Dịch: Lãng Nhân Môn

"Tao biết ngay là mày sẽ hỏi câu này mà. Sao hả, ngự kiếm thuật của tao ngầu không?" Hứa Kỳ Tịch hí hửng hỏi.

Hắn biểu diễn lâu như vậy cũng không phải định làm cho người mù xem. Điều hắn muốn chính là dẫn dắt Cao Thoán hỏi ra câu này.

"Trên đời này... thật sự có thần tiên ư?" Cao Thoán hỏi dồn dập.

Dù lúc trước cậu cứ luôn miệng bảo là mình muốn đi tầm tiên, nhưng không có nghĩa là cậu ta tin tưởng trăm phần trăm là có thần tiên tồn tại, phần lớn chỉ là một ý tưởng xa vời mà thôi.

Nhưng bây giờ cậu lại tận mắt nhìn thấy Hứa Kỳ Tịch dùng ngự kiếm thuật.

"Hây." Hứa Kỳ Tịch giơ tay, chỉ nhẹ về phía Cao Thoán... Niệm lực khởi động, nâng Cao Thoán bay lên một chút.

Cao Thoán nhìn xuống dưới chân mình, trầm tư một lúc rồi nói: "Ngự nhân thuật?"

"Không... là niệm lực!" Hứa Kỳ Tịch bật cười ha hả: "Sao hả, có thấy thất vọng không?"

"Ừ, tự nhiên muốn đánh người quá." Cao Thoán thành thật đáp.

Một giây trước còn tưởng là mình gặp được thần tiên rồi, một giây sau mới ngu người nhận ra đó chỉ là dị năng mà thôi, thất vọng đến độ cậu thậm chí còn định đánh người.

Hứa Kỳ Tịch kéo tay áo lên, để lộ cánh tay cơ bắp cuồn cuộn của mình: "Mày nhìn cơ bắp của tao rồi nói lại lần nữa xem?"

"Chào bạn, tạm biệt bạn." Cao Thoán phất tay, kiểu này còn nói chuyện thế nào được nữa? Cậu thành người thực vật hơn nửa năm, thân thể không teo tóp đến độ không đi đứng nổi đã là may lắm rồi. Còn cái tên Hứa Kỳ Tịch này chắc là kết hôn xong vẫn luôn tập gym đây mà.

"Đừng nóng, tuy tao cũng không thể giúp mày tu tiên... Nhưng giúp mày minh tưởng thì vẫn được. Mai mốt tao sẽ chuẩn bị cho mày một công pháp cực kỳ đặc biệt." Hứa Kỳ Tịch nói.

Cái hắn nói, đương nhiên chính là thần công hệ thống Đại Hạ rồi.

"Bây giờ phải chờ tao xử lý đám này xong đã." ý niệm của Hứa Kỳ Tịch vẫn luôn khống chế đại kiếm: "Con cuối cùng."

Hình như hắn không được may mắn cho lắm.

Giết cả đống tinh thú như thế mà lại không rơi phù văn. Chẳng lẽ chỉ có tinh thú đẹp mã mới rơi phù văn à?

Hiện tại tinh thú trông đẹp mã thì chỉ có duy nhất một con bị hắn chém trọng thương, nhưng vẫn còn sống kia mà thôi.

"Lát nữa phải thử mới được... tinh thú mang đi được thì cứ phong ấn rồi đưa đi, không mang đi được thì giết chết sau." Hứa Kỳ Tịch chỉ tay lên, cự kiếm biến thành một vệt sáng, đâm thẳng về phía con tinh thú phi hành đang bay lòng vòng trên trời.

Trúng đích!

Dù tốc độ của tinh thú phi hành cũng rất nhanh, nhưng vẫn không thể tránh thoát thanh cự kiếm nhẹ tựa lông hồng kia. Hơn nữa, do cừu hận thu hút nên đám tinh thú vẫn luôn tập trung vào Hứa Kỳ Tịch. Dù cả đống tinh thú bị làm thịt thì chúng cũng không hề bỏ trốn.

Điều này khiến cho chúng luôn nằm trong phạm vi ngự kiếm tấn công của Hứa Kỳ Tịch.

Đại kiếm trực tiếp mổ bụng của tinh thú phi hành. tinh thú bị chém xong, thân thể biến thành từng mảnh vỡ rồi biến mất. Sau đó lại có một phù văn ngưng tụ và thành hình.

Ơ? Cuối cùng cũng rớt đồ rồi à?

"Cứ có cảm giác giết quái rơi đồ ấy." Hứa Kỳ Tịch ngoắc ngón tay lên, khống chế đại kiếm định đón lấy phù văn kia, để xem phù văn đầu tiên hắn đánh ra được có thuộc tính gì.

Đại kiếm được Hứa Kỳ Tịch khống chế nhếch lên, bay về phía phù văn nọ.

Cạch ~

Một tiếng động nhỏ vang lên, theo đại kiếm nhếch lên, phù văn vừa sinh ra lại xảo diệu rơi đúng vào cái lỗ cuối cùng trên đại kiếm của Hứa Kỳ Tịch.

Hơn nữa, phù văn mới này lại không hề trùng lặp với bất kỳ phù văn nào trong số 99 phù văn trước đó của Hứa Kỳ Tịch, thuộc loại có thể thêm vào.

Đại kiếm rung lên, tiếp nhận phù văn thứ 100 này. Đến đây thì thân kiếm xem như kín kẽ, cảnh giới viên mãn.

Khí thế khổng lồ bộc phát từ thân kiếm, cũng dẫn dắt Hứa Kỳ Tịch tiến vào trạng thái cộng minh.

Đây là tiết tấu sắp thăng cấp.

Hứa Kỳ Tịch: "..."

Đồng thời, thuộc tính của phù văn mới cũng xuất hiện trong đầu hắn.

[Nguyện đầu của người cứng như thép.]

Thiết Đầu Công?

Oong ~ kiếm khí trên thân đại kiếm tăng vọt, khiến cho đại kiếm như biến thành một mặt trời nhỏ, kiếm quang bắn ra xung quanh.

"Chuyện gì thế này?" Cao Thoán nhìn về phía đại kiếm ở giữa không trung, trong lòng lại bắt đầu nghi Hứa Kỳ Tịch đang tu tiên. Nếu không phải tu tiên thì sao thanh kiếm này lại sinh ra biến hóa như vậy chứ?

"Xảy ra chút sự cố ấy mà, chẳng qua tao cũng có chuẩn bị sơ sơ cho vụ này rồi." Hứa Kỳ Tịch bình tĩnh giải thích với Cao Thoán: "Tiếp theo, chắc là thế giới gương không trụ được lâu nữa... tinh thú cũng chết hết rồi. Cao Thoán, mày ra khỏi thế giới gương trước, bảo Họa Mi đi vào phòng chờ tao đi."

Sau khi tinh thú sáu tay bị phong ấn, chắc là sương hồng bên ngoài cũng đã biến mất, đám bạn cùng phòng ký túc chắc cũng đã khôi phục.

"Mày thì sao? Không về à?" Cao Thoán hỏi.

Hứa Kỳ Tịch xua tay: "Tao định thí nghiệm vài cái, lát nữa sẽ ra sau."

Hắn không biết sau khi mình thăng cấp thì có dẫn đến kiếp nạn như cô giáo Tô đã nói hay không.

Nếu như có... Vậy bây giờ hắn về hiện thế, kiếp nạn giáng xuống thì sẽ kéo theo cả Họa Mi và mấy đứa bạn vào.

Nên cứ ở lại thế giới gương thì hơn.

Lúc này, nguy cơ trong thế giới gương đã được giải trừ, chỉ còn lại mấy con tinh thú bị trọng thương, không thể nhúc nhích kia mà thôi.

Tình hình thế này rất thích hợp để hắn ở lại, đối mặt với kiếp nạn có khả năng sẽ được sinh ra ngay tại thế giới gương này.

"Được, vậy mày phải cẩn thận nhé." Cao Thoán thấy vậy thì gật đầu, từ từ lùi lại phía sau.

Tuy cậu không biết tiếp theo Hứa Kỳ Tịch định thí nghiệm cái gì, nhưng biết rõ nếu mình ở lại thì rất có thể sẽ làm phiền tới hắn.

Chưa kể, nói thật, kẻ hiện tại chỉ biết tự lột da để bảo vệ mạng sống như cậu cũng không giúp gì được cho Hứa Kỳ Tịch.

...

Sau khi Cao Thoán rời khỏi thế giới gương, khí thế trên người Hứa Kỳ Tịch lại tăng vọt.

Tiếng tim đập ngày càng vang dội hơn, mỗi nhịp đều mạnh như tiếng trống. Mỗi lần tim đập thì đều xuất hiện sức mạnh.

Phối hợp với tiếng trống ngực, trên đại kiếm cũng có một đạo sức mạnh tinh thần quay ngược lại trên người Hứa Kỳ Tịch.

Sức mạnh trong quả tim lớn dung hợp cùng tinh thần lực trên đại kiếm, hai loại sức mạnh chạy dọc theo thân thể, chảy thẳng tới chỗ bụng.

Hứa Kỳ Tịch cảm giác bụng của mình sôi ùng ục lên, cứ ảo giác như bị chọt bụng vậy.

Sức mạnh của trái tim lớn và đại kiếm vẫn tiếp tục rót vào. Sau khi hai loại sức mạnh này dung hợp với nhau thì giống như dẫn đầu, mở ra một con đường lớn trong người Hứa Kỳ Tịch vậy.

Một lúc sau, trong tứ chi bách mạch giống như đều có lực lượng tập trung lại. Năng lượng toàn thân đều dồn về phía bụng.

"Toilet..." Hứa Kỳ Tịch bất giác nghĩ đến chuyện đi tìm toilet.

Nhưng không đợi hắn cất bước thì biến hóa ở bụng đã xong xuôi.

Thịch ~ Chỗ bụng giống như có thêm một "trái tim", cũng đập liên hồi cùng tần suất với trái tim trong lồng ngực vậy.

Một loại năng lượng khác hẳn với năng lượng trong trái tim lớn tuôn ra từ chỗ bụng.

Sức mạnh vừa sinh ra không còn là thứ trừu tượng nữa, mà giống như chất lỏng thực chất, bắt đầu chảy xuôi khắp cơ thể Hứa Kỳ Tịch.

Hứa Kỳ Tịch nhắm mắt lại, ý niệm lóe lên, nguồn năng lượng mát lạnh kia có thể lập tức chảy tới bất kỳ bộ phận nào mà hắn muốn.

"Đầu ngón tay." Hứa Kỳ Tịch lẩm bẩm một tiếng, sức mạnh ở bụng đã ngưng tụ lại trên đầu ngón tay.

Cảm giác này, giống như khí vậy.

Đây là loại sức mạnh hoàn toàn mới sau khi thăng cấp. Khác hẳn với niệm lực vô hình do tinh thần lực tinh khiết tạo thành, đây là khí, hữu hình hữu chất.

Sau khi biến hóa của Hứa Kỳ Tịch hoàn thành, một loại từ trường vô hình lan tỏa, xua tan hạn chế của thế giới gương, nó lấy nhà của Cao Thoán làm trung tâm, lan rộng ra bốn phương tám hướng.

Lần này, diện tích từ trường bị che phủ còn lớn hơn trước rất nhiều...

Cả thị trấn nơi Cao Thoán ở đều bị từ trường thăng cấp của Hứa Kỳ Tịch bao phủ.

Trong đầu của ngàn vạn người đột nhiên xuất hiện một gương mặt đàn ông.

Có người vừa nhắm mắt lại thì như lập tức nhìn thấy người đàn ông đang cười tươi kia.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện