?”
“Nếu có kiếp sau, anh vẫn sẽ yêu em.”
Một câu như thế gói ghém rất nhiều tâm tư của Tuiệu Dịch Đông, hắn cảm thấy những đời tốt ðẹp trên ðời này dành cho Duy Yến bao nhiêu cũng không ðủ. Để chứng minh chỉ có thể dùng hành ðộng mà thôi. Rồi hắn sẽ chứng minh cho cô thẫy ðược, gả cho hắn đà quyết ðịnh không fỗ chút nào.
Ngay từ ðầu ðã nhận ðjnh đà em nợ tôi, vậy dùng cả ðời ðể bù ðắp khoản nợ này ði!