Lâm Uyển Hi đứng giữa căn nhà gỗ đơn sơ, ánh mắt kiên định đối diện với vị sư phụ mới. Người đàn ông trung niên, được Diệp Trần Mặc gọi là "sư phụ", cẩn thận quan sát nàng. Ông ta mang một khí chất bí ẩn, vừa uy nghiêm vừa lạnh lùng, tựa như một con sói đơn độc.

"Cô nương," sư phụ cất tiếng, giọng ông ta trầm thấp, nhưng từng lời như mũi tên đâm thẳng vào tâm trí nàng,

"ngươi muốn trả thù, đúng không? Nhưng trước hết, ta muốn hỏi, ngươi hiểu rõ về kẻ thù của mình đến đâu?"

Lâm Uyển Hi hơi khựng lại. Trong kiếp trước, nàng biết rõ Diệp Thừa Hàn là một kẻ mưu mô, nham hiểm, nhưng hắn che giấu rất giỏi. Nàng chỉ biết đến bộ mặt dịu dàng, chu đáo mà hắn cố tình bày ra.

"Ta biết hắn là người giả tạo," nàng nói, giọng trầm xuống, "một con rắn độc đội lốt người."

Sư phụ nhếch mép cười, nhưng ánh mắt đầy sự châm biếm: "Như thế là chưa đủ. Ngươi biết hắn thích gì, sợ gì, hay yếu điểm của hắn nằm ở đâu không?"

Lâm Uyển Hi im lặng. Nàng nhận ra, kiến thức của mình về kẻ thù quả thực quá ít ỏi.

"Ngươi không biết gì cả," ông ta kết luận, ánh mắt lạnh lùng như tạt nước vào mặt nàng. "Vậy mà còn nói muốn trả thù? Ngươi chỉ là một con mèo con không biết lượng sức mình."

Diệp Trần Mặc đứng dựa lưng vào cánh cửa, im lặng quan sát. Khác với vẻ lạnh lùng thường ngày, trong mắt hắn thoáng hiện sự thích thú. Hắn muốn xem nàng sẽ đối mặt với sự sỉ nhục này như thế nào.

"Tôi có thể học," Lâm Uyển Hi ngẩng đầu, giọng nói dứt khoát. "Nếu không biết, tôi sẽ tìm hiểu. Nếu yếu, tôi sẽ trở nên mạnh mẽ. Dù mất bao lâu, tôi cũng sẽ khiến hắn phải trả giá!"

Sư phụ bật cười lớn, nụ cười vang vọng khắp căn phòng nhỏ. "Khá lắm! Ít nhất ngươi còn có chút cốt cách."

Ngay lập tức, bài học đầu tiên của Lâm Uyển Hi bắt đầu.

"Ngươi phải học cách quan sát," sư phụ nói. "Trong thế giới này, không phải kẻ mạnh nhất chiến thắng, mà là kẻ biết nhìn thấu lòng người. Ta sẽ cho ngươi một bài kiểm tra."

Ông ta đặt lên bàn một chiếc hộp gỗ. "Trong này có ba món đồ: một chiếc khăn tay, một lưỡi dao, và một cuốn sổ nhỏ. Nhiệm vụ của ngươi là đoán xem, người chủ của chúng là ai và tính cách của họ thế nào."

Lâm Uyển Hi cau mày, ánh mắt dừng lại trên chiếc hộp. Nàng cẩn thận mở ra.

Chiếc khăn tay trắng tinh, góc thêu hoa mai tỉ mỉ, vải mềm mại, rõ ràng thuộc về một người cầu kỳ và có địa vị.

Lưỡi dao sắc bén, tay cầm khắc hoa văn đơn giản, nhưng lại có vài vết xước - một món đồ đã được sử dụng nhiều lần.

Cuốn sổ nhỏ màu nâu, giấy bên trong đã ngả màu, một vài trang bị rách, nhưng dòng chữ trên đó vẫn gọn gàng và ngăn nắp.

"Ta chỉ cho ngươi một khắc. Sau đó, ngươi phải nói cho ta câu trả lời."

Một khắc sau, Lâm Uyển Hi đứng thẳng người, ánh mắt kiên định:

"Chiếc khăn tay thuộc về một quý nữ. Nhưng người này không đơn giản, vì hoa mai thêu trên góc khăn không phải để trang trí mà là một ký hiệu. Có thể là một dấu hiệu liên quan đến gia tộc hoặc tổ chức nào đó."

"Lưỡi dao thuộc về một người từng trải qua nhiều trận chiến. Những vết xước trên tay cầm chứng tỏ người này đã sử dụng nó trong các tình huống nguy hiểm."

"Cuốn sổ thuộc về một học giả hoặc người có trí tuệ, nhưng họ đã sống một cuộc đời vất vả. Dòng chữ trong số rất gọn gàng, nhưng cuốn sổ lại bị rách và cũ kỹ, cho thấy người này không có điều kiện tốt nhưng vẫn rất trân trọng tri thức."

Sư phụ nhìn nàng, không biểu lộ cảm xúc gì. Nhưng Diệp Trần Mặc, đứng ở phía sau, khẽ gật đầu.

"Không tệ," sư phụ nói, "nhưng vẫn còn nhiều điều ngươi chưa nhận ra. Trong thế giới này, tất cả đều là dối trá. Kẻ mạnh nhất không bao giờ để lộ điểm yếu. Nếu ngươi chỉ dựa vào vẻ ngoài, ngươi sẽ không bao giờ có thế sống sót."

Sau buổi học, Lâm Uyển Hi ngồi dưới ánh trăng, trong lòng tràn đầy suy nghĩ. Mỗi lời nói của sư phụ như một mũi dao, nhưng nàng biết, ông ta đang nói đúng. Nàng đã từng quá ngây thơ, để rồi phải trả giá bằng cả gia tộc mình.

Diệp Trần Mặc xuất hiện bên cạnh nàng, im lặng nhìn nàng.

"Vương gia," nàng cất lời, phá tan bầu không khí tĩnh lặng, "ngài nghĩ ta có thể trở nên mạnh mẽ không?"

Hắn không trả lời ngay, chỉ đứng đó, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía xa xăm.

"Nếu ngươi chịu được sự khắc nghiệt của thế giới này," hắn nói, giọng trầm thấp, "ngươi sẽ mạnh mẽ. Nhưng nếu ngươi gục ngã, ta sẽ không cứu ngươi thêm lần nào nữa."

Lâm Uyển Hi nhìn hắn, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. Nàng biết, đây chỉ mới là khởi đầu của hành trình trả thù đầy gian nan.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện