Lâm Uyển Hi ngồi lại trên chiếc ghế gỗ, ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn dầu khiến bóng dáng nàng dường như càng thêm cô độc. Những lời của Diệp Trần Mặc vẫn vang vọng trong đầu nàng, từng câu từng chữ đều như những tảng đá nặng nề đè lên tâm trí. Làm sao nàng có thể hoàn toàn tin tưởng vào hắn khi chính hắn cũng là người đã lạnh lùng từ chối sự giúp đỡ của nàng trong quá khứ? Liệu hắn có thực sự muốn giúp nàng, hay chỉ đơn giản là muốn lợi dụng tình thế để đạt được mục đích của riêng mình? Lâm Uyển Hi đưa tay lên vuốt nhẹ mặt, tựa lưng vào ghế. Những ngày qua, nàng đã phải sống trong một cơn bão cảm xúc không ngừng, giữa những lựa chọn và quyết định khiến nàng càng thêm bối rối. Mối quan hệ với Diệp Thừa Hàn vẫn như một đám mây mù che khuất, dù nàng đã dần nhận ra bộ mặt thật của hắn nhưng vẫn không thể hoàn toàn dứt bỏ được tình cảm phức tạp mà hắn đã gieo rắc trong lòng. Còn Diệp Trần Mặc, hắn lại như một cơn sóng ngầm, vừa nguy hiểm vừa cuốn hút, nhưng cũng đầy bí ẩn.

Trong đầu nàng, hình ảnh gia tộc bị diệt vẫn không thể phai mờ. Nỗi ám ảnh về cái chết của người thân, sự sụp đổ của tất cả những gì nàng từng yêu thương, chính là điều khiến nàng không thể sống yên ổn. Nàng hận Diệp Thừa Hàn, hận chính mình vì đã quá ngốc nghếch. Nhưng lại có một phần nàng không thể phủ nhận - hắn là người đã giúp nàng vượt qua cơn hoạn nạn, chỉ là cách hắn làm không hề trong sáng. Nhưng liệu Diệp Trần Mặc có phải là người có thể giúp nàng thay đổi được số phận?

Một tiếng gõ cửa làm nàng tỉnh giấc khỏi những suy nghĩ miên man. "Tiểu thư, có người muốn gặp," Thư Hòa khẽ lên tiếng từ bên ngoài.

Lâm Uyển Hi hít một hơi thật sâu, cố gắng làm dịu đi cảm giác hỗn loạn trong lòng. "Ai vậy?"

"Vương gia Diệp Trần Mặc," Thư Hòa đáp.

Lâm Uyển Hi không khỏi khựng lại một chút. Hắn lại đến. Tình huống này càng khiến nàng cảm thấy áp lực. Nàng đứng dậy, cố gắng điều chỉnh lại sắc mặt trước khi ra lệnh. "Cho hắn vào."

Cánh cửa mở ra, Diệp Trần Mặc bước vào với dáng vẻ không chút vội vã, ánh mắt lạnh lùng như mọi khi. Nhưng hôm nay, ánh mắt của hắn lại có gì đó khác thường, sâu thẳm và đầy ý nghĩa. Hắn nhìn nàng một cách kiên nhẫn, như thể đang đợi nàng nói điều gì đó.

"Vương gia, sao lại đến đây?" Lâm Uyến Hi lên tiếng, giọng nàng bình thản, cố gắng che giấu đi những cảm xúc dâng trào trong lòng.

Diệp Trần Mặc không trả lời ngay, chỉ im lặng nhìn nàng một lúc lâu như muốn đọc thấu tâm can nàng. Sau một lúc lâu, hắn mới lên tiếng. "Ta đến là vì muốn ngươi suy nghĩ lại. Ngươi không thể tiếp tục một mình đối phó với những kẻ thù. Đặc biệt là Diệp Thừa Hàn."

Nghe thấy cái tên đó, Lâm Uyển Hi bỗng nhiên cảm thấy một sự phẫn nộ âm ỉ. Từ khi nàng nhận thức được mọi chuyện, Diệp Thừa Hàn đã luôn là kẻ thù mà nàng không thể nào tha thứ. Nhưng càng nghĩ về điều đó, nàng càng nhận ra sự ngu dốt của mình, sự khờ dại đã khiến tất cả những người thân yêu phải chịu đựng cái kết bi thảm như vậy.

"Vương gia," nàng nhẹ nhàng lên tiếng, giọng vẫn giữ được vẻ bình tĩnh. "Tôi không cần sự giúp đỡ của ngài. Tôi tự mình có thể đối phó với mọi chuyện."

Diệp Trần Mặc nhướng mày, ánh mắt vẫn sắc lạnh, không lộ vẻ gì gọi là tức giận hay thất vọng. "Ngươi có thể tự mình làm tất cả sao? Một mình ngươi, đối đầu với tất cả những thế lực xung quanh sao?"

Lâm Uyển Hi không trả lời ngay. Những gì hắn nói đúng, nhưng nàng vẫn không muốn chấp nhận sự giúp đỡ của hắn. Dù sao thì, làm gì có ai hoàn toàn vô tư mà không có mục đích. Đặc biệt là một người như Diệp Trần Mặc.

"Ngài có thể đi rồi," nàng nói, giọng cương quyết. "Cảm ơn sự quan tâm của ngài, nhưng tôi không cần."

Diệp Trần Mặc nhìn nàng một lúc lâu, đôi mắt lạnh lùng ấy không có một chút dao động. Cuối cùng, hắn khẽ cười, một nụ cười lạnh nhạt không chút cảm xúc. "Tùy ngươi."

Hắn quay người đi, từng bước chân vang lên rõ ràng trong căn phòng tĩnh mịch. Lâm Uyển Hi đứng nhìn theo bóng dáng hắn, một cảm giác phức tạp dâng lên trong lòng nàng. Nàng không biết liệu mình có thể tiếp tục một mình trong hành trình này hay không, nhưng ít nhất, nàng cũng phải cố gắng.

Khi cánh cửa khép lại, căn phòng lại trở nên yên tĩnh, nhưng trong lòng Lâm Uyển Hi lại như một cơn sóng cuộn trào. Những quyết định của nàng có thể sẽ thay đổi cả cuộc đời nàng, nhưng liệu nàng có thể dũng cảm đối mặt với tất cả hay không?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện