"Anh cứ thề* rằng khi có tu vi cao sẽ không gây hại cho tui là được rồi." Du Cẩn Lật cười nói.

(*): Tui sẽ để nguyên thề cho nó thuần việt nha, phát thệ gì gì đó hôm qua mọi người đừng để ý.

Thật ra cậu tin tưởng người trước mặt này, vì cậu tin tưởng con mắt nhìn người của mình, có điều sư phụ và sư huynh đã dặn dò hết rồi, nếu không làm theo thì sau này bọn họ mà biết sẽ tức giận.

Tuy cậu không biết về sau còn được gặp lại sư huynh với sư phụ không nhưng bọn họ đã để lại lời dặn dò, cậu cũng phải tuân theo.

"Tôi, Giang Mặc Thịnh, lấy vinh dự Giang gia thề, về sau sẽ bảo vệ chu toàn cho Du Cẩn Lật, không để cậu ấy phải chịu một chút tổn thương nào cả, nếu làm trái sẽ tan xương nát thịt!" Giang Mặc Thịnh nghiêm túc nói, sau đó liền thấy ánh sáng bốn phía lấy giường làm trung tâm nổi lên tạo thành một đồ án phức tạp, vận chuyển xung quanh anh một hồi rồi biến mất như chưa từng xuất hiện vậy.

Đây là tiêu chí thành lập lời thề, bắt đầu từ lúc này lời thề sẽ chính thức có hiệu lực.

Du Cẩn Lật rất kinh hỉ vì cậu không ngờ đùi vàng sẽ thề như vậy, trực tiếp phát lời thề bảo vệ mình chu toàn, vậy có phải nói lên rằng sau này đùi vàng sẽ một mực bảo vệ cậu?

A ha ha... Đúng không hổ là đùi vàng mà cậu vừa ý, thật là toẹt vời quá đê*!

(*): Bổng bổng đát. Vì đây là cách nói dễ thương nên tui để như này á nha.

Trận pháp thành lập lời thề này Giang Mặc Thịnh tự nhiên cũng thấy, có điều không cảm thấy ngoài ý muốn cho lắm.

Lúc lời thề có hiệu lực, Giang Mặc Thịnh cảm thấy mình có một loại cảm giác kỳ lạ, nó như hợp nhất với cái gì đó, nhưng nghĩ mãi cũng không ra.

"A Thịnh, bây giờ tui sẽ truyền công pháp lại cho anh, anh cần phải lắng nghe cẩn thận." Du Cẩn Lật hưng phấn truyền thụ công pháp tu luyện trong đầu cho Giang Mặc Thịnh.

Đương nhiên Du Cẩn Lật truyền công pháp tu luyện cho Giang Mặc Thịnh cũng không phải loại mà cậu tu luyện mà là loại cao thâm hơn được sư phụ giao cho cậu, vừa thích hợp cho nhân loại tu luyện vừa thích hợp cho yêu tinh tu luyện, có điều do cậu lười với lại tư chất không đủ nên cũng không tu luyện cái này bao giờ.

Nhưng theo Du Cẩn Lật, tư chất của Giang Mặc Thịnh cực tốt, dư sức tu luyện công pháp này, chủ yếu là công pháp này có thể giúp anh ấy giải độc.

Sau khi nghe Du Cẩn Lật truyền thụ công pháp xong thì ngay cả Giang Mặc Thịnh luôn luôn bình tĩnh cũng không giữ nổi biểu tình bình tĩnh trên mặt nữa rồi, anh cảm giác được thế giới quan của mình đã sụp đổ rồi thiết lập lại lần nữa.

Dù anh có thấy trận pháp của lời thề cũng không kinh ngạc chút nào, thế giới này cũng có phương pháp sử dụng ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, nhưng nó phải thông qua vật môi giới nhất định mới có thể phát huy ra, mà khi nghe Du Cẩn Lật nói có thể thông qua việc tu luyện mà không cần nhờ vào bất kỳ vật môi giới gì vẫn có thể phát ra nguyên tố Ngũ Hành, chuyện này thật sự... không thể nào tưởng tượng nổi.

Nếu công pháp tu luyện như vậy bị người khác biết được sẽ khiến rất nhiều người thèm nhỏ dãi.

Giang Mặc Thịnh trong lúc nhất thời cảm thấy trọng trách to lớn trên người mình, ánh mắt nhìn về Du Cẩn Lật cũng càng thâm thúy và phức tạp hơn.

Công pháp như thế, tiểu gia hỏa thậm chí không hề nghĩ ngợi đã lấy ra truyền thụ cho mình, vì mình có thể giải độc mà cảm thấy hài lòng, nhưng lại không biết nếu lộ công pháp này ra bên ngoài thì dù là người đứng đầu Liên Bang cũng phải nịnh cậu để có được nó, mang đến chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi cho cậu.

Nhưng cậu chỉ quan tâm đến thương thế của mình, chỉ hi vọng mình không được tổn thương cậu, không muốn bất kỳ điều gì khác, tiểu gia hỏa đơn thuần như vậy làm sao anh có thể thả đi được chứ.

Dù anh không thề, dù không có Thiên Đạo ràng buộc thì Giang Mặc Thịnh vẫn không gây tổn thương đến Du Cẩn Lật, chắc chắn sẽ bảo vệ cậu một đời chu toàn, tuyệt đối không cho phép bất cứ ai xúc phạm đến cậu!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện