Khi Sở Du Ninh còn đang chần chừ thì Cố Nam trực tiếp tu luyện theo rồi! Hắn cũng thật sự rất tàn nhẫn với chính mình, cũng chẳng cần thả chậm tốc độ để thử một chút trước, cứ trực tiếp lấy tốc độ bình thường bắt đầu vận chuyển dị năng đi ngược chiều.

Sở Du Ninh nhìn chằm chằm vào Cố Nam, so với việc lo lắng tính mạng của hắn thì bây giờ cô còn để ý đến việc phương pháp này có thành công hay không, nhưng rất rõ ràng chuyện này cũng không thuận lợi.

Ban đầu Cố Nam chỉ là run rẩy nhưng theo thời gian thì sắc mặt của hắn càng ngày càng trắng, cũng không biết là đã xảy ra vấn đề ở đâu Cố Nam đột nhiên phun ra một ngụm máu, nhưng dù vậy hắn cũng không chịu dừng lại.

Sắc mặt Sở Du Ninh càng ngày càng nghiêm trọng, bọn họ cũng không biết tình huống cụ thể của Cố Nam cho nên cũng không dám chạm vào hắn.

Cố Nam cứ phun máu từng ngụm từng ngụm, trong nháy mắt trước ngực đã là một mảng đỏ, biểu tình của hắn trông cực kỳ đau khổ, không cần nghĩ cũng biết là rất đau, nhưng hắn lại nhất định không chịu dừng lại.

Sẽ chết sao…

Sở Du Ninh và Cố Nam cùng nghĩ tới vấn đề này, nếu như Cố Nam chết… có lẽ Sở Du Ninh sẽ cảm thấy đáng tiếc vì mất đi một nam sủng hoàn mỹ như vậy, đặc biệt dị năng của hắn còn đặc biệt như vậy.

Cố Nam cũng nghĩ đến vấn đề này, hắn cũng không cho rằng chết có thể rửa sạch tội ác trên người, cho nên… dù chịu nhiều đau đớn thì hắn vẫn tiếp tục sống. Nhưng nếu như thật sự chết… cũng chẳng có gì là không tốt, chỉ là… Trong đầu Cố Nam hiện lên gương mặt Sở Du Ninh… nếu như hắn chết rồi thì nỗi hận của cô có chỗ nào để phát t.iết không? Cố Nam mím chặt môi sau đó lại bắt đầu điên cuồng tăng tốc.

Thật ra tuy tốc độ rất nhanh nhưng mà khả năng lưu động của dị năng cũng có hạn, và cơn đau cũng tăng dần theo thời gian. Cố Nam cảm nhận được đầu của mình càng ngày càng đau, đau tới mức như muốn nổ mạnh, nhưng mà hắn không chịu dừng lại, hắn biết Sở Du Ninh hy vọng mình có thể thành công.

Khi đau đớn sắp sửa đạt tới cực điển thì Cố Nam vẫn cực tỉnh táo biết được rằng, lần này nếu như có thể tiến triển lên được thêm thì hắn sẽ được tái sinh,

nếu là thất bại thì thứ chờ đợi hắn chính là cái chết.

Cố Nam đột nhiên cắn chặt răng, cố gắng, ầm… Hắn giống như nghe thấy một tiếng nổ lớn, tiếp theo là dị năng mãnh liệt chảy theo chiều ngược chiều kim đồng hồ, nỗi đau đớn trên người hắn biến mất, thay vào đó chính là từng dòng dòng nước ấm, ngay cả toàn bộ vết thương ở trong thân thể cũng đều được chữa trị trong nháy mắt theo dòng nước ấm chảy qua.

Sở Du Ninh và Tưởng Thanh Vũ tận mắt nhìn thấy sự biến hóa cơ thể của Cố Nam, sau khi một năng lượng thần bí và cường đại trào ra từ trên người hắn thì Sở Du Ninh biết Cố Nam đã thành công! Cô lập tức đứng lên, cực kỳ kích động có chút run rẩy, thành công rồi sao? Hãy thành công…

Khi Cố Nam mở mắt ra thì đối diện với ánh mắt chờ mong của Sở Du Ninh, hắn hơi há mồm: “Tỷ lệ… rất thấp…” Giọng nói của Cố Nam khàn khàn: “Cực thấp!”

Thấp sao… khoé miệng Sở Du Ninh cong lên một nụ cười, đáy mắt là nỗ lực áp lực và hưng phấn: “Không quan trọng…” cô nhẹ giọng nói. Chỉ cần có một tia hy vọng là tốt rồi.

“Tiếp theo… chính là nhìn anh trưởng thành.” Đúng vậy, tu luyện nghịch hướng dị năng cũng không có nghĩa là đã hoàn toàn thắng lợi, chủ yếu vẫn cần phải xem sự trưởng thành trong tương lai của Cố Nam.

“Nghĩ cách thông báo cho tất cả mọi người, sau cấp 10 hướng vận chuyển của dị năng ngược lại, sẽ có khả năng thay đổi vận mệnh!” Sở Du Ninh trầm giọng nói, cô lại cảm thấy có chút may mắn tình cảnh của nhân loại không tốt, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể làm người ta chấp nhận được ăn cả ngã về không, dù sao như nào cũng đều là chết vậy sao không thử một lần!

Không cần nhiều, chỉ cần có một phần vạn tỷ lệ thành công, vậy thì nhân loại sẽ có khả năng thay đổi hiện trạng.

Tất nhiên đầu tiên là bọn họ phải có thể lên được cấp 10, giống Sở Du Ninh thì cách cấp 10 còn rất xa, không cần nghĩ tới đâu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện