Thiên Miên và Thiên Cẩm liếc nhìn nhau, thầm cảm thấy lời vị cô nương mình vừa cứu có phần hoang đường.
Bạch Trì dù đang trọng thương, nhưng dù sao cũng là tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ; mà đối phương thì sao? Một Trúc Cơ mang theo một Luyện Khí?
Một Hóa Thần bị Trúc Cơ dẫn theo Luyện Khí truy sát đến tận bí cảnh?
Lại còn dám đi kinh động linh thú bát giai để đuổi giết?
Thật là một chuyện hoang đường!
Ngự Đan Liên lúc này bèn u oán cất lời, vẻ mặt đầy oan ức:
“Tạ Thanh Dư sư điệt, ta biết tỷ không ưa ta, nhưng cũng không thể vu vạ trắng trợn như thế được!”
“Vừa rồi thấy tỷ và Bạch Trì sư huynh bị linh thú cao to như núi truy đuổi, ta thật lòng lo lắng vô cùng!”
“Vì vậy ta mới bất chấp nguy hiểm mà hô lớn kêu hai người tránh né. Phải biết làm như vậy rất có thể dẫn linh thú về phía ta!”
“Sao tỷ lại có thể đổi trắng thay đen mà vu hãm ta như vậy?”
Ngự Đan Liên nhìn Tạ Thanh Dư, khuôn mặt nhỏ lộ vẻ sầu muộn, hai mắt ngập nước, trông cực kỳ đáng thương.
Ngươi thấy quen không?
Bất ngờ không?
Thú vị không?
Chiêu này gọi là gậy ông đập lưng ông!
Tạ Thanh Dư giận đến mức toàn thân run rẩy.
Thấy hai vị Hóa Thần Thiên Miên và Thiên Cẩm nhìn mình bằng ánh mắt lạnh lẽo, nàng ta gào lên:
“Thực sự là bọn họ đã truy sát ta và sư tôn đến tận nơi này!”
“Nàng, nàng ta có một cái vòng gì đó, nó có thể đánh rơi tu vi người khác!”
“Bí cảnh này vốn xuất hiện trong Nhân Gian giới! Khi còn ở Nhân Gian, tu vi của chúng ta bị áp chế còn Luyện Khí tầng chín cho nên mới bị bọn họ truy sát!”
Ngự Đan Liên lập tức nhớ lại lúc đầu tại bí cảnh, chính người của Hải Thần Tông mới là kẻ đuổi theo Xá Lợi Hoàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nàng bèn lặng lẽ thu Xá Lợi Hoàn trên cổ tay vào không gian trữ vật, đồng thời tỏ vẻ vô tội:
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
“Ngươi đang nói gì thế? Vòng gì mà làm rơi được tu vi người ta?”
Tạ Thanh Dư thấy vẻ mặt ấy, chỉ hận không thể xông lên c.h.é.m nàng, nhưng đối phương không nhận, nàng ta lại không có bằng chứng.
Đột nhiên, ánh mắt nàng ta dừng trên người Diệp Thanh Minh – người đứng sau Ngự Đan Liên.
Nàng ta lập tức giơ tay, kích động nói:
“Là hắn! Hắn căn bản không phải tiên tu! Hắn là một tên tà tu! Ta và sư tôn từng thấy hắn trong Quỷ thị, đám quỷ bên trong đều vô cùng cung kính với hắn!”
“Sư tôn ta chính là bị hắn ám toán nên mới bị thương nặng, rồi bị truy sát tới đây!”
Nhắc tới Quỷ thị, sắc mặt Thiên Miên và Thiên Cẩm lập tức đại biến.
Hai người cùng lúc dùng ánh mắt đề phòng nhìn Diệp Thanh Minh.
Ngự Đan Liên tỏ vẻ kinh hãi:
“Biểu tỷ sư điệt, Quỷ thị là nơi nào? Ta chỉ là một Phật tu Luyện Khí tầng một thôi mà, làm sao có thể đến được Quỷ thị?”
“Ngược lại là ngươi và Bạch Trì sư huynh, vì cớ gì lại đến Quỷ thị kia chứ?”
Nói đoạn, Ngự Đan Liên đột nhiên che miệng, bày ra vẻ kinh ngạc nhìn Tạ Thanh Dư:
“Chẳng lẽ… hai người có việc gì mờ ám khó nói, không ngờ lại gặp phải ta và sư huynh vô tình lạc nhập bí cảnh, rồi nghĩ chúng ta đã phát hiện chuyện xấu của các người, vì thế mới định mượn tay hai vị tiền bối để trừ khử chúng ta diệt khẩu?”
Tạ Thanh Dư:
“……!![○?`Д′? ○]”
“Ngươi đừng có ăn nói hàm hồ!”
“Ta đâu có nói linh tinh, chẳng phải chính ngươi thừa nhận ngươi và sư tôn ngươi đã từng tới Quỷ thị sao? Sao lại quay sang bảo ta vu khống?”
Tạ Thanh Dư nhất thời nghẹn lời, liền quay sang hai vị Hóa Thần, khẩn cầu:
“Xin nhị vị hãy tin ta! Thật sự là bọn họ truy sát ta và sư tôn đến tận nơi này, còn muốn lấy mạng chúng ta!”
Bạch Trì dù đang trọng thương, nhưng dù sao cũng là tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ; mà đối phương thì sao? Một Trúc Cơ mang theo một Luyện Khí?
Một Hóa Thần bị Trúc Cơ dẫn theo Luyện Khí truy sát đến tận bí cảnh?
Lại còn dám đi kinh động linh thú bát giai để đuổi giết?
Thật là một chuyện hoang đường!
Ngự Đan Liên lúc này bèn u oán cất lời, vẻ mặt đầy oan ức:
“Tạ Thanh Dư sư điệt, ta biết tỷ không ưa ta, nhưng cũng không thể vu vạ trắng trợn như thế được!”
“Vừa rồi thấy tỷ và Bạch Trì sư huynh bị linh thú cao to như núi truy đuổi, ta thật lòng lo lắng vô cùng!”
“Vì vậy ta mới bất chấp nguy hiểm mà hô lớn kêu hai người tránh né. Phải biết làm như vậy rất có thể dẫn linh thú về phía ta!”
“Sao tỷ lại có thể đổi trắng thay đen mà vu hãm ta như vậy?”
Ngự Đan Liên nhìn Tạ Thanh Dư, khuôn mặt nhỏ lộ vẻ sầu muộn, hai mắt ngập nước, trông cực kỳ đáng thương.
Ngươi thấy quen không?
Bất ngờ không?
Thú vị không?
Chiêu này gọi là gậy ông đập lưng ông!
Tạ Thanh Dư giận đến mức toàn thân run rẩy.
Thấy hai vị Hóa Thần Thiên Miên và Thiên Cẩm nhìn mình bằng ánh mắt lạnh lẽo, nàng ta gào lên:
“Thực sự là bọn họ đã truy sát ta và sư tôn đến tận nơi này!”
“Nàng, nàng ta có một cái vòng gì đó, nó có thể đánh rơi tu vi người khác!”
“Bí cảnh này vốn xuất hiện trong Nhân Gian giới! Khi còn ở Nhân Gian, tu vi của chúng ta bị áp chế còn Luyện Khí tầng chín cho nên mới bị bọn họ truy sát!”
Ngự Đan Liên lập tức nhớ lại lúc đầu tại bí cảnh, chính người của Hải Thần Tông mới là kẻ đuổi theo Xá Lợi Hoàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nàng bèn lặng lẽ thu Xá Lợi Hoàn trên cổ tay vào không gian trữ vật, đồng thời tỏ vẻ vô tội:
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
“Ngươi đang nói gì thế? Vòng gì mà làm rơi được tu vi người ta?”
Tạ Thanh Dư thấy vẻ mặt ấy, chỉ hận không thể xông lên c.h.é.m nàng, nhưng đối phương không nhận, nàng ta lại không có bằng chứng.
Đột nhiên, ánh mắt nàng ta dừng trên người Diệp Thanh Minh – người đứng sau Ngự Đan Liên.
Nàng ta lập tức giơ tay, kích động nói:
“Là hắn! Hắn căn bản không phải tiên tu! Hắn là một tên tà tu! Ta và sư tôn từng thấy hắn trong Quỷ thị, đám quỷ bên trong đều vô cùng cung kính với hắn!”
“Sư tôn ta chính là bị hắn ám toán nên mới bị thương nặng, rồi bị truy sát tới đây!”
Nhắc tới Quỷ thị, sắc mặt Thiên Miên và Thiên Cẩm lập tức đại biến.
Hai người cùng lúc dùng ánh mắt đề phòng nhìn Diệp Thanh Minh.
Ngự Đan Liên tỏ vẻ kinh hãi:
“Biểu tỷ sư điệt, Quỷ thị là nơi nào? Ta chỉ là một Phật tu Luyện Khí tầng một thôi mà, làm sao có thể đến được Quỷ thị?”
“Ngược lại là ngươi và Bạch Trì sư huynh, vì cớ gì lại đến Quỷ thị kia chứ?”
Nói đoạn, Ngự Đan Liên đột nhiên che miệng, bày ra vẻ kinh ngạc nhìn Tạ Thanh Dư:
“Chẳng lẽ… hai người có việc gì mờ ám khó nói, không ngờ lại gặp phải ta và sư huynh vô tình lạc nhập bí cảnh, rồi nghĩ chúng ta đã phát hiện chuyện xấu của các người, vì thế mới định mượn tay hai vị tiền bối để trừ khử chúng ta diệt khẩu?”
Tạ Thanh Dư:
“……!![○?`Д′? ○]”
“Ngươi đừng có ăn nói hàm hồ!”
“Ta đâu có nói linh tinh, chẳng phải chính ngươi thừa nhận ngươi và sư tôn ngươi đã từng tới Quỷ thị sao? Sao lại quay sang bảo ta vu khống?”
Tạ Thanh Dư nhất thời nghẹn lời, liền quay sang hai vị Hóa Thần, khẩn cầu:
“Xin nhị vị hãy tin ta! Thật sự là bọn họ truy sát ta và sư tôn đến tận nơi này, còn muốn lấy mạng chúng ta!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương