Ngự Đan Liên hoảng hốt kêu lên.
Nhưng Toan Nghê kia lại không có thực thể, nó chỉ xuyên qua thân thể nàng rồi rơi xuống đất.
Nó đi quanh vài vòng, sau đó quay lại ngồi trước cánh cửa đồng, bất động như tượng.
Diệp Thanh Minh nhìn cảnh đó, trầm giọng:
“Tiểu Đoàn Đoàn, cánh cửa này không đơn giản đâu. nếu không thực sự bất đắc dĩ, sau này muội chớ tùy tiện đưa người vào đây nữa.”
Ngự Đan Liên vẫn đang nhìn chằm chằm vào Toan Nghê đang ngồi bất động, nghe thấy lời sư huynh liền vội vàng gật đầu.
“Muội hiểu rồi.”
“Chúng ta có thể ra ngoài rồi!”
“Ồ, ồ, được.”
Ngự Đan Liên dẫn theo Diệp Thanh Minh rời khỏi không gian bí cảnh, trở lại phía trước dòng sông băng khi nãy.
Đám linh thú cấp tám khổng lồ ban nãy lao đến nhưng không bắt được ai, đang chuẩn bị lặn xuống nước thì không ngờ Ngự Đan Liên và Diệp Thanh Minh lại xuất hiện lần nữa.
Chúng lập tức gầm rú, chuẩn bị tấn công lần nữa.
Nhưng vừa mới thò đầu lên mặt nước, một luồng kiếm khí cường đại đã c.h.é.m ngang qua đỉnh đầu chúng, gai băng trên đầu bị chặt đứt hết.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức

Đám Sương Hàn Thú: (°ー°〃)。
Trong chớp mắt, mặt nước trở nên yên ắng, chỉ còn lại một cụm Sương Hoa lớn đung đưa theo gió.
Nhưng ngay khi Ngự Đan Liên hớn hở định đi hái vài đóa Sương Hoa, thì dưới mặt băng lại trồi lên một sinh vật khổng lồ, há miệng ngậm lấy một mảng lớn hoa rồi nhanh như chớp rút xuống đáy nước.
Haiz…
Đám Sương Hàn Thú này đúng là keo kiệt thật đấy.
Nhưng thất sư huynh mạnh quá đi mất!
Ngự Đan Liên phát hiện Diệp Thanh Minh đang chăm chú nhìn xuống đáy nước.
“Sư huynh, bây giờ chúng ta đi xuống đáy nước sao?”
Diệp Thanh Minh “ừ” một tiếng, sau đó lấy ra một pháp khí hình bong bóng, bao phủ cả hai người trong đó.
Pháp khí bong bóng vừa vào nước đã chìm xuống đáy.
Đám Sương Hàn Thú đang ẩn mình dưới đáy nước, thấy bong bóng liền kéo đến vây quanh.
Nhưng khi nhìn rõ người bên trong là ai, chúng lập tức tản ra bốn phương tám hướng bỏ chạy.
Dưới nước, hiệu ứng Tyndall* khiến ánh sáng lọt xuống tạo thành từng tia mảnh vụn, hội tụ thành một dải sáng, đẹp không lời nào tả xiết.
*Hiệu ứng Tyndall: là hiện tượng tán xạ ánh sáng khi một chùm sáng truyền qua một hệ keo hoặc một dung dịch huyền phù có chứa các hạt có kích thước đủ lớn (thường từ 1 nm đến 1000 nm). Nhờ hiệu ứng này, ta có thể quan sát được đường đi của chùm sáng.
🔍 Giải thích chi tiết: Khi ánh sáng chiếu vào hệ keo, các hạt keo có kích thước đủ lớn để tán xạ ánh sáng theo nhiều hướng khác nhau.

 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Do đó, chùm sáng trở nên nhìn thấy được trong môi trường đó.

 
Trái lại, trong dung dịch thật (các hạt hòa tan rất nhỏ, thường < 1 nm), ánh sáng không bị tán xạ, nên chùm sáng không thấy được.
Khi họ xuống đến đáy, một cung điện đổ nát hiện ra trước mắt.
Cung điện ấy trông giống như tàn tích sau chiến tranh, hoang tàn chìm sâu trong nước.
Diệp Thanh Minh dẫn Ngự Đan Liên đáp xuống đất, thiết lập một kết giới bao phủ toàn bộ cung điện.
Quỷ khí lan tỏa, toàn bộ nước biển bị đẩy ra khỏi kết giới.
Ngự Đan Liên đặt chân xuống đất, nhìn về phía cánh cổng lớn của cung điện.
Cánh cổng đã hư hỏng một nửa, vẫn còn thấy được hành lang bên trong, nhưng khi đưa tay chạm thử lại bị một kết giới cản lại.
Nàng quay đầu nhìn quanh, ánh mắt rơi vào nửa cánh cổng còn lành lặn kia.
Trên cánh cổng đó có sáu lỗ thủng, thoạt nhìn có vẻ mang một quy luật nào đó.
Giống như sáu ngôi sao trong chòm Bắc Đẩu, nhưng lại thiếu sao Thiên Xu.
Diệp Thanh Minh cũng nhận ra, tiến đến trước cửa quan sát kỹ.
“Sư huynh, chẳng lẽ phải đục cửa sao?”
“Thử xem!”
Diệp Thanh Minh giơ kiếm, đ.â.m vào vị trí tương ứng với sao Thiên Xu trong thiên tượng mà họ từng thấy.
Cánh cổng bị đục một lỗ, Bắc Đẩu Thất Tinh nối liền một dải, phát sáng.
Ngay sau đó, cánh cửa mở ra.
Ngự Đan Liên và Diệp Thanh Minh bước vào.
Cánh cửa lập tức khép lại phía sau.
Cái lỗ Diệp Thanh Minh đục ra trước đó cũng biến mất.
Bên trong cung điện, khắp nơi đều là lỗ thủng, hư hại nặng nề.
Họ đi không bao xa thì đến chính điện.
Ngự Đan Liên nhìn thấy trên ngai vàng trong đại điện có một làn khói trắng quen thuộc đang bao bọc thứ gì đó.
Là tàn hồn của ma tu kia!
Ngự Đan Liên lập tức tiến đến, đưa tay chạm vào làn khói.
Thứ quen thuộc đó theo ngón tay nàng, chui vào thức hải.
Đúng lúc này, một linh hồn trong suốt bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt Ngự Đan Liên.
Gương mặt nó gần như sắp dán vào mặt nàng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện