Nhìn Cố Nam đã thành công Tưởng Thanh Vũ lâm vào trầm mặc, khác với Cố Nam, Tưởng Thanh Vũ có quá nhiều điều cố ky nên anh không có cách nào để làm được ăn cả ngã về không, thành công thì không cần phải nói, nhưng nếu như anh thất bại…

Bây giờ có quá nhiều kế hoạch đều dựa vào Tưởng Thanh Vũ để chống đỡ, nếu như anh chết vậy thì tình hình chắc chắn sẽ trở nên tồi tệ. Cho nên…

Tưởng Thanh Vũ theo bản năng nhìn về phía Sở Du Ninh, nếu như bây giờ anh lựa chọn không lên cấp vậy thì cô có cảm thấy anh là người yếu đuối sợ chết không? Cảm nhận được tầm mắt của Tưởng Thanh Vũ, Sở Du Ninh nhìn về phía anh, thấy sự lo lắng ẩn hiện trong đôi mắt anh thì cô hiểu anh đang nghĩ gì. Ánh mắt Sở Du Ninh hơi lóe, cô dịu dàng ôm lấy Tưởng Thanh Vũ và im lặng một lúc lâu mới nói: “Nếu như… em nói bây giờ anh không thích hợp để tu luyện… anh có cảm thấy em em ích kỷ hay không?”

Tưởng Thanh Vũ sửng sốt: “Vì sao em lại nói như vậy?”

Sở Du Ninh lại im lặng lần nữa, giống như khó có thể mở miệng nhưng cuối cùng vẫn nhẹ giọng nói: “Cần có người hy sinh vì Hoa Hạ…”

Đáy lòng Tưởng Thanh Vũ run rẩy, cô thế mà lại có suy nghĩ giống với anh… đột nhiên anh có loại cảm giác tìm được tri kỷ.

Thấy Tưởng Thanh Vũ không nói lời nào, Sở Du Ninh tiếp tục nói: “Người thành công đi ngược chiều dị năng chính là tương lai của Hoa Hạ, nhưng… không biết đến bao giờ mới đợi được ngày đó, cho nên… cần có người đứng ra hy sinh.” Sở Du Ninh dừng một chút: “Nếu như cuối cùng anh mất đi vị trí người đệ nhất Hoa Hạ… liệu anh có giận em hay không?”

Ở trong mắt Tưởng Thanh Vũ, Sở Du Ninh vẫn luôn là người quan tâm đến quốc gia, người phụ nữ lòng tràn ngập đại nghĩa như vậy sao có thể không làm cho người khác động tâm cơ chứ. Anh ôm chặt lấy Sở Du Ninh, cũng không tiếp lời cô mà cực kỳ thành khẩn nói câu: “Cảm ơn!”

Mọi người đều là người thông minh, có một số lời không cần phải nói trắng ra như vậy.

Thật ra khác hoàn toàn với Tưởng Thanh Vũ… trong lòng Sở Du Ninh thật đúng là không có đại nghĩa mà chỉ có tương lai của bản thân mình, Diệp Thần bí mật đầy người, thậm chí cô còn không rõ tương lai sẽ xảy ra cái gì, không ngoại trừ khả năng cuối cùng nhân loại vẫn sẽ hoàn toàn trở thành đồ ăn.

Cái gọi là môi hở răng lạnh, nếu thật sự chờ tới lúc ấy dù cho có Diệp Thần che chở cho cô thì tình cảnh của cô cũng không tốt, huống chi chẳng ai có thể bảo đảm rằng Diệp Thần sẽ vĩnh viễn che chở bảo vệ cô.

Nếu đã như vậy Sở Du Ninh cần phải tận dụng mọi khả năng để gia tăng lợi thế cho chính bản thân mình, dị năng của Tưởng Thanh Vũ là cấp 10 tạm thời có thể giữ được an toàn của cô nhưng nếu như muốn an toàn trong những lúc khẩn cấp thì cô cần phải tìm được sự trợ giúp có thể chống lại thây ma, cho nên lúc này cô mới có kế hoạch lần này, mà ở trong kế hoạch của cô Cố Nam là phần quan trọng nhất.

Trước khi thây ma nuôi nhốt nhân loại thì cô đã có ý đồ công lược Cố Nam. Lúc ấy Cố Nam chỉ là có dị năng đặc biệt, cô cũng chưa biết hắn có thể đem lại lợi ích gì, nhưng hiện giờ vì đã biết được lại còn vừa lúc gặp được cơ hội công lược thích hợp thì dựa theo nguyên tắc thà giết nhầm còn hơn bỏ sót cho nên cô công lược hắn. Thật ra thời cơ tốt nhất để công lược Cố Nam chính là lúc ấy, khi đó trong lòng của hắn chỉ có hận thù, một lòng trả thù nhưng lại không biết từ đâu. Dù bên ngoài tỏ vẻ hung tàn nhưng thật ra đó lại là lúc cảm thấy sợ hãi nhất.

Khi đó mỗi một hành động nhỏ cũng đều sẽ để lại ấn tượng không thể xóa nhòa ở đáy lòng của hắn, tuy lúc ấy không rõ ràng nhưng một khi chân tướng được vạch trần thì tất cả đều sẽ được phóng đại ở đáy lòng của hắn, mà đây cũng chính là lợi thế tốt nhất của Sở Du Ninh.

Nhìn Cố Nam tiếp tục tu luyện Sở Du Ninh biết mình đầu tư ở trên người Cố Nam đã bắt đầu nhận được hồi báo, hơn nữa, hồi báo cô nhận được còn lớn hơn cả mong muốn, hiện giờ chỉ cần nghĩ cách chộp Cố Nam vào trong tay nữa là tốt rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện