Mọi người đều tham gia đánh rất thuận buồm xuôi gió. Một lát sau toàn bộ Quỷ Nô ở tầng 1 một đã bị đồ sát, nhìn bạch trang bị đầy rẫy trên mặt đất, ai cũng trợn mắt.

- Sao nhiều như thế nhỉ? Lôi Đình Phá cảm khái.

- Anh thấy trong chúng ta có người điểm may mắn siêu cao!

Lôi Đình Hiên suy nghĩ rồi nói.

Năm ánh mắt hết nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên rồi đến Thiên Nhai Vắng Khách, chỉ có hai tên này là mới gia nhập.

- Đừng nhìn tui, chỉ số may mắn của ta vẫn là 0.

Thiên Nhai Vắng Khách giải thích.

- Vậy thì đó là Kẻ Trộm đại ca rồi.

- À, vấn đề này không đáng nghiên cứu, bây giờ bọn mình xử lý đống trang bị này ra sao đây?

Tiểu Thiên chuyển đề tài.

- Em thấy vứt hết đi, dù sao cũng chẳng có đồ ngon.

Lôi Đình Cuồng Chiến nhún vai.

- He he, nhiều như thế này đem đến cửa hàng hệ thống bán cũng không ít tiền.

Thiên Nhai Vắng Khách quyết không buông tha.

- Cứ làm như vậy đi, bọn mình lấy đầy túi, dù sao đi bán còn hơn là vứt lại.

Lần này là Lôi Đình Hiên.

Tất cả mọi người cũng thấy Lôi Đình Hiên nói có lý, trang bị tương đương với tiền thật. Người không cần tiền mới khẳng định là có vấn đề.

Công việc nhặt độ của mọi người kết thúc bằng việc chất đầy túi nhưng chỉ có duy nhất Mộ Dung Tiểu Thiên là còn chưa xong.

Trang bị trên mặt đất ngày càng ít mà Mộ Dung Tiểu Thiên vẫn chưa dừng lại Lôi Đình Hiên không kìm nổi mở miệng:

- Kẻ Trộm đại ca, trên người anh có bảo bối gì mà nhắt nhiều thế!

- Không có gì!

Mộ Dung Tiểu Thiên cười ha hả.

- Chỉ là một cái nhẫn vô hạn phụ trọng thôi.

- Vô Hạn Phụ Trọng??

Mọi người rên rỉ thống khổ, ở đây ai cũng biết cụm từ này nghĩa là cái gì!

Chờ Mộ Dung Tiểu Thiên nhặt hết trang bị rồi mọi người mới tiến đến cảnh cửa lên tầng 2.

Tầng hai trung cốc, không gian rất khác biệt so với tầng 1, ánh sáng mạnh hơn rất nhiều, tầng này rất sáng sủa, quái cũng không nhiều, chỉ có 8 con. 4 con Xương Khô Sứ Giả, thân thể đều là xương, hai tay cầm búa lớn. 4 con nữa là Điện Cương Thi, tóc dài che mặt, thân thể cứng rắn. Tuy vậy nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên không có thoải mái như tầng 1 được.

Xương Khô Sứ Giả là quái lv 20, tăng cường dame vật lý, dạng như Mộ Dung Tiểu Thiên lv 10 mà lại cộng đều điểm thuộc tính, bị nó đập một cái là chết chắc. Tất nhiên tốc độ của Xương Khô khá chậm có thể tránh né. Còn Điện Cương Thi là ma pháp sư điện lv 20, đáng sợ ở chỗ Lôi Điện Thuật mang theo 80% đánh choáng, khó lòng tránh thoát.

Thời gian choáng cũng cực dài, khoảng 3 đến 5 phút. Điểm yếu của Điện Cương Thi là HP ít, chỉ cần đánh hai ba cái là hi sinh ngay. Thông tin này không công bố chính thức mà là Vô Phong nói cho Mộ Dung Tiểu Thiên biết. Từ lần thứ 3 chuyển chức không được, Vô Phong đã đem mọi người trong Niệm Thiên đi đánh huy chương về, lúc ấy vì không biết nên đội hình bị ăn một vố đau. Vô Phong quả quyết tặng một cái huy chương nhưng Mộ Dung Tiểu Thiên không nhận.

- Woa, mấy bạn này đáng yêu hơn rồi!

Lôi Đình Khí Phách vừa tiến vào là hoan hô loạn lên.

Nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên choáng, cảm giác rất muốn ngã quỵ.

- Tam tỷ, vừa nãy chị bị dọa gần chết bởi mấy con Quỷ Nô, bây giờ toàn xác sống với xương khô lại bảo đánh yêu, đầu óc chị mát quá nhỉ!

- Cái này thì có gì mà kỳ.

Lôi Đình Khí Phách không phục.

- Bọn này trên TV ta gặp nhiều rồi, nhưng mà chưa thấy phim nào có Quỷ Nô.

- Thật khó hiểu, Quỷ Nô thì đáng sợ hơn xác sống ở chỗ nào a!?

Thiên Nhai Vắng Khách lắc đầu than.

- Thế mới làm anh nghĩ đến một câu danh ngôn!

Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn mọi người cảm khái.

- Là câu nào?

Mộ Dung Tiểu Thiên cười ha hả:

- Đàn ông mà cam đoan hắn hiểu lòng phụ nữ, vậy gã là thằng ngu!

- He he, he he.

Tất cả nam nhân ở đây đều cười quái dị.

- Đả kích con gái không cần phải rõ ràng như thế nha!

Lôi Đình Bách Hợp không hài lòng.

- Hứ.

Khí Phách cao ngạo vểnh mặt lên trời:

- Thèm mà để ý mấy tên các ngươi, bọn cương thi còn đáng yêu hơn. Ta đi chơi với bọn họ đây.

- Không được!

- Mau trở lại!

- Tam Muội Không Được!

- Dừng tay!

Mọi người đồng loại kêu lớn, nhưng đã muộn, Khí Phách đã vọt đến trước mặt cương thi.

Trong chớp mắt, đám cương thi, xương khô vốn đang đứng an tĩnh như tượng tất cả đều động, Bốn con cương thi bật lên, tia điện đan vào nhau đập vào thân hình Lôi Đình Khí Phách. Lập tức cô đứng nguyên tại chỗ.

- Đcm!

Lôi Đình Hiên chửi thề.

- Ngất, kết quả của việc vội vàng.

Thiên Nhai Vắng Khách đau đớn

Quyển I: Thương Mang
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện