Hôm nay là tập cuối cùng của chương trình tuyển chọn nào đó. Mặc dù chương trình này chả có gì đặc biệt nhưng việc chọn hình thức livestream trong tập cuối cũng đã thu hút được kha khá người xem.

[Hồi trước tui hổng xem đâu, nay là tập cuối nên tới góp vui xíu thui.]

[Cũng tàm tạm, đã xác định được ai có thể debut rồi nên cũng không có gì đáng mong chờ.]

[Mị tới rồi, mị tới rồi. Mị là Silhouette, nghe bảo đây là chương trình của tiểu Tề tổng? Có phải idol của mị vẫn luôn chây lười ở đây không?]

[Bắt đầu rồi hả? Tôi tới xem Ông Chủ Cua, hong hiểu sao tự dưng tui lại thành fan cậu ấy.]

[Rảnh rỗi nên đi coi cái này cho đỡ chán, nghe bảo tiểu Tề tổng đầu tư chương trình này cho xxx hả?]

Vị trí ban giám khảo của Giang Ảnh không thể để trống được, tiểu Tề tổng tự dưng chiếm được món hời lớn như thế, đương nhiên là hắn sẽ không chê. Thế nên năm vị ban giám khảo vào vị trí, lần lượt chào hỏi với khán giả.


Thích Trục khẽ gật đầu: "Chào buổi sáng."

Các tuyển thủ trên sân khấu: "?"

Các khán giả dưới sân khấu: "??"

Các khán giả đang xem livestream: "???"

Trước mặt các vị ban giám khảo có để bảng tên, bảng tên thì vẫn ghi tên Giang Ảnh mà người lại bị đổi mất rồi.

Khán giả ở hiện trường lập tức thảo luận ồn ào, các tuyển thủ kinh ngạc che miệng, phần bình luận của livestream tràn ngập dấu hỏi chấm...

[Bảng tên bị làm sao vậy? Tiểu Tề tổng tưởng tụi này bị ngu hả? Đây mà là Giang Ảnh? Lừa ai đấy!]

[Này là Thích Trục đó.]

[Á á á á á á á á!!! Sao nam thần của tui lại ở đây thế này! Chán quá mới chạy tới xem chương trình này, ai dè lại gặp được nam thần cơ chứ?]

[Thế tiểu Ảnh nhà bọn tôi đâu? Bảng tên vẫn ghi tên Giang Ảnh mà, mới quyết định đổi người hả?]

[Ha ha ha ha há há, tập cuối quá đặc sắc luôn, tui thấy được thành ý của tiểu Tề tổng rồi.]


"Tôi thay thế vị trí của em ấy." Chờ xung quanh yên tĩnh lại, Thích Trục mới cầm micro nói tiếp, "Tôi sẽ làm tốt chức trách của ban giám khảo, đánh giá một cách công bằng không thiên vị."

"Mong mọi người nghiêm túc xem thi đấu, không cần để ý tới tôi."

[Đệt, đừng ai cản tui, giờ tui đang nghĩ bậy rồi. Hai người họ rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Có phải anh ta bắt nạt tiểu Ảnh nhà tụi tui không?]

[Thôi đi má, ai dám bắt nạt Giang Ảnh nhà mấy người, cậu ta chả cào cho nát mặt. Đi quậy nhiều quá nên ốm rồi chứ gì?]

[Hai người bọn họ mới quay xong Đúng dịp tuyết rơi phải không? Giờ lại làm gì thế này ha ha ha, đây chẳng phải thay thế vị trí bình thường đâu, địa vị của thầy Thích cao như thế, chẳng bao giờ thèm ngó tới mấy chương trình kiểu này. Tui muốn hỏi tình cảm giữa bọn họ tốt đến mức nào thì thầy Thích mới tới thế chỗ hộ vậy?]


[Tui cắn đường phát điên rồi ha ha ha ha. Sau khi follow nhau, quan hệ của bọn họ càng ngày càng tốt, không biết giờ đã thăng cấp đến mức nào rồi nhể?]

[Không được, tui muốn làm ầm làm ĩ! Tên xấu xa kia, mi làm gì tiểu Ảnh nhà bọn ta rồi hở há há há há há há.]

Chương trình của tiểu Tề tổng vẫn diễn ra như bình thường, các tuyển thủ thể hiện tài năng, cư dân mạng bỏ phiếu bình chọn rồi ban giám khảo nhận xét. Thời gian bình chọn của chương trình này cũng khá dài nên ai ai cũng hong hóng phần nhận xét của ban giám khảo.

Vậy nên là trong sự mong chờ ấy, mọi người chứng kiến...

Thích Trục: "Số 9, khi nãy hát tới phần điệp khúc bạn lạc giọng rồi. Tôi cho rằng bạn sẽ sửa lại ngay nhưng bạn vẫn giữ nguyên sai lầm đó để hát hết bài."

Tề Tuấn: "..."

Thích Trục: "Số 57, bạn nhảy lệch nhạc, mới bắt đầu đã sai, thậm chí còn không theo kịp đồng đội."
Tề Tuấn: "..."

Thích Trục: "Số 81..."

Tiểu Tề tổng điên cuồng nháy mắt, điên cuồng ra hiệu cho Thích Trục.

Thích Trục xem như không thấy, anh tiếp tục phát huy cực hạn việc đánh giá công bằng không thiên vị: "Số 81, cả phần hát và nhảy của bạn đều có vấn đề. Tôi không biết là do bạn phát huy không tốt hay là năng lực của bạn không đủ, phải về luyện tập nhiều hơn."

Thích Trục: "Ầy, tôi nói tới đây thôi, không nói nữa."

Vẫn may, vẫn may, hôm nay tâm trạng của lớp trưởng khá tốt, so với lúc bình thường cậu ấy mắng người khác thì vẫn nhẹ nhàng hơn nhiều rồi, Tề Tuấn thở phào một hơi.

Sau đó hắn thấy Thích Trục nhìn bốn vị giám khảo còn lại với chính hắn, rồi nói vẻ đầy cảm thông: "Mọi người vẫn nên làm việc nghiêm túc hơn."

Bốn vị giám khảo: "..."

Tiểu Tề tổng trợn mắt há mồm, khóc không ra nước mắt. Lúc nãy gấp quá, sự việc phát sinh bất ngờ, hắn shock tới độ đầu óc trống trơn nên là quên không dặn thích Trục chỉ cần ngồi phơi thây trên ghế ban giám khảo thôi lầ tốt lắm rồi.
Nể tình từng là bạn học cũ, Thích Trục vô cùng nghiêm túc đánh giá về chương trình này, đến cả ban giám khảo và phía chế tác anh cũng không bỏ qua.

Tiểu Tề tổng biết kiếm tiền, thích ké fame thật đấy, nhưng mà hắn nào ngờ lần này hắn đụng phải một trái bom hạt nhân đâu.

Khán giả...

[Che mặt khóc.jpg, này là phong cách của ảnh, ảnh tới để phá quán đập nồi đấy hử ha ha ha ha ha ha ha.]

[Tui nhớ nhung Giang Ảnh lười nhác rồi há há há há, lúc ẻm lười nhác không thèm mở miệng ngó cực kỳ xinh yêu, lúc trước tui còn cap được mấy tấm cơ.]

[Thích Trục: mấy người làm cái gì vậy trời, tuyển chọn được cái gì không biết.]

[Thích Trục: Thôi được rồi, tôi đành miễn cưỡng đóng micro vậy.]

[Cũng thường thôi, tôi cảm thấy tâm trạng của Thích Trục hôm nay có vẻ không tệ lắm. Có phải mấy người chưa từng thấy khí thế của cậu ấy lúc mắng vị biên kịch nào đó không?]
[Ảnh nói đúng lại còn nói to, chương trình này bơm bao nhiêu là nước. Lúc trước tiểu Tề tổng hố tiểu Ảnh, giờ gặp báo ứng rồi đấy.]

[@Giang Ảnh KANI, cưng đừng ngủ nữa, mau dắt Thích Trục nhà cưng về đi, tiểu Tề tổng sắp phát điên rồi kìa kìa khặc khặc khặc.]

Thích Trục cứ nhẹ nhàng quậy như vậy đó, anh cũng nể mặt Giang Ảnh nên tắt micro không nói thêm câu nào nữa. Chương trình quay đúng y theo quy trình, trong tiếng gỗ tay hoan hô của các khán giả, chương trình thuận lợi kết thúc.

Tiểu Tề tổng cảm động đến mức hai mắt rưng rưng, hắn rơm rớm nước mắt bắt tay cảm ơn Thích Trục: "Lớp trưởng à, tôi cảm ơn ngài, cảm ơn ngài nhiều lắm."

"Chuyện nhỏ." Thích Trục rút tay về, "Đều là bạn học cả, không cần cảm ơn, cũng đừng gọi ngài."

Vì để chúc mừng em gái xinh đẹp nhà mình debut, tiểu Tề tổng mua cho cô mấy cái hot search, mặc dù độ thảo luận chẳng bằng được hot search Thích Trục phá quán đập nồi nhưng mà cũng coi như là ké được tí fame của anh.
#Lời_nhận_xét_của_Thích_Trục#

@Một Trái Chanh Ẩn Sâu Trong Núi: Đúng giờ vào xem chương trình chỉ để hóng idol nhà tui, nào ngờ lại nhận được niềm vui bất ngờ to bự như vậy, tui muốn hỏi là rốt cuộc thì đêm qua hai người họ đã làm gì vậy ha ha ha ha. Người bảo hôm nay tới thay thế vị trí nhìn có vẻ vui lắm đấy, không biết là idol nhà tui có vui không nhỉ.

Cùng lúc này, trong nội bộ của app "Cãi Cọ" có một bài viết mới được đẩy lên đầu diễn đàn.

【Tưởng tình cảm sư đồ mãi mãi bền chặt thế nào, lúc nãy Ông Chủ Cua mới hủy quan hệ sư đồ xong.】

Lầu 1: Các cụ bảo rồi, chẳng ai nói trước được điều gì, rảnh rỗi lập flag làm cái gì không biết.

Lầu 2: Mới tối qua Cãi Cọ 3357868 xuất sư thôi mà? Có phải trong đêm cậu ấy đã làm chuyện khi sư diệt tổ gì không? À mà sao hôm nay anh Cua lại cho tiểu Tề tổng leo cây thế?
Lầu 3: Ông Chủ Cua thật đáng thương, tình cảm sư đồ mới gắn bó được một buổi tối, sáng hôm sau đã đường ai nấy đi, quá là giống...

Lầu 4: Ấy, ông có thời gian hủy quan hệ sư đồ mà sao lại không có thời gian đi làm thế hử? Người ông gọi tới thế chỗ nói ra câu nào là dọa người câu đấy, lên cả hot search rồi kia kìa.

Lầu 5 (Trái Chanh): Ôi đệt! Để tui đi hỏi thử, má nó chứ!

Lầu 6 (Sunny): Ha.

Giang Ảnh bị âm thanh thông báo của điện thoại ồn ào làm tỉnh cả ngủ. Lúc nãy cậu cũng tỉnh một lần, từ đầu đến chân Giang Ảnh mềm nhũn cả ra. Trong lúc mơ mơ màng màng, cậu đăng nhập "Cãi Cọ", hủy bỏ quan hệ sư đồ, sau đó lại xoay người ngủ tiếp. Mãi tới giờ cậu bị tiếng thông báo kết hợp với chế độ rung của điện thoại làm cho ngủ không nổi nữa thì mới chịu mở mắt ra.
[Cua Nhút Nhát]: Đầu gấu trúc nổi quạo.jpg, đang ngủ!

[Trái Chanh]: Ặc, sắp trưa rồi đấy, ngài cọc tánh như vậy có ổn không đó? [Cua Nhút Nhát]: Buồn ngủ mà, ngủ muộn quá.

[Trái Chanh]: Ông ngủ mộng du hay là đồ đệ của ông làm gì ông á?

[Cua Nhút Nhát]: Tui không bao giờ thu nhận đồ đệ nữa hu hu hu hu.

[Cua Nhút Nhát]: Giờ tui thất bại thảm hại rồi hu hu hu hu.

[Cua Nhút Nhát]: Cả thân thể lẫn linh hồn tui đều đang đau đớn hu hu hu hu.

[Cua Nhút Nhát]: Tính hiếu thắng của tui bị nhận bao nhiêu đả kích rồi đây này hu hu hu hu.

[Trái Chanh]: Gì mà nghiêm trọng thế? Cậu ta khi sư diệt tổ?

[Trái Chanh]: Xắn tay áo.jpg, ít nhiều gì thì ông cùng là idol của tui, cậu ta dám bắt nạt ông thì phải hỏi ý Trái Chanh tui đây chứ?

[Cua Nhút Nhát]: Thật sao? Bé khủng long khóc hu hu.jpg

[Trái Chanh]: Thật đấy, Trái Chanh tui sợ ai chắc?
[Trái Chanh]: Nào, Cua nhát, dũng cảm lên, nói to vào, nói cho tui biết tên của cậu ta, đọc id của cậu ta đi.

[Cua Nhút Nhát]: Thích Trục.

[Trái Chanh]: Ặc.

【Hệ thống thông báo: người dùng "Trái Chanh" đã đơn phương hủy kết bạn với ngài.】

Giang Ảnh: "???"

[Cua Nhút Nhát]: ??? Cái thứ fan giả này.

[Cua Nhút Nhát]: Mỉm cười.jpg

Bài viết mới nhất của Trái Chanh trên Weibo.

@Một Trái Chanh Ẩn Sâu Trong Núi: Từ khi đu idol tới giờ, tui vẫn luôn lý trí và tỉnh táo. Fan phải tránh xa cuộc sống của idol ra, câu này lúc nào tui cũng ghi nhớ trong lòng, chưa bao giờ dám quên. Việc riêng của idol, Trái Chanh tui đây chắc chắn không nhúng tay vào, tuyệt đối không!

[Ảnh chụp màn hình hủy kết bạn]

@Một Trái Chanh Ẩn Sâu Trong Núi: Hí hí hí cắn hint đến ngu cả người, đu idol cái mẹ gì mà đu, tui chỉ muốn cắn hint thôi.
@Giang Ảnh KANI bình luận bài viết của @Một Trái Chanh Ẩn Sâu Trong Núi: ??? Thứ dối trá, tui đã tin bà thật đấy. Che mặt khóc.jpg

@Thích Trục đã ấn like bình luận của @Giang Ảnh KANI.

"Dậy rồi à?" Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, tiếng bước chân càng ngày càng gần.

"Chưa dậy." Giang Ảnh rúc vào chăn, kéo luôn điện thoại vào trong, giọng cậu nghe hơi khàn khàn.

Thích Trục: "..."

"Tuyệt giao ba phút." Giang Ảnh thò ba ngón tay ra khỏi chăn, "Ba phút nữa hẵng nói chuyện với em."

Cái kẻ xấu xa nào đó tối qua dùng cách của chính cậu để bắt bẻ cậu đến nỗi cậu chẳng nói được lời nào. Thế nên là Giang Ảnh quyết định không thể bỏ qua dễ dàng thế được.

Cục bông tròn tròn bắt đầu chuyển động, dịch dịch tới góc khác của giường.

Thích Trục lặng lẽ mỉm cười. Trên đầu ngón tay trỏ của anh có một vết răng nho nhỏ, đêm qua mới bị Giang Ảnh cắn xong, mới đầu còn rớm chút máu. Hồi sáng anh chẳng để ý vết thương, tới tận giờ nhìn thấy thủ phạm anh mới thấy miệng vết thương nương theo nhịp đập trái tim hơi nhói lên một chút.
"Hết ba phút rồi." Thích Trục nhìn thời gian, "Tiểu Ảnh, em nguôi giận chưa?"

"Chưa!" Trong chăn chả có mấy ô xi nên cậu lại dịch dịch đổi chỗ, "Thêm ba phút nữa."

Thích Trục sợ cậu ngộp nên đưa tay kéo chăn ra.

Người nằm trong chăn không mặc gì cả, trên xương quai xanh của cậu loang lổ dấu hôn. Bởi vì nằm trong chăn hơi thiếu khí nên hai má cậu ửng hồng, đôi mắt đo đỏ vương chút nước mắt.

Giang Ảnh bất mãn lầm rầm một câu mà chẳng ai nghe hiểu, cậu giật chăn về, cuộn mình lại chỉ lộ ra mỗi cái đầu thôi.

"Em đau à?" Thích Trục nhìn cậu lăn lộn như thế, anh biết đêm qua mình không có chừng mực cho lắm. Đây là người anh nâng niu trong lòng biết bao năm, tới một ngày em ấy thực sự dâng tới trước mặt anh, anh vẫn chưa kịp giấu đi mọi yêu thương cưng chiều, thế mà ra tay với em ấy chẳng biết nặng nhẹ gì cả.
"Đau, chỗ nào cũng đau." Giang Ảnh nói thiệt, "Mắt đau lắm, cổ họng cũng đau."

Thích Trục: "... Hai chỗ đó hình như không trách anh được đâu."

Đau mắt là vì khóc, đau họng là vì sau khi hành sự xong, Giang Ảnh muốn thể hiện tính háo thắng của mình một cách đầy đủ nhất nên là dù người không còn sức, giọng nói mềm nhũn thì cậu cũng phải trừng mắt nhìn trần nhà, mắng anh đến tận bốn rưỡi sáng. Âu cũng là gieo gió gặt bão.

"Thế trách ai bây giờ?" Giang Ảnh lườm anh một cái."

"Trách ai bây giờ? Thời điểm đó em gọi anh Thích ơi, anh Thích à cái gì." Thích Trục bắt chước cậu, anh xòe tay ra cho cậu xem, "Anh còn bị em cắn đây này."

"Á à, em chưa nói anh đâu đấy, vừa ăn cướp vừa la làng đấy hả?" Giang Ảnh nhảy dựng lên, "Đêm qua em bị anh lừa là cái chắc, cái gì mà thắng với chả thua, nhìn thế nào thì người chịu thiệt vẫn là em đấy anh biết chưa? Cắn anh một miếng thì làm sao hả? Anh tủi thân cái gì?"
"Không thể nói thế được." Thích Trục đưa tay sờ thử trán cậu, thấy nhiệt độ vẫn bình thường anh mới nói tiếp, "Những điều em dạy anh học được hết rồi, năng lực cá nhân vẫn ổn đấy chứ? Có tính là xuất sư thành công không?"

"Em đừng giận nữa, vui lên chút nào."

Giang Ảnh: "???"

"Không nói thì thôi, cứ nói là em lại bực cả mình. Việc anh giả vờ giả vịt để bẫy em tạm thời không nhắc lại nữa." Giang Ảnh nhích về phía Thích Trục, cậu thò một ngón tay ra chọt chọt anh, "Em đã bảo với anh thế nào rồi, chúng ta học cãi nhau là để bảo vệ bản thân trong môi trường internet phức tạp chứ không phải để đi bắt nạt người khác. Anh Thích xem lại mình đi."

"Anh không bắt nạt 'người khác'." Thích Trục ôm cả Giang Ảnh lẫn đống chăn cậu quấn trên người lên, anh khẽ nói bên tai cậu, "Anh chỉ bắt nạt em."
_ _ _

Shiguang: Chúc mọi người năm mới vui vẻ~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện