Trận chiến diễn ra kịch liệt, Ngọc Linh Thảo cơ thể toàn bộ hiện trạng đâu đâu cũng đầy vết thương. Nhưng cô bé cũng không hề lỗ, đến hiện tại cái này toàn bộ đại lão trừ lão nhất bên họ đều đã chết hết, mà lão nhất cùng Nhân Mạn Thu cũng không ổn hơn cô bé bao nhiêu, người thì gần như bị đứt một tay, người thì thương tích đầy mình.
Mà bọn họ cảm tưởng hai đấu một hiện tượng bây giờ đáng lẽ phải từ lâu đã thắng, bởi lẽ một chuyển hóa cảnh sơ giai lực lượng không lớn, từ ban đầu một cái kích phát nhiều loại linh lực cực lớn như thế, hẳn sẽ hết trong khoảng nửa kinh rồi, vậy mà hiện giờ qua hết gần như nửa ngày, vẫn còn chưa hề thấy Ngọc Linh Thảo cái này chạm đáy linh lực, giống như không hề ảnh hưởng.
Cái một lần bọn họ nghĩ đến một khả năng, đó chính là Ngọc Linh Thảo có một cái bảo vật có thể cung cấp linh, liền có thể lý giải số linh lực lớn đến mức quái đản đó phần nào.
Thế nhưng loại bảo vật nào có thể cung cấp nhiều linh đến thế, thì bọn họ không thể biết được.
Ngay lúc này, Nhân Mạn Thu lên tiếng: “Vị tiểu hữu này, hiện giờ bên chúng ta cũng đã tổn thương cực lớn, còn bên ngươi hiện trạng hẳn là không cầm cự được bao lâu, chi bằng chúng ta thương lượng một chút, hai bên lùi một bước, thế nào?”
Ngọc Linh Thảo suy nghĩ một chút, rồi cô bé nói: “Thương lượng như thế nào?”
“Rất đơn giản, chỉ cần ngươi giao ra Nhân Chiêu Lan và cái kia bảo vật có thể cung cấp linh cho ngươi, bọn ta sẽ lùi lại.”
“Không được, nếu như ngươi làm như thế, vậy thì bên này các vị đại lão bên ta thì làm sao hả?!” Lão nhất quát lớn.
“Ngươi hiện giờ bị tổn thất, ta cũng không một cái bào chữa, nhưng mà việc bù đắp sau này hẳn vẫn làm được, vậy nên hiện giờ ngươi hãy lùi lại đi.”
Dứt lời, Nhân Mạn Thu lại dùng linh lực để truyền âm nói ra những lời nào đó, Ngọc Linh Thảo nhìn vào, suy nghĩ hắn ta nói gì với lão nhất, nhưng cũng không quan tâm nhiều.
Sau khi truyền âm xong, lão nhất đã lùi lại như hắn ta nói, lại truyền âm làm thứ gì đó khiến cho Ngọc Linh Thảo chú ý. Nhưng mà không chờ đợi việc cô bé chú ý hơn, Nhân Mạn Thu liền nói: “Vậy thì ngươi nghĩ sao, về điều kiện của ta.”
Ngọc Linh Thảo trầm mặc, cô bé hiện giờ tổn thương lớn, lại thể lực không còn quá nhiều, chiến đấu tiếp hẳn cô bé không nắm chắc là thắng được. Dù Ngọc Linh Thảo không biết hắn ta nói cái gì về đồ vật cung cấp linh, và Ngọc Linh Thảo cũng không có thứ đó, nhưng mà cô bé chắc chắc một điều, đó là không giao ra Nhân Chiêu Lan.
“Không.”
Âm thanh không lớn, nhưng cũng không hề nhỏ, nó chứa hết bao hàm những thứ mà hắn ta nói trước đó. Liền hắn ta một tiếng thở dài, lạnh lùng nói: “Vậy sao, vậy thì phải dùng biện pháp mạnh rồi!”
Ngọc Linh Thảo không hiểu lời hắn ta nói có ý nghĩa gì, nhưng mà chắc chắc không có ý tốt.
“Ahhhh!!”
Một tiếng hét đằng sau Ngọc Linh Thảo vang lên, cô bé liền phát giác qua kế hoạch này một cái bỉ ổi sự tình, nhìn vào một cái Nhân Chiêu Lan đang bị khống chế. Nhân Chiêu Lan tay bị một tên tiểu tốt đưa ra đằng sau, kiếm kề trên cổ cô ấy, khuôn mặt hoảng sợ hiện hữu.
“Nếu như ngươi không muốn cô ta chết thì hãy chấp thuận điều kiện này.” Nhân Mạn Thu nói.
Nghe vậy, Ngọc Linh Thảo cười lên một tiếng, khiến cho hắn ta có chút không hiểu. Đột ngột tên tiểu tốt kia bị một thứ sau Nhân Chiêu Lan cái gai nhọn lớn đâm qua, xuyên qua cơ thể khiến cho hắn ta chết không kịp nhắm mắt. Cái gai nhọn ấy rút lại, tên tiểu tốt ngã xuống, cơ thể bị đâm xuyên ấy đã tiêu trừ hết toàn bộ nội tạng bên trong hắn ta, không thể cứu được.
Nhân Mạn Thu nhận ra, đó chính là linh lực của Ngọc Linh Thảo nơi đó, nhưng mà lại không hiểu tại sao.
“Ngươi nghĩ rằng ta sẽ không lường trước được việc này sao, dù chỉ là một cái cảnh giác nhất thời, nhưng may là hiệu nghiệm.” Ngọc Linh Thảo nói.
Nhân Mạn Thu đã hiểu, mấu chốt bên cô bé nhanh chóng đã từ đầu đặt linh lực lên người Nhân Chiêu Lan, nhanh chóng khiến cho tên kia chết ngay khi tiếp cận cô ấy.
Nhưng như vậy thì sao chứ!
Nhân Mạn Thu nhếch mép, lộ ra một nụ cười nham hiểm, Ngọc Linh Thảo lo lắng nhìn vào, mới phát giác ra rằng lão nhất từ lúc nào đã biến mất không dấu vết.
Sự tình không ổn, Ngọc Linh Thảo đã đoán ra được ý đồ của hắn ta, nhanh chóng bay tới phía Nhân Chiêu Lan thì đã thấy bên lão nhất nhanh chóng tiếp cận gần tới.
Tay Ngọc Linh Thảo tụ lại một lượng linh lực cực lớn, định bắn ra thì đằng sau cô bé bị tấn công, chính là Nhân Mạn Thu làm ra, hắn ta dùng chính thân thể tấn công cô bé. Hiện giờ sự tình chắc chắn không ổn, Ngọc Linh Thảo bị Nhân Mạn Thu kiềm chân, còn Nhân Chiêu Lan thì sắp bị lão nhất tấn công, liên tục suy diễn ra khả năng, nhưng đều không thể nghĩ được, khoảng cách quá lớn.
Lẽ nào phải phải chịu ở đây sao? Dòng suy nghĩ vừa lóe qua, cái đột nhiên lão nhất đột ngột cảm nhận dùng tay chắn bên phải liền bị tấn công bởi một dòng linh lực cực mạnh tiến tới. truyện ngôn tình
Tất cả mọi người cả Ngọc Linh Thảo cũng đều ngạc nhiên, cô bé hướng ánh mắt sang bên trái thì liền thấy một đội quân hùng hậu kéo tới, chính là đội quân của hoàng gia.
Cứu viện tới rồi!
Ngọc Linh Thảo và Nhân Chiêu Lan vui mừng nghĩ tới.
Mà bọn họ cảm tưởng hai đấu một hiện tượng bây giờ đáng lẽ phải từ lâu đã thắng, bởi lẽ một chuyển hóa cảnh sơ giai lực lượng không lớn, từ ban đầu một cái kích phát nhiều loại linh lực cực lớn như thế, hẳn sẽ hết trong khoảng nửa kinh rồi, vậy mà hiện giờ qua hết gần như nửa ngày, vẫn còn chưa hề thấy Ngọc Linh Thảo cái này chạm đáy linh lực, giống như không hề ảnh hưởng.
Cái một lần bọn họ nghĩ đến một khả năng, đó chính là Ngọc Linh Thảo có một cái bảo vật có thể cung cấp linh, liền có thể lý giải số linh lực lớn đến mức quái đản đó phần nào.
Thế nhưng loại bảo vật nào có thể cung cấp nhiều linh đến thế, thì bọn họ không thể biết được.
Ngay lúc này, Nhân Mạn Thu lên tiếng: “Vị tiểu hữu này, hiện giờ bên chúng ta cũng đã tổn thương cực lớn, còn bên ngươi hiện trạng hẳn là không cầm cự được bao lâu, chi bằng chúng ta thương lượng một chút, hai bên lùi một bước, thế nào?”
Ngọc Linh Thảo suy nghĩ một chút, rồi cô bé nói: “Thương lượng như thế nào?”
“Rất đơn giản, chỉ cần ngươi giao ra Nhân Chiêu Lan và cái kia bảo vật có thể cung cấp linh cho ngươi, bọn ta sẽ lùi lại.”
“Không được, nếu như ngươi làm như thế, vậy thì bên này các vị đại lão bên ta thì làm sao hả?!” Lão nhất quát lớn.
“Ngươi hiện giờ bị tổn thất, ta cũng không một cái bào chữa, nhưng mà việc bù đắp sau này hẳn vẫn làm được, vậy nên hiện giờ ngươi hãy lùi lại đi.”
Dứt lời, Nhân Mạn Thu lại dùng linh lực để truyền âm nói ra những lời nào đó, Ngọc Linh Thảo nhìn vào, suy nghĩ hắn ta nói gì với lão nhất, nhưng cũng không quan tâm nhiều.
Sau khi truyền âm xong, lão nhất đã lùi lại như hắn ta nói, lại truyền âm làm thứ gì đó khiến cho Ngọc Linh Thảo chú ý. Nhưng mà không chờ đợi việc cô bé chú ý hơn, Nhân Mạn Thu liền nói: “Vậy thì ngươi nghĩ sao, về điều kiện của ta.”
Ngọc Linh Thảo trầm mặc, cô bé hiện giờ tổn thương lớn, lại thể lực không còn quá nhiều, chiến đấu tiếp hẳn cô bé không nắm chắc là thắng được. Dù Ngọc Linh Thảo không biết hắn ta nói cái gì về đồ vật cung cấp linh, và Ngọc Linh Thảo cũng không có thứ đó, nhưng mà cô bé chắc chắc một điều, đó là không giao ra Nhân Chiêu Lan.
“Không.”
Âm thanh không lớn, nhưng cũng không hề nhỏ, nó chứa hết bao hàm những thứ mà hắn ta nói trước đó. Liền hắn ta một tiếng thở dài, lạnh lùng nói: “Vậy sao, vậy thì phải dùng biện pháp mạnh rồi!”
Ngọc Linh Thảo không hiểu lời hắn ta nói có ý nghĩa gì, nhưng mà chắc chắc không có ý tốt.
“Ahhhh!!”
Một tiếng hét đằng sau Ngọc Linh Thảo vang lên, cô bé liền phát giác qua kế hoạch này một cái bỉ ổi sự tình, nhìn vào một cái Nhân Chiêu Lan đang bị khống chế. Nhân Chiêu Lan tay bị một tên tiểu tốt đưa ra đằng sau, kiếm kề trên cổ cô ấy, khuôn mặt hoảng sợ hiện hữu.
“Nếu như ngươi không muốn cô ta chết thì hãy chấp thuận điều kiện này.” Nhân Mạn Thu nói.
Nghe vậy, Ngọc Linh Thảo cười lên một tiếng, khiến cho hắn ta có chút không hiểu. Đột ngột tên tiểu tốt kia bị một thứ sau Nhân Chiêu Lan cái gai nhọn lớn đâm qua, xuyên qua cơ thể khiến cho hắn ta chết không kịp nhắm mắt. Cái gai nhọn ấy rút lại, tên tiểu tốt ngã xuống, cơ thể bị đâm xuyên ấy đã tiêu trừ hết toàn bộ nội tạng bên trong hắn ta, không thể cứu được.
Nhân Mạn Thu nhận ra, đó chính là linh lực của Ngọc Linh Thảo nơi đó, nhưng mà lại không hiểu tại sao.
“Ngươi nghĩ rằng ta sẽ không lường trước được việc này sao, dù chỉ là một cái cảnh giác nhất thời, nhưng may là hiệu nghiệm.” Ngọc Linh Thảo nói.
Nhân Mạn Thu đã hiểu, mấu chốt bên cô bé nhanh chóng đã từ đầu đặt linh lực lên người Nhân Chiêu Lan, nhanh chóng khiến cho tên kia chết ngay khi tiếp cận cô ấy.
Nhưng như vậy thì sao chứ!
Nhân Mạn Thu nhếch mép, lộ ra một nụ cười nham hiểm, Ngọc Linh Thảo lo lắng nhìn vào, mới phát giác ra rằng lão nhất từ lúc nào đã biến mất không dấu vết.
Sự tình không ổn, Ngọc Linh Thảo đã đoán ra được ý đồ của hắn ta, nhanh chóng bay tới phía Nhân Chiêu Lan thì đã thấy bên lão nhất nhanh chóng tiếp cận gần tới.
Tay Ngọc Linh Thảo tụ lại một lượng linh lực cực lớn, định bắn ra thì đằng sau cô bé bị tấn công, chính là Nhân Mạn Thu làm ra, hắn ta dùng chính thân thể tấn công cô bé. Hiện giờ sự tình chắc chắn không ổn, Ngọc Linh Thảo bị Nhân Mạn Thu kiềm chân, còn Nhân Chiêu Lan thì sắp bị lão nhất tấn công, liên tục suy diễn ra khả năng, nhưng đều không thể nghĩ được, khoảng cách quá lớn.
Lẽ nào phải phải chịu ở đây sao? Dòng suy nghĩ vừa lóe qua, cái đột nhiên lão nhất đột ngột cảm nhận dùng tay chắn bên phải liền bị tấn công bởi một dòng linh lực cực mạnh tiến tới. truyện ngôn tình
Tất cả mọi người cả Ngọc Linh Thảo cũng đều ngạc nhiên, cô bé hướng ánh mắt sang bên trái thì liền thấy một đội quân hùng hậu kéo tới, chính là đội quân của hoàng gia.
Cứu viện tới rồi!
Ngọc Linh Thảo và Nhân Chiêu Lan vui mừng nghĩ tới.
Danh sách chương