Đừng ai hỏi lý do tại sao việc hắn có sức mạnh lớn như vậy mà vẫn phải bỏ trốn khi bị đám lang kia thú rượt chạy rong ruổi, đơn giản là vì với cường độ Pháp Lực của hắn bây giờ, muốn phá nhục thân của bọn chúng rất khó.

Làm như vậy vừa tốn thời gian vừa tốn sức nên là hắn chạy thôi, đây còn là chưa kể đến nhục thân của những con yêu thú này mạnh hơn con người nhiều lắm.

Đó là lợi thế của yêu thú, trung bình một con yêu thú Nhục Thân Cảnh đủ để đánh ngang sức với vài cái tu sĩ Nhục Thân Cảnh, thực lực so với con người mạnh hơn vài phần.

Nhưng đó chỉ là ban đầu, càng về sau thì cách biệt càng nhỏ, cơ hồ là ngang hàng với nhau.

Trong Cơ Sở Tam Kỳ, những tu sĩ ở giai đoạn này được xem như là tu sĩ sơ nhập, sức mạnh so với tu sĩ thực thụ kém hơn cả mấy chục lần!
Nên là việc cường độ Pháp Lực hiện tại của hắn ở Pháp Lực Kỳ có thể sánh ngang với tu sĩ chân chính đã là điều cực kỳ ghê gớm rồi.

Còn mong Pháp Lực đủ sức xuyên phá phòng ngự nhục thân của yêu thú Nhục Thân Cảnh? Mơ đi!

Dĩ nhiên, dù là tu sĩ sơ nhập nhưng vẫn mạnh hơn phàm nhân cả ngàn lần, cực kỳ đáng sợ trong mắt họ.

Và chuyện Pháp Lực vừa mới tinh tiến trở nên ngưng thực hơn khiến hắn tâm trạng hơi vui vẻ mà vươn vai đứng lên, bế lấy tiểu nữ hài vọt đi.

Trong lòng âm thầm cảm thấy động trời, ngày hôm nay khi đang tu luyện mà không bị yêu thú tập kích?

Nếu là bình thường, có lẽ sẽ không thuận lợi như vậy.

Òa…

Ọa…

Oa…

Òa…

Đột nhiên một tiếng khóc nức nở vang lên làm hắn đang chạy xém chút ngả ngửa, may thôi là bị bổ xấp mặt rồi.

Tiểu nam hài khóe miệng co quắp giật giật, nhìn lấy bộ dáng như đang đói của tiểu nữ hài làm nội tâm của hắn cực kỳ luống cuống cùng hoảng hốt.
Cho dù là đối mặt với cường giả đồng đẳng cấp, lúc trước hắn cũng chẳng hoảng hốt như vậy, nhưng không hiểu vì sao khi thấy bộ dáng của tiểu nữ hài lại làm hắn tay chân luống cuống, có chút bó tay rồi.

Hắn dù không hiểu nhiều lắm về con người trẻ em nhưng nhìn bộ dạng này của nàng, khẳng định là đang đói rồi! Mà trẻ em khi đói, chính là cần sửa mẹ, hắn đi đâu tìm đây?

Ở đây chỉ có hắn là giống đực? Sửa mẹ ở đâu ra?

Òa...

Oa....

Ọa....

Nghe thấy tiếng khóc ngày càng lớn, tiểu nam hài càng thêm sốt ruột như ngồi trên đống lửa.

Đột nhiên hắn linh cơ khẽ động, bên trong ánh mắt sáng rực lên, cái này có thể a.

Ý niệm vừa động, thân ảnh lại biến mất...

...............

Rầm!

Rầm!

Rầm!

Rầm!

Rầm!

Hàng loạt âm thanh chấn động vang vọng cả một vùng khu vực có khuôn viên ngàn mét, có cả hàng trăm cây đại thụ cao từ mười đến hai mươi mét lần lượt ngã xuống.
Nó như bị một thứ gì đó tác động mạnh mẽ khiến cây cối đổ sập xuống tạo ra những âm thanh rầm rầm kia.

m thanh này trực tiếp kinh động không ít dã thú làm bọn chúng điên cuồng. Dã thú là loại động vật còn chưa được xem là yêu thú, loại động vật thấp hơn Nhục Thân Cảnh của nhân loại.

Yêu thú không giống con người, nó không có Pháp Lực khi ở Nhục Thân Cảnh hay có Cơ Sở Tam Kỳ mà chỉ có thân thể cực kỳ hùng mạnh mà thôi.

Lực lượng của bọn chúng chỉ sinh ra khi và chỉ khi tu vi đạt đến Nhục Thân Cảnh Cực Cảnh, hoặc là khi mà nó chuẩn bị đột phá đến cảnh giới tiếp theo mới có thể sinh ra lực lượng mang tên Yêu Lực!

Tất nhiên, trong thiên địa vẫn luôn tồn tại một số chủng loài đặc thù khi sinh ra đã có Yêu Lực.

Hó!

Ngao!

Ô Ô!

Phí!

Hí!

Hàng loạt âm thanh hí hửng được vô số con dã thú phát ra, điên cuồng tán loạn.

Vô số con chim làm tổ trên cây thì bị phá họai khiến bọn nó mất nhà, cũng chỉ có thể bay đến nơi khác để làm tổ ấm sinh con đẻ cái.

Thương khung chỉ còn lại cảnh tượng chim bay đầy trời.

Dưới mặt đất có cả hàng trăm, hàng ngàn sinh vật ăn cỏ, giống loài khác bị kinh động làm sợ hãi chạy đi.

Nhiều mãnh thú chạy tán loạn rầm rộ như vậy, động tĩnh đơn nhiên là lớn cực kỳ.

Đặc biệt hơn nữa là có một cái đoàn khói bụi mù mịt chạy như chó nhà có tang liều mình lao đi, để lại một đám mãnh thú rượt theo sau lưng.

Tiền căn hậu quả đó là do một cái thân ảnh tiểu nam hài quen thuộc của chúng ta làm ra.

Cũng không biết lần này hắn chọc cái giống loài hay sinh vật gì mà gây ra động tĩnh lớn như vậy.

Bây giờ sắc mặt của hắn có chút không dễ nhìn, cũng có phần bất đắc dĩ, trên khuôn mặt non nớt còn có mồ hôi nhỏ xuống vì bỏ chạy một thời gian khá dài.

Hắn hiện tại mà nói, tránh xung đột với yêu thú càng nhiều càng tốt, vừa đỡ tốn sức vừa đỡ tốn thời gian.

Đây là còn không tính đến mỗi một con yêu thú kia đều có sức mạnh đáng gờm, không kém hắn là bao nhiêu.

Với số lượng lên đến cả hàng ngàn con, cho dù ở lại chiến đấu cũng chỉ là tìm đường chết mà thôi.

Nếu như hắn có thể sử dụng thương kỹ liền hay rồi, đáng tiếc dưới Nhục Thân Cảnh không thể sử dụng vũ kỹ hay thương kỹ.

Các loại thủ đoạn cần dùng Pháp Lực đến thi triển nói chubg, tuy hắn có Pháp Lực nhưng tu vi bị hạn chế, không dùng được. Điều này làm hắn bất đắc dĩ không thôi.

Trên tay của hắn lúc này đang cầm lấy một cái bình ngọc màu trắng, nó là đồ vật được một loại sức mạnh thần kỳ hóa thành, chính là Pháp Lực.

Pháp Lực không những có thể giúp hắn tăng cường lực đạo sức mạnh mà còn rất tiện lợi.

Nó có thể hóa thành các loại vật phẩm đơn giản như ly, chén, bát, bình, ghế, bàn,...

Hắn chính là sử dụng nó để hóa thành ngọc bình, bên trong đang lưu trữ thứ có thể khiến cho tiểu nữ hài ăn no nhưng phải qua chế biến nữa.

Cũng thật kỳ lạ là khi hắn đi tìm đồ ăn cho nàng, tiểu nữ hài liền nín khóc làm hắn hơi im lặng.

" Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy có chút không ổn, phải mau chóng cắt đuôi bọn chúng! "

Tiểu nam hài trong lòng suy nghĩ, nhìn lấy càng ngày có càng nhiều yêu thú bị kinh động, nhao nhao kéo đến rượt hắn một cách ăn ý như biết hắn là kẻ chủ mưu phá hoại cuộc sống bọn chúng khiến hắn ở trong lòng ngao ngáo không thôi.

Cảm thấy như vậy sẽ làm cho tình cảnh càng ngày càng khó chịu, thế là đầu óc của hắn khẽ động, đột nhiên ánh mắt híp lại...

Nhịn không được cười khè một tiếng.

Ha ha, các ngươi a, vẫn là thay ta giải quyết đám yêu thú này đi thôi....

Tiểu nam hài ánh mắt híp lại, lực lượng đột nhiên truyền vào lòng bàn chân, một trận cuồng phong gió lớn liền bất giác kéo tới.

Tất cả phong khí đều được hội tụ vào dưới chân của tiểu nam hài, đột nhiên nó đẩy mạnh lên không trung, hắn bay ngược như diều đứt dây một vòng ra xa xa về phía đám yêu thú kia.

Nhưng bọn chúng là ở dưới đất, còn hắn là ở trên cao, trên không trung.

Tiểu nam hài lộn người lòng vòng, chỉ cảm thấy lực lượng điên cuồng bị rút đi, hắn sắc mặt hơi tái đi vì tiêu hao lượng lớn lực lượng, sau đó lại cố chấp dơ một tay ra.

Cuồng Phong Pháp Lực ngưng tụ vào lòng bàn tay một cách dữ dội, một ngọn gió liền bạo phát nơi tay hắn sau đó đột nhiên thổi đi!

Cơ thể hắn như lưu tinh bật ngược mà đi, áp suất gió với độ lớn kinh người chèn ép vào thân thể như khiến hắn thịt nát xương tan.

Tiểu nam hài gương mặt càng là trắng bệch không còn chút máu, cố gắng vận dụng lực lượng còn sót lại hóa thành Kim Cang Pháp Lực bao bọc toàn thân.

Điều đó khiến cho thân thể hắn được một lớp kim loại màu vàng bao bọc, trở nên kiên cố vô cùng.

Cũng nhờ nó mà hắn có thể chống lại được áp suất của làn gió, để nó thổi đi bay nhanh.

Chưa đến vài giây, hắn đã xuất hiện bên ngoài mấy trăm mét, vừa hay lúc đáp người lại rơi vào trong một cái hang động cực kỳ ẩn nấu, vô cùng khó tìm ra.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện