Rất nhiều người đều ra ngoài Dương Thành làm công, nhưng con cái của bọn họ lại không được ra ngoài, cho nên cô ta nghĩ rằng bây giờ người của công xã chưa mở tiệm cơm, không bằng chúng ta cũng mở một cái.
Ý tưởng thì hay đó, nhưng bọn họ không có vốn, nhưng Giang Nguyệt Vi có, nếu Giang Nguyệt Vi mở tiệm, bọn họ làm công cho cô, vậy thì cũng không cần ra ngoài cùng với mọi người rồi.
Mã Ái Vân cảm thấy ý tưởng này của cô ta rất tốt, bình thường lưu lượng khách của công xã cũng được, qua Tết lại càng thịnh vượng hơn, cho nên nếu thật sự ở đây mở một tiệm, tiền lớn không chắc chắn kiếm được, nhưng tiền nhỏ chắc chắn sẽ kiếm được ổn thỏa!
Bây giờ thằng ba một mình nuôi ba đứa con cũng rất khó khăn, nếu mở tiệm do thằng hai bỏ vốn, thằng cả và thằng ba ở bên này ra sức, như vậy cũng có thể chăm sóc được trong nhà một chút, cho nên bà lập tức gọi điện cho Giang Nguyệt Vi.
Ban đầu Mã Ái Vân không trực tiếp nói là muốn mở tiệm, chỉ là nhắc đến chuyện Lưu Thải Nga và thằng ba ly hôn với nhau rồi, Giang Nguyệt Vi nghe nói Lưu Thải Nga nhanh như vậy đã đồng ý ly hôn thì cũng hơi kinh ngạc, nhưng chuyện của người phụ nữ này cô không muốn quan tâm, cho nên cũng không hỏi gì nhiều, chỉ nói: “Ly hôn rồi thì tốt.”
Phí điện thoại rất đắt, Mã Ái Vân trực tiếp vào chủ đề, nói chuyện mở tiệm ra, Giang Nguyệt Vi nghe bà nói xong, trầm mặc một lúc, Mã Ái Vân tưởng rằng cô không đồng ý, liền nói: “Nếu như con do dự thì cũng không sao, mẹ chỉ cảm thấy bình thường người của công xã cũng khá nhiều, bây giờ cũng chỉ còn có một tiệm cơm nhỏ, chúng ta không làm, đến lúc đó cũng sẽ có người khác làm.”
Giang Nguyệt Vi nói: “Làm chứ, đương nhiên phải làm, nhưng mọi người tự mình có làm được không?”
Mã Ái Vân lập tức cười nói: “Con yên tâm, mẹ cùng con mở qua hai tiệm rồi, sao có thể không biết giám sát bọn họ, đảm bảo làm không thua kém gì tiệm bên đó của chúng ta, sẽ không tự làm hư bảng hiệu của chúng ta đâu.”
Giang Nguyệt Vi nghĩ nghĩ xác thực là như vậy, mở tiệm mới cô chỉ cần ra tiền là được, những việc sửa sang gì đó có thể do hai anh em nhà họ Tưởng phụ trách, hai anh em bọn họ nhiều năm làm việc ở nhà, cũng từng giúp người khác xây nhà, từng làm sửa chữa, chuyện này bọn họ hoàn toàn có thể đảm nhiệm được, hơn nữa ở công xã mở tiệm thuê nhà cũng không đắt, bây giờ Mã Ái Vân lại ở nhà, có thể dạy Tống Xuân Ninh như thế nào để làm ra hương vị giống bên này!
Thế là, sau khi do dự chỉ một lúc cô đồng ý ngay: “Được, vậy mẹ bảo anh cả bọn họ lập một kế hoạch trước xem cần bao nhiêu tiền, đến lúc đó con lại thương lượng với Chính Hoa.”
Cho nên, chuyện mở thêm tiệm thứ ba cứ tạm thời định trước như vậy, Mã Ái Vân lại hỏi tình hình của hai đứa nhỏ, sau đó vui vẻ trở về nhà, về đến nhà lại hung hăng khen Giang Nguyệt Vi một trận.
Tống Xuân Ninh không nghĩ đến Giang Nguyệt Vi sẽ giúp đỡ bọn họ như vậy, trong lòng cũng rất cảm động, cũng là do Lưu Thải Nga tự mình làm, nếu không bây giờ cuộc sống sẽ trôi qua vô cùng tốt đẹp, sao có thể chịu khổ nhiều như vậy chứ.
Đã xác định được công việc rồi thì phải bắt tay vào làm việc, Tưởng Chính Dương không đọc qua nhiều sách, cho nên kế hoạch sửa sang sẽ do Tưởng Chính Quang một mình làm, sau đó hai ngày, Mã Ái Vân kéo chồng mình đi công xã tìm nhà.
Nhà họ Tưởng bên này vui vẻ đợi đón năm mới, nhưng Lưu Thải Nga sau khi ly hôn trở về nhà mẹ đẻ, nhưng như thế nào cũng không thể vui vẻ nổi!
Bởi vì người nhà họ Lưu biết cô ta không lấy được một phân tiền nào đã thẳng thắn ly hôn với Tưởng Chính Quang rồi, đều tức đến phát nổ, cô ta cũng sống không ổn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mẹ Lưu tức đến muốn ngất đi, như thế nào cũng không ngờ đến con gái ruột của mình vậy mà lại phản bội bọn họ cứ như vậy ly hôn rồi, vẫn luôn mắng cô ta: “Ly hôn mà một đồng con cũng không lấy được, sau này mẹ biết giấu mặt mũi đi đâu đây, lại lấy gì mua của hồi môn cho con?”
Anh cả Lưu và anh hai Lưu cũng vô cùng khó hiểu, suy cho cùng thì lúc trước bọn họ đều đã nói xong hết rồi là phải lấy bốn trăm đồng, như vậy sau này cô ta tái giá cũng không sợ bị chịu thiệt, kết quả một đồng cũng không có, cũng phiền muộn nói: “Thải Nga, em bị làm sao vậy? Em luôn phải giữ chút tiền để phòng thân mới tốt chứ, nếu không em tái giá qua ở bên đàn trai bên đó sẽ không đủ sức mạnh.”
Ngược lại hai người chị dâu nhà họ Lưu không cảm thấy gì, bởi gì cho dù không lấy được tiền, chí ít Thải Nga không có muốn nuôi con, trông dáng vẻ cô ta như này, mặc dù đã sinh ba đứa con, nhưng chắc chắn là người mẹ tốt, cho nên cũng giúp Lưu Thải Nga nói chuyện: “Dù sao cũng ly hôn rồi, chuyện lúc trước chúng ta cũng đừng nói đến nữa, tìm được người tốt hơn để gả mới đúng.”
Lưu Thải Nga mấy ngày nay đã nghe lời này của bọn họ quá nhiều rồi, trong lòng cũng buồn bực, cô ta chỉ mới ly hôn mà bọn họ đã đợi không được muốn vội vàng gả cô ta đi rồi sao? Cô ta chưa từng nghĩ muốn tái giá, cô ta còn có ba đứa con, cô ta cũng không muốn làm mẹ kế của người khác, cho nên nói với bọn họ: “Con sẽ không gả cho ai hết, mọi người không cần mua của hồi gì cho con cả, đợi đón năm mới xong, con sẽ ra ngoài làm việc, sau này sẽ không ở nhà mẹ lâu đâu.”
Hai người chị dâu nhà họ Lưu đương nhiên vui vẻ rồi, rốt cuộc thì cô út cuối cùng cũng không cần luôn ở nhà mẹ rồi, vợ không có ý kiến, hai người anh trai đương nhiên cũng không có ý kiến gì, chỉ là mẹ Lưu vẫn còn hơi tức giận, mắng mỏ tận hai ngày mới nuốt trôi cơn giận này.
Lưu Thải Nga vốn tưởng rằng bịt miệng của bọn họ lại là được, nhưng ai biết vừa ra cửa, vậy mà lại nghe thấy tiếng của nhóm người trong đội sản xuất lén lút thảo luận về cô ta---
“Cô ta đã ly hôn rồi, nếu không sẽ không về nhà mẹ đẻ, mấy ngày trước còn nghe mẹ cô ta nói cô ta đi ‘cải tạo lao động’ rất mất mặt, mấy người có ai biết cô ta sao lại ‘cải tạo lao động’ không?”
“Chuyện này có thật không vậy? Cô đừng có nói lung đó, lại nói, cô ta cũng không phải là độc ác đến mức thành như vậy chứ?”
“Đảm bảo là thật, chính là cái người thi lên đại học của nhà họ Tưởng, Lưu Thải Nga bỏ thuốc cô ấy, đương nhiên là chuyện không thành, nếu không cô tưởng rằng cô ta chỉ bị nhốt một năm hay sao?”
“Vậy nếu cô ta lại gả cho người khác không phải là rất nguy hiểm sao?”
“Tôi không quản được người khác, dù sao tôi sẽ không để người nhà tôi lấy một người phụ nữ như vậy về nhà, nếu lỡ như quan hệ với cô ta không được tốt, cô ta sẽ bỏ một bao thuốc chuột muốn mạng của tôi!”
Nghe thấy những lời này, sắc mặt Lưu Thải Nga phờ phạc, không ngờ đến trong mắt mọi người bản thân đã trở thành người phụ nữ ác độc, khó trách mấy ngày trong nhà lúc trước ánh mắt mọi người nhìn cô ta đều kì lạ, cô ta vốn tưởng rằng chỉ là chuyện ly hôn, không nghĩ đến chuyện cô ta bỏ thuốc Giang Nguyệt Vi cũng truyền ra ngoài rồi.
Mấy người đó vẫn đang tiếp tục nói cô ta, nhưng cô ta đã không còn tâm tư để nghe tiếp nữa, chỉ hoang mang rối loạn chạy về nhà nhốt bản thân mình lại.
Lưu Thải Nga ngồi trên giường, tinh thần sững sờ, nếu như từ khi bắt đầu, nếu cô ta không nổi lên lòng tham, không có dự tính đem Nha Nha cho Giang Nguyệt Vi làm con thừa tự, nếu không bỏ thuốc xổ Giang Nguyệt Vi, có lẽ mọi thứ bây giờ sẽ không xảy ra.
Ý tưởng thì hay đó, nhưng bọn họ không có vốn, nhưng Giang Nguyệt Vi có, nếu Giang Nguyệt Vi mở tiệm, bọn họ làm công cho cô, vậy thì cũng không cần ra ngoài cùng với mọi người rồi.
Mã Ái Vân cảm thấy ý tưởng này của cô ta rất tốt, bình thường lưu lượng khách của công xã cũng được, qua Tết lại càng thịnh vượng hơn, cho nên nếu thật sự ở đây mở một tiệm, tiền lớn không chắc chắn kiếm được, nhưng tiền nhỏ chắc chắn sẽ kiếm được ổn thỏa!
Bây giờ thằng ba một mình nuôi ba đứa con cũng rất khó khăn, nếu mở tiệm do thằng hai bỏ vốn, thằng cả và thằng ba ở bên này ra sức, như vậy cũng có thể chăm sóc được trong nhà một chút, cho nên bà lập tức gọi điện cho Giang Nguyệt Vi.
Ban đầu Mã Ái Vân không trực tiếp nói là muốn mở tiệm, chỉ là nhắc đến chuyện Lưu Thải Nga và thằng ba ly hôn với nhau rồi, Giang Nguyệt Vi nghe nói Lưu Thải Nga nhanh như vậy đã đồng ý ly hôn thì cũng hơi kinh ngạc, nhưng chuyện của người phụ nữ này cô không muốn quan tâm, cho nên cũng không hỏi gì nhiều, chỉ nói: “Ly hôn rồi thì tốt.”
Phí điện thoại rất đắt, Mã Ái Vân trực tiếp vào chủ đề, nói chuyện mở tiệm ra, Giang Nguyệt Vi nghe bà nói xong, trầm mặc một lúc, Mã Ái Vân tưởng rằng cô không đồng ý, liền nói: “Nếu như con do dự thì cũng không sao, mẹ chỉ cảm thấy bình thường người của công xã cũng khá nhiều, bây giờ cũng chỉ còn có một tiệm cơm nhỏ, chúng ta không làm, đến lúc đó cũng sẽ có người khác làm.”
Giang Nguyệt Vi nói: “Làm chứ, đương nhiên phải làm, nhưng mọi người tự mình có làm được không?”
Mã Ái Vân lập tức cười nói: “Con yên tâm, mẹ cùng con mở qua hai tiệm rồi, sao có thể không biết giám sát bọn họ, đảm bảo làm không thua kém gì tiệm bên đó của chúng ta, sẽ không tự làm hư bảng hiệu của chúng ta đâu.”
Giang Nguyệt Vi nghĩ nghĩ xác thực là như vậy, mở tiệm mới cô chỉ cần ra tiền là được, những việc sửa sang gì đó có thể do hai anh em nhà họ Tưởng phụ trách, hai anh em bọn họ nhiều năm làm việc ở nhà, cũng từng giúp người khác xây nhà, từng làm sửa chữa, chuyện này bọn họ hoàn toàn có thể đảm nhiệm được, hơn nữa ở công xã mở tiệm thuê nhà cũng không đắt, bây giờ Mã Ái Vân lại ở nhà, có thể dạy Tống Xuân Ninh như thế nào để làm ra hương vị giống bên này!
Thế là, sau khi do dự chỉ một lúc cô đồng ý ngay: “Được, vậy mẹ bảo anh cả bọn họ lập một kế hoạch trước xem cần bao nhiêu tiền, đến lúc đó con lại thương lượng với Chính Hoa.”
Cho nên, chuyện mở thêm tiệm thứ ba cứ tạm thời định trước như vậy, Mã Ái Vân lại hỏi tình hình của hai đứa nhỏ, sau đó vui vẻ trở về nhà, về đến nhà lại hung hăng khen Giang Nguyệt Vi một trận.
Tống Xuân Ninh không nghĩ đến Giang Nguyệt Vi sẽ giúp đỡ bọn họ như vậy, trong lòng cũng rất cảm động, cũng là do Lưu Thải Nga tự mình làm, nếu không bây giờ cuộc sống sẽ trôi qua vô cùng tốt đẹp, sao có thể chịu khổ nhiều như vậy chứ.
Đã xác định được công việc rồi thì phải bắt tay vào làm việc, Tưởng Chính Dương không đọc qua nhiều sách, cho nên kế hoạch sửa sang sẽ do Tưởng Chính Quang một mình làm, sau đó hai ngày, Mã Ái Vân kéo chồng mình đi công xã tìm nhà.
Nhà họ Tưởng bên này vui vẻ đợi đón năm mới, nhưng Lưu Thải Nga sau khi ly hôn trở về nhà mẹ đẻ, nhưng như thế nào cũng không thể vui vẻ nổi!
Bởi vì người nhà họ Lưu biết cô ta không lấy được một phân tiền nào đã thẳng thắn ly hôn với Tưởng Chính Quang rồi, đều tức đến phát nổ, cô ta cũng sống không ổn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mẹ Lưu tức đến muốn ngất đi, như thế nào cũng không ngờ đến con gái ruột của mình vậy mà lại phản bội bọn họ cứ như vậy ly hôn rồi, vẫn luôn mắng cô ta: “Ly hôn mà một đồng con cũng không lấy được, sau này mẹ biết giấu mặt mũi đi đâu đây, lại lấy gì mua của hồi môn cho con?”
Anh cả Lưu và anh hai Lưu cũng vô cùng khó hiểu, suy cho cùng thì lúc trước bọn họ đều đã nói xong hết rồi là phải lấy bốn trăm đồng, như vậy sau này cô ta tái giá cũng không sợ bị chịu thiệt, kết quả một đồng cũng không có, cũng phiền muộn nói: “Thải Nga, em bị làm sao vậy? Em luôn phải giữ chút tiền để phòng thân mới tốt chứ, nếu không em tái giá qua ở bên đàn trai bên đó sẽ không đủ sức mạnh.”
Ngược lại hai người chị dâu nhà họ Lưu không cảm thấy gì, bởi gì cho dù không lấy được tiền, chí ít Thải Nga không có muốn nuôi con, trông dáng vẻ cô ta như này, mặc dù đã sinh ba đứa con, nhưng chắc chắn là người mẹ tốt, cho nên cũng giúp Lưu Thải Nga nói chuyện: “Dù sao cũng ly hôn rồi, chuyện lúc trước chúng ta cũng đừng nói đến nữa, tìm được người tốt hơn để gả mới đúng.”
Lưu Thải Nga mấy ngày nay đã nghe lời này của bọn họ quá nhiều rồi, trong lòng cũng buồn bực, cô ta chỉ mới ly hôn mà bọn họ đã đợi không được muốn vội vàng gả cô ta đi rồi sao? Cô ta chưa từng nghĩ muốn tái giá, cô ta còn có ba đứa con, cô ta cũng không muốn làm mẹ kế của người khác, cho nên nói với bọn họ: “Con sẽ không gả cho ai hết, mọi người không cần mua của hồi gì cho con cả, đợi đón năm mới xong, con sẽ ra ngoài làm việc, sau này sẽ không ở nhà mẹ lâu đâu.”
Hai người chị dâu nhà họ Lưu đương nhiên vui vẻ rồi, rốt cuộc thì cô út cuối cùng cũng không cần luôn ở nhà mẹ rồi, vợ không có ý kiến, hai người anh trai đương nhiên cũng không có ý kiến gì, chỉ là mẹ Lưu vẫn còn hơi tức giận, mắng mỏ tận hai ngày mới nuốt trôi cơn giận này.
Lưu Thải Nga vốn tưởng rằng bịt miệng của bọn họ lại là được, nhưng ai biết vừa ra cửa, vậy mà lại nghe thấy tiếng của nhóm người trong đội sản xuất lén lút thảo luận về cô ta---
“Cô ta đã ly hôn rồi, nếu không sẽ không về nhà mẹ đẻ, mấy ngày trước còn nghe mẹ cô ta nói cô ta đi ‘cải tạo lao động’ rất mất mặt, mấy người có ai biết cô ta sao lại ‘cải tạo lao động’ không?”
“Chuyện này có thật không vậy? Cô đừng có nói lung đó, lại nói, cô ta cũng không phải là độc ác đến mức thành như vậy chứ?”
“Đảm bảo là thật, chính là cái người thi lên đại học của nhà họ Tưởng, Lưu Thải Nga bỏ thuốc cô ấy, đương nhiên là chuyện không thành, nếu không cô tưởng rằng cô ta chỉ bị nhốt một năm hay sao?”
“Vậy nếu cô ta lại gả cho người khác không phải là rất nguy hiểm sao?”
“Tôi không quản được người khác, dù sao tôi sẽ không để người nhà tôi lấy một người phụ nữ như vậy về nhà, nếu lỡ như quan hệ với cô ta không được tốt, cô ta sẽ bỏ một bao thuốc chuột muốn mạng của tôi!”
Nghe thấy những lời này, sắc mặt Lưu Thải Nga phờ phạc, không ngờ đến trong mắt mọi người bản thân đã trở thành người phụ nữ ác độc, khó trách mấy ngày trong nhà lúc trước ánh mắt mọi người nhìn cô ta đều kì lạ, cô ta vốn tưởng rằng chỉ là chuyện ly hôn, không nghĩ đến chuyện cô ta bỏ thuốc Giang Nguyệt Vi cũng truyền ra ngoài rồi.
Mấy người đó vẫn đang tiếp tục nói cô ta, nhưng cô ta đã không còn tâm tư để nghe tiếp nữa, chỉ hoang mang rối loạn chạy về nhà nhốt bản thân mình lại.
Lưu Thải Nga ngồi trên giường, tinh thần sững sờ, nếu như từ khi bắt đầu, nếu cô ta không nổi lên lòng tham, không có dự tính đem Nha Nha cho Giang Nguyệt Vi làm con thừa tự, nếu không bỏ thuốc xổ Giang Nguyệt Vi, có lẽ mọi thứ bây giờ sẽ không xảy ra.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương