“Xin lỗi.” Hà Giang Minh lạnh nhạt nói: “Mộc Khôi tông không cần thêm một vị lão tổ, kính xin lão tổ hy sinh bản thân, giúp đỡ cho chúng ta.”
Theo tiếng nói của hắn, chỉ thấy vô số oan hồn kia đã dung hợp thành một thể, cực kỳ hung ác kinh khủng, nuốt trọn nguyên thần Giới Như Sinh, hóa thành oán niệm vô biến quấn lấy lão ta. Thân thể Giới Như Sinh nhanh chóng khô cạn, thậm chí quần áo da dẻ cũng tan rã.
Cuối cùng chỉ còn một khúc xương đen kịt lơ lửng trên không trung, oan hồn hung ác kia ‘ bộp’ một tiếng tiêu tan, hóa thành từng điểm đen rơi vào khúc xương.
Sau khi Giới Như Sinh tử vong, cuối cùng lão ta cũng thoát khỏi Tỏa Long liên, cùng lúc, tiếng cảnh báo lập tức vang lên.
Nguyên Mục Dã vẫy tay một cái, khúc xương đen tới tay, hắn hưng phấn nói: “Ác Niệm Sát Cốt... xong rồi.”
“Ha ha ha ha! Hành động lần này chẳng hề thiệt thòi, thành công rồi, đi!” Hà Giang Minh cười to, hắn và Nguyên Mục Dã lao ra khỏi thiên lao.
Trong nhà lao kia, thư sinh khẽ lắc đầu: “Ta đã nói rồi mà, chuyện này có nguy cơ, ngươi lại không tin.”
Nữ hồ ly kia cười lạnh: “Tiên môn chó má, chẳng ai có nhân tính, còn chẳng bằng yêu tộc ta.”
Vừa dứt lời lại thấy có một người đi vào.
Cừu Bất Quân chắp tay sau lưng chậm rãi đi vào, thư sinh và cô gái hồ ly kia thấy vậy đều ngạc nhiên.
Thư sinh lấy làm lạ nhìn Cừu Bất Quân: “Ngươi là ai?”
Trong lúc đang nói hắn bấm ngón tay, sắc mặt càng ngày càng kỳ quái: “Không ngờ lại không tính được lai lịch của ngươi.”
Cừu Bất Quân nhìn nhà lao trống rỗng của Giới Như Sinh, lại nhìn sang Tỏa Long liên không khóa thứ gì kia, thổn thức một tiếng: “Ta cũng không ngờ trong tầng chín thiên lao này ngoài Giới Như Sinh còn có hai vị đại năng Thần Cơ Thư Sinh và Cửu Vĩ Yêu Hồ. Thần Cơ tiền bối, ngươi không cần tính toán về ta nữa, nếu ngươi có thể tính ra lai lịch của ta, ta đã sớm bị Hắc Bạch thần cung bắt lại chiền xào hầm luộc rồi.”
Nói xong giơ tay lên, trong tay xuất hiện một vật.
Thấy vật này, Thần Cơ Thư Sinh và Cửu Vĩ Yêu Hồ cùng kinh hãi: “Thiên Cơ điện? Hóa ra ngươi là người của Thiên Cơ môn?”
Lúc này khi Thiên Cơ điện xuất hiện, Tỏa Long liên đột nhiên phát ra một tiếng ‘ong’ trong trẻo, đó là tiếng hô đầy vui mừng, hưng phấn vì mình đã tìm thấy bản thể.
Chỉ có điều nó không trở về Thiên Cơ điện ngay, trên người lóng lánh ánh sáng phù văn, như đang giãy dụa.
Cừu Bất Quân đã hiểu: “Từng bị Hắc Bạch thần cung luyện chế, đây là cách điều khiển cũng là thủ đoạn hạn chế, vì vậy không thể trở lại ngay lập tức. Ài, dẫu sao cũng là vì...”
Ông không nói nốt đoạn sau, đương nhiên là vì ông vốn không phải chủ nhân của Thiên Cơ điện, vì vậy không thể phát huy hết uy lực của Thiên Cơ điện.
Mộc Khôi tông đã rải Nguyệt Ảnh Hàn Sa vào khắp nơi trong thiên lao, vì vậy Ninh Dạ đã sớm biết Giới Như Sinh bị khóa bằng Tỏa Long liên. Y phải ở bên ngoài chủ trì đại cục, không thể tới thu Tỏa Long liên, đành nhờ Cừu Bất Quân, định nhân cơ hội này lấy Tỏa Long liên đi, tiện thể chứng minh Ninh Dạ không phải chủ nhân của Thiên Cơ điện - khi Tỏa Long liên bị trộm, Ninh Dạ vẫn ở cạnh Nhạc Tâm Thiện.
Nhưng Ninh Dạ và Cừu Bất Quân đều không ngờ Tỏa Long liên sau khi bị luyện chế lại khó thu lại như vậy.
Lúc này Cừu Bất Quân ra sức thôi thúc nhưng không thu được, trong lòng cũng thấy sốt ruột.
Ông biết thời gian cấp bách, bây giờ tiếng cảnh báo đã vang lên, chắc Hà Sinh Mặc và đại nguyên lão Lôi Trường Sinh đang chạy tới. Chắc chắn tam quỷ của Mộc Khôi tông sẽ không ham chiến, trong tình huóng này, ông không có nhiều thời gian.
Không ngờ Thần Cơ Thư Sinh lại lắc đầu: “Hắc Bạch thần cung đâu có dùng Tỏa Long liên đối phó với ta, nếu ta muốn đi thì đã đi từ lâu rồi, cần gì đợi đến bây giờ?”
Cừu Bất Quân sửng sốt, lúc này mới nhớ theo lời đồn thì năm xưa Thần Cơ Thư Sinh gây ra một sai lầm lớn, hắn rất hối hận nên tình nguyện bị nhốt trong thiên lao.
Chính vì vậy tuy hắn là trọng phạm nhưng được đối xử không tệ, Hắc Bạch thần cung không quá hà khắc với hắn.
Cửu Vĩ Yêu Hồ đã cười nói: “Hắn không muốn đi chứ ta thì muốn đi. Này, nhóc, thương lượng chút nhé? Ngươi thả ta ra, ta giúp ngươi thu lấy Tỏa Long liên.”
Theo tiếng nói của hắn, chỉ thấy vô số oan hồn kia đã dung hợp thành một thể, cực kỳ hung ác kinh khủng, nuốt trọn nguyên thần Giới Như Sinh, hóa thành oán niệm vô biến quấn lấy lão ta. Thân thể Giới Như Sinh nhanh chóng khô cạn, thậm chí quần áo da dẻ cũng tan rã.
Cuối cùng chỉ còn một khúc xương đen kịt lơ lửng trên không trung, oan hồn hung ác kia ‘ bộp’ một tiếng tiêu tan, hóa thành từng điểm đen rơi vào khúc xương.
Sau khi Giới Như Sinh tử vong, cuối cùng lão ta cũng thoát khỏi Tỏa Long liên, cùng lúc, tiếng cảnh báo lập tức vang lên.
Nguyên Mục Dã vẫy tay một cái, khúc xương đen tới tay, hắn hưng phấn nói: “Ác Niệm Sát Cốt... xong rồi.”
“Ha ha ha ha! Hành động lần này chẳng hề thiệt thòi, thành công rồi, đi!” Hà Giang Minh cười to, hắn và Nguyên Mục Dã lao ra khỏi thiên lao.
Trong nhà lao kia, thư sinh khẽ lắc đầu: “Ta đã nói rồi mà, chuyện này có nguy cơ, ngươi lại không tin.”
Nữ hồ ly kia cười lạnh: “Tiên môn chó má, chẳng ai có nhân tính, còn chẳng bằng yêu tộc ta.”
Vừa dứt lời lại thấy có một người đi vào.
Cừu Bất Quân chắp tay sau lưng chậm rãi đi vào, thư sinh và cô gái hồ ly kia thấy vậy đều ngạc nhiên.
Thư sinh lấy làm lạ nhìn Cừu Bất Quân: “Ngươi là ai?”
Trong lúc đang nói hắn bấm ngón tay, sắc mặt càng ngày càng kỳ quái: “Không ngờ lại không tính được lai lịch của ngươi.”
Cừu Bất Quân nhìn nhà lao trống rỗng của Giới Như Sinh, lại nhìn sang Tỏa Long liên không khóa thứ gì kia, thổn thức một tiếng: “Ta cũng không ngờ trong tầng chín thiên lao này ngoài Giới Như Sinh còn có hai vị đại năng Thần Cơ Thư Sinh và Cửu Vĩ Yêu Hồ. Thần Cơ tiền bối, ngươi không cần tính toán về ta nữa, nếu ngươi có thể tính ra lai lịch của ta, ta đã sớm bị Hắc Bạch thần cung bắt lại chiền xào hầm luộc rồi.”
Nói xong giơ tay lên, trong tay xuất hiện một vật.
Thấy vật này, Thần Cơ Thư Sinh và Cửu Vĩ Yêu Hồ cùng kinh hãi: “Thiên Cơ điện? Hóa ra ngươi là người của Thiên Cơ môn?”
Lúc này khi Thiên Cơ điện xuất hiện, Tỏa Long liên đột nhiên phát ra một tiếng ‘ong’ trong trẻo, đó là tiếng hô đầy vui mừng, hưng phấn vì mình đã tìm thấy bản thể.
Chỉ có điều nó không trở về Thiên Cơ điện ngay, trên người lóng lánh ánh sáng phù văn, như đang giãy dụa.
Cừu Bất Quân đã hiểu: “Từng bị Hắc Bạch thần cung luyện chế, đây là cách điều khiển cũng là thủ đoạn hạn chế, vì vậy không thể trở lại ngay lập tức. Ài, dẫu sao cũng là vì...”
Ông không nói nốt đoạn sau, đương nhiên là vì ông vốn không phải chủ nhân của Thiên Cơ điện, vì vậy không thể phát huy hết uy lực của Thiên Cơ điện.
Mộc Khôi tông đã rải Nguyệt Ảnh Hàn Sa vào khắp nơi trong thiên lao, vì vậy Ninh Dạ đã sớm biết Giới Như Sinh bị khóa bằng Tỏa Long liên. Y phải ở bên ngoài chủ trì đại cục, không thể tới thu Tỏa Long liên, đành nhờ Cừu Bất Quân, định nhân cơ hội này lấy Tỏa Long liên đi, tiện thể chứng minh Ninh Dạ không phải chủ nhân của Thiên Cơ điện - khi Tỏa Long liên bị trộm, Ninh Dạ vẫn ở cạnh Nhạc Tâm Thiện.
Nhưng Ninh Dạ và Cừu Bất Quân đều không ngờ Tỏa Long liên sau khi bị luyện chế lại khó thu lại như vậy.
Lúc này Cừu Bất Quân ra sức thôi thúc nhưng không thu được, trong lòng cũng thấy sốt ruột.
Ông biết thời gian cấp bách, bây giờ tiếng cảnh báo đã vang lên, chắc Hà Sinh Mặc và đại nguyên lão Lôi Trường Sinh đang chạy tới. Chắc chắn tam quỷ của Mộc Khôi tông sẽ không ham chiến, trong tình huóng này, ông không có nhiều thời gian.
Không ngờ Thần Cơ Thư Sinh lại lắc đầu: “Hắc Bạch thần cung đâu có dùng Tỏa Long liên đối phó với ta, nếu ta muốn đi thì đã đi từ lâu rồi, cần gì đợi đến bây giờ?”
Cừu Bất Quân sửng sốt, lúc này mới nhớ theo lời đồn thì năm xưa Thần Cơ Thư Sinh gây ra một sai lầm lớn, hắn rất hối hận nên tình nguyện bị nhốt trong thiên lao.
Chính vì vậy tuy hắn là trọng phạm nhưng được đối xử không tệ, Hắc Bạch thần cung không quá hà khắc với hắn.
Cửu Vĩ Yêu Hồ đã cười nói: “Hắn không muốn đi chứ ta thì muốn đi. Này, nhóc, thương lượng chút nhé? Ngươi thả ta ra, ta giúp ngươi thu lấy Tỏa Long liên.”
Danh sách chương