Khi đang trên đường về thì trong đầu Băng Thần vang lên âm thanh thông báo của hệ thống

Chủ nhân sắp trải qua lười biếng kiếp nạn, sau mười năm phút nữa bắt đầu

Lười biếng kiếp nạn: Năng lực hành động giảm 99 %, năng lực suy nghĩ giảm 50 %, năng lực cảm nhận giác quan tăng 200 %.(Trong vòng năm ngày)

Băng Thần lập lức lao nhanh như gió về hướng Nhạc gia, lúc này trong nhà vẫn chưa có ai đi về, hắn ta đi tìm thì chỉ thấy Trình gia hai tỷ muội.

Hai người thấy Băng Thần lao về hướng mình thì vô cùng bất ngờ, thấy khuôn mặt hắn ta có vẻ lo lắng, chắc chắn có chuyện gì khẩn cấp cùng quan trọng lắm mới khiến hắn ta như thế.

Trình Vân lên tiếng hỏi:

"Băng Thần rốt cuộc có chuyện gì mà huynh lại chạy như ma đuổi thế kia?"

Băng Thần lúc này chỉ còn khoảng một phút thế nên hắn ta lập tức dặn dò:

"Hai ngươi bảo Phi Thành lo lắng chuyện trong bang vào năm ngày sau ta mới có thể xuất hiện, trong năm ngày ta sẽ bất tỉnh nhân sự cần người bảo vệ, người nói cho lão gia tử xắp xếp, nhớ nhắc hắn đừng lo lắng ta đây không sao."

Trình Lan lo lắng kéo tay hắn hỏi:

"Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra."

Băng Thần không kịp giải thích thì một cỗ mệt mỏi ầm ầm kéo đến khiến cho hắn ta rơi vào trạng thái mơ mơ màng màng. Tử Mộng đứng ở sau lưng theo bản năng đỡ lấy hắn ta, Băng Thần lúc này nửa tỉnh nữa mê khiến nàng dù dùng nguyên khí thăm dò cũng không có bất kì tác dụng.

Trình Lan lúc này mới có thời gian để ý đến hai người đằng sau , nàng nghi hoặc nhìn lấy hai người sau đó hỏi:

"Hai người các ngươi là ai."

Tử Lan nhìn thấy hai cô con gái thế nên tâm trạng hết sức phức tạp, nàng trong lúc này làm sao có thể đáp được , Tử Mộng lập tức lên tiếng trả lời thay cả hai.

"Thưa hai vị tiểu thư chúng ta đang bị người truy đuổi , mẹ của Mộng Phỉ cô nương đã ủy thác cho Băng Thần công tử giúp hay người chúng ta, theo công tử được một lúc thì hắn lao về nhà dặn dò hai vị rồi thành ra như thế này."

Băng Thần tuy mơ màng không có nhiều suy nghĩ cũng không động đậy được, hắn ta rất muốn hét lên để muốn người kia không để hắn nằm ở dưới hành lang nữa, cô nàng Tử Mộng kia đáp lời hai tỷ muội Trình gia thì cũng đừng buông ta ra chứ.

Mấy người nữ nhân vẫn tiếp tục trò chuyện trong khi Băng Thần cảm giác đã có vài con kiến bắt đầu ò lên mặt mình, nhưng may mắn Trình Vân nhanh chóng chú ý đỡ hắn ta về phòng, Băng Thần thầm nghĩ

"Vẫn là Vân muội dịu dạng với ta nhất."

Nhưng hắn ta lại nghe được tiếng của Tử Mộng gấp gáp nói:

"Hai vị tiểu thư cần gì phải mất công mất sức cứ để hai chúng ta là được, công tử dặn dò chắc chắn quan trong hai người giúp hắn làm cho xong đi, bọn ta đỡ hắn về phòng là được."

Hai tỷ muội nghe thế cảm giác có lý thế nên Trình Vân giao Băng Thần cho hai người kia rồi dặn dò:

"Hai người mang huynh ấy về phòng nghỉ ngơi, đi qua cái tiểu viện này dọc theo hành lang là sẽ tới, phòng huynh ấy ở cuối cùng luôn."

Tử Mộng cười lễ phép nói:

"Hai vị tiểu thử cứ yên tâm chuyện đó dễ thôi."

Trình Vân nhìn Băng Thần hơi lưu luyến sau đó đi ra khỏi viện, hắn đã mang hai cô nương kia về đây thì chắc có thể tin được các nàng, chuyện Băng Thần dặn dò bây giờ trọng yếu hơn.

Nhìn hai người đi xa Tử Mộng nhìn xuống dưới đất Băng Thần một cái sau đó nắm lấy chân hắn kéo lê đi, Tử Lan trợn mắt nhưng lại quyết định không can thiệp, đợi một lúc sau thì Băng Thần bắt đầu cảm thấy đầu mình đang đập vào từng bậc thang.

Tiếp theo cả thân thể bắt đầu cọ sát với đá trong hoa viên , có lẽ bất tỉnh không có gì đáng ngại, điều đáng ngại là sẽ có người đối sử với hắn ta như hai cô nàng này, người bình thường chắc chấn thương chết mất.

Một lúc sau hắn ta cảm giác mình được đỡ lên, hai bên mùi thơm nức người khiến hắn ta mê ly, tiếp theo hai nàng có vẻ thuận lợi đưa mình vào phòng.

"Ầm "

Băng Thần bị hai nàng ném như đống rác xuống sàn nhà, hắn cảm nhận thấy được sống mũi của mình đập mạnh xuống đất, vì mặt úp xuống đất thế nên hắn ta hít thở khó hơn rất nhiều.

Nhưng đó mới chỉ là bắt đầu Băng Thần cảm giác có người ngồi trên lưng của mình, sau đó hắn nghe được giọng nói của Tử Lan than phiền.

"Chúng ta mới tới tên này đã bất tỉnh, như thế quá bất lợi, không chừng còn bị đưa ngược về Mộng gia thì càng thêm phiền."

Tử Mộng cười khanh khách kéo tay Tử Lan cười nói:

"Ngồi xuống đây chúng ta nói chuyện, ngươi có vẻ hơi nhầm."

Băng Thần có cảm giác trên vài mình có người lại ngồi lên, mặt hắn đã áp sát đất, không thể đụng đậy thế nên hắn ta trở lên tức tối vô cùng.

Bỗng nhiên trong đầu của hắn âm thanh của hệ thống lại vang lên nhưng có điều nó lại khiến hắn không nghe được nội dung hai người kia đang đối thoại.

Nhiệm vụ:Trả thù

Nội dung: Trong vòng hai tháng trả thù hết nhưng người đã có ý đồ xấu với mình ( 0 /4), có thù phải báo không từ thủ đoạn mới có thể làm lên việc lớn được.Uy hiếp đến tính mạng người giết đi, khiến mình chịu khổ thì phải khiến đối phương khổ hơn.

Phần thưởng: Tinh Thần Quyết

Tinh Thần Quyết: Thần cấp công pháp, huynh đệ đồng lòng sẽ đủ sức phá hủy mọi rào cản.Tác dụng giống như Khai Thiên Quyết nhưng ở mức độ yếu hơn nhưng phạm vi rộng hơn, sớ người không giới hạn.Tạo ra Tinh Thần Ấn.

Tinh Thần Ấn:Khi người có tinh thần ấn ở gần nhau sẽ tăng lên sức chiến đấu.

Tầng một: 0.05 /1 người

Tầng hai:0.1 /1 người

Tầng ba:0.3 /1 người

Tầng bốn: 0.4 / 1 người

Tầng năm: 0. 5/ 1 người

Khuyết điểm: Muốn kích phát không được cách xa nhau quá 10 dặm (tăng thêm 10 dặm đối với mỗi tầng).Chỉ mang tính phụ trợ không tăng tốc độ tu luyện như Khai Thiên Quyết, người trong lòng không tin tưởng đồng đội không nhận được tăng tiến sức mạnh.( Coi nhiều one piece hơi nhiễm thông cảm)

Trừng phạt:Dâm dục kiếp nạn kéo dài ba năm.

Băng Thần trong lòng cuồng hỉ như thế thì quá có lợi cho Thiên Long Bang, có điều ngay sau đó hắn lại yểu xìu, hệ thống kích hoạt luôn có lý do.

Hai người muốn giết mình nhất chắc chắn là huynh đệ Hoa gia, còn hai người ức hiếp mình thì vẫn đang ngồi trên người của mình.Hai tên kia giết không khó, nhưng hai người này làm sao để báo thù đây, thuốc độc hắn ta không hạ được bởi vì hắn biết Vũ Tôn đã gần như miễn nhiễm thông thường độc dược.

Đánh tay đôi thì người thất bại chắc chắn là hắn ta, quả đúng đời là bể khổ mà, nếu không hoàn thành thì hắn ta chắc chắn tinh tẫn thân vong mà chết.Lúc này trong đầu óc bởi vì bị hạn chế 50% lên cũng không nghĩ ra cách nào cả.

Cái kiếp nạn này đến thật đúng lúc mà, thêm cái nhiệm vụ khốn nạn này nữa làm cũng chết, không làm cũng chết.Nhưng hắn ta quyết tâm sẽ cố gắng thực hiện cho bằng được . Bởi nếu vướng ba năm dâm dục kiếp nạn thì hắn ta sẽ chết trong tủi nhục, Thanh Vân sẽ lưu truyền một siêu cấp thiên tài chơi gái đến chết.

Nhạc lão gia tử sẽ không thể nào ngẩng đầu lên nhìn mặt thiên hạ.Băng Thần thầm nghĩ:

" Còn hai người này có lẽ mình làm không quá đáng họ sẽ không giết mình đâu nhỉ? "

Hắn tự hỏi chính mình nhưng giống như đang cầu nguyện vậy, thả ra tâm lý thì hai người có vẻ đã nói chuyện xong rồi.Tử Mộng vui vẻ cười nói với Tử Lan:

"Ngươi cứ yên tâm ta sẽ lo hết, ngươi cứ như bình thường là được, bây giờ ném tên này lên giường đi nếu không các nàng trở về lại nghi ngờ."

Nhạc Thiên Quân đang muốn tìm hai người Trình gia để xem các nàng có đồng ý làm đám cưới không, thế nhưng hắn ta lại nhận được một tin dữ.

"Các ngươi nói cái gì Băng Thần bất tỉnh, hắn ta làm sao lại bất tỉnh."

Trình Vân nhìn Nhạc lão gấp gáp trả lời:

"Huynh ấy chạy về nhà cùng hai người nữ nhân sao đó dặn chúng ta lo chuyện bang phái huynh ấy mới thành lập.Dặn dò xong huynh ấy nói mình sẽ bất tỉnh năm ngày nhất định sẽ tỉnh dậy."

Nhạc lão vuốt râu rồi bình tĩnh nói:

"Có vẻ hắn ta giống như lần ăn hết cả con trâu lần trước, các ngươi đừng lo lắng, ta sẽ gọi thái y đến khám.Nếu không có tình huống gì đặc biệt gì thì có lẽ đúng như hắn nói, năm ngày sau sẽ tỉnh lại thôi."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện