Căn phòng tuy trông không có vẻ gì là lớn lắm, nhưng bên trong được trang trí cực kỳ hào hoa, cổ điển, những đồ cổ trong phòng toát lên một vẻ cổ kính mà thời gian đã đè lên chúng. Trong phòng đều là cổ vật lâu đời vô giá, thậm chí còn có những thứ là báu vật từ thời trước khi có lịch Vũ trụ. Mỗi thứ được trưng bày đều có một câu chuyện về nó, đều mang trong mình những sự kiện lịch sử khiến cho người xem phải kinh ngạc cảm thán không thôi.
Nhưng hôm nay không khí trong phòng lại không được như mọi ngày, khắp nơi đều tràn ngập sự nặng nề và ngột ngạt, thậm chí ngay cả những người lính đứng gác bên ngoài cũng không dám thở mạnh, chỉ sợ tiếng thở của mình cũng sẽ gọi đến tử thần, bọn họ giữ tư thế cung kính, nghiêm trang nhất, lặng lẽ chờ vị lãnh đạo đang ngồi trước cửa sổ lên tiếng.
Cục trưởng Cục An toàn Đế Quốc, thượng tướng Giro Steve, hôm nay cảm thấy tâm trạng rất không tốt, thậm chí có thể nói là cực kỳ bực tức, gần đây phát sinh một loạt những hoạt động của lũ phản quân vô sỉ ở trạm TAU-7 khiến ông ta cảm thấy cực kỳ điên tiết, đám bạn quân rác rưởi nhỏ nhoi ấy từ khi nào dám lập ra những kế hoạch to gan đến thế, quá bằng khiến cho kẻ làm cục trưởng như ông ta mất mặt, nhưng điều càng không thể tha thứ nữa là chúng dám tập kết cả một hạm đội, dám khiêu chiến hơn nữa còn đánh bại hạm đội của Đế Quốc giữa thanh thiên bạch nhật, cái đó…
Thượng tướng ngồi lặng lẽ sau chiếc bàn rộng của mình, trầm ngâm suy nghĩ, ông ta không biết mình đã sai ở chỗ nào, ông ta từ trước đến giờ đều hành động rất thông minh, cũng rất kiên nhẫn, không phủ nhận trước nay ông còn có điểm yêu quý đám phản quân nhỏ nhoi đó, thích thú nhìn chúng châm chọc khắp nơi trong Đế Quốc, thượng tướng cũng không phiền khi thấy chúng đánh cướp một số tàu thuyền cũng đôi chút hàng hoá , dùng số vật chất đó để duy trì hoạt động của chúng, bởi lẽ ông cho rằng đám bạn quân đó cũng chẳng làm được gì to tát, cùng lắm chỉ như những con muỗi vo ve bên tai con voi mà thôi, những trò náo loạn đó lại có thể được ông ta lợi dụng để củng cố địa vị, tăng cường khống chế đối với nội bộ Đế Quốc, tranh thủ được càng nhiều lợi ích, có quyền lực càng lớn, nhưng hiển nhiên ông ta đã nhầm, đám phản loạn đó đã phát triển vượt qua khả năng khống chế của ông, chúng không còn là những đứa trẻ đáng yêu nữa mà đã trở thành những thanh niên ngỗ nghịch, ngỗ nghịch nhưng mạnh mẽ, thượng tướng đột nhiên cảm thấy nỗi sợ dâng lên trong lòng, trước đây ông vẫn đánh giá bọn chúng quá đơn giản.
Chỉ riêng có những lý do ấy cũng đủ để ông ta quyết tâm tiêu diệt lũ phản loạn ấy rồi, thế mà chúng lại còn dám phạm thêm một tôi tày trời nữa, nhìn những tấm ảnh trên bàn, ông ta nghiến răng ken két, tấm ảnh do hệ thống giám sát tự động của trạm TAU-7 chụp lại được một trong số ít những gương mặt của quân phản loạn, trong đó có một kẻ đặc biệt quen mắt, đó là kẻ đã giết chết đứa cháu yêu quý nhất của ông ta.
Nhìn khuôn mặt, thượng tướng cảm thấy trong lòng dâng lên một nỗi căm phẫn không sao nén được, mặc dù cái ngày tàu vận tải bị đánh cướp, ông ta đã đoán rằng cái tên khốn đó chưa chắc đã chết mà đã rơi vào tay phản quân, nhưng ông cũng không để ý lắm, chỉ cần cái đồ sâu kiến đó biết thân biết phận mà trốn chui trốn nhủi nơi hàng cũng ngõ hẻm, giống như một con chó lẫn trong đống rác để chờ trút hơi thở cuối cùng, thượng tướng cũng sẽ mở tấm lòng từ bi hỉ xả của mình để miễn cưỡng cho hắn sống thêm ngày nào hay ngày nấy.
Nhưng điều khiến ông không tưởng tượng được là cái tên vô liêm sỉ to gan lớn mật đó lại khiến ông uổng cả tấm lòng từ bi của mình, vừa thoát khỏi tay ông không bao lâu, gương mặt hắn lại một lần nữa xuất hiện trước mặt ông, không chỉ có thế còn dám lợi dụng chút kỹ thuật kém cỏi mà Đế Quốc đã dạy cho để cùng lũ phản loạn liên kết chống lại Đế Quốc, đó là điều ông không thể tha thứ.
Đã đến lúc tóm lấy tất cả lũ khốn đó, không thể để chúng lên mặt nữa, nhất định phải hạ quyết tâm tập trung lực lượng triệt để trấn áp chúng.
Nhưng ông ta vẫn còn có chút ngần ngừ, sự xuất hiện tàu chiến và chiến đấu cơ Liên Bang trong giai đoạn sau của trận tập kích vừa rồi khiến ông ta lo lắng, điều đó chứng minh rằng giữ phản quân và Đế Quốc có một con đường bí mật có thể xuyên qua tuyến phòng ngự của Đế Quốc, trước khi phong toả được nó, Đế Quốc nhất định phải điều một phần lực lượng về củng cố hậu phương để đề phòng bất trắc. Hơn nữa mấy năm nay phản quân phát triển nhanh như vậy, tựa hồ vượt quá sự tưởng tượng của mọi người, nếu nói rằng không có sự hỗ trợ của Liên Bang thì thực khó tin, như vậy muốn triệt để giải quyết đám phản quân đó, không cắt đứt tuyến viện trợ của Liên Bang cho chúng là không thể thành công, bất kể Đế Quốc đàn áp, đánh cho phản quân bị thương nặng đến đâu, chỉ cần Liên Bang còn hỗ trợ cho chúng, phản quân vẫn có khả năng lùi về Liên Bang ẩn tránh rồi quay lại.
Hơn nữa, thượng tướng còn một mối là, cùng với sự lớn mạnh của phản quân, sau này Đế Quốc rất có khả năng rơi vào tình huống phải tác chiến trên hai tuyến, đó thực sự không phải là tình huống hay ho gì, lịch sử đã chỉ ra rằng, kết quả của việc giao chiến trên cả hai mặt trận thường chẳng hay ho gì, cần tập trung lực lượng giải quyết một đầu, do đó, thế lực yếu như phản quân đương nhiên được ưu tiên số một, mốn mở rộng bờ cõi trước hết phải ổn định giang sơn, những câu nói do cổ nhân truyền lại đôi khi vấn nên nghe thì hơn.
Còn Liên Bang ư? Sau thất bại của Đế Quốc ở Haynie, coi như bọn họ đã thu hồi toàn bộ lãnh thổ, hai bên lại lùi về đúng phòng tuyến như trước khi khai chiến, thượng tướng nhớ lại gần đây trong Liên Bang cũng xuất hiện nhiều tiếng nói đòi đàm phán đình chiến, có lẽ, thỏa mãn một số yêu cầu của bọn chúng cũng được, nhưng nhất định sẽ bắt chúng trả giá.
Ông ta ấn vào một nút, một cô thư ký xinh đẹp xuất hiện trên màn hình. “Chuẩn bị lên lịch, tôi có việc muốn xin gặp mặt trực tiếp với nguyên thủ để thảo luận.”
“Rõ thưa thượng tướng, tôi sẽ bố trí.”
lb“Rõ thưa thượng tướng, tôi sẽ bố trí.”
Đám Liên Bang ngu xuẩn! Chờ đến khi nội bộ Đế Quốc ổn định lại, lúc đó đến phiên các ngươi. Có lẽ lúc đó cái món đồ ấy cũng đã chuẩn bị tương đối ổn. Hiệp định đình chiến? Tờ giấy ấy ra đời không phải là để một lúc nào đó người ta có cái mà xé ư? Còn lý do, có cũng tốt mà không có cũng chẳng sao, chế ra một cái cớ chỉ là chuyện nhỏ!!!
Trên khuôn mặt thượng tướng lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, trong căn phòng thiếu ánh mặt trời, nụ cười càng khiến nó trở nên lạnh hơn…
-----------------------------------------------
Trạm không gian KJZ-11, văn phòng của tướng quân Martin.
“A! Ralph, nói cho tôi nghe cậu mang lại những tin tức tốt đẹp gì nào?” Tướng quân thoải mái ngả người trên ghế, lúc này tâm trạng của ông cực kỳ tốt, sự hưng phấn do kế hoạch Cáo Lửa thành công vẫn còn chưa tan hết.
“Vâng thưa tướng quân, phần lớn đều là những tin tốt, nhưng có một tin hình như có vấn đề.” Thượng úy Ralph cần thận đáp.
“Vậy cứ nói tin tốt trước, tin xấu nghe sau cũng được.”
“Vâng thưa tướng quân!” Thượng úy nhìn vào tập tài liệu trong tay. “Trước hết là báo cáo về tiến triển trong quá trình sản xuất loại chiến đấu cơ kiểu Tia Chớp mới, các kỹ thuật viên đã phân tích mẫu chiến đấu cơ cùng những số liệu mang về sau chiến dịch và đi đến kết luận là những số liệu đó được rút ra sau những cuộc thử nghiệm cực kỳ cần thận và chính xác, số liệu rất hoàn thiện cho phép chúng ta giảm thiểu thời gian, trước mắt đang tổng hợp các vấn đề cần thiết để tiến hành điều chỉnh dây chuyền sản xuất, tiến độ nhanh hơn nhiều so với dự đoán, cứ theo tiến độ này chỉ cần không đến ba tháng nữa chúng ta sẽ có lô chiến đấu cơ đầu tiên xuất xưởng.”
“Đúng là một tin mừng, tôi không nén được ước muốn xem từng phi đội chiến đấu cơ mới xuất kích hoành tráng thế nào. Còn tin gì hay ho không?”
“Ngư lôi xung động năng lượng kiểu MK-6 trong lần thực hiện giải cứu đã cho kết quả kiểm tra trong thực tế, hoàn toàn đúng như dự đoán và yêu cầu của ta, nó có thể gây nhiễu loạn quá trình vận hành của cổng siêu không gian, trước mắt đã tiến hành sản xuất hàng loạt, lô đầu tiên được ưu tiên trang bị cho các tàu làm nhiệm vụ tập kích, loại vũ khí này có tác dụng quan trọng đối với việc thoát khỏi sự truy kích của Đế Quốc sau khi hoàn thành nhiệm vụ…”
“Nhờ có Liên Bang tặng cho chúng ta các thiết bị huấn luyện thực tại ảo cùng các thiết bị và tài liệu có liên quan, chúng ta đã xây dựng được một số trung tâm huấn luyện, dưới sự giúp đỡ của các cô gái trung đội Lam Thiên Sứ, một loạt các lớp cấp tốc đã sắp tốt nghiệp, những người xuất sắc nhất trong số họ sẽ tiếp tục theo học lớp nâng cao do thượng úy Thụy Sâm và thiếu tá Sonia trực tiếp giảng dạy, sau khi tốt nghiệp họ sẽ là những phi công đầu tiên của chúng ta điều khiển loại Tia Chớp…”
Tướng quân gật gật đầu, những người đầu tiên bay Tia Chớp đương nhiên là Thụy Sâm và thiếu tá Sonia, đột nhiên ông mỉm cười hỏi. “Thế anh chàng Thụy Sâm Nepali Gore đó còn có ý kiến về việc sắp xếp nhiệm vụ nữa không?”
Thượng úy Ralph cũng không nén được cười. “Đương nhiên, anh ta đã viết đến hai đơn xin ra mặt trận rồi, anh chàng vẫn muốn tham gia trực tiếp tác chiến với Đế Quốc chứ không phải ngồi ở hậu phương gõ đầu trẻ, nhưng giờ thì thôi rồi, hình như là do thiếu tá Sonia đã ngồi nói chuyện với anh ta mấy tiếng đồng hồ.”
“A!” Tướng quân gật gật đầu, đưa Thụy Sâm là giáo viên dạy bay là ý của ông, lực lượng Đồng Minh rất thiếu những phi công như thế, lại còn là một Super ACE, lịch sử không chiến thế giới đã chỉ ra rằng hơn 70% chiến đấu cơ bị bắn hạ là do ACE, Thụy Sâm có kinh nghiệm phong phú, anh ta biết là thế nào để sống sót trở lại từ chiến trường, tác dụng lớn nhất của anh ta không phải là ở tiền tuyến mà là ở hậu phương, nếu ra trận anh chàng có thể bắn hạ hàng chục chiếc chiến đấu cơ, nhưng chiến trang không thắng lợi bằng hàng chục chiếc chiến đấu cơ ấy, nếu ở hậu phương anh ta sẽ có thể truyền kinh nghiệm và kỹ thuật cho những người mới, để bọn họ cũng có cơ hội trở thành một ACE như anh ta.
“Ngoài ra xưởng đóng tàu Tân Hải Khẩu cũng sắp hoàn thành chiếc thái không mẫu hạm tốc độ cao đầu tiên của ta.” Thượng úy Ralph báo cáo tiếp. “Nhờ có Liên Bang cung cấp kỹ thuật chế tạo động cơ ion, các kỹ thuật viên của ta đã thiết kế vào cải tạo lại phần động cơ của thái không mẫu hạm, khiến nó có thể có đủ tốc độ để cùng hoạt động với chiến liệt hạm tốc độ cao và tuần dương hạm, cái giá phải tra là số lượng chiến đấu cơ mang theo chỉ có 87 chiếc, ít hơn so với thái không mẫu hạm của Đế Quốc và Liên Bang, nhưng nó thích hợp với Tia Chớp và chiến thuật tập kích rút lui nhanh của ta…”
“Những nhân viên từ căn cứ Sen rút ra đã được sắp xếp bố trí ổn thỏa…”
“…”
“Chỉ có vậy thôi, tướng quân.” Thượng úy Ralph đóng tập giấy tờ lại.
“Vậy cái tin không hay mà cậu nói đâu?” Tướng quân Martin hỏi.
“Cái đó… cũng khó nói là tin không tốt, chí ít trước mắt chúng ta vẫn chưa xác nhận được, chỉ có điều chúng ta phát hiện ra một số tin tình báo có vấn đề.” Thượng úy đặt một văn kiện trên mặt bàn.
“Cái này là gì? Ái chà! Báo cáo về phát triển chiến đấu cơ vũ trụ thế hệ mới? Cái này từ đâu ra thế?”
“Đó là do chúng ta vô tình lấy được trong kế hoạch Cáo Lửa, nó nằm lẫn trong tập văn kiện về thử nghiệm Tia Chớp.” Thượng úy Ralph giải thích. “Tướng quân xin chú ý đến chỗ bị đánh dấu bằng bút đỏ.”
“Mặc dù những biện pháp giải quyết cho kế hoạch Ô-mê-ga đang được thực hiện, nhưng tính nguy hiểm về mặt kỹ thuật là không thể tranh cãi…” Tướng quân đọc từng chữ một rồi ngần đầu lên ngạc nhiên hỏi. “Phương án giải quyết cuối cùng, kế hoạch Ô-mê-ga? Đó là cái gì thế?”
“Chúng ta cũng không biết.” Thượng úy Ralph trầm ngâm lắc đầu. “Đây là lần đầu tiên chúng ta nghe thấy cái tên đó, nhưng từ văn bản này cho thấy nó hiển nhiên là nhắm vào Liên Bang, có lẽ là do Đế Quốc phát triển sau trận thất bại ở khu vực 7 hành tinh, là một trong những loại vũ khí được hy vọng có thể lật ngược tình thế thậm chỉ cải biến của chiến tranh, nhưng nếu chúng dùng đối phó với chúng ta cũng không phải là không có khả năng, nếu vậy nội dung cụ thể của nó là gì? Có tác dụng như thế nào? Đã tiến triển đến đâu, chúng ta đều không biết.”
“Ân! Nói thế là toàn bộ thông tin mà ta có là tờ giấy này.”
“Đúng thế thưa tướng quân, tôi xin lỗi đã không tình được nhiều hơn về nội dung kế hoạch, chúng ta chưa thể kết luận gì, thậm chí muốn xác định liệu có thực sự tồn tại một kế hoạch như trong đó nói hay không cũng không được.”
“Tôi hiểu rồi, chỉ một câu nói này thì không giải quyết được gì, có điều sau này chúng ta cần đặc biệt chú ý đến vấn đề này, có thông tin gì lập tức báo cáo cho tôi.”
“Rõ! Thưa tướng quân!”
Sau khi thượng úy Ralph rời khỏi, tướng quân Martin còn nghĩ ngợi mãi câu nói trong tài liệu. Phương án giải quyết cuối cùng? Ông cảm thấy toàn thân nổi gai ốc, trong bảng chữ cái Hy Lạp cổ, Ô-mê-ga là ký tự cuối cùng, hiện nay Đế Quốc liên hệ đến nó là có ý gì?
Ông cảm thấy một linh cảm không lành, một cảm giác sợ hãi và kinh khủng từ từ lan ra trong người ông…
Danh sách chương