Cừu Bất Quân quan sát Cửu Vĩ Yêu Hồ, lạnh nhạt nói: “Nếu ta thả ngươi ra, e là ngươi sẽ giết ta, trực tiếp đoạt lấy Thiên Cơ điện.”  

             Cô gái hồ ly kia nghiêm mặt: “Nhân loại các ngươi gian xảo dị thường, lật lọng, chưa từng tuân thủ lời hứa. Yêu tộc ta có vậy đâu.”  

             Cừu Bất Quân ngạc nhiên, nhưng ông không thể tin tưởng Cửu Vĩ Yêu Hồ như vậy được, đúng lúc này trong Thiên Cơ điện lại bùng sáng, Côn Lôn kính tự động xuất hiện từ trong Thiên Cơ điện, trên mặt kính đã xuất hiện gương mặt Ninh Dạ.  

             “Đáp ứng cô ta.” Ninh Dạ nói.  

             Cừu Bất Quân kinh ngạc.  

             Ông biết Ninh Dạ đang dùng Thủy Nguyệt kính liên hệ với mình.  

             Thủy Nguyệt kính là bảo vật mà Ninh Dạ lấy từ trong Tù Tiên cốc ra, nó là bản sao kém hơn của Côn Lôn kính, vì vậy có thể kết hợp với Côn Lôn kính đưa tin từ xa ngoài ngàn dặm, chính vì vậy Ninh Dạ cũng luôn dùng Thủy Nguyệt kính quan sát phía bên này, mãi tới bây giờ mới chủ động lên tiếng.  

             Ninh Dạ chỉ nói có một câu, chứng tỏ bên phía y cũng đang rất cấp bách, Ninh Dạ không dám động tay động chân nhiều.  

             Cừu Bất Quân cũng hạ quyết tâm nói: “Được!”  

             Sau đó nói với Cửu Vĩ Yêu Hồ: “Làm sao cứu được ngươi?”  

             Cửu Vĩ Yêu Hồ tuy không bị Tỏa Long liên khóa lại nhưng trong nhà lao này vẫn còn cấm chế cường đại khác, không dễ phá giải, với thực lực của Cừu Bất Quân, gần như không thể làm nổi.  

             Cô gái hồ ly kia không nói lời nào, trực tiếp xuất trảo đánh lên nhà lao, khiến cấm chế khởi động, chỉ thấy ánh sét bừng bừng, bổ vào Cửu Vĩ Yêu Hồ, đánh cho cô ta kêu gào đau đớn.  

             Nhưng cô nàng vẫn không buông tay, hai móng ra sức tóm lấy luồng sét kia, móng hồ ly bùng lên, phát động mọi lực lượng như cố xé tan không gian, không ngờ lại khiến cấm chế nứt ra.  

             Ngay khoảnh khắc sau, một cái đuôi dài tuyệt sắc đã vươn khỏi kẽ nứt.  

             Xoạt!  

             Ánh sét hóa đao hung hãn chém xuống, trực tiếp chặt đứt cái đuôi. Cửu Vĩ Yêu Hồ bị cấm chế cuồng bạo đánh về đại lao.  

             Cửu Vĩ Yêu Hồ lại cười ha hả: “Được rồi, mang đuôi của ta ra ngoài, trong vòng một ngày phải giao nó cho một con hồ ly.”  

             Cừu Bất Quân cầm đuôi hồ ly, đã hiểu thủ đoạn bỏ trốn của yêu hồ này: “Còn chuyện của ta thì sao?”  

             “Đơn giản thôi.” Cửu Vĩ Yêu Hồ cười hì hì, tuy toàn thân cô ta đã bị trọng thương nhưng không buồn để ý, trong cơ thể phát ra vố số ánh sáng, xông thẳng vào nhà lao, lực lượng hùng mạnh tới mức toàn bộ thiên lao lung lay như muốn sập.  

             Cấm chế trong phòng rất cường đại, Cửu Vĩ Yêu Hồ lại hoàn toàn không để ý tới sinh mệnh, xông lên như điên , thỏa sức phóng thích yêu lực hùng hồn của mình, tỏa ra uy áp vô biên. Cho dù đứng ngoài ngục, Cừu Bất Quân vẫn cảm nhận được lực lượng kinh khủng của yêu hồ này.  

             Đòn xông pha này ảnh hưởng tới toàn bộ thiên lao, kéo theo Tỏa Long liên cũng bị ảnh hưởng, chỉ thấy phù văn trên Tỏa Long Liên bị Chỉ Quỷ Hà Giang Minh xâm lấn, vốn đã ảm đạm, lúc này lại răng rắc vỡ nát.  

             Khi phù văn cuối cùng tan vỡ, Tỏa Long liên ầm một tiếng bay ra, tiến vào trong Thiên Cơ điện, hóa thành một khu vực thần ngục tàn tạ.  

             Quay sang nhìn Cửu Vĩ Yêu Hồ chỉ thấy cô ta đã hấp hối, xem ra không sống được bao lâu.  

             Cửa Vỹ Yêu Hồ hung ác nói: “Đã đưa đồ cho ngươi rồi, giờ đã đến lúc ngươi thực hiện lời hứa.”  

             Hóa ra là vậy à.  

             Cừu Bất Quân đã hiểu, chẳng trách Ninh Dạ lại yên tâm như vậy.  

             Kẻ thật sự cần lo đối phương sẽ bôi tín bội nghĩa không phải Cừu Bất Quân mà là Cửu Vĩ Yêu Hồ.  

             Ông gật đầu nói: “Yên tâm đi, ta sẽ tuân thủ lời hứa.”  

             Nói xong ông xoay người đi khỏi.  

             Nghe Cừu Bất Quân nói vậy, Cửu Vĩ Yêu Hồ cũng thở phào nhẹ nhõm.  


             Phong vân khuấy động nơi chân trời, sóng chấn động lan tỏa khắp bốn phương.  

             Xét theo thực lực, năm vị Thiên Cương đấu với ba vị tiên tử Vạn Hoa, đương nhiên Hắc Bạch thần cung chiếm phần thắng tuyệt đối.  

             Nhạc Tâm Thiện còn đích thân phát động Hắc Bạch Thiên Địa, kết hợp với vài vị nhân ma thành đại trận, vây chặt lấy đám người Vạn Hoa cốc, không cho họ rời khỏi.  

             Hắc Bạch kỳ trận ảo diệu muôn phương, Nhạc Tâm Thiện đích thân trấn thủ, với thực lực của đám người Lưu Vân Tiên Tôn trong lúc nhất thời cũng khó lòng phá vỡ, đang lúc âm thầm kêu khổ, xem xét xem liệu có nên bỏ qua Tri Vi giới không, đã thấy phía chân trời có một vệt sáng hỏa phù lóe lên, lần này là trực tiếp truyền tin cho Thanh Mộc Lão Tổ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện