Lần này Cao Dương gọi Diệp Thần, và dùng nhũ hoàn của K làm với mục đích chính là muốn nếm thử hương vị khác của Sở Du Ninh. Không thể không nói, tuy tôn nghiêm của đàn ông đã chịu đả kích, nhưng cuối cùng thì hắn vẫn đạt được mục đích của mình.

Hậu huy*t của Sở Du Ninh chặt quá mức, do đang chìm đắm trong nhũ hoàn lẫn sự kích thích của Diệp Thần nên cô quên vận hành dị năng phối hợp với Cao Dương, thứ Cao Dương đang thao là hậu huy*t chân thật nhất của Sở Du Ninh.

Chặt quá… không vào được…

Sau một lần nữa cố gắng nới lỏng, cái trán của Cao Dương cũng phải toát mồ hồi, bây giờ hắn vừa sốt ruột vừa sợ làm Sở Du Ninh bị thương, không còn cách khác, chỉ đành lau mật dịch trên mông Sở Du Ninh, bôi lên côn th*t, rồi từng chút thử đâm nhẹ vào.

Diệp Thần nhìn thấy động tác của Cao Dương, nhưng vì đang đắm chìm trong dục vọng nên anh không còn tâm trạng để ý Cao Dương đang làm gì, lúc này đây Sở Du Ninh quá quyến rũ, như con yêu tinh câu hồn nhiếp phách, hút cạn kiệt linh hồn nhỏ bé của anh.

Cuối cùng, khi Diệp Thần mạnh mẽ cắm vào một cái, đỉnh bao quy đ*u của Cao Dương cũng thuận thế đột ngột thọc vào trong.

Ngoại hình của Sở Du Ninh rất đẹp, hai huy*t lại chặt chẽ, hai người đàn ông kia đều sở hữu thiên phú dị bẩm, nên lần này trực tiếp kéo lý trí của cô quay về từ cơn dục vọng.

“A…” Sở Du Ninh la lên một tiếng, toàn thân căng thẳng, rõ ràng cô cảm nhận được cơ thể cùng lúc xuất hiện hai vật lớn nóng bỏng.

Đầu tiên cô ngây ngốc chớp mắt, rồi sau đó mới nhận ra có chuyện gì đang xảy ra: “Cao Dương… Anh muốn chết sao!”

“Ừm ừm… Tôi muốn chết đó, muốn chết đó!” Cao Dương mồ hôi đầy đầu sảng khoái nói: “Bây giờ tôi muốn chết trên người em có được không?” Nói xong, hắn gian nan rút côn th*t ra, ngay khi chỉ còn bao quy đ*u bên trong, hắn lại đột nhiên thọc vào.

Giữa hai huy*t chỉ có một tầng màng mỏng, thậm chí Cao Dương còn cảm nhận được sau lớp mỏng bên kia là gân xanh trên côn th*t thô tráng lạnh băng của Diệp Thần. Trước đó hắn không nghĩ nhiều, chỉ đến lúc này, lý trí Cao Dương mới nảy ra một vấn đề, mẹ nó hắn đang cùng một tên thây ma đâm vào cơ thể Ninh Ninh sao.

Hắn sẽ không bị nhiễm virus thây ma chứ? Ý nghĩ ấy vừa hiện lên đã bị cơn dục vọng mênh mông trong cơ thể bao phủ, mặc kệ nó, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu!

Diệp Thầm thấy cảm giác đó rất thần kỳ, không phải là trên đời không có người đàn ông nào không biết giới hạn như Cao Dương, mà là vì trình tự thao Sở Du Ninh, thực sự bên cạnh anh rất hiếm người không biết xấu hổ như Cao Dương.

Nhưng đối với Diệp Thần chuyện đó không quan trọng, giờ anh chỉ muốn ôm chặt người phụ nữ trong lòng.

Hai người đàn ông lúc ra lúc vào, có khi cùng tiến cùng ra, thời gian cứ trôi đi, từ từ bồi dưỡng sự ăn ý.

Sở Du Ninh không còn chú ý được nữa, cô đã không chịu nổi ngay từ lúc bắt đầu, rồi về sau càng muốn nhiều hơn, cô còn muốn bọn họ dùng thêm lực, thêm kịch liệt.

Không thể không nói, món đồ mà K làm ra luôn luôn chất lượng như vậy. Mỗi lần khi Sở Du Ninh không chịu nổi, là Cao Dương lại khởi động nó, tốt hơn nhiều so với xuân dược.

Cuối cùng thì Sở Du Ninh cũng đạt cao tr/ào dưới sự nỗ lực không ngừng của hai người đàn ông, cùng lúc đó, hai người đàn ông cũng bắn vào trong cơ thể cô.

Nhưng do nhũ hoàn không được bật lên, nên Sở Du Ninh luôn thấy chưa thỏa mãn, cô hơi ưỡn người, tất nhiên là hai người đàn ông vui vẻ chấp nhận, dù sao thì thể lực của bọn họ rất tốt.

Nhưng khác với cách Diệp Thần nạp điện cho Sở Du Ninh, Cao Dương chỉ ra chứ không vào, kết quả cuối cùng có thể tự nghĩ ra.

Khi Cao Dương đang nằm liệt vì mệt, côn th*t vốn dĩ hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang giờ đây lại rũ sụp trên đùi, Diệp Thần vẫn ôm Sở Du Ninh,

khai phá đồ dùng tình thú trong phòng mà không biết mệt, Cao Dương thật hận, đây phải gọi là gì đây? Là dẫn sói vào nhà chứ sao nữa! 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện