Một ngày đẹp trời nọ, khi chỉ còn vài ngày nữa là buổi họp lớp cuối cùng trong năm sẽ diễn ra, Trần Hoài Nam từ trên giường tỉnh dậy, vươn vai một cách đầy sảng khoái rồi đi ra khỏi phòng.

Như thường lệ, Lily đã dậy trước cậu ta khoảng nửa tiếng đồng hồ chỉ để ngồi chơi game. Có vẻ như cô bé rất có hứng thú với bộ môn này, thậm chí còn chơi nhiều đến mức gần như phát nghiện.

Thấy Trần Hoài Nam đã ngủ dậy, Lily liền lên tiếng nhắc nhở: "Anh ơi, có rảnh thì anh nhớ check điện thoại nha, nãy giờ em thấy nó rung lắc ghê lắm, hình như có chuyện gì đó thì phải?"

Trần Hoài Nam xoa cằm, nhớ lại chuyện của tối hôm qua một chút rồi khẽ gật đầu: "Chẳng có gì to tát đâu em ạ, máy của anh không có bị hư đâu... Anh khá chắc đó chỉ là mấy tin nhắn do em gái anh spam để hối anh về quê ấy mà!"

Hoặc là cậu đã nghĩ vậy.

Sau khi đánh răng, rửa mặt, vệ sinh cá nhân cho thật sạch sẽ, Trần Hoài Nam đã quay trở ra check điện thoại. Và rồi sắc mặt của cậu dần đen lại, tối đen, như vừa bất ngờ, vừa sợ hãi lại vừa hối hận.

"Thôi xong mình rồi"

Lily như nhận ra được biểu cảm khác thường của Trần Hoài Nam liền lo lắng hỏi: "Sao thế anh? Bộ có chuyện gì không hay xảy ra rồi sao?"

"Cái video tối hôm qua anh em mình cùng đàn hát ấy nhé... Sáng hôm nay ra xem đã được hơn nửa triệu view rồi. Ôi, điện thoại anh đã sắp sửa phát nổ với cái đống thông báo dài đến vô tận này rồi..."

Trở lại thời điểm tối ngày hôm qua.

Lily - Với tâm thế là một người đang tìm hiểu về mọi thứ trên thế giới này, cô bé đã ra sức lấn sân qua chơi thử rất nhiều tựa game khác nhau có trong thư viện game của Trần Hoài Nam.

Từ game FPS đến RTS, từ nông trại chill chill đến những tựa game âm nhạc rèn luyện khả năng phản xạ siêu cấp căng não,... Cô bé ấy đều chơi xả láng, không chê bất kì một tựa game nào cả.

Cho đến ngày hôm qua, khi vô tình đụng phải một tựa game metroidvania vô cùng nổi tiếng, Lily đã hoàn toàn bị cuốn hút vào bên trong thế giới của nó.

Từ bối cảnh, cốt truyện đến cả nhân vật đều làm cô bé không tự chủ nhớ đến thế giới cũ của mình... Điều đó vừa làm cho cô bé cảm thấy hoài niệm, vừa tạo thêm thật nhiều động lực để cô bé phá đảo nó với kết thúc tốt nhất.

Quan trọng nhất là phần Soundtrack cùng BGM của tựa game đã khiến cho Lily cảm thấy xao xuyến không ngừng. Lắm lúc cô bé đã dừng chân lại tại một địa điểm nào đó trên bản đồ hoặc trì hoãn việc đánh bại một con boss chỉ để có thể lắng nghe giai điệu của game... Đủ để hiểu rằng Lily cũng yêu âm nhạc đến cỡ nào.

Thấy Lily vừa chơi vừa ngâm nga, Trần Hoài Nam cũng không khỏi nhớ đến chiếc dương cầm đang nằm gọn bên trong góc phòng đại sảnh. Chiếc đàn đó tuy đã cũ nhưng cũng không có hư hại gì, thậm chí còn rất ít bám bụi, chắc chắn là nó đã được người ta bảo quản rất tốt.

Có vẻ như chủ nhân trước đó của căn nhà này cũng là người yêu âm nhạc... Tuy nhiên vì những bộn bề của cuộc sống, người đó đã phải tạm gác lại sở thích của mình để tập trung mưu sinh.

"Lily, em có thích hát không? Anh nhớ vào lần đầu tiên anh nhìn thấy em, em đã hát bằng cả trái tim mình có đúng không?"

Đối mặt với câu hỏi của Trần Hoài Nam, Lily rất dứt khoát gật đầu, thẳng thắng thừa nhận sở thích của mình: "Em thích hát lắm anh. Hồi còn ở thế giới cũ, mỗi khi có thời gian rảnh em đều cố gắng hát cho họ nghe... Miễn là họ cảm thấy vui vẻ, em cũng liền cảm thấy hạnh phúc và tự hào về chính bản thân mình"

"Vậy sao..."

Trần Hoài Nam khẽ cười xoa đầu Lily: "Vậy em thích bài nào trong game này?"

"Nha... Em thích nhiều bài lắm. Nhưng thích nhất thì chắc là bài Mother - Outro... Em thực sự yêu cái giai điệu não nùng bi tráng này luôn á"

"Ha ha, thế em có muốn hát lại bài này bằng chính giọng hát của mình không? Với cây đàn đằng kia, anh có thể giúp em cover lại nó bất kì lúc nào em muốn" Trần Hoài Nam cười hắc hắc: "Đúng lúc anh đang muốn quay video để đem về khoe em với hai ông bà già ở nhà đây. Chắc là họ sẽ thích em lắm đó"

"Thật sao anh? Em có thể hát lại thật sao?" Lily mắt xanh toả sáng, tựa như có ngàn vạn ánh sao phả vào mặt Trần Hoài Nam: "Thế thì tuyệt quá, em đã luôn muốn được hát cùng với anh rồi. Nếu ta có video để lưu niệm thì còn gì tuyệt vời hơn nữa~"

Trần Hoài Nam: "..."

Thánh thần ơi, em ấy dễ thương quá!

Trở về thời điểm hiện tại.

Lúc đó, cậu đã nghĩ nếu cứ giữ lại sự đáng yêu này cho riêng mình thì thật là ích kỷ, thật là có lỗi với xã hội... Nhưng rồi trong ngay buổi sáng ngày hôm sau, cậu đã thực sự hối hận, cực kì hối hận, lẽ ra cậu không nên làm cái hành động ngu xuẩn đó!

Cậu đâu có ngờ tới video cover của Lily lại nhanh hot đến thế đâu! Gặp top trending mà dễ leo như vậy thì ai cũng giàu rồi! Thật sự đấy, sức quyến rũ của thiên thần nhà cậu thật sự quá khủng khiếp mà!

Lặng nhìn Trần Hoài Nam bối rối từ nãy đến giờ, Lily rốt cục nhịn không được nói: "Màu của anh lạ quá, nửa đen nửa trắng trông khó hiểu thật. Rốt cục thì anh đang buồn hay đang vui vậy?"

"Cả hai em ạ. Anh vui vì sự đáng yêu của em được công chúng đón nhận nồng nhiệt vượt ngoài dự kiến... Và đồng thời, cũng chính cái sự "vượt ngoài dự kiến" này đang làm anh cảm thấy có chút lo lắng"

Lily: "?"

Lướt xuống mục bình luận, cả Trần Hoài Nam lẫn Lily đều bắt đầu đỏ hết cả mặt. Một cái video chỉ mới gần triệu view thôi mà số lượt bình luận tổng thể đã đến gần trăm nghìn, tức là tỉ lệ gần một phần năm so với số lượng lượt xem.

Làm gì có MV ca nhạc nào có thể làm được đến mức này cơ chứ ? Hiếm thấy lắm! Gần như là không tồn tại!

"Đọc hết đống bình luận này chắc anh trầm cảm luôn mất, thôi thì cứ lướt qua vài top comments xem sao" Trần Hoài Nam khẽ thở dài.

Nhìn lướt qua một loạt top comments, hầu hết trong số đó đều là những người nổi tiếng đã được nền tảng đóng dấu tick. Dẫn đầu là [Ayaki Suzume] với bảy mươi nghìn lượt Like: [Tôi đã rung động, tôi đã bật khóc, tôi cũng đã yêu cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Lắng nghe tiếng hát của thiên sứ, tôi cảm thấy mình như được lực lượng thần thánh nào đó thanh tẩy cả thể xác lẫn tâm hồn... Tôi đi đây, tôi sẽ đi đến thiên đàng nơi cô ấy đang cất tiếng ca]

Trần Hoài Nam: "..."

Lily: "..."

Á à! Thì ra nhà ngươi chính là kẻ đầu xỏ!

Xem qua một loạt video trong kênh của đối phương, Trần Hoài Nam thật dễ dàng bắt gặp video reaction của con hàng này. Số lượng view cùng thời điểm được đăng lên giữa hai bên gần như ngang bằng nhau, vì thế... Người này chắc chắn là kẻ đầu xỏ!

"Video vừa đăng lên liền đã được người nổi tiếng "vô tình" reaction... Ôi, đây phải chăng là do vận mệnh sắp đặt?" Trần Hoài Nam có chút dở khóc dở cười nhìn Lily.

[Phong Vu Nguyen]: [Mới hôm qua vừa chia tay bạn gái xong, trong lòng vẫn còn buồn rười rượi... Và rồi nhờ một con cá siêu giảo hoạt nào đó, tôi đã thành công thoát khỏi sự trầm cảm khi gặp được thiên thần. Tôi nghĩ là tôi đã có tình yêu mới rồi, tôi yêu em. Mặc dù tôi không biết tên em nhưng tôi vẫn yêu em]

Con cá? Chắc là đang nhắc đến Ayaki Suzume rồi đây... Bất quá ông tỏ tình với con bé một cách công khai như vậy, bộ ông không sợ mình bị ném đá đến không ngóc đầu dậy nổi hay sao? Quả nhiên, trong mục Replies của comments này chứa đầy lời lẽ phản đối của các fan - Những người cũng đang simp Lily một cách cuồng nhiệt đến không não.

Tiếp đó, cả hai lại nhìn thấy một tài khoản có dấu tích xanh với khoảng hai triệu lượt đăng kí đang nằm gần top comments. Có vẻ như ông thần này cũng đến đây nhờ sự dẫn dắt của con cá nọ, đồng thời cũng đi theo vết xe đổ của vô số người khác, trở thành một fan bự của Lily.

[Fantastic Bababooey]: [My god, thời này thì kiếm đâu ra một giọng hát giống như tiếng gọi của thiên đàng như thế này chứ? Tôi nghe cô ấy hát mà nhiều lúc tôi không kìm nổi nước mắt đây này... Chậc, giống như mọi người, có lẽ tôi cũng đã phải lòng nàng thiên sứ này mất rồi~]

Giống như anh chàng simp chúa ở trên, trong mục Replies của anh chàng idol này cũng chứa đầy sự tranh cãi. Cơ mà phần lớn trong số đó đều không có lời lẽ cay nghiệt gì, chỉ đơn giản là những lời nói đùa với mục đích trêu ghẹo lẫn nhau mà thôi.

"Nhiều người yêu em quá đi" Lily tỏ ra vừa mừng vừa sợ sà vào lòng Trần Hoài Nam: "Anh ơi, liệu sau này ra ngoài chúng ta sẽ còn an toàn hay không? Em không nghĩ là những người đó sẽ không nhận ra em đâu"

Trần Hoài Nam: "..."

Kể cả lúc bình thường thì em cũng đã luôn bị người ta chú ý rồi. Giờ lại còn rùm beng như thế này nữa chứ... Làm gì có chuyện mấy người đó sẽ ngó lơ em?

Cũng may là lúc đó cậu ta đang đàn trong góc phòng nên người ta không nhìn thấy rõ mặt, bằng không thì hôm nay danh tính của cậu cũng leo lên top trending rồi.

Hơn nữa... Dường như sự chú ý của toàn bộ người xem đều dồn hết lên người Lily rồi nên chắc chả có ai thèm để tâm đến chàng nghệ sĩ mơ hồ đang ngồi đánh đàn ở nơi xó xỉnh nào đó đâu.

"Em tiếp tục đọc comment đi, anh phải đi check mail một tí. Thực sự thì anh bắt đầu có dự cảm không lành về chuyện này rồi"

"Hì hì"

Lily cười hì hì, vô cùng vui vẻ làm theo những gì Trần Hoài Nam phân phó. Trong khi đó, vẻ mặt của cậu ta thì lại hoàn toàn tối đen, bởi vì Email của cậu giờ đây cũng kín mít y chang cái mục bình luận vậy.

"Tạm bỏ qua số mail spam của mấy thằng cha simp lỏd kia thì... Chậc, số lượng mail mời gọi cộng tác cũng nhiều lắm" Trần Hoài Nam khoé miệng giật liên hồi, cho đến khi đụng phải một mail nào đó thì trên mặt cậu ta bắt đầu lộ vẻ kinh hoàng: "Từ từ chờ đã, mail của thầy Phong á!?"

Không sai, chỉ có Vũ Trường Phong mới có cách hành văn độc nhất vô nhị này thôi!

Mail của thầy Phong có tiêu đề cực kì ngắn gọn, súc tích, chỉ duy nhất một chữ "Ê ku" nhưng lại đủ sức làm Trần Hoài Nam tay chân mềm nhũn, sống lưng phát lạnh cùng một vầng trán vã mồ hôi hột.

Mặc dù cậu đã biết chuyện này sẽ diễn ra, và cũng có sự chuẩn bị tâm lí từ trước rồi nhưng mà cậu vẫn thấy sợ, sợ vô cùng!

Lấy hết dũng khí bấm vào xem nội dung trong Email, phần nội dung đó vẫn giữ y nguyên cái thói cục súc của thầy ta: [Em nghĩ mình đang làm cái quái gì vậy?]

Đọc xong, Trần Hoài Nam liền gục đầu xuống trước laptop như thể cậu ta đã buông bỏ cuộc sống này: "Rồi xong, lần này ông trời cũng không cứu nổi mình rồi"

"Anh bị lão Ác Quỷ kia hỏi thăm hả?" Lily ghé mắt tới chỗ Trần Hoài Nam, vẻ mặt hơi ngưng lại một tí nhưng vẫn chứa đựng sự quyết tâm: "Không sao đâu anh, đến lúc đó em sẽ bảo vệ anh mà!"

"..."

Lại thở dài, Trần Hoài Nam cố gắng gạt ra một nụ cười để Lily không phải lo lắng: "Đọc bình luận đến đâu rồi em? Có cảm thấy vui không?"

"Vui ạ! Em không ngờ thế giới ngoài kia có nhiều người yêu quý em đến vậy... Mà lại, chỉ mới thoáng cái thôi mà lượng view đã cám mốc một triệu rồi nè" Lily cười thích thú ôm lấy Trần Hoài Nam: "Nhưng cũng thật tiếc quá, em không thể đáp lại tình cảm của họ một cách trọn vẹn được... Bởi vì em đã có người mình thích rồi"

"Ai thế em? Để anh đi giết hắn... À nhầm, hỏi thăm sức khoẻ của hắn một tí" Trần Hoài Nam lặng lẽ mài răng.

"Hì, em thích anh nhất đó!"

Nói xong, Lily đột nhiên chồm lên hôn má Trần Hoài Nam một cái rồi nở một nụ cười tinh quái y chang Himiko nhà mình: "Nhưng cũng không phải theo ý nghĩa đó đâu, anh đừng có mà hiểu lầm nha~"

"..."

Ôi trái tim của tôi! Sắp nổ, sắp nổ mất!

Trần Hoài Nam một tay vịn má, một tay vịn ngực trái, suýt chút nữa đã nhảy lên tận chín tầng mây.

"Lily, rốt cục thì em học cái thói xấu này từ đâu thế? Đừng bảo với anh là Himiko dạy hư em nha?" Trần Hoài Nam thật nghiêm túc truy vấn bé Lily lúc này vẫn đang bày ra bộ mặt giảo hoạt.

"Em tự học. Một phần là đến từ chị Himiko, một phần khác lại đến từ mấy game visual novel mà em vừa chơi" Lily cười tít mắt lại, trông gian xảo cực kì: "Thế, vừa rồi em có làm cho trái tim anh trật nhịp hay không? Chỉ hôn má thôi thì không đến mức đấy đâu anh nhỉ?"

"Anh không phủ nhận là... Có"

"Ể... À, ừm" Lily thấy Trần Hoài Nam ngượng ngùng thừa nhận đâm ra cũng bắt đầu ngượng theo: "Em xin lỗi, vừa rồi em có hơi quá khích một tí... Hì hì, chắc anh sẽ không bắt lỗi em đâu ha?"

"..."

"Anh đi nấu cơm đây"

Cái con bé này... Càng ngày càng lệch ra khỏi ranh giới thiên sứ. Giờ con bé trông giống một tiểu ác ma hơn rồi đấy!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện