Ngày hôm sau, cả đội sắp xếp. Sở Hàn mang theo toàn bộ tự vệ đoàn, chuẩn bị tới Lâm gia.

Lý do mang theo tự vệ đoàn rất đơn giản, nó có thể để chiến lực của Lâm gia tăng gấp đôi. Có rất nhiều việc nhỏ nhặt hắn cũng không cần phải tự mình đi làm.

Hoàn tất chuẩn bị, toàn đội lên đường.

Đoàn xe vốn cực kì rộng rãi lúc này trở nên chật chội, vật dụng cũng bị ném lại gần hết. Sở Hàn ba người tất nhiên không cần phải chen lấn chậc chội mà có có chỗ ngồi thoải mái. Nhưng Sở Hàn bắt hai người Thương Đông Thương Hà đều phải bay, nên cũng chỉ có thể nghe theo. Sở Hàn muốn hay người làm quen với việc phi hành. Còn bản thân hắn cũng chọn phi hành chứ không chọn chen chúc trên xe, đơn giản vì hắn thích bay hơn, hắn thích tự do trên bầu trời.

Hành trình ngày đầu tiên không có gì khó khăn, hai đầu yêu thú cấp 2 cản trở đều bị Thương Đông đốt thành tro.

Chuyến đi kéo dài ít nhất phải một tuần, tuy nhiên dưới sự bảo kê của Sở Hàn thì cả đội tự nhiên đi hết tốc lực, không kiêng kỵ, tránh né bất cứ thứ gì, nếu có yêu thú thì cứ tiện tay đập chết. Vì thế, chuyến đi rút lại chỉ còn 3 ngày.

Đêm tới, Thương Đông cùng Thương Hà đem một khu vực dọn dẹp sạch sẽ tất cả yêu thú, sau đó cả đội dừng lại nghỉ ngơi, chia ra vài nhóm nhỏ, thay phiên tuần tra. Sở Hàn ngủ rất ngon giấc, Thương Đông với Thương Hà thì không, bay ròng rã một ngày để đôi mắt hai người sưng đỏ cả lên, giống như ngồi cả ngày trước quạt vậy, mắt không bị thổi cho khô mới lạ.

Cả đội trải qua một đêm cực kì yên bình, không một đầu yêu thú nào bén mảng tới. Đơn giản là vì từ lúc đột phá tới giờ, Sở Hàn ba người chưa bao giờ ẩn giấu khí tức. Nên khu vực dừng chân này giống như địa bàn của ba đầu yêu thú cấp 3.

Ngày thứ hai lên đường, hành trình cũng như ngày thứ nhất một dạng, không gì khó khăn.

Ngày thứ ba lên đường, Thương Đông hai người đã quen với việc bay lượn, cũng biết điều tiết linh lực bảo vệ mắt.

Tuy nhiên, hôm nay không thuận lợi như mọi ngày, cả đoàn bị một bầy Địa Nghĩ (Nghĩ là con kiến) tấn công.

Cả đoàn vô tình đã chạy lên địa bàn của bọn chúng. Bầy kiến quy mô rất lớn, lớn hơi bầy dơi lần trước khá nhiều, cả đoàn không thể không rút lui.

Sở Hàn nhanh chóng gọi tới Thương Đông, Thương Hà cùng Lâm Minh.

"Báo cáo tình hình đi"

"Bẩm thiếu chủ, đàn kiến có quy mô rất lớn, theo ta ước tính có hơn 20 vạn con, trong đó đã phát hiện ít nhất 20 đầu cấp 2, 4 đầu cấp 3, tất cả đều là hệ thổ" Thương Đông báo cáo.

"Xác định tất cả đều là hệ thổ" Sở Hàn nghi vấn hỏi

"Vâng, tạm thời chưa gặp bất kỳ yêu thú hệ nào khác"

"Không có đường vòng sao?"

"Không có, đây là tuyến đường duy nhất"

Sở Hàn trầm ngâm suy tư một hồi, sau đó nói

"Bốn đầu cấp 3 có thể giải quyết, nhưng vấn đề là hệ thống hang của chúng quá phức tạp, Lâm Minh, ngươi có ý kiến gì không?"

Lâm Minh biết Sở Hàn trao cho mình cơ hội thể hiện, lập tức đáp

"Ta có nghe Thương Huynh nói về kế hoạch tấn công thổ lang lần trước, không biết có thể hay không sử dụng?"

"Có thể, nhưng sẽ không giữ được 4 đầu cấp 3 kia, chúng cũng có thể sẽ phá nát hết rễ cây"

"Vậy có thể hay không trước tiên đem bốn đầu cấp 3 không chế"

"Bằng cách nào?"

"Cái này.."

Lâm Minh dù sao vẫn là chưa có kinh nghiệm như Thương Đông Thương Hà, không biết là chuyện bình thường.

Thương Đông dù sao cũng thông minh hơn, lập tức nghĩ ra kế hoạch.

"Ép cho chúng nó đi ra ngoài"

"Trình bày một chút"

"Chúng ta sẽ dùng thực vật phủ đầy mặt đất, sau đó chỉ cần chăm lửa trên mặt đất là được"

"Vậy thì ảnh hưởng gì tới lũ kiến" Lâm Minh vẫn chưa hiểu hỏi.

Đối với thuộc hạ của mình, Thương Đông cũng không keo kiệt hướng dẫn

"Chúng sẽ chết nóng, chết ngạt nếu không bò ra ngoài".

"Giao cho các ngươi tự mình giải quyết, 4 đầu cấp 3 ta sẽ ra tay xử lí".

"Không biết thiếu chủ có thể để cho ta một con" Thương Đông nói.

"Có thể"

"Tạ thiếu chủ" Cả ba đồng thanh đáp.

Cả đội nhanh chóng bắt tay vào kế hoạch, chủ yếu là tạo ra lớp thực vật phía trên cùng, còn về phần châm lửa thì một mình Thương Đông là đủ.

Kế hoạch không có gì phức tạp, đến chiều tối, nhanh chóng đã chuẩn bị xong.

Trên bầu trời lúc này là ba người Sở Hàn cùng với Lâm Minh, hắn lần đầu tiên bay được nhưng trông vẫn rất là khó khăn, dù sao linh lực của hắn quá ít.

"Bắt đầu đi"

"Vâng thiếu chủ"

Sau đó, một cự đại hỏa cầu xuất hiện từ giữa bầu trời, khác với hỏa cầu thông thường dùng trong chiến đấu, lần này hỏa cầu có đường kính gần 100 mét.

Hỏa cầu khổng lồ sau đó rơi cuống, lập tức cuốn lấy mọi thứ trong khu vực, biến thành biển lửa. Chưa đầy một phút, từ những cái hang trên mặt đất, vô số con kiến bò ra, phần lớn yêu thú cấp 1 bị hỏa diễm cuốn lấy, lập tức tử vong. Yêu thú cấp 2 cùng cấp 3 cũng ngay sau đó bò ra, hỏa diễm đối với chúng không có bao nhiêu ảnh hưởng.

Sở Hàn lúc này hành động, hướng tới một đầu Thổ Nghĩ cấp 3. Con kiến cũng lập tức đối chiến. Thổ địa dưới chân nó lập tức nứt vỡ, từng hòn đá nhỏ bắn về Sở Hàn, Sở Hàn không tránh mà lập tức dùng băng tiễn đối kháng. Sau đó từ dưới đất mọc lên vô số mũi nhọn, muốn đem Sở Hàn khóa lại. Nhưng đáng tiếc, toàn bộ ưu thế về thổ địa của nó gần như vô dụng, đơn giản vì Sở Hàn có thể bay lên là tránh né hết thảy.

Một mũi băng xuất hiện trên đỉnh đầu Thổ Nghĩ, so với nó còn lớn hơn, từ trên rơi nhanh xuống. Con kiến còn đang muốn tránh né thì không biết từ lúc nào, đã bị đất đá khóa chặt. Rất nhanh con kiến bị mũi băng cắm xuyên qua cơ thể, lập tức tử vong.

Lấy xong tinh hạch, Sở Hàn lại hướng tới một đầu thổ nghĩ khác.

Tiếp theo đó, Sở Hàn dễ dàng giải quyết hai con nữa.

Một bên khác, trên bầu trời, một con phượng hoàng lửa đang lao về con Thổ Nghĩ, đem nó nướng chín. Dĩ nhiên là Thương Đông ra tay.

Thương Hà chưa có tự tin xử lý yêu thú cấp 3, nên không xin một con như Thương Đông, dù sao mộc đạo chủ yếu không để tấn công. Nàng đang đối đầu với 17 con yêu thú cấp 2, dù có ưu thế về cấp bậc nhưng 17 con là số lượng không nhỏ. Lâm Minh một bên cũng chật vật đối phó ba con, xem ra kinh nghiệm chiến đấu còn quá thấp.

Một cái cự thủ xuất hiện trên bầu trời, không ai biết nó là gì thì cự thủ đã đập xuống, chết mất 3 con yêu thú cấp 2, Thương Hà quay đầu lại, cảm ơn Sở Hàn, rồi tiếp tục giải quyết. Thương Đông đang muốn ra tay nhưng bị Sở Hàn ngăn cản

"Để nàng tự giải quyết, ngươi cũng đừng che chở nàng quá nhiều, nàng cần không gian để trưởng thành"

"Vâng, thiếu chủ"

Trận chiến nhanh chóng kết thúc, cả đội gần như không có thương vong gì. Duy nhất Lâm Minh cả người bầm dập, bê bết máu, gãy 2 cái xương, Thương Hà chỉ là tiêu hao linh lực quá độ, không có bị thương.

Đối với Lâm Minh, Sở Hàn không có ra tay giúp đỡ, kẻ này khả năng thực chiến còn quá kém, cần tôi luyện nhiều hơn. Thương Đông cũng vậy, chỉ cần Lâm Minh không nguy hiểm tính mạng thì hắn không ra ray.

Sở Hàn một lần nữa bay lên trời, cẩn thận quan sát, cảm nhận, nhưng sau đó nhanh chóng lắc đầu. Lúc đầu nghe nói ở đây chỉ có thể hệ yêu thú, hắn nghi ngờ nơi này xuất hiện thổ đạo đạo chủng, nhưng kết quả vẫn là không có.

Ngay sau đó Sở Hàn trở về, đem toàn bộ số tinh hạch dùng vào đột phá cấp 3 hậu kì.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện