Liên Tư Hành cẩn thận đi theo sau lưng Thịnh Sùng Ngật, bước vào căn biệt thự hai tầng sang trọng nằm gần khu trung tâm thành phố của anh.

Tầng 1 là phòng tập gym và phòng luyện tập, còn phòng ngủ chính, phòng khách và phòng làm việc đều ở tầng 2.

Tài xế Tiểu Trương ít nói, dáng vẻ nghiêm túc, đặt vali của cô ngay trước cửa phòng khách, nói gì đó với Thịnh Sùng Ngật rồi lập tức rời đi.

Thịnh Sùng Ngật lạnh lùng nói một câu "cứ tự nhiên" với Liên Tư Hành, rồi đi lên lầu với chiếc cặp tài liệu.

Liên Tư Hành dạo một vòng quanh tầng 1, phong cách trang trí lạnh lẽo với các gam màu đen, trắng và xám đúng như tính cách của Thịnh Sùng Ngật, tạo ra một cảm giác lạnh lùng.

Cô ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách, mở ứng dụng giao đồ ăn và bắt đầu gọi món.

Vì Thịnh Sùng Ngật không thích có người ở lại không gian riêng tư của mình nên người giúp việc không sống ở đây mà chỉ định kỳ tới dọn dẹp. Nếu Thịnh Sùng Ngật muốn ăn cơm ở nhà, người giúp việc sẽ chuẩn bị trước.

Tối nay Thịnh Sùng Ngật vốn định đi cùng đoàn chương trình "Vui nào" quay cảnh ăn tối tại một nhà hàng cao cấp gần khu vui chơi nên đương nhiên không dặn người giúp việc chuẩn bị bữa tối.

Liên Tư Hành ngất xỉu phải đến bệnh viện, trước sự kiên quyết của Thịnh Sùng Ngật, cô phải quay về thu dọn hành lý. Sau một lúc giày vò cũng đã hơn tám giờ tối.

Bình thường bỏ qua bữa ăn cũng không sao, nhưng hôm nay vận động với cường độ cao, bây giờ lại còn đang mang thai, bụng đói đã kêu ọc ọc từ lâu.

Vừa rồi cô không cẩn thận buột miệng hỏi một câu, "Không biết kỹ năng của anh có tốt lên không nhỉ?" khiến sắc mặt của Thịnh Sùng Ngật trở nên vô cùng đáng sợ, ánh mắt sắc lạnh như muốn nuốt chửng cô.

Không khí ngượng ngùng kéo dài một hồi, Thịnh Sùng Ngật mới nghiến răng nói: "Vậy em phải luyện tập với tôi nhiều hơn rồi, có câu quen tay hay việc mà."

Liên Tư Hành còn có thể làm gì nữa, chỉ có thể rụt cổ lại rụt rè xin lỗi... Sau đó vẫn kiên quyết từ chối lời mời quan hệ của tổng giám đốc Thịnh.

Nếu có lần nữa, để chứng minh tôn nghiêm của người đàn ông, Thịnh Sùng Ngật nhất định trừng trị cô đến nơi đến chốn, khiến cho cô khóc lóc nói anh Ngật thật tuyệt vời?!

Người ta nói đàn ông đỉnh cao thường cao 1m80 và 180mm, còn Thịnh Sùng Ngật cao tận 1m90 với 190mm... Quả là cực phẩm trong các người đàn ông cực phẩm!

Liên Tư Hành nhìn lại thân hình nhỏ bé chỉ có 1m66 của mình, chân bắt đầu hơi nhũn ra nên ngay lập tức từ bỏ ý định làm bạn tình của Thịnh Sùng Ngật.

Kỹ thuật có hay đến mấy thì kích thước này cũng không hợp với cô cho lắm! QAQ

Dù sao cũng chỉ ba tháng thôi, những chuyện này vẫn nên thuận theo tự nguyện, Thịnh Sùng Ngật chắc không thiếu phẩm chất đến mức ép buộc cô.

Liên Tư Hành thầm quyết định từ bỏ kế hoạch làm cho mình trở nên phiền phức, vẫn nên thành thật không tìm đến đường chết, kẻo lại tự gây rắc rối cho chính mình như lần trước.

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Liên Tư Hành chọn một cửa hàng có đánh giá tốt, gọi ba món khá thanh đạm.

Đang định bấm đặt hàng thì chợt nhớ ra có lẽ Thịnh Sùng Ngật cũng chưa ăn gì... Dù sao cũng vì đưa cô đi viện mà anh mới lỡ bữa tối, giờ cô lại đang ở nhà anh, không thể ăn cơm mà không kêu anh một tiếng.

Liên Tư Hành cầm điện thoại đi lên lầu, cao giọng hỏi: "Anh Ngật, anh muốn ăn gì không? Tôi đói rồi, đang đặt đồ ăn ngoài."

Thịnh Sùng Ngật không trả lời cô, chỉ có âm thanh nho nhỏ phát ra từ phòng ngủ chính đang mở cửa.

Liên Tư Hành đói lả, không muốn chờ, lập tức đi tới.

Cô vừa bước tới cửa phòng ngủ chính thì nhìn thấy Thịnh Sùng Ngật mở cửa phòng tắm bước ra ngoài, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, phần trên còn đang ướt sũng, từng giọt nước trượt xuống từ lồng ngực rắn chắc, lướt qua cơ bụng tám múi rám nắng và đường nét sexy của anh, rồi thấm vào chiếc khăn tắm trắng.

Đúng là hình ảnh mỹ nam cực phẩm vừa tắm xong, sống động và cuốn hút đến mê người!

Liên Tư Hành không ngờ rằng chỉ mới lên đây một lúc, Thịnh Sùng Ngật đã đi tắm... Đúng là người đàn ông mắc chứng sạch sẽ nặng, hoặc cũng có thể là vì ghét bỏ chuyện đã ôm cô vài lần, người bị nhiễm mùi của cô chăng?

Cơ thể của người đàn ông này còn quyến rũ và rắn rỏi hơn cả người mẫu nam, càng làm cho mặt Liên Tư Hành nóng lên. Đêm ấy trong phòng khách sạn, cô đã không để cho anh bật đèn lớn, cả hai chỉ dùng ánh đèn mờ ảo bên tường mà đi thẳng vào chủ đề chính. Mặc dù Liên Tư Hành tự cảm nhận, nhưng cô chưa từng tận mắt thấy một thân hình kích thích người khác đến thế này.

Liên Tư Hành kinh ngạc trợn to mắt, ánh nhìn dán chặt vào nơi giọt nước biến mất, không hiểu sao lại có cảm giác muốn nuốt nước bọt.

Mãi đến khi giọng nói của Thịnh Sùng Ngật kéo cô bừng tỉnh: "Còn nhìn nữa là con mắt em rớt ra luôn đấy, còn nữa, mau lau nước miếng đi!"

Liên Tư Hành theo phản xạ đưa tay lên lau khoé miệng... nhưng nào có tí nước miếng nào?!

Trời ơi, nhan sắc thật là hại người!

Thịnh Sùng Ngật dường như đang có tâm trạng khá tốt, trêu chọc: "Tôi thấy em không chỉ là đói bụng đâu. Có muốn đến chạm thử không?"

Liên Tư Hành vội vàng lắc đầu, che mắt lại như chạm phải điện giật, lùi lại mấy bước, không dám nhìn nữa: "Không không không, không cần."

Liên Tư Hành quay người bỏ chạy như đang chạy trốn.

Thịnh Sùng Ngật từ từ nói với theo: "Tôi đã gọi Thịnh Chi Vị mang đồ ăn đến, lát nữa sẽ đến, không cần gọi đồ ăn ngoài."

Liên Tư Hành trở lại phòng khách, anh chàng giao đồ ăn đã đến trước cửa.

Khi nhìn thấy Liên Tư Hành, mặt cậu ta hiện lên rõ vẻ ngạc nhiên, tuy không nói gì nhưng vẫn lén nhìn Liên Tư Hành thêm mấy lần.

Đây là lần đầu cậu ta thấy có phụ nữ trong nhà của ông chủ, không thể không nói, ông chủ không ra tay thì thôi, ra tay thì không phải là người tầm thường, ngay cả khi không trang điểm, cô vẫn đẹp tựa tiên nữ với làn da trắng mịn.

Tập đoàn nhà họ Thịnh hoạt động trong nhiều lĩnh vực, từ bất động sản, khu nghỉ dưỡng, nhà hàng, khách sạn, đến giải trí. Thịnh Chi Vị là một nhà hàng tư nhân cao cấp nổi tiếng thuộc tập đoàn nhà họ Thịnh.

Những món ăn đều được chế biến từ nguyên liệu tươi ngon bậc nhất, do đầu bếp có tay nghề cao thực hiện, nên chất lượng đồ ăn rõ ràng vượt xa những nhà hàng bình dân trên ứng dụng giao đồ ăn.

Liên Tư Hành dọn đồ ăn xong, Thịnh Sùng Ngật đã thay bộ đồ mặc nhà thoải mái và bước xuống.

Lúc gắp thức ăn, Liên Tư Hành cẩn thận hỏi trước một tiếng: "Có cần sử dụng đũa dùng chung không?"

Thịnh Sùng Ngậtt: "Không cần."

Mặc dù anh có bệnh ưa sạch sẽ, nhưng chủ yếu có tâm lý sạch sẽ liên quan đến phụ nữ, trong sinh hoạt hàng ngày cũng không quá nghiêm trọng.

Liên Tư Hành đúng là phụ nữ, nhưng khi gặp nhau lần đầu, người cô nồng nặc mùi rượu, tô son rất đậm, không phải họ cũng đã hôn sao... Bây giờ nhìn gương mặt trắng mịn, đôi môi đỏ như hoa hồng, anh lại không khỏi muốn cắn nhẹ một cái.

Nói rồi Thịnh Sùng Ngật gắp cho cô một miếng sườn: "Em ăn nhiều một chút, gầy quá."

Vòng eo mảnh mai đến mức anh có thể ôm gọn bằng hai tay

Cũng không thể chỉ trách anh kỹ thuật kém mà hãy trách cô cũng quá yếu không chịu nổi…

Liên Tư Hành không biết trong đầu người đàn ông lại dấy lên những suy nghĩ không đứng đắn.

Là một nữ diễn viên, giữ dáng gầy là điều cần thiết để lên hình đẹp hơn. Nhưng dù cô có ăn nhiều thế nào cũng sẽ không mập, nên Liên Tư Hành tuyệt đối không khách sáo, vừa tao nhã vừa nhanh nhẹn.

Sức ăn tuy không nhiều so với đàn ông như Thịnh Sùng Ngật, nhưng khẩu phần của cô vẫn lớn hơn hầu hết các nữ diễn viên khác, ăn hết hai bát cơm lớn và khá nhiều thịt.

Hoàn toàn khác với những nữ minh tinh trong ấn tượng của Thịnh Sùng Ngật, những người chỉ ăn ức gà và bông cải luộc để giữ dáng!

Thịnh Sùng Ngật ngạc nhiên, rõ ràng ăn cũng không ít, thịt đều biến đâu mất rồi?

Ánh mắt anh lướt qua cơ thể thon gọn không có chút mỡ thừa của cô, rồi dừng lại ở phần cơ thể đầy đặn phía trước, chiếc áo phông ôm sát làm nổi bật những đường cong quyến rũ.

Có vẻ như thịt đã tập trung vào đúng chỗ cần thiết.

Thịnh Sùng Ngật không khỏi nhớ lại cảm giác mềm mại đầy mê hoặc đêm đó…

Đồ ăn ở Thịnh Chi Vị thật sự rất ngon, cô không cẩn thận ăn hơi nhiều, Liên Tư Hành xoa bụng đứng dậy đi lại cho tiêu bớt. Chiếc quần short jean ôm lấy cặp mông cong vút, phía dưới là đôi chân thon dài trắng mịn…

Thịnh Sùng Ngật bỗng dưng đứng bật dậy, tiến đến tủ lạnh lấy thêm một chai nước đá.

Trước đó Thịnh Sùng Ngật không gần phụ nữ, dù là mỹ nữ xinh đẹp thế nào cũng có thể giữ vững ánh mắt, không hề dao động.

Thế nhưng, cô gái trước mặt này thì khác, hai người đã từng qua đêm với nhau và hình bóng của cô còn nhiều lần xuất hiện trong giấc mơ ướt át của anh... Nếu bảo rằng không có chút cảm giác nào thì có khi anh không phải là người lạnh nhạt với phụ nữ mà là có vấn đề về sinh lý.

Dù có là người trước kia vô cùng lạnh nhạt, đối diện với cô gái này, anh cũng không thể duy trì vẻ lãnh đạm. Cảm giác rạo rực, nóng bỏng trong lòng anh như muốn bùng cháy và trào ra.

Thịnh Sùng Ngật cảm thấy mình như bị bệnh... Không, phải nói đúng hơn là căn bệnh "không gần phụ nữ" của anh đã hoàn toàn khỏi hẳn khi gặp Liên Tư Hành.

Giống như ngọn lửa cháy âm ỉ lâu ngày trong căn nhà cũ, nay đã bùng lên mãnh liệt, chỉ muốn nắm lấy cô gái này mà thỏa mãn những khao khát trong lòng.

Thịnh Sùng Ngật thấy khinh thường bản thân vì đã trở nên thiếu kiên nhẫn như vậy và cố gắng hết sức để kìm nén sự thôi thúc lạ lẫm thường xuyên trong cơ thể.

Vừa rồi, anh tắm ngay sau khi về cũng vì ngọn lửa bùng lên chỉ từ những cử chỉ của cô gái trong xe.

Nếu không vì bản thân được dạy dỗ không cho phép hành động thô bạo khi một người phụ nữ đã nói "không", thì lúc nghe cô chê "kỹ năng tệ", anh đã giải quyết cô ngay tại chỗ rồi.

Tổng giám đốc Thịnh thật không ngờ, có ngày anh lại bị chê bai đến thế trong chuyện này!

Nghĩ đến đây, vẻ mặt lạnh lùng của Thịnh Sùng Ngật lại trở nên khó coi. Nhưng anh cố ép mình bình tĩnh lại, tự nhủ càng bị chê, anh càng phải kiềm chế bản thân!

Nếu không chuẩn bị kỹ càng mà vội vàng tiến tới lần thứ hai giữa họ, để rồi cô lại buông một câu: "Chẳng tiến bộ lên chút nào, vẫn dở như cũ!" thì việc có lần ba, lần bốn chẳng phải sẽ càng khó khăn sao?!

Vậy nên anh phải tính toán kỹ càng rồi mới hành động... Khụ, có lẽ anh cần nghiên cứu một chút tài liệu hướng dẫn về lĩnh vực này. Là một Thịnh tổng luôn theo đuổi sự xuất sắc trong mọi việc, anh tuyệt đối không thể chấp nhận một vết nhơ lớn như thế trong đời mình!

Liên Tư Hành đâu biết rằng sự tồn tại của cô đã khiến tâm trí và thể xác Thịnh Sùng Ngật chịu đựng biết bao khổ sở. Sau khi đi vài vòng trong phòng khách, cô lên lầu thu dọn hành lý.

Sau khi tắm rửa thì nghỉ ngơi sớm một chút.

Sáng mai phải dậy sớm để quay phim cùng đoàn.

Lúc ngủ, Liên Tư Hành vẫn còn băn khoăn liệu Thịnh Sùng Ngật – người thẳng thắn bày tỏ ý định với cô – có xuất hiện trước cửa phòng với ý "tự tiến cử" không... Nhưng may mắn là chuyện đó không xảy ra.

Xem ra sống chung cũng không quá khó khăn, lại còn có thể ăn nhờ ở đậu!

Đồ trong phòng cho khách đều là hàng mới, rất mềm và thoải mái. Liên Tư Hành ngủ một giấc ngon lành.

Thịnh Sùng Ngật thì phải cố nén cảm giác phản cảm và phản cảm, nỗ lực nghiên cứu phim tài liệu hướng dẫn suốt đêm. Những hình ảnh trần trụi của những người phụ nữ khiến anh thấy chói mắt, âm thanh thì vô cùng chói tai! Phải tưởng tượng đến cảnh mình là nhân vật chính cùng Liên Tư Hành, anh mới miễn cưỡng xem hết.

Nghiên cứu đến tận nửa đêm mới đi ngủ, trong giấc mơ anh đã giày vò cô nàng tinh nghịch khiến anh vừa yêu vừa giận một cách thoải mái!

Trong giấc mơ lần này còn có thêm cả lời thoại: "Anh Ngật thật tuyệt, thật giỏi!"

Sau khi tỉnh dậy, đối diện với tình huống quen thuộc suốt một tháng qua, Thịnh Sùng Ngật bình thản thay một chiếc quần lót mới.

Ánh mắt người đàn ông trầm lắng, nghĩ rằng sẽ có một ngày, anh nhất định sẽ khiến cô ấy thật lòng nói ra những lời này ở ngoài đời.

Người đã ở trong nhà anh rồi, vậy thì ngày giấc mơ X trở thành hiện thực hẳn không còn xa?

Nhưng không lâu sau, Thịnh Sùng Ngật nhận ra... đúng là vẫn còn khá xa. Dù món ngon đã ở ngay trước mắt, anh cũng chỉ có thể ngắm mà không thể thưởng thức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện