Yêu Vương a, đây là vạn yêu chi vương, có thể hiệu triệu muôn vạn yêu thú nghe lệnh.
Xà Vương, chính là yêu thú có thể lệnh cho ngàn vạn xà yêu khác làm việc cho mình, thực lực cực kỳ hung hãn cùng khủng bố!
Trong hư không, Đại Địa Xà Vương giận tím mặt, đã bao năm rồi chưa có ai dám ở trước mặt hắn ăn nói ngạo mạn như vậy?
- Ngươi nếu không cứu, ta lập tức sẽ gϊếŧ ngươi!
Hắn mở miệng uy hϊếp, âm thầm phát tán ra một tia cực cực nhỏ uy áp hướng về phía Trường Tranh ép tới, muốn làm đối phương sợ hãi tuân theo.
Nếu là bình thường, tu sĩ đứng trước một tia uy áp này của Yêu Vương sẽ có cảm giác như bị đại khủng bố để mắt tới, tâm thần dâng lên vô tận sợ hãi, linh hồn bất giác run rẩy.
Nhưng hắn đâu, hắn là tu sĩ bình thường sao?
Yêu Vương Chi Uy đó nếu tác động lên nhục thân của hắn thì còn có khả năng uy hϊếp được hắn.
Nhưng luồng uy áp này chỉ muốn tác đông lên ý chí của hắn, còn xa, xa quá xa để làm hắn sợ hãi, bởi vì hắn, mới là chân chính...
Xoẹt!
Âm thanh xoẹt nhè nhẹ vang vọng, làn gió se se nhẹ nhẹ lướt qua, Vương Giả Chi Uy quét ngang, lúc sắp đυ.ng đến hắn thì dị biến lại phát sinh.
Xoẹt!
Một luồng uy áp khác âm thầm tỏa ra, từ trong cơ thể của lão giả bạo phát ra uy áp kinh thiên động địa khuếch tán toàn trường.
Nó phá tan uy áp của Đại Địa Xà Vương một cách cực kỳ dễ dàng, giống như xé một miếng giấy mỏng manh vậy.
Nhưng điều kỳ diệu là, Trường Tranh không cảm giác được tất cả, bộ mặt vẫn ngơ ngác ngẩn ra như không phát hiện.
Nghe lời hăm dọa của Đại Địa Xà Vương, hắn vội hai tay bắt chéo trước ngực, cái đầu rụt lại, gương mặt như bị dọa sợ nói:
- Oa oa, ta sợ quá!
Nhưng đột nhiên, sắc mặt hắn thay đổi, ánh mắt hơi nguy hiểm tà tà:
- Ngươi nếu không sợ Cam Gia Vương Giả gϊếŧ, vậy liền đυ.ng vào ta đi.
Cả đám bất giác rùng mình, ẩn ẩn nghe lấy một chút giọng điệu uy hϊếp của tiểu nam hài đối với Đại Địa Xà Vương.
Bọn hắn âm thầm lếu lưỡi tắt môi, người trẻ tuổi bây giờ đều hung mãnh vô pháp vô thiên như vậy rồi sao?
Thậm chí còn dám uy hϊếp cả Yêu Vương khủng bố?!
Trong tai đám người thì chỉ là nghe ra một chút uy hϊếp, nhưng lọt vào trong màng nhĩ của Đại Địa Xà Vương thì lại khác.
Đây chính là trần trụi uy hϊếp!
Uy hϊếp hắn một cách công khai giữa thanh thiên bạch nhật!
Trường Tranh cũng không ngu ngốc, hắn được Cam Gia mời về để cứu Cam La La từ bên trong Bí Cảnh ra ngoài.
Dĩ nhiên sẽ không quên mượn cáo oai hùm, dùng uy danh của Cam Gia Vương Giả, hay nói đúng hơn là cha của Cam La La ở trong hư không ẩn nấp đến để uy hϊếp Đại Địa Xà Vương.
Dù sao, thực lực và nội tình của Cam Gia, Đại Địa Xà Vương Tộc còn chưa đủ tư cách đến so sánh!
Nhìn Đại Trưởng Lão của Cam Gia cũng là một vị Vương Giả nhân loại, thân là Gia Chủ, chắc chắn mạnh hơn Đại Trưởng Lão, yếu nhất cũng là Vương Giả tu sĩ chân thật.
Hơn nữa còn là loại Vương Giả cực kỳ mạnh cái chủng loại kia, đây là còn không tính hắn chưa xác định được thực lực cụ thể của lão giả.
Rốt cuộc y có mạnh hơn Đại Địa Xà Vương hau không, hắn không biết, nhưng cho dù có yếu hơn, vẫn là không kém hơn quá nhiều a.
Nếu mạnh hơn cả Đại Địa Xà Vương, vậy thì nội tình của Cam Gia, thật là khiến hắn nhìn bằng một con mắt khác, phải âm thầm đánh giá ước tính lại.
Để tránh ảnh hưởng đến quyết định tưởng lai...
Đại Địa Xà Vương âm thầm bực tức, trong lòng cực kỳ cay cú nhưng chỉ có thể nuốt cục tức này vào trong bụng.
Bởi vì Trường Tranh nói không sai, nếu hắn làm liều, tên kia nhất định sẽ không ngại ra tay diệt sát hắn, thậm chí là liên lụy đến cả Đại Địa Xà Vương Tộc!
Vì đại cục, hắn chấp nhận mất mặt, nhưng sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy!
Hắn dùng giọng điệu quay ba trăm sáu mươi độ, vô cùng hòa nhã nói:
- Tiểu huynh đệ, nói đi, làm sao ngươi mới chịu cứu con trai của ta?
Trong bóng tối, không biết bao nhiêu người đã im lặng, gương mặt ngơ ngác nhìn tiểu nam hài.
Trường Tranh cười tủm tỉm đáp:
- Cũng không nhiều, chỉ cần đồ vật sánh ngang thù lao của Cam Gia là được.
Sau đó, hắn bắt đầu liệt kê từng phần thù lao của Cam Gia cho hắn khi hắn cứu Cam La La ra ngoài.
Dĩ nhiên, hắn vẫn là giấu một số tin tức như hắn là tán tu, không thể để đối phương biết hắn không có chỗ dựa được. Nếu không, sau này sẽ có rất nhiều phiền toái không đáng có.
Hắn nói ra cũng chỉ có ba cái điều kiện, một là hắn có thể tùy chọn ba loại vật phẩm trong bảo khố của Cam Gia, Cam Gia nợ hắn một ân tình lớn do đó có thể hướng Cam Gia thỉnh cầu một chuyện và có thể tiến vào trong tu luyện chi địa tốt nhất của Cam Gia tu hành một năm!
Mà khi nghe xong, Đại Địa Xà Vương lập tức bạo nộ, tức điên mắng to:
- Ngươi đây là công phu sư tử ngoạm! Cam Gia không thể nào cho ngươi nhiều thứ tốt như vậy!
Trường Tranh nhún nhún vai, liếc mắt về phía lão giả, y cũng hiểu ý mà lạnh nhạt gật đầu, biểu thị chấp nhận những gì mà hắn nói.
Ngoài mặt vẫn lạnh nhạt nhưng trong lòng sớm đã hấp tấp rồi, nếu không phải là vì điều kiện kia, hắn sớm đã ném Trường Tranh vào Động Phủ rồi.
Đâu để hắn tự tung tự tác lãng phí thời gian như vậy?
Cũng chính là một trong hai điều kiện của hắn nên từ đầu đến cuối, y đều lạnh nhạt quan sát mà không thúc giục.
Điền kiện đầu tiên là để mặc hắn tự do hành sự, không được can thiệp vào cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, trừ khi là chuyện gây nguy hiểm đến tính mạng của hắn.
Điều này hắn cũng đã báo với Gia Chủ, y cũng chấp nhận mà không cưỡng ép hắn tiến vào Động Phủ dù trong lòng sớm đã nóng như lửa đốt.
Chính vì vậy nên đã không có chuyện hắn bị cưỡng ép ném vào Động Phủ.
Đây cũng là nguyên tắc hành sự của Cam Gia bọn hắn, lấy đức phục người, tuyệt đối sẽ không cưỡng ép người khác làm việc theo ý mình.
Cho dù con của Gia Chủ gặp nguy hiểm cũng không được phá vỡ tổ huấn này!
À ừm còn có một chuyện, lão giả và đám cao tầng đã tuyên phệ, nhưng Cam Lộ Lộ thì lại chưa, nên là nàng thật sự có ý định ném hắn vào.
Chẳng qua là có thân phận Yêu Vương rành rành ở đó, đến cả nàng xuất thân cao quý cũng không dám làm càn.
Phải dùng Yêu Vương Chi Danh mới có thể khiến nàng dừng tay lại, qua đó có thể thấy được mặt mũi của nàng lớn đến chừng nào.
Nhưng mà nàng lại...
Ài, nếu không phải vậy, hắn đã bị ném vào trong đó từ lâu rồi.
Thậm chí hắn cũng có chút nghi ngờ đối với bản thân, không hiểu tại sao bản thân lại quên mất nữ nhân này?
Mà thôi, đề phòng hơn là được....
Về điều kiện thứ hai, nó dễ dàng hơn so với điều kiện thứ nhất, đó chính là bảo mật tất cả tin tức về hắn, không tiết lộ cho người ngoài biết dù chỉ một chút.
Dung mạo của hắn lúc này sớm đã được lão giả dịch dung rồi, dịch dung biến hắn thành bộ dạng hoàn toàn mới không giống như trước kia tránh sau này khi hắn trưởng thành có bộ dạng tương tự, kết thù với bọn chúng rồi bị nhận ra, tìm đến cửa gây phiền phức.
Cũng không biết là Đại Địa Xà Vương có nhận ra hay không, nhưng để đề phòng, hắn vẫn là làm cho chắc, có còn hơn không.
Cũng đã từng, hắn hỏi tu vi của lão giả là gì, nhưng y không nói, hắn cũng bất lực a.
Hết cách liền đành thôi.
Mà Đại Địa Xà Vương lúc này trong lòng lửa giận như núi lửa bùng nổ, nộ khí đùng đùng trừng mắt nhìn lấy hắn. Nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người, Trường Tranh sớm đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Trường Tranh bất giác rùng mình cứ có cảm giác như bị độc xà rình mồi, tùy thời có thể bị cắn chết.....
Trong hư không, chỉ cần là Vương Cảnh người đều có thể nhận ra rằng sắc mặt của Đại Địa Xà Vương lúc xanh lúc đỏ, có chút khó coi.
Đến cuối cùng, hắn gương mặt tái nghét, cực kỳ không dễ nhìn, lòng đau như cắt nhưng không thể không tuyên phệ, vì đó là con của hắn.
Một khi con hắn chết, hắn không những chịu nỗi đau mất con mà còn liên lụy đến quá quá nhiều thứ.
Không thể làm gì khác ngoài nghiến răng nghiến lợi, quát:
- Ta, lấy danh nghĩa là Đại Địa Xà Vương tại đây xin tuyên thệ mong Thiên Đạo chứng kiến, nếu ai cứu được Xà Đô - con của ta ra, ta chấp nhận lấy một loại Linh Vật Đặc Thù và hai loại Linh Vật Bình Thường để tặng cho hắn xem như phần thưởng, nếu có vi phạm lời thề, ta sẽ bị Thiên Đạo giáng xuống lôi kiếp diệt sát!
Âm thanh vừa dứt, trên trời cao liền ầm ầm chấn động, nó hội tụ thành một luồng vòng tròn, bên trong là vô số đồ án ngoằn ngoèo cực kỳ phức tạp, tối nghĩa.
Đó, chính là Thiên Đạo Tuyên Thệ Trận, có tác dụng giống như giám khảo chấp nhận lời tuyên thệ của người nói và là chấp pháp giả khi người tuyên thệ vi phạm lời thề.
Hậu quả diễn ra đúng như tuyên thệ giả đã thề!
Thiên Đạo Tuyên Thệ Trận ầm ầm chấn động xoay tròn, sau đó nghiêng vòng hạ xuống một đoàn kim quang thần thánh và chí cao vô thượng.
Kim quang thần thánh chiếu rọi một vùng thiên địa khiến nó bao phủ khiến to một màu kim sắc.
Ầm!
Ầm một tiếng, nó như đến nơi cần đến mà ầm vang, bắn thẳng vào vô tận hư không mờ mịt, dừng lại chừng vài giây, sau đó nó lại biến mất.
Vùng trời khôi phục cảnh sắc như cũ, vẫn là một màu xanh tím kia.
Trường Tranh nở một nụ cười hài lòng, một loại Linh Vật Đặc Thù và hai loại Linh Vật Bình Thường a, không tệ không tệ, hắn không ngờ lần này lại kiếm hời như vậy.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, ba vật trong bảo khố Cam Gia, có trời mới biết liệu có bao nhiêu loại Linh Vật hay Ma Vật, Yêu Vật có giá trị tương đồng?
Càng đừng nói đến những yếu tố khác nữa như hoàn cảnh tu luyện cực tốt, nợ ân tình thì đối phương không muốn.
Tu luyện chi địa thì chỉ hợp với yêu thú, nhân loại hắn vào cũng vô ích, chi bằng đổi lấy ba loại Linh Vật đó còn hơn!
Đây là giới hạn của Đại Địa Xà Vương, hắn lấy cương vị là Yêu Thú Xà Vương cho phép được mức tối đa.
Ba loại Linh Vật, xem như đáng giá.
Cũng không lạ gì khi Đại Địa Xà Vương có nhiều Linh Vật như vậy, bởi vì hắn là yêu thú, chỉ có Yêu Vật là hữu ích.
Linh Vật xem như đồ vô dụng mà chờ đợi bị lấy ra làm giao dịch với tu sĩ, giao dịch đổi Linh Vật lấy Yêu Vật với tu sĩ khác. Nhưng mà bây giờ, xem như là hời cho hắn rồi.
Còn tuyên thệ, đây là thủ đoạn mà đám người Cam Gia thực hiện ký kết để tránh hắn hoặc song phương lật lỏng khi đang trên đường đến đây.
Chỉ có như vậy hắn mới hoàn toàn tin tưởng bọn họ, kiểu gì bọn hắn cũng sẽ không dám qua cầu rút ván, nếu không thiên đạo hạ xuống lôi kiếp, cả Cam Gia hủy diệt như chơi chứ chả đùa.
Cho dù như không rơi vào cảnh thảm diệt thì nguyên khí và căn cơ cũng bị trọng thương, tạo cơ hội tuyệt hảo cho phương thứ ba, thứ tư dòm ngó đến thế lực bọn hắn.
Trường Tranh thỏa mãn cười nhạt, hắn cũng tuyên thệ theo, bởi vì đây là cần thiết:
- Ta, Hách Kiêu xin tuyên thệ, nhất định sẽ cứu con trai của Đại Địa Xà Vương ra ngoài, nếu không sẽ hình thần câu diệt!
Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.
Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...
Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:
Xà Vương, chính là yêu thú có thể lệnh cho ngàn vạn xà yêu khác làm việc cho mình, thực lực cực kỳ hung hãn cùng khủng bố!
Trong hư không, Đại Địa Xà Vương giận tím mặt, đã bao năm rồi chưa có ai dám ở trước mặt hắn ăn nói ngạo mạn như vậy?
- Ngươi nếu không cứu, ta lập tức sẽ gϊếŧ ngươi!
Hắn mở miệng uy hϊếp, âm thầm phát tán ra một tia cực cực nhỏ uy áp hướng về phía Trường Tranh ép tới, muốn làm đối phương sợ hãi tuân theo.
Nếu là bình thường, tu sĩ đứng trước một tia uy áp này của Yêu Vương sẽ có cảm giác như bị đại khủng bố để mắt tới, tâm thần dâng lên vô tận sợ hãi, linh hồn bất giác run rẩy.
Nhưng hắn đâu, hắn là tu sĩ bình thường sao?
Yêu Vương Chi Uy đó nếu tác động lên nhục thân của hắn thì còn có khả năng uy hϊếp được hắn.
Nhưng luồng uy áp này chỉ muốn tác đông lên ý chí của hắn, còn xa, xa quá xa để làm hắn sợ hãi, bởi vì hắn, mới là chân chính...
Xoẹt!
Âm thanh xoẹt nhè nhẹ vang vọng, làn gió se se nhẹ nhẹ lướt qua, Vương Giả Chi Uy quét ngang, lúc sắp đυ.ng đến hắn thì dị biến lại phát sinh.
Xoẹt!
Một luồng uy áp khác âm thầm tỏa ra, từ trong cơ thể của lão giả bạo phát ra uy áp kinh thiên động địa khuếch tán toàn trường.
Nó phá tan uy áp của Đại Địa Xà Vương một cách cực kỳ dễ dàng, giống như xé một miếng giấy mỏng manh vậy.
Nhưng điều kỳ diệu là, Trường Tranh không cảm giác được tất cả, bộ mặt vẫn ngơ ngác ngẩn ra như không phát hiện.
Nghe lời hăm dọa của Đại Địa Xà Vương, hắn vội hai tay bắt chéo trước ngực, cái đầu rụt lại, gương mặt như bị dọa sợ nói:
- Oa oa, ta sợ quá!
Nhưng đột nhiên, sắc mặt hắn thay đổi, ánh mắt hơi nguy hiểm tà tà:
- Ngươi nếu không sợ Cam Gia Vương Giả gϊếŧ, vậy liền đυ.ng vào ta đi.
Cả đám bất giác rùng mình, ẩn ẩn nghe lấy một chút giọng điệu uy hϊếp của tiểu nam hài đối với Đại Địa Xà Vương.
Bọn hắn âm thầm lếu lưỡi tắt môi, người trẻ tuổi bây giờ đều hung mãnh vô pháp vô thiên như vậy rồi sao?
Thậm chí còn dám uy hϊếp cả Yêu Vương khủng bố?!
Trong tai đám người thì chỉ là nghe ra một chút uy hϊếp, nhưng lọt vào trong màng nhĩ của Đại Địa Xà Vương thì lại khác.
Đây chính là trần trụi uy hϊếp!
Uy hϊếp hắn một cách công khai giữa thanh thiên bạch nhật!
Trường Tranh cũng không ngu ngốc, hắn được Cam Gia mời về để cứu Cam La La từ bên trong Bí Cảnh ra ngoài.
Dĩ nhiên sẽ không quên mượn cáo oai hùm, dùng uy danh của Cam Gia Vương Giả, hay nói đúng hơn là cha của Cam La La ở trong hư không ẩn nấp đến để uy hϊếp Đại Địa Xà Vương.
Dù sao, thực lực và nội tình của Cam Gia, Đại Địa Xà Vương Tộc còn chưa đủ tư cách đến so sánh!
Nhìn Đại Trưởng Lão của Cam Gia cũng là một vị Vương Giả nhân loại, thân là Gia Chủ, chắc chắn mạnh hơn Đại Trưởng Lão, yếu nhất cũng là Vương Giả tu sĩ chân thật.
Hơn nữa còn là loại Vương Giả cực kỳ mạnh cái chủng loại kia, đây là còn không tính hắn chưa xác định được thực lực cụ thể của lão giả.
Rốt cuộc y có mạnh hơn Đại Địa Xà Vương hau không, hắn không biết, nhưng cho dù có yếu hơn, vẫn là không kém hơn quá nhiều a.
Nếu mạnh hơn cả Đại Địa Xà Vương, vậy thì nội tình của Cam Gia, thật là khiến hắn nhìn bằng một con mắt khác, phải âm thầm đánh giá ước tính lại.
Để tránh ảnh hưởng đến quyết định tưởng lai...
Đại Địa Xà Vương âm thầm bực tức, trong lòng cực kỳ cay cú nhưng chỉ có thể nuốt cục tức này vào trong bụng.
Bởi vì Trường Tranh nói không sai, nếu hắn làm liều, tên kia nhất định sẽ không ngại ra tay diệt sát hắn, thậm chí là liên lụy đến cả Đại Địa Xà Vương Tộc!
Vì đại cục, hắn chấp nhận mất mặt, nhưng sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy!
Hắn dùng giọng điệu quay ba trăm sáu mươi độ, vô cùng hòa nhã nói:
- Tiểu huynh đệ, nói đi, làm sao ngươi mới chịu cứu con trai của ta?
Trong bóng tối, không biết bao nhiêu người đã im lặng, gương mặt ngơ ngác nhìn tiểu nam hài.
Trường Tranh cười tủm tỉm đáp:
- Cũng không nhiều, chỉ cần đồ vật sánh ngang thù lao của Cam Gia là được.
Sau đó, hắn bắt đầu liệt kê từng phần thù lao của Cam Gia cho hắn khi hắn cứu Cam La La ra ngoài.
Dĩ nhiên, hắn vẫn là giấu một số tin tức như hắn là tán tu, không thể để đối phương biết hắn không có chỗ dựa được. Nếu không, sau này sẽ có rất nhiều phiền toái không đáng có.
Hắn nói ra cũng chỉ có ba cái điều kiện, một là hắn có thể tùy chọn ba loại vật phẩm trong bảo khố của Cam Gia, Cam Gia nợ hắn một ân tình lớn do đó có thể hướng Cam Gia thỉnh cầu một chuyện và có thể tiến vào trong tu luyện chi địa tốt nhất của Cam Gia tu hành một năm!
Mà khi nghe xong, Đại Địa Xà Vương lập tức bạo nộ, tức điên mắng to:
- Ngươi đây là công phu sư tử ngoạm! Cam Gia không thể nào cho ngươi nhiều thứ tốt như vậy!
Trường Tranh nhún nhún vai, liếc mắt về phía lão giả, y cũng hiểu ý mà lạnh nhạt gật đầu, biểu thị chấp nhận những gì mà hắn nói.
Ngoài mặt vẫn lạnh nhạt nhưng trong lòng sớm đã hấp tấp rồi, nếu không phải là vì điều kiện kia, hắn sớm đã ném Trường Tranh vào Động Phủ rồi.
Đâu để hắn tự tung tự tác lãng phí thời gian như vậy?
Cũng chính là một trong hai điều kiện của hắn nên từ đầu đến cuối, y đều lạnh nhạt quan sát mà không thúc giục.
Điền kiện đầu tiên là để mặc hắn tự do hành sự, không được can thiệp vào cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, trừ khi là chuyện gây nguy hiểm đến tính mạng của hắn.
Điều này hắn cũng đã báo với Gia Chủ, y cũng chấp nhận mà không cưỡng ép hắn tiến vào Động Phủ dù trong lòng sớm đã nóng như lửa đốt.
Chính vì vậy nên đã không có chuyện hắn bị cưỡng ép ném vào Động Phủ.
Đây cũng là nguyên tắc hành sự của Cam Gia bọn hắn, lấy đức phục người, tuyệt đối sẽ không cưỡng ép người khác làm việc theo ý mình.
Cho dù con của Gia Chủ gặp nguy hiểm cũng không được phá vỡ tổ huấn này!
À ừm còn có một chuyện, lão giả và đám cao tầng đã tuyên phệ, nhưng Cam Lộ Lộ thì lại chưa, nên là nàng thật sự có ý định ném hắn vào.
Chẳng qua là có thân phận Yêu Vương rành rành ở đó, đến cả nàng xuất thân cao quý cũng không dám làm càn.
Phải dùng Yêu Vương Chi Danh mới có thể khiến nàng dừng tay lại, qua đó có thể thấy được mặt mũi của nàng lớn đến chừng nào.
Nhưng mà nàng lại...
Ài, nếu không phải vậy, hắn đã bị ném vào trong đó từ lâu rồi.
Thậm chí hắn cũng có chút nghi ngờ đối với bản thân, không hiểu tại sao bản thân lại quên mất nữ nhân này?
Mà thôi, đề phòng hơn là được....
Về điều kiện thứ hai, nó dễ dàng hơn so với điều kiện thứ nhất, đó chính là bảo mật tất cả tin tức về hắn, không tiết lộ cho người ngoài biết dù chỉ một chút.
Dung mạo của hắn lúc này sớm đã được lão giả dịch dung rồi, dịch dung biến hắn thành bộ dạng hoàn toàn mới không giống như trước kia tránh sau này khi hắn trưởng thành có bộ dạng tương tự, kết thù với bọn chúng rồi bị nhận ra, tìm đến cửa gây phiền phức.
Cũng không biết là Đại Địa Xà Vương có nhận ra hay không, nhưng để đề phòng, hắn vẫn là làm cho chắc, có còn hơn không.
Cũng đã từng, hắn hỏi tu vi của lão giả là gì, nhưng y không nói, hắn cũng bất lực a.
Hết cách liền đành thôi.
Mà Đại Địa Xà Vương lúc này trong lòng lửa giận như núi lửa bùng nổ, nộ khí đùng đùng trừng mắt nhìn lấy hắn. Nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người, Trường Tranh sớm đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Trường Tranh bất giác rùng mình cứ có cảm giác như bị độc xà rình mồi, tùy thời có thể bị cắn chết.....
Trong hư không, chỉ cần là Vương Cảnh người đều có thể nhận ra rằng sắc mặt của Đại Địa Xà Vương lúc xanh lúc đỏ, có chút khó coi.
Đến cuối cùng, hắn gương mặt tái nghét, cực kỳ không dễ nhìn, lòng đau như cắt nhưng không thể không tuyên phệ, vì đó là con của hắn.
Một khi con hắn chết, hắn không những chịu nỗi đau mất con mà còn liên lụy đến quá quá nhiều thứ.
Không thể làm gì khác ngoài nghiến răng nghiến lợi, quát:
- Ta, lấy danh nghĩa là Đại Địa Xà Vương tại đây xin tuyên thệ mong Thiên Đạo chứng kiến, nếu ai cứu được Xà Đô - con của ta ra, ta chấp nhận lấy một loại Linh Vật Đặc Thù và hai loại Linh Vật Bình Thường để tặng cho hắn xem như phần thưởng, nếu có vi phạm lời thề, ta sẽ bị Thiên Đạo giáng xuống lôi kiếp diệt sát!
Âm thanh vừa dứt, trên trời cao liền ầm ầm chấn động, nó hội tụ thành một luồng vòng tròn, bên trong là vô số đồ án ngoằn ngoèo cực kỳ phức tạp, tối nghĩa.
Đó, chính là Thiên Đạo Tuyên Thệ Trận, có tác dụng giống như giám khảo chấp nhận lời tuyên thệ của người nói và là chấp pháp giả khi người tuyên thệ vi phạm lời thề.
Hậu quả diễn ra đúng như tuyên thệ giả đã thề!
Thiên Đạo Tuyên Thệ Trận ầm ầm chấn động xoay tròn, sau đó nghiêng vòng hạ xuống một đoàn kim quang thần thánh và chí cao vô thượng.
Kim quang thần thánh chiếu rọi một vùng thiên địa khiến nó bao phủ khiến to một màu kim sắc.
Ầm!
Ầm một tiếng, nó như đến nơi cần đến mà ầm vang, bắn thẳng vào vô tận hư không mờ mịt, dừng lại chừng vài giây, sau đó nó lại biến mất.
Vùng trời khôi phục cảnh sắc như cũ, vẫn là một màu xanh tím kia.
Trường Tranh nở một nụ cười hài lòng, một loại Linh Vật Đặc Thù và hai loại Linh Vật Bình Thường a, không tệ không tệ, hắn không ngờ lần này lại kiếm hời như vậy.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, ba vật trong bảo khố Cam Gia, có trời mới biết liệu có bao nhiêu loại Linh Vật hay Ma Vật, Yêu Vật có giá trị tương đồng?
Càng đừng nói đến những yếu tố khác nữa như hoàn cảnh tu luyện cực tốt, nợ ân tình thì đối phương không muốn.
Tu luyện chi địa thì chỉ hợp với yêu thú, nhân loại hắn vào cũng vô ích, chi bằng đổi lấy ba loại Linh Vật đó còn hơn!
Đây là giới hạn của Đại Địa Xà Vương, hắn lấy cương vị là Yêu Thú Xà Vương cho phép được mức tối đa.
Ba loại Linh Vật, xem như đáng giá.
Cũng không lạ gì khi Đại Địa Xà Vương có nhiều Linh Vật như vậy, bởi vì hắn là yêu thú, chỉ có Yêu Vật là hữu ích.
Linh Vật xem như đồ vô dụng mà chờ đợi bị lấy ra làm giao dịch với tu sĩ, giao dịch đổi Linh Vật lấy Yêu Vật với tu sĩ khác. Nhưng mà bây giờ, xem như là hời cho hắn rồi.
Còn tuyên thệ, đây là thủ đoạn mà đám người Cam Gia thực hiện ký kết để tránh hắn hoặc song phương lật lỏng khi đang trên đường đến đây.
Chỉ có như vậy hắn mới hoàn toàn tin tưởng bọn họ, kiểu gì bọn hắn cũng sẽ không dám qua cầu rút ván, nếu không thiên đạo hạ xuống lôi kiếp, cả Cam Gia hủy diệt như chơi chứ chả đùa.
Cho dù như không rơi vào cảnh thảm diệt thì nguyên khí và căn cơ cũng bị trọng thương, tạo cơ hội tuyệt hảo cho phương thứ ba, thứ tư dòm ngó đến thế lực bọn hắn.
Trường Tranh thỏa mãn cười nhạt, hắn cũng tuyên thệ theo, bởi vì đây là cần thiết:
- Ta, Hách Kiêu xin tuyên thệ, nhất định sẽ cứu con trai của Đại Địa Xà Vương ra ngoài, nếu không sẽ hình thần câu diệt!
Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.
Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...
Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:
Danh sách chương