Chớp mắt một cái Sở Du Ninh tạm dừng làm cho sát khí đã biến mất của người đàn ông mặc áo choàng lại chuyển động lại, cô lại làm ra bộ dạng căn bản không hề phát hiện ra, duỗi tay vòng lấy cổ hắn, cánh tay kéo xuống, kéo áo

choàng trên đầu người đàn ông xuống, nhón mũi chân nhẹ nhàng ở trên mí mắt đang nhắm lại của hắn đặt xuống một nụ hôn.

Đối mặt với đôi mắt ác ma này Sở Du Ninh không nói cái gì, không nói chúng thật xinh đẹp, cũng không cố làm ra vẻ dường như không có việc gì, không hề nhìn thấy, mà là nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn.

Nụ hôn này dường như là nụ hôn thỏa đáng ở trong lòng người đàn ông mặc áo choàng. Vì cái gì mà hắn đối với Triệu Tiêm Tiêm trung thành và tận tâm như vậy? Đương nhiên không phải bởi vì Triệu Tiêm Tiêm đã cứu hắn rất nhiều lần, mà ả cũng không sợ hãi đôi mắt của hắn, hơn nữa còn nói với hắn đôi mắt này quả thật rất xinh đẹp! Điều này làm cho người đàn ông mặc áo choàng tìm được cảm giác thừa nhận trong thế giới này.

Khi Sở Du Ninh nhìn thấy đôi mắt này liền đại khái đoán được lý do vì sao mà hắn trở thành trung khuyển của Triệu Tiêm Tiêm. Triệu Tiêm Tiêm chắc hẳn cũng đã nhìn được đôi mắt này, hơn nữa còn khẳng định. Cũng chính vì nguyên nhân như thế mà Sở Du Ninh không dám nói lung tung, quỷ mới biết lời nói của cô có phải là việc Triệu Tiêm Tiêm đã làm trước kia hay không, nếu cô làm theo rất có khả năng sẽ dẫn đến phản tác dụng.

Cho nên phương pháp an toàn nhất chính là không nói cái gì cả, nhưng không có tỏ vẻ khinh thường. Lúc này mà dám coi thường người đàn ông mặc áo choàng, so với việc tìm chết có gì khác nhau.

Cho nên, cô hôn đôi mắt của hắn, cơ thể trần trụi của mình đong đưa đuôi cáo hôn đôi mắt hắn.

Bời vì từ khoảng thời gian ở chung của Triệu Tiêm Tiêm cùng với người đàn ông mặc áo choàng không khó nhìn ra, người đàn ông mặc áo choàng đối với Triệu Tiêm Tiêm chính là tình cảm chị em, điều này khẳng định Triệu Tiêm Tiêm không làm ra những động tác quá mức ái muội đối với hắn. Cho nên… nụ hôn này là an toàn nhất, kể cả không được điểm thì cũng sẽ không bị mất điểm.

Khi nụ hôn kết thúc, Sở Du Ninh dừng lại một chút, giống như để lại cho người đàn ông mặc áo choàng thời gian phản ứng, thấy hắn không kháng cự cô liền từng chút từng chút hôn xuống dưới.

Toàn bộ quá trình động tác của Sở Du Ninh đều không nhanh, chỉ cần người đàn ông mặc áo choàng đẩy cô ra, cô sẽ dừng lại, nhưng mà… hắn cũng không có đẩy.

Tốt thôi, dù người đàn ông mặc áo choàng có trung thành như nào thì cũng là đàn ông, vẫn là người đàn ông chưa trải đời. Đột nhiên ở trong cánh đồng phế tích bát ngát gặp được một con yêu hồ nhỏ xinh như vậy, là đàn ông thì đều không cưỡng lại được, huống chi hắn vẫn là một người đàn ông non nớt chưa hiểu việc đời.

Cuối cùng Sở Du Ninh dừng lại nụ hôn ở trên môi người đàn ông mặc áo choàng, đầu tiên là có nhẹ nhàng một chút, sau đó dùng đầu lưỡi ở trên môi dưới của hắn như có như không liếm qua.

Đột nhiên người đàn ông mặc áo choàng run lên, một chút ngứa từ môi dưới lan tràn ra xung quanh, dường như ngứa tới trong lòng rồi. Vì ngứa mà hắn nhịn không được giật giật môi, cũng ngay lúc này, cái lưỡi linh hoạt của Sở Du Ninh ở khe hở giữa hai bờ môi của hắn khẽ liếm qua. Ngứa ngáy nhè nhẹ kia trong nháy mắt trở lên lớn, làm người đàn ông mặc áo choàng khó chịu mà nắm chặt nắm tay.

Sở Du Ninh cảm nhận được sự thay đổi của hắn ánh mắt hơi hơi lóe lên, làm bộ động tác muốn thối lui, người đàn ông phát hiện ra ý đồ của cô đầu óc ong lên một chút, theo bản năng dang hai tay ra, một tay khóa chặt lấy eo cô, ôm chặt trong ngực, một tay đè lại cái ót của cô hôn xuống.

Phương diện này của đàn ông giống như có thể không cần thầy dạy cũng hiểu. Tuy hắn không có kinh nghiệm gì, nhưng lại biết điều khiển môi lưỡi của mình ở giữa môi lưỡi của cô tùy ý đoạt lấy. Sở Du Ninh bị nụ hôn nhiệt tình không hề có kỹ xảo này làm cho thiếu chút nữa quên mất cả hít thở.

Cũng may Sở Du Ninh kinh nghiệm phong phú, vừa ứng phó nụ hôn của hắn vừa cởi quần của hắn. Động tác lần này của cô nhanh hơn rất nhiều, bởi vì nụ hôn này đã đánh vỡ lá chắn ở giữa hai người. Sở Du Ninh không còn phải đề phòng hắn thật cẩn thận sợ hắn đột nhiên hạ sát cô nữa.

Người đàn ông mặc áo choàng cũng rất phối hợp, không lâu sau ngoại trừ áo choàng, thì người đàn ông mặc áo choàng đã trần như nhộng.

Sở Du Ninh thật vất vả đẩy hắn ra, kết thúc nụ hôn này, tầm mắt của cô dừng ở trên cây gậy th*t đã sưng to của người đàn ông mặc áo choàng.

Không hổ là xử nam, cây gậy th*t của hắn màu hồng mềm mại và sạch sẽ, khác biệt hoàn toàn với cây gậy th*t của Cao Dương từ màu hồng biến thành màu đen. Nhưng đừng nhìn nó màu hồng, phần đầu lại không nhỏ, lớp màng hơi mỏng bao ở bên trên bao quy sưng to phảng phất như bất cứ khi nào cũng có thể nổ tung.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện