Ngay tại lúc này, bên trong thạch điện truyền đến một cơn sóng dữ, ầm ầm vang lên, chấn động bên tai mọi người khiến ai nấy đều đau đớn muốn ngất đi, rất nhiều người cảm thấy đầu váng mắt hoa, gục ngay tại chỗ.
Hai người Thanh Thạch, Thanh Sơn xanh xám mặt mày, thổ huyết tại chỗ, thương thế đã nặng nay lại càng trầm trọng hơn, thiếu chút nữa là hôn mê, may mà còn chịu đựng được.
- Tế Thần, Tế Thần thức tỉnh.
Thanh Thạch sợ hãi, nhìn về phía thạch điện, chỉ thấy thạch điện vốn dĩ yên bình giờ đang ong ong rung động, làm vô số bụi đất rơi lả tả xuống.
Từ bên trong tuôn ra một cỗ uy áp dồi dào, mạnh mẽ như sóng triều cuồn cuộn đánh tới.
- Phá!Chỉ nghe một tiếng hét lớn, trên bệ đá, Cổ Trần đá qua một cước, cả cái cầu thang đá răng rắc vỡ nát, vô số đá vụn bay tán loạn khắp nơi.
Huyết khí cường đại kia bốc thẳng lên trời, ầm ầm đảo qua, đánh tan uy áp và khí tức đáng sợ càn tới ban nãy, trong nháy mắt phá vỡ nó.
Cổ Trần lạnh lùng hét lên:- Thứ giả thần giả quỷ, cút ra đây!Tiếng hét này khiến tất cả mọi người biến sắc mặt, kinh hãi nhìn chằm chằm Cổ Trần, ngay cả hai người Thanh Thạch và Thanh Sơn cũng hoảng sợ không nhỏ.
Cổ Trần dám bất kính với Tế Thần sao?- Trời ạ!- Hắn! Hắn dám bất kính với Tế Thần?Bên trong bộ lạc, vô số người ngây ra như phỗng, hoảng sợ nhìn một màn trước mắt, Cổ Trần lại dám khiêu chiến vị Tế Thần này?- Lớn mật!Một tiếng hét giận truyền đến, chấn choáng rất nhiều người trong bộ lạc, sắc mặt mọi người trắng bệch, không ngừng lui ra ngoài, thậm chí có người bị dọa quỳ luôn xuống đất.
- Xong xong!- Bộ lạc tiêu rồi!Hai người Thanh Thạch, Thanh Sơn bi phẫn tuyệt vọng, đều cảm thấy như trời sắp sập xuống.
Tế Thần cường đại vô địch, không ai có thể chống lại, hiện tại Tế Thần bị chọc giận, tự nhiên sẽ mang tai hoạ ngập đầu đến cho bộ lạc.
Nhưng hai người không có cách nào, trước đó hai người bị Thanh Dương và Huyền Cát biến thành tế phẩm mang tới cột vào bên trên tế đàn, chờ Tế Thần hưởng dụng.
Mà bây giờ hai người đã bị Cổ Trần cứu được, dĩ nhiên Tế Thần tức giận, tất cả mọi người hoảng sợ trong lòng, hốt hoảng lo âu nhìn vào tế đài đổ nát.
Bóng người kia vẫn ngạo nghễ đứng đó, sắc mặt thong dong, bình tĩnh vô cùng.
Cổ Trần đảo mắt nhìn qua thạch điện, không hề bị lay động, thậm chí trong ánh mắt của hắn còn lộ rõ vẻ khinh thường.
- Tế Thần chó má gì chứ, mau đi ra, để ta đánh chết ngươi!Câu nói truyền vào trong thạch điện, cả bộ lạc trở nên im lặng, không ai nói chuyện, ngay cả hô hấp cũng không dám quá mạnh.
Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn Cổ Trần, tên này quá điên cuồng, lại dám bảo sẽ đánh chết Tế Thần?- A, tức chết bổn tọa rồi!Sau một hồi, bên trong thạch điện đột nhiên truyền đến một tiếng tức giận gào thét, sát khí đáng sợ cuồn cuộn xoắn tới, lao thẳng về phíaa Cổ Trần.
.
- Rác rưởi, cút ngay!Cổ Trần trợn mắt hét lớn, giữa mi tâm tế ra một vệt sáng, hóa thành một vòng trăng tròn trực tiếp đâm rách sát khí cuồn cuộn, hung hăng đánh vào trong thạch điện.
Chỉ nghe loảng xoảng, cả tòa thạch điện dao động, cửa lớn ầm ầm vỡ tan, cửa đá nặng vạn cân trực tiếp bị đánh vỡ tan tành.
Vòng sáng kia bay trở về, vờn quanh bay múa bên cạnh Cổ Trần, nhìn kỹ lại, thì ra đó một Nguyệt Luân tinh xảo, chính là một món Bảo khí đoạt được từ chỗ Ngân Nguyệt Lang Vương.
Nguyệt Luân ngân nga, dưới sự thao túng của Cổ Trần tiếp tục tăng tốc đánh vào trong thạch điện.
- Làm càn!Một tiếng quát lớn phát ra từ bên trong thạch điện, một cỗ huyết quang bốc thẳng lên trời, ầm ầm nổ vang, cả tòa thạch điện sụp đổ trong nháy mắt, vô số đá vụn bay lên trên trời rồi rơi xuống.
Bụi mù tràn ngập, đá vụn tản mát, tình cảnh chấn động nhân tâm.
Hử?Khi bụi mù lắng xuống, Cổ Trần nheo mắt nhìn kỹ, ánh nhìn chăm chú vào một tảng đá lớn đứng vững trong đám phế tích.
Đó là một tảng đá khổng lồ toàn thân đỏ máu, cao chín thước chín tấc, bên trên dày đặc hoa văn màu đen, lấp lánh ánh sáng quỷ dị.
Tế Thần của bộ lạc lại là một khối Huyết Thạch?- Thì ra chỉ là một tảng đá nát, phá cho ta!Ánh mắt Cổ Trần trở nên sắc bén, vừa dứt lời, chỉ thấy một luồng sáng bạc bay lên trên không, rít lên một tiếng phá vỡ hắc khí cuộn cuồn cuộn phía trên Huyết Thạch.
Loảng xoảng!Nguyệt Luân đánh vào phía trên Huyết Thạch, kết quả khiến hoa văn dày đặc bên ngoài Huyết Thạch như bị kích hoạt, trong nháy mắt xoắn nát thanh Bảo khí Nguyệt Luân kia thành tro bụi.
- Sâu kiến, ngươi chọc giận bổn tọa!Xoắn nát Nguyệt Luân xong, từ trong Huyết Thạch phát ra âm thanh khủng bố, bộc lộ sát ý nồng đậm.
- Hừ!Cổ Trần hừ lạnh, toàn thân tỏa ra một cỗ huyết khí ngập trời, cuồn cuộn như nước thủy triều xông thẳng lên trời, đánh tan sát khí kia.
- A? Huyết khí thật cường đại!.
Hai người Thanh Thạch, Thanh Sơn xanh xám mặt mày, thổ huyết tại chỗ, thương thế đã nặng nay lại càng trầm trọng hơn, thiếu chút nữa là hôn mê, may mà còn chịu đựng được.
- Tế Thần, Tế Thần thức tỉnh.
Thanh Thạch sợ hãi, nhìn về phía thạch điện, chỉ thấy thạch điện vốn dĩ yên bình giờ đang ong ong rung động, làm vô số bụi đất rơi lả tả xuống.
Từ bên trong tuôn ra một cỗ uy áp dồi dào, mạnh mẽ như sóng triều cuồn cuộn đánh tới.
- Phá!Chỉ nghe một tiếng hét lớn, trên bệ đá, Cổ Trần đá qua một cước, cả cái cầu thang đá răng rắc vỡ nát, vô số đá vụn bay tán loạn khắp nơi.
Huyết khí cường đại kia bốc thẳng lên trời, ầm ầm đảo qua, đánh tan uy áp và khí tức đáng sợ càn tới ban nãy, trong nháy mắt phá vỡ nó.
Cổ Trần lạnh lùng hét lên:- Thứ giả thần giả quỷ, cút ra đây!Tiếng hét này khiến tất cả mọi người biến sắc mặt, kinh hãi nhìn chằm chằm Cổ Trần, ngay cả hai người Thanh Thạch và Thanh Sơn cũng hoảng sợ không nhỏ.
Cổ Trần dám bất kính với Tế Thần sao?- Trời ạ!- Hắn! Hắn dám bất kính với Tế Thần?Bên trong bộ lạc, vô số người ngây ra như phỗng, hoảng sợ nhìn một màn trước mắt, Cổ Trần lại dám khiêu chiến vị Tế Thần này?- Lớn mật!Một tiếng hét giận truyền đến, chấn choáng rất nhiều người trong bộ lạc, sắc mặt mọi người trắng bệch, không ngừng lui ra ngoài, thậm chí có người bị dọa quỳ luôn xuống đất.
- Xong xong!- Bộ lạc tiêu rồi!Hai người Thanh Thạch, Thanh Sơn bi phẫn tuyệt vọng, đều cảm thấy như trời sắp sập xuống.
Tế Thần cường đại vô địch, không ai có thể chống lại, hiện tại Tế Thần bị chọc giận, tự nhiên sẽ mang tai hoạ ngập đầu đến cho bộ lạc.
Nhưng hai người không có cách nào, trước đó hai người bị Thanh Dương và Huyền Cát biến thành tế phẩm mang tới cột vào bên trên tế đàn, chờ Tế Thần hưởng dụng.
Mà bây giờ hai người đã bị Cổ Trần cứu được, dĩ nhiên Tế Thần tức giận, tất cả mọi người hoảng sợ trong lòng, hốt hoảng lo âu nhìn vào tế đài đổ nát.
Bóng người kia vẫn ngạo nghễ đứng đó, sắc mặt thong dong, bình tĩnh vô cùng.
Cổ Trần đảo mắt nhìn qua thạch điện, không hề bị lay động, thậm chí trong ánh mắt của hắn còn lộ rõ vẻ khinh thường.
- Tế Thần chó má gì chứ, mau đi ra, để ta đánh chết ngươi!Câu nói truyền vào trong thạch điện, cả bộ lạc trở nên im lặng, không ai nói chuyện, ngay cả hô hấp cũng không dám quá mạnh.
Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn Cổ Trần, tên này quá điên cuồng, lại dám bảo sẽ đánh chết Tế Thần?- A, tức chết bổn tọa rồi!Sau một hồi, bên trong thạch điện đột nhiên truyền đến một tiếng tức giận gào thét, sát khí đáng sợ cuồn cuộn xoắn tới, lao thẳng về phíaa Cổ Trần.
.
- Rác rưởi, cút ngay!Cổ Trần trợn mắt hét lớn, giữa mi tâm tế ra một vệt sáng, hóa thành một vòng trăng tròn trực tiếp đâm rách sát khí cuồn cuộn, hung hăng đánh vào trong thạch điện.
Chỉ nghe loảng xoảng, cả tòa thạch điện dao động, cửa lớn ầm ầm vỡ tan, cửa đá nặng vạn cân trực tiếp bị đánh vỡ tan tành.
Vòng sáng kia bay trở về, vờn quanh bay múa bên cạnh Cổ Trần, nhìn kỹ lại, thì ra đó một Nguyệt Luân tinh xảo, chính là một món Bảo khí đoạt được từ chỗ Ngân Nguyệt Lang Vương.
Nguyệt Luân ngân nga, dưới sự thao túng của Cổ Trần tiếp tục tăng tốc đánh vào trong thạch điện.
- Làm càn!Một tiếng quát lớn phát ra từ bên trong thạch điện, một cỗ huyết quang bốc thẳng lên trời, ầm ầm nổ vang, cả tòa thạch điện sụp đổ trong nháy mắt, vô số đá vụn bay lên trên trời rồi rơi xuống.
Bụi mù tràn ngập, đá vụn tản mát, tình cảnh chấn động nhân tâm.
Hử?Khi bụi mù lắng xuống, Cổ Trần nheo mắt nhìn kỹ, ánh nhìn chăm chú vào một tảng đá lớn đứng vững trong đám phế tích.
Đó là một tảng đá khổng lồ toàn thân đỏ máu, cao chín thước chín tấc, bên trên dày đặc hoa văn màu đen, lấp lánh ánh sáng quỷ dị.
Tế Thần của bộ lạc lại là một khối Huyết Thạch?- Thì ra chỉ là một tảng đá nát, phá cho ta!Ánh mắt Cổ Trần trở nên sắc bén, vừa dứt lời, chỉ thấy một luồng sáng bạc bay lên trên không, rít lên một tiếng phá vỡ hắc khí cuộn cuồn cuộn phía trên Huyết Thạch.
Loảng xoảng!Nguyệt Luân đánh vào phía trên Huyết Thạch, kết quả khiến hoa văn dày đặc bên ngoài Huyết Thạch như bị kích hoạt, trong nháy mắt xoắn nát thanh Bảo khí Nguyệt Luân kia thành tro bụi.
- Sâu kiến, ngươi chọc giận bổn tọa!Xoắn nát Nguyệt Luân xong, từ trong Huyết Thạch phát ra âm thanh khủng bố, bộc lộ sát ý nồng đậm.
- Hừ!Cổ Trần hừ lạnh, toàn thân tỏa ra một cỗ huyết khí ngập trời, cuồn cuộn như nước thủy triều xông thẳng lên trời, đánh tan sát khí kia.
- A? Huyết khí thật cường đại!.
Danh sách chương