Hơn nữa bởi vì muốn có thêm người đi đánh nhau, lúc này cũng không có ai giữ bọn họ, đội trưởng bị mấy người Giang Thiên kéo tới một góc, đơn giản băng bó phần chân gãy của anh, nhưng là cửa vẫn như cũ không mở được. Bọn họ không có cách nào để thừa cơ chạy trốn, bèn nhỏ giọng thảo luận.
"Bọn nó cứ như vậy liền đánh nhau rồi hả?"
"Ông trời của tôi ơi, không nghĩ tới trên đời này thật sự có quỷ, hiện tại tôi như thể đang nằm mơ ấy, cậu mau đánh tôi một chút, tôi không phải là đang nằm mơ thật đấy chứ?"
"Đúng rồi, vậy cô gái tên Cố Phi Âm kia rốt cuộc là người như thế nào? Cô ấy há miệng liền có thể kéo con quỷ tòng phạm từ trong thân thể người ra ngoài, cũng quá hung tàn đi."
"Các cậu còn nhớ rõ chuyện Tô Địch bị bắt cóc sao? Cố Phi Âm chính là người tốt bụng đã cứu Tô Địch đó."
"Vậy. . . Chúng ta có phải đã bắt sai người rồi hay không? Những di sản văn hóa đó đúng là di sản cô ấy được thừa kế? ?"
Nói như vậy, không chừng đúng là thật, dù sao quỷ cũng đã xuất hiện, ai có thể nói Cố Phi Âm không thật sự kế thừa di sản của quỷ chứ?
Ngay khi bọn họ nghị luận sôi nổi, lại thấy đối tượng mà bọn họ đang nghị luận-Cố Phi Âm lại bay lên?
. . . Bay, bay lên?
Bọn họ nhìn dại cả mắt, mắt đều trợn trừng lên!
Không phải, cô không phải bay lên, mà là được một con ma nữ cõng trên người. Chỉ thấy cô một phát bắt gọn một con quỷ nhỏ từ trong cơ thể tên phạm nhân chạy ra, bay lên trần nhà chuẩn bị chạy trốn. Con quỷ nhỏ kia bị bắt lấy cổ chân, trong miệng phát ra tiếng kêu khóc điên cuồng, giãy dụa không thôi, đáng tiếc đã bị bắt vào tay Cố Phi Âm. Cô lôi chân hắn cùng tay một con quỷ khác thắt nút, trói thật chắc. Cũng không lâu sau đó, đã lại trói thêm năm sáu con, dắt thành một chuỗi dài ngoằng.
Quỷ cụt tay cùng vài con quỷ nhỏ đem một phạm nhân nam cao lớn đè xuống, kéo hắn đưa về phía cô gái tóc dài, trong miệng còn liến thoắng hô hào: "Chủ cho thuê nhà, chủ cho thuê nhà, nhanh, nơi này còn có một tên béo tốt, sức lực rất lớn, chúng ta sắp không giữ được hắn rồi."
"Giữ chặt, đừng để cho hắn chạy!"
Cô gái tóc dài cười he he một tiếng, trong âm trầm lại lộ ra chút thuần phác cùng hưng phấn: "Không sao rồi, để tôi."
Chỉ thấy cô cực kì hung tàn, một bàn tay đã bắt con quỷ trong thân thể phạm nhân nam đó kéo ra, cúi đầu thụi liền mấy nắm tay, đánh cho hắn tìm không ra đông tây nam bắc, thân thể vo thành một khối to, lúc này mới kéo đầu hắn ra trói cùng với chân con quỷ vừa rồi, khiến mặt hắn vặn vẹo không ra hình người nữa. . .
Bên này mới vừa giải quyết, bên kia lại có con quỷ nhỏ bị bắt lấy, cô không để đâu hết vội, bay tới bay lui, khắp căn phòng đều là bóng dáng cô. Mắt thấy chuỗi quỷ cô dắt kia càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều. . .
Trận chiến này cũng là đánh đến đã đời, chỉ còn lại tuyệt vọng.
Còn nữa, hôm nay thu hoạch còn khá lớn, nhiều như vậy, một con bán hai mươi ba mươi, ít nhất cũng có thể bán được mấy trăm tệ, trước khi bán chặt một nửa để lại, coi như cơm canh kế tiếp vài ngày cũng đủ rồi. Nghĩ đến cô mất đi nhiều di sản như vậy, còn cách phú bà tỉ tỉ vạn còn xa lắm, trái tim cô liền rỉ máu. Hiện giờ kiếm được khoản này, coi như là một lần an ủi nho nhỏ đi.
“Tên trộm họ Triệu” mắt thấy quân đoàn phạm nhân của hắn cứ như vậy bị cô gái tóc dài cùng đàn quỷ kia dễ dàng đánh cho tan rã, giận tới mức mắt đỏ lừ, hận không thể lập tức đem cô gái tóc dài băm thành trăm mảnh!
Hắn hôm nay vốn là tới báo thù, hắn lên kế hoạch đã lâu, đội trưởng hôm nay nhất định phải chết!
Lúc trước hắn ngoài ý muốn chết đi, sau đó không đi đầu thai cũng không có quỷ sai tới đón, liền thành cô hồn dã quỷ, dựa vào việc ăn quỷ mà nâng cao tu vi, dần dần có chút thực lực. Lần này có thể tới đây, hắn đã tốn bao nhiêu công sức mới tìm tới ba mươi con ác quỷ, lấy tiền tài làm mồi nhử, bắt bọn chúng giúp hắn làm việc.
Mục đích của hắn chỉ có một, chính là báo thù! Hắn thành quỷ mười năm đến bây giờ cũng chưa từng quên. Nghĩ đến lúc trước hắn cùng anh trai nghèo rớt mùng tơi, mới đi trộm tiền, lại không ngờ bị chủ nhà phát hiện, còn báo cảnh sát. Ngày đó bọn họ ở trong núi chạy trốn, anh trai vì bảo vệ cho hắn đi trước bị đội trưởng đá gãy đầu gối. Còn hắn chạy không được bao xa, vì bị truy đuổi quá gấp mà không cẩn thận ngã xuống vách núi chết đi.
Hắn thành quỷ sau đó liền vẫn luôn bay lượn khắp nơi, gần đây mới trở về, hắn phát hiện sau khi anh trai hắn ngồi một năm tù đi ra, bởi vì què chân, ai cũng coi thường, sau đó bị tai nạn xe cộ mà chết. Anh hắn chết, tên cảnh sát nhỏ lúc trước lại thành đội trưởng đội cảnh sát, công tác thuận lợi, sinh hoạt mỹ mãn, cực kì uy phong!
Hắn muốn làm cho hắn hối hận, khiến hắn cũng nếm thử mùi vị bị gãy chân, càng muốn cho hắn gánh tội.
Nhiều tội phạm, đồng nghiệp như vậy, trong một đêm đều chết hết, chỉ mình hắn còn sống, ai sẽ tin hắn vô tội? Hắn không tin từ nay về sau hắn còn có thể sống tốt được.
Nhưng “tên trộm họ Triệu” không nghĩ tới, sẽ đột nhiên nhảy ra một cô gái tóc dài , không chỉ có một mình cô gái tóc dài đến, còn có năm sáu chục con quỷ, trực tiếp đánh bại quân đoàn phạm nhân của hắn!
Lúc này đám "phạm nhân" bị bắt lấy liên tục mở miệng cầu xin tha thứ, một chút cũng không nhìn thấy sự tàn nhẫn hung hăng lúc trước, nói rằng: "Tha mạng, xin đại sư tha mạng! Chúng tôi cũng chỉ vì sinh hoạt, nghe lệnh người khác sai sử mới đến đây làm tay sai, chúng tôi sau này cũng không dám, thật sự cũng không dám nữa!"
"Đúng vậy đúng vậy, van xin các anh các chị cho chúng tôi một đường sống đi. Chúng tôi miễn cưỡng sống tới ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, xin cho chúng tôi một con đường sống đi mà! Từ nay về sau chúng tôi nhất định sẽ làm việc thiện, không bao giờ làm xằng làm bậy nữa."
"Hu hu hu cứu mạng a a a!"
Chỉ trong chớp mắt, thế cục đã thay đổi!
Cố Phi Âm cũng không nghe bọn chúng, nên bắt vẫn cứ bắt, ai còn so đo với tiền chứ? Cô vung tay: "Nhìn cho kỹ, một đứa cũng đừng có thả, ngày mai tôi sẽ mua nến cho mọi người ăn."
Oa, còn có cả nến để ăn, vậy còn lo không đủ hăng hái sao?
Bắt bắt bắt, một mỗi con đều bắt lại, cũng dám gây sự ở cục cảnh sát, còn có luật pháp hay không?
“Tên trộm họ Triệu” : . . .
Giang Thiên: . . .
Đội trưởng cùng đồng nghiệp ABC: . . .
“Tên trộm họ Triệu” cũng không phải tên ngốc, sẽ không đầu óc cùng bọn họ cứng đối cứng, vừa thấy tình huống không đúng, liền muốn trốn đi. Dù sao quân tử báo thù mười năm không muộn, hắn rời khỏi thân thể “tên trộm họ Triệu”, xoay người liền muốn chạy.
Nhưng Cố Phi Âm nào để hắn chạy, dù sao nơi này cũng chỉ có hắn đáng giá nhất, thế nào cũng phải bán được bốn mươi tệ, đủ cô mua mấy cân gạo liền, có thể ăn rất lâu đó.
Cố Phi Âm chỉ huy cô gái hàng xóm đuổi theo “tên trộm họ Triệu” , cùng lúc đó, đám quỷ cụt tay vừa thấy “tên trộm họ Triệu” còn muốn chạy, thế sao được? Nhanh chóng đuổi theo nha!
“Tên trộm họ Triệu” trong nháy mắt làm cho tất cả quỷ quái chú ý, như ong vỡ tổ đuổi theo: "Bắt lấy hắn, tên làm rối loạn trị an xã hội còn tập kích cảnh sát đó, không thể để cho hắn chạy!"
“Tên trộm họ Triệu” : . . .
Bị năm sáu chục con quỷ đuổi theo đánh, còn có cô gái tóc dài nhìn chằm chằm ở phía sau, áp lực của “Tên trộm họ Triệu” có thể nghĩ. Hắn không nghĩ tới cô gái tóc dài này lại gian lận, nói mình không phải cô gái tóc dài chuyên buôn quỷ kia, nhưng nghe đám quỷ đó gọi cô là chủ cho thuê nhà còn dáng vẻ nghe lời cô sai sử kia, cô rõ ràng chính là cô gái tóc dài chuyên đi buôn quỷ!
Thôi vậy, hôm nay coi như hắn xui xẻo, cứ chạy trước đi, về sau lại tới báo thù.
Đáng tiếc hắn mới vừa nhô cái đầu ra, liền bị sợi roi da nghênh diện mà đến trói lại thân thể. Nữ quỷ áo đỏ bay giữa không trung, khí thế nghiêm nghị, trợn mắt trừng trừng: "Gây chuyện xong còn muốn đi, nào có chuỵên tốt như vậy?"
“Tên trộm họ Triệu” tránh vài cái, bắt lấy sợi roi nói: "Cô lại là từ đâu chui ra? Tôi nói cho cô biết, bớt lo chuyện người khác đi, nếu không ngay cả chết như thế nào cô cũng không biết!"
Nữ quỷ áo đỏ hừ một tiếng, nói: "Vì dân trừ hại, việc tôi làm chính là chuyện tốt, không phải là lo chuyện bao đồng."
Quỷ không đầu đi theo nữ quỷ áo đỏ, nói: "Tôi khuyên ngươi nhanh chóng bó tay chịu trói, còn có thể bớt chịu đau khổ, nếu không. . ."
"Nếu không thì sao?"
"Chậc chậc, vậy cũng khó nói lắm."
Dù sao có họ Trang làm ví dụ ở trước, chủ cho thuê nhà làm việc luôn công bằng thằng thắn, nếu như bị cô bắt được, muốn toàn thây cũng khó.
“Tên trộm họ Triệu” lại cho rằng đây là khiêu khích, là khinh thường hắn, hắn hừ lạnh một tiếng, một tay vung sợi roi thành một đoàn sương đen, tiêu tán trong không khí, lần thứ hai muốn chạy! Nhưng mà vừa lúc đó, cô gái tóc dài cũng đuổi đến phía sau hắn, trong tay còn cầm một cây chổi, vung lên liền đập xuống trên người hắn!
Hiện giờ “tên trộm họ Triệu” không chỉ phải tránh né sợi roi dài của nữ quỷ áo đỏ, né tránh đám quỷ quái muốn gây sự chung quanh, còn phải trốn tránh cán chổi của cô gái tóc dài. Mấy lượt công kích, “tên trộm họ Triệu” liền có dấu hiệu thua cuộc.
Danh sách chương