Diệp Thần cúi người, ngồi xổm dưới giữa hai chân Sở Du Ninh, bởi vì tư thế có vấn đề nên huy*t nhỏ của Sở Du Ninh hoàn toàn bại lộ trong không trung, hạt trân châu nhỏ bóng bẩy phấn nộn ấy lập lòe ảnh nước.

Diệp Thần không khỏi vươn ngón trỏ nhẹ nhàng chạm vào: “Ưm…” Sở Du Ninh bỗng dưng rên rỉ ra tiếng, cơ thể không khỏi run rẩy.

Cuối cùng thì, Diệp Thần cũng tròng món đồ kia lên hạt trân châu nhỏ của Sở Du Ninh.

“A…” Sở Du Ninh sợ hãi hô một tiếng, nắm chặt dây thừng ở hai bên theo bản năng.

Ba dòng điện lan tràn từ đầu v* đến chỗ trân châu nhỏ, Sở Du Ninh nhanh chóng lâm vào một cảm giác kỳ diệu, cảm giác ấy không mãnh liệt, nhưng lại khiến Sở Du Ninh tê dại thoải mái, không biết rõ đêm nay đã là đêm nào rồi.

Loại cảm giác ấy… khi không bị đàn ông thao kịch liệt, lại… cực kỳ thoải mái.

Cao Dương nhìn Sở Du Ninh đang đắm chìm trong khoái cảm thì nhướng mày, nhưng hắn không vội vàng, chỉ lẳng lặng chờ đợi.

Không được bao lâu, Sở Du Ninh cảm thấy không đúng lắm, cô cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó, cơ thể ngày càng trống trải, huy*t nhỏ không khỏi mấp máy, muốn được lấp đầy bằng thứ gì đó,

Sở Du Ninh không nhịn được mà vặn vẹo, hơi thở ngày càng thô nặng: “Um… Cho tôi… Mau cho tôi…”

Cao Dương đến bên cạnh cô, hơi thở nóng bỏng phả lên gương mặt cô: “Cho em cái gì?”

Sở Du Ninh mở đôi mắt ngập nước, mờ mịt nhìn Cao Dương: “Tôi… không biết…” Nhưng cơ thể của cô lại rất thành thật dính lên người Cao Dương, hai đầu v* trắng như tuyết dựng thẳng đứng cọ cọ trước ngực hắn: “Cho tôi… Cho tôi…”

Sở Du Ninh cảm thấy miệng hơi khô, không khỏi vươn đầu lưỡi liếm môi, cảm giác trống trải của cơ thể càng thêm mãnh liệt, giọng nói của cô như nức nở: “Ư… Khó chịu quá… Ô…”

Cao Dương đột nhiên hít sâu một hơi, quay đầu dời tầm mắt, đẩy Sở Du Ninh vào lồng ngực Diệp Thần: “Anh tới đi!” Lúc này đây nếu hẳn để Diệp Thần làm trước, thì cơ hội thắng sẽ lớn hơn.

Diệp Thần liếc mắt nhìn Cao Dương, anh không buông thả giống Cao Dương đâu! Anh ôm lấy Sở Du Ninh, đỡ đỉnh côn th*t bắt đầu hoạt động trên dưới miệng huy*t nhỏ, rồi sau đó đột nhiên thọc vào.

“A!” Sở Du Ninh thỏa mãn thở ra một hơi, không khỏi dính lên người Diệp Thần, huy*t nhỏ tham lam buộc chặt, miêu tả dáng hình của anh.

Diệp Thần không di chuyển, cứ ngừng trong cơ thể của cô như vậy, anh đang thưởng thức vẻ mặt thỏa mãn đầy dục vọng của cô, còn có cả hơi thở dồn dập và bờ ngực phập phồng.

Sở Du Ninh đã sớm thỏa mãn, thịt huy*t luôn luôn hoan nghênh kẻ xâm lấn, nhưng cảm giác thỏa mãn ấy biến mất rất nhanh, thay thế vào đó là sự trống trải càng thêm mãnh liệt.

“Diệp Thần… Diệp Thần….” Sở Du Ninh khóc thút thít gọi, vội vàng hôn lên gương mặt Diệp Thần, tìm kiếm bờ môi lạnh băng của anh. Diệp Thần hít một hơi thật sâu, một tay nắm lấy eo của Sở Du Ninh, một tay đè gáy của cô lại, vừa hôn lên môi cô vừa điên cuồng thọc vào rút ra kích thích bờ mông.

Cuối cùng Sở Du Ninh cũng tìm được thứ cứu rỗi cô, vòng eo vừa loạng choạng nghênh đón từng quất của Diệp Thần, vừa triên miên hôn sâu lên môi anh.

Nhìn thấy cảnh hai người thân mật hôn sâu như thế, Cao Dương lại không thấy vui, hắn không quan tâm ai trước ai sau, ai thắng ai thua nữa.

Cao Dương bước tới, cơ thể hừng hực nóng đứng vững sau lưng Sở Du Ninh, hẳn đỡ côn th*t bất an tốt bụng đâm vào hậu huy*t của Sở Du Ninh.

Trước đây Sở Du Ninh không được lựa chọn, dù có thế nào thì cũng phải là cái đàn ông yêu thích, sau này khi có quyền tự chủ, cô rất ít khi dùng miệng, chưa kể đến mặt khác.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện