Huyết Thạch rung động ầm ầm, trôi nổi giữa không trung, phát ra thanh âm kinh ngạc cùng vui sướng.
- Ha ha, thật không ngờ bổn tọa lại có thể gặp được một nhục thân hoàn mỹ như thế, quá tốt rồi.
Thanh âm kia lại phát ra từ trong Huyết Thạch, mang theo hàn ý đáng sợ, khiến người nghe sợ hãi.
- Khặc khặc kiệt! Tiểu tử, hiến nhục thân ra đi!Vừa dứt lời, khối Huyết Thạch to lớn ầm ầm chấn động, trong nháy mắt phủ đầu trấn áp xuống, sát khí kinh khủng bao phủ khắp nơi.
Một khối Huyết Thạch từ trên trời giáng xuống, phủ đầu trấn áp.
Oanh!Mặt đất lõm xuống sụp đổ, không chịu được áp lực khủng khiếp kia, trực tiếp vỡ ra.
Cổ Trần đứng ở đó, thân thể thẳng tắp như núi, nhìn lên Huyết Thạch đang đè xuống mình, trên mặt không chút thay đổi.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Cổ Trần vung tay tống qua một quyền.
Chỉ nghe “Đương” một tiếng vang thật lớn, Huyết Thạch bị nắm đấm cường đại trực tiếp đánh bay ra ngoài, đụng vào ngọn núi phía sau, gây ra một vụ nổ lớn.
Bụi mù đá vụn bay ra, âm thanh chấn động thật lâu chưa lắng lại.
- Sâu kiến, ngươi đáng chết!Cùng với tiếng hét lên giận dữ, núi lớn ầm ầm nổ tung, một khối đá màu đỏ máu bay ra, lơ lửng phía trên không trung, tản ra huyết quang mông lung, tà ác cùng cực.
Tất cả mọi người hoảng sợ không thôi, nhìn qua khối Huyết Thạch kia, đúng là Tế Thần của bộ lạc bọn họ.
- Nó chính là Tế Thần của bộ lạc?Rất nhiều người chưa bao giờ thấy qua Tế Thần, hôm nay là lần đầu trông thấy bộ mặt thật sự của Tế Thần, thì ra là một tảng đá lớn màu đỏ máu.
Hai người Thanh Thạch, Thanh Sơn tỏ vẻ hoảng sợ, không ngừng mang người lui lại, hai người cơ hồ đứng không nổi, nhờ những người khác trợ giúp đỡ lấy mới miễn cưỡng đứng vững.
- A Công, cái kia chính là Tế Thần sao?Thanh Y cắn răng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy bất khuất, trong mắt là phẫn hận sâu sắc.
Thanh Thạch chậm rãi gật đầu, thở dài nói:- Không sai, nó chính là Tế Thần bộ lạc ta, một trăm năm trước đột nhiên buông xuống bộ lạc, một hơi ăn hết ba ngàn người.
Kể từ đó, hàng năm bộ lạc phải dâng 10 hoặc 30 tộc nhân trẻ tuổi cho nó làm tế phẩm, nếu không sẽ đại khai sát giới.
Thanh Thạch nói đến đây, vẻ mặt xấu hổ, bi phẫn nói:- Bộ lạc chúng ta chẳng khác gì khẩu phần lương thực, nô lệ nuôi nhốt của nó, muốn ăn thì ăn.
- Đáng chết!- Hi vọng vị đại nhân kia đánh chết Tà Thần này.
Có người gầm lên giận dữ, đầy xót xa và hận thù, bởi vì thân nhân của hắn đã từng bị dâng lên làm tế phẩm hiến tế cho Tế Thần.
Trong bộ lạc, có không ít người bị hiến tế thân nhân bằng hữu.
Nhưng thật ra đại đa số tế phẩm đều là người cướp được từ các bộ lạc khác, hoặc là nô lệ bắt được từ đâu đó.
- Tế Thần? Chẳng qua cũng chỉ vậy mà thôi!Phía trước, Cổ Trần một mình đấu với Huyết Thạch, trên mặt lộ rõ vẻ khinh thường, lời nói bộc lộ trào phúng cùng khinh miệt sâu sắc.
Lời này chọc giận Tế Thần.
- Sâu kiến, bổn tọa nhất định ăn sạch từng mẩu linh hồn ngươi.
Bên trong tảng đá truyền tới âm thanh băng lãnh, hắc khí cuồn cuộn tràn ngập, sát khí bành trướng.
Ông!Chỉ thấy Huyết Thạch run lên, nháy mắt bay đến đỉnh đầu Cổ Trần, buông xuống huyết quang vô tận, muốn trực tiếp trấn áp hắn.
- Lục Chiến Tứ Phương!Cổ Trần vung tay trực tiếp thi triển chiêu đầu tiên trong Bách Chiến Sát Quyền, nơi nào quyền quét qua, không khí nổ tung.
Tiếng vang ầm ầm, khuấy động không gian như tiếng sấm cuồn cuộn, khí lãng cường đại bao phủ khắp nơi, cát bay đá chạy, cuồng phong gào thét.
Một tiếng răng rắc vang giòn, bề mặt Huyết Thạch nứt ra một cái khe, từ trong cái khe tuôn ra sát khí hung hãn đáng sợ.
- A! Bổn tọa nuốt ngươi!Bên trong Huyết Thạch truyền đến một trận nộ hống thê lương, một quyền mới vừa rồi của Cổ Trần có uy lực quá to lớn, trực tiếp đánh rách bề mặt Huyết Thạch.
- Muốn nuốt ta, vậy trước tiên đánh nổ ngươi.
Cổ Trần hét to nhảy lên không trung, vung quyền đánh ra chiêu thứ hai trong Bách Chiến Sát Quyền, chính là Quyền Trấn Lục Hợp.
Ầm ầm! Một quyền đánh tới, huyết khí cường đại hội tụ, trong nháy mắt đánh vào phía trên Huyết Thạch, nuốt chửng không khí, lực lượng kinh khủng rót vào bên trong Huyết Thạch, nổ tung tại chỗ.
m thanh trầm đục vang lên, Huyết Thạch “lách tác” nứt toát ra, vết rách ngang dọc chằng chịt, giống như có thể vỡ nát bất kì lúc nào.
- Lại tiếp ta một quyền, Bách Chiến Bát Hoang!Chỉ thấy Cổ Trần hét lớn, toàn thân cao thấp hội tụ một cỗ lực lượng cuồng bạo, Chiến khí sôi trào, hội tụ vào nắm tay, nổi lên quang mang u ám.
Hắn lần đầu vận dụng một đạo Hỗn Độn Chiến khí của mình, hội tụ vào nắm đấm, một quyền ầm ầm đánh xuyên qua hư không, trong nháy mắt đánh vào Huyết Thạch.
.
- Ha ha, thật không ngờ bổn tọa lại có thể gặp được một nhục thân hoàn mỹ như thế, quá tốt rồi.
Thanh âm kia lại phát ra từ trong Huyết Thạch, mang theo hàn ý đáng sợ, khiến người nghe sợ hãi.
- Khặc khặc kiệt! Tiểu tử, hiến nhục thân ra đi!Vừa dứt lời, khối Huyết Thạch to lớn ầm ầm chấn động, trong nháy mắt phủ đầu trấn áp xuống, sát khí kinh khủng bao phủ khắp nơi.
Một khối Huyết Thạch từ trên trời giáng xuống, phủ đầu trấn áp.
Oanh!Mặt đất lõm xuống sụp đổ, không chịu được áp lực khủng khiếp kia, trực tiếp vỡ ra.
Cổ Trần đứng ở đó, thân thể thẳng tắp như núi, nhìn lên Huyết Thạch đang đè xuống mình, trên mặt không chút thay đổi.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Cổ Trần vung tay tống qua một quyền.
Chỉ nghe “Đương” một tiếng vang thật lớn, Huyết Thạch bị nắm đấm cường đại trực tiếp đánh bay ra ngoài, đụng vào ngọn núi phía sau, gây ra một vụ nổ lớn.
Bụi mù đá vụn bay ra, âm thanh chấn động thật lâu chưa lắng lại.
- Sâu kiến, ngươi đáng chết!Cùng với tiếng hét lên giận dữ, núi lớn ầm ầm nổ tung, một khối đá màu đỏ máu bay ra, lơ lửng phía trên không trung, tản ra huyết quang mông lung, tà ác cùng cực.
Tất cả mọi người hoảng sợ không thôi, nhìn qua khối Huyết Thạch kia, đúng là Tế Thần của bộ lạc bọn họ.
- Nó chính là Tế Thần của bộ lạc?Rất nhiều người chưa bao giờ thấy qua Tế Thần, hôm nay là lần đầu trông thấy bộ mặt thật sự của Tế Thần, thì ra là một tảng đá lớn màu đỏ máu.
Hai người Thanh Thạch, Thanh Sơn tỏ vẻ hoảng sợ, không ngừng mang người lui lại, hai người cơ hồ đứng không nổi, nhờ những người khác trợ giúp đỡ lấy mới miễn cưỡng đứng vững.
- A Công, cái kia chính là Tế Thần sao?Thanh Y cắn răng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy bất khuất, trong mắt là phẫn hận sâu sắc.
Thanh Thạch chậm rãi gật đầu, thở dài nói:- Không sai, nó chính là Tế Thần bộ lạc ta, một trăm năm trước đột nhiên buông xuống bộ lạc, một hơi ăn hết ba ngàn người.
Kể từ đó, hàng năm bộ lạc phải dâng 10 hoặc 30 tộc nhân trẻ tuổi cho nó làm tế phẩm, nếu không sẽ đại khai sát giới.
Thanh Thạch nói đến đây, vẻ mặt xấu hổ, bi phẫn nói:- Bộ lạc chúng ta chẳng khác gì khẩu phần lương thực, nô lệ nuôi nhốt của nó, muốn ăn thì ăn.
- Đáng chết!- Hi vọng vị đại nhân kia đánh chết Tà Thần này.
Có người gầm lên giận dữ, đầy xót xa và hận thù, bởi vì thân nhân của hắn đã từng bị dâng lên làm tế phẩm hiến tế cho Tế Thần.
Trong bộ lạc, có không ít người bị hiến tế thân nhân bằng hữu.
Nhưng thật ra đại đa số tế phẩm đều là người cướp được từ các bộ lạc khác, hoặc là nô lệ bắt được từ đâu đó.
- Tế Thần? Chẳng qua cũng chỉ vậy mà thôi!Phía trước, Cổ Trần một mình đấu với Huyết Thạch, trên mặt lộ rõ vẻ khinh thường, lời nói bộc lộ trào phúng cùng khinh miệt sâu sắc.
Lời này chọc giận Tế Thần.
- Sâu kiến, bổn tọa nhất định ăn sạch từng mẩu linh hồn ngươi.
Bên trong tảng đá truyền tới âm thanh băng lãnh, hắc khí cuồn cuộn tràn ngập, sát khí bành trướng.
Ông!Chỉ thấy Huyết Thạch run lên, nháy mắt bay đến đỉnh đầu Cổ Trần, buông xuống huyết quang vô tận, muốn trực tiếp trấn áp hắn.
- Lục Chiến Tứ Phương!Cổ Trần vung tay trực tiếp thi triển chiêu đầu tiên trong Bách Chiến Sát Quyền, nơi nào quyền quét qua, không khí nổ tung.
Tiếng vang ầm ầm, khuấy động không gian như tiếng sấm cuồn cuộn, khí lãng cường đại bao phủ khắp nơi, cát bay đá chạy, cuồng phong gào thét.
Một tiếng răng rắc vang giòn, bề mặt Huyết Thạch nứt ra một cái khe, từ trong cái khe tuôn ra sát khí hung hãn đáng sợ.
- A! Bổn tọa nuốt ngươi!Bên trong Huyết Thạch truyền đến một trận nộ hống thê lương, một quyền mới vừa rồi của Cổ Trần có uy lực quá to lớn, trực tiếp đánh rách bề mặt Huyết Thạch.
- Muốn nuốt ta, vậy trước tiên đánh nổ ngươi.
Cổ Trần hét to nhảy lên không trung, vung quyền đánh ra chiêu thứ hai trong Bách Chiến Sát Quyền, chính là Quyền Trấn Lục Hợp.
Ầm ầm! Một quyền đánh tới, huyết khí cường đại hội tụ, trong nháy mắt đánh vào phía trên Huyết Thạch, nuốt chửng không khí, lực lượng kinh khủng rót vào bên trong Huyết Thạch, nổ tung tại chỗ.
m thanh trầm đục vang lên, Huyết Thạch “lách tác” nứt toát ra, vết rách ngang dọc chằng chịt, giống như có thể vỡ nát bất kì lúc nào.
- Lại tiếp ta một quyền, Bách Chiến Bát Hoang!Chỉ thấy Cổ Trần hét lớn, toàn thân cao thấp hội tụ một cỗ lực lượng cuồng bạo, Chiến khí sôi trào, hội tụ vào nắm tay, nổi lên quang mang u ám.
Hắn lần đầu vận dụng một đạo Hỗn Độn Chiến khí của mình, hội tụ vào nắm đấm, một quyền ầm ầm đánh xuyên qua hư không, trong nháy mắt đánh vào Huyết Thạch.
.
Danh sách chương