Sáng hôm sau Hạ Viễn Quân tỉnh dậy, tuy chuyện trong mơ đã phai nhạt ít nhiều nhưng hắn vẫn nhớ rõ mình biến thành một con rắn vàng, lại còn là vật nuôi của Kỳ Trạch. Nội dung giấc mơ quá kỳ lạ, cơ mà dù sao mơ cũng chỉ là mơ, có lệch khỏi logic hiện thực cũng là chuyện rất bình thường.

Chỉ là bản thân Hạ Viễn Quân tự cảm thấy rất quái, hắn mơ hồ nhận ra rằng, ngoại trừ tuần trước nằm mơ được ở bên Kỳ Trạch cộng với giấc mơ đêm qua, dường như đã một thời gian rất dài hắn không hề mơ mộng thấy gì cả.

Hắn nghĩ không ra mà cũng không quá muốn cân nhắc. Thấy Kỳ Trạch đã tỉnh, hắn liền chờ cậu cùng nhau đi xuống lầu.

Hôm nay sắc mặt Kỳ Trạch rất tốt, Hạ Viễn Quân đi bên cậu suýt nữa nhịn không được muốn vươn tay ra xoa bóp khuôn mặt mềm mại kia một phen. Không biết đó có phải công lao của mình không —— Chẳng lẽ lớp kết giới vỏ trứng ngày hôm qua còn có thêm công dụng phụ dưỡng nhan nữa sao? Hai người Kỳ Trạch bước vào trong bếp, hôm nay nên là Hồ Lý và Kỳ Trạch phụ trách bữa sáng và bữa tối, thế nhưng lúc này Hồ Lý vẫn chưa có mặt. Tối hôm qua bọn họ rời khỏi rạp chiếu phim khá trễ, cuối cùng vẫn không mang thêm được nguyên liệu nấu ăn nào trở về nhà.

Kỳ Trạch nấu một nồi cháo trắng, chiên một ít bánh trứng, lại cầm hai củ khoai tây do Hạ Viễn Quân gọt vỏ xắt sợi xào lên ăn kèm.

Làm bữa sáng xong, Kỳ Trạch múc hai chén cháo, Hạ Viễn Quân bưng bánh trứng và khoai tây sợi, hai người cùng ngồi vào bàn bắt đầu ăn.

Cháo vừa nấu xong hơi nóng nên Kỳ Trạch ăn bánh trứng trước, cậu cắn mấy miếng mà không thấy mùi vị gì, cuốn thêm ít khoai tây ăn cùng vẫn có cảm giác mồm miệng nhạt nhẽo.

Vừa thổi vừa ăn được hai thìa cháo, đột nhiên cậu ngẩng đầu lên nói: “Muốn ăn đồ chua ghê…” Dứt lời miệng còn vô thức ứa nước bọt, trong đầu chỉ chăm chăm thương nhớ mấy món dưa ngâm vừa chua vừa giòn lại hơi cay cay, cực kỳ cực kỳ thèm thuồng.

Thế nhưng tổ chương trình không chuẩn bị đồ ngâm chua sẵn trong bếp, trong biệt thự cũng không có, muốn ăn chỉ có thể ra ngoài mua.

“Em khoan ăn đã,” Hạ Viễn Quân dứt khoát cầm di động lên, nói với Kỳ Trạch, “Chờ một chút cho cháo nguội bớt là vừa vặn.”

Hai mắt Kỳ Trạch cong lên, sung sướng ngoan ngoãn gật đầu.

Hạ Viễn Quân lại hỏi cậu còn muốn ăn gì nữa không, Kỳ Trạch lập tức nghĩ đến món bún gạo, chính là loại bún gạo tươi mỏng sợi vừa ra lò tưới đẫm nước dùng hầm từ măng và thịt bò, sau đó rắc một lớp rau thơm và hành thái nhỏ…

“Muốn ăn bún gạo nấu măng thịt bò, loại nước dùng màu đỏ ý.”

Kỳ Trạch nhìn xuống bát cháo chỉ mới ăn được mấy miếng của mình, sau đó lại nghĩ mùi vị bún gạo quá nồng, nếu mua về ăn thì chỉ lát sau cả căn bếp sẽ ngập toàn mùi bún. Chẳng biết những người khác có muốn ăn không, nếu muốn cậu có thể mua thêm, chỉ là món này để lâu dễ bị vón cục, ăn không ngon nữa.

Kỳ Trạch đương do dự thì Hạ Viễn Quân lại hỏi cậu không muốn ăn cháo nữa sao. Cậu vừa gật đầu một cái, hắn đã lập tức kéo chén cháo về phía mình húp hai phát hết sạch, sau đó đứng lên cầm bát đũa đi rửa.

Kỳ Trạch đứng một bên nhìn mà mặt mũi hơi phiếm hồng, niềm vui trong ánh mắt càng không thể giấu kín.

Cậu đã bắt đầu tưởng tượng hình ảnh trong đầu, đến ngày chương trình phát sóng không biết sẽ có bao nhiêu người hâm mộ cách bệ hạ yêu chiều cậu mất thôi. Nhưng mà hâm mộ nhiều hơn cũng không ích gì, bệ hạ chỉ thuộc về một mình cậu.

Hạ Viễn Quân chở Kỳ Trạch rời khỏi biệt thự, hắn không đi theo lộ tuyến đến thẳng công ty mà rẽ qua hai con phố, dừng xe trước một cửa hàng bán bún gạo khá có tiếng.

“…” Nhân viên quay phim ngồi sau yên lặng nhắm ống kính vào ngay biển hiệu cửa hàng, hậu kỳ sẽ làm mờ tên quán, chỉ chừa lại hai chữ “Bún gạo”, tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến hiệu quả nghe nhìn của khán giả.

Hạ Viễn Quân đỡ Kỳ Trạch xuống xe. Hôm nay hắn mặc một bộ âu phục thoải mái cuối mùa, cổ quấn khăn quàng nhung miễn cưỡng che khuất đôi môi mỏng.

Trên đời có một số người dù ăn mặc không có gì nổi bật, nhưng khí chất toàn thân toát ra vẫn khiến cho những người đối diện biết ngay đó không phải người tầm thường. Hạ Viễn Quân chính là một người như vậy. Hắn vừa bước vào quán đã khiến toàn bộ thực khách bên trong phải đưa mắt nhìn, đương sự lại không quá quan tâm, chỉ yên tĩnh nhìn ngắm vẻ sung sướng thỏa mãn của Kỳ Trạch vì ăn được món ăn thích ý.

Trong lòng cậu chủ Hạ bắt đầu tính toán sắp xếp thời gian đi học nấu ăn, học thành tài rồi sẽ cho hồ ly nhỏ ăn ngon mỗi ngày. Phải nói rằng cho hồ ly nhỏ ăn là một chuyện khiến người ta cực kỳ thỏa mãn.

Có khách hàng trong tiệm nhận ra Hạ Viễn Quân và Kỳ Trạch nên vội vàng lấy điện thoại ra quay phim chụp ảnh, ai nấy đều cực kỳ kích động.

Hạ Viễn Quân chờ Kỳ Trạch ăn xong đi tính tiền, bỗng nhiên có một người đánh bạo tiến lại gần muốn xin chữ ký.

Hạ Viễn Quân sợ người nọ tiếp cận dễ va vào Kỳ Trạch nên vội kéo cậu lại gần mình, không đổi sắc mặt nói: “Nếu là ký tên thì không cần đâu, tôi rời khỏi giới giải trí rồi, bây giờ không phải nghệ sĩ nữa.”

Quần chúng ngớ người: Gì cơ?

Vì thế thừa dịp đám đông vây xem còn bị sốc vì tin nóng chưa kịp hoàn hồn, Hạ Viễn Quân vội dẫn Kỳ Trạch lên xe đi công ty cho kịp giờ làm.

Đám khách hàng trong tiệm bún gạo đờ đẫn nhìn xe của Hạ Viễn Quân dần dần đi xa, cuối cùng mới có người kịp phản ứng.

“Người vừa rồi đúng là Hạ Viễn Quân?”

“Anh ta nói giải nghệ là thật hay đùa vậy?”

“Chắc đùa thôi, trước đây bao nhiêu người mắng chửi bắt cậu ta cút khỏi giới giải trí, không phải đến bây giờ vẫn ở đó sao?”

“A a a! Người đi cùng là Kỳ Trạch đúng không! Cậu ta dẫn Kỳ Trạch đi ăn bún gạo? Trời đất ơi!”

“Đờ mờ! Lần này là thật đúng không?!”

Mặc kệ tin tức có thật hay không, những người vừa rồi chụp ảnh quay video đã bắt đầu lục tục biên status Weibo @ bạn tốt hoặc paparazzi hoặc quản lý của Hạ Viễn Quân nghe ngóng tình hình.

Mạng xã hội nháy mắt nổ tung.

Qua một buổi sáng, các từ khóa #Hạ Viễn Quân giải nghệ##bạn trai Hạ Viễn Quân# đều leo lên top 10 bảng xếp hạng hot search, từ khóa giải nghệ còn ngạo nghễ nằm luôn trên hạng đầu.

Cậu chủ Hạ debut dưới tư cách ca sĩ rock ‘n roll, theo đuổi phong cách sa đọa chán đời, tạo hình rất khoa trương, nhờ đôi mắt kiêu ngạo bất cần cùng khuôn mặt đẹp không tì vết, hắn vừa ra mắt đã chiếm được cảm tình của vô số cư dân mạng.

Đương nhiên, số lượng người chửi mắng hắn cũng nhiều không kém.

Từ ngày ra mắt đến nay đã ba năm trôi qua, tác phẩm phát hành đếm được trên đầu ngón tay, nhưng số phốt lớn phốt nhỏ của hắn trên mạng thì nhiều không đếm xuể. Đám anh hùng bàn phím đâu cần quan tâm chuyện về hắn là thật hay là bịa, tóm được vài ba vụ phốt là đủ để chửi hắn cút ra khỏi giới giải trí cả ngày rồi.

Nhưng cậu chủ Hạ là ai? Bọn họ lại là tầng lớp nào? Dựa vào đâu mà bắt hắn cút?

Hừ, cậu chủ Hạ không chỉ không cút mà còn phải mắng lại! Người ta mắng hắn một câu, hắn mắng lại đủ mười câu mới xem như xong chuyện

Nhưng hôm nay Hạ Viễn Quân lại tuyên bố rút khỏi giới giải trí, 99% dân mạng cơ bản là không tin. Đùa cái gì thế? Hai ngày trước Hạ Viễn Quân còn tham gia gameshow hẹn hò kia kìa? Vậy mà dám nói giải nghệ? Giỡn mặt à?

Một bộ phận nhỏ còn lại cảm thấy tin này có khả năng là sự thật.

Những người này có một nửa là fan CP Quân Trạch, bọn họ cho rằng không chừng cậu chủ Hạ giải nghệ kết hôn thì sao? Nửa còn lại dùng lý trí phân tích, phán đoán có khi cậu chủ cuối cùng đã chán giới giải trí rồi, sắp tới phải về nhà kế thừa ngai vàng của ông bô.

Tranh luận vụ giải nghệ thỏa thuê xong, đám người hóng hớt trang bị đôi mắt hợp kim titan lại đào mấy tấm ảnh chụp Hạ Viễn Quân và Kỳ Trạch lên super soi thêm một lần.

Những bức ảnh này do các thực khách và chủ quán bún gạo cùng chụp lại. Mục đích của chủ quán đương nhiên là muốn cọ fame thần tượng rồi, chỉ cần người nổi tiếng thì ai cần biết là tai tiếng hay điều tiếng, kéo thêm khách về cho quán là được.

Ảnh của các thực khách chụp hơi out nét, có thể do quá kích động nên run tay, so ra chất lượng ảnh chủ quán cung cấp tốt hơn nhiều. Dù là độ nét, góc độ hay biểu cảm đều rất nịnh mắt, khiến cho một cửa hàng bún gạo đầy dầu khói đột nhiên mang vibe lãng mạn không kém gì nhà hàng đồ tây.

Quá là trâu bò.

Không thể không khen ngợi, cả kỹ năng chụp ảnh lẫn retouch đều thượng thừa.

[ Đại thiếu gia kim tôn ngọc quý mà cũng tới nơi như thế sao! ]

[ Không ngờ lại có ngày Hạ Viễn Quân trở nên bình dân như vậy. ]

[ Chỉ ngắm người ta ăn thôi! Toàn bộ quá trình cậu ta chỉ toàn nhìn Kỳ Trạch thôi đúng không? Kỳ Trạch ăn ngon miệng thật, làm tôi đói bụng theo luôn. ]

[ Chậc chậc chậc, chỉ nhìn chứ không ăn như thế có phải ghét bỏ gì không? Nếu đã ghét còn vào quán làm gì? ]

[ Không phải ghét bỏ gì đâu? Chắc là không hợp với khẩu vị của cậu chủ, món đó vừa dầu vừa cay, ăn nhiều không tốt. ]

[ Tui chớt đây! Nếm ra được vị ngọt trong mắt cậu chủ Hạ luôn!!! ]

[ Ha ha, đúng đấy, cẩu nam nam xứng đôi thật. ]

Câu mắng chửi quá đáng này bị rất nhiều fan và người qua đường mắng lại, người nọ lại nhanh chóng ném ra một đường link, thu hút toàn bộ lực chú ý của netizen.

“Mọi người nhìn tôi làm gì?” Kỳ Trạch đến công ty chợt phát hiện ánh mắt các đồng nghiệp nhìn mình rất quái dị.

Một cô gái đánh bạo hỏi: “Kỳ Trạch, cậu đã xem Weibo chưa? Sáng nay hình như cậu bị người ta chụp ảnh rồi.”

Một người khác cũng an ủi: “Đừng quan tâm đến mấy kẻ trên mạng, toàn kẻ không biết gì chỉ biết nói linh tinh thôi.”

Nói là an ủi làm như rất quan tâm, thực chất trong đó cũng che giấu kha khá ý đồ hóng chuyện từ cậu. Kỳ Trạch bình tĩnh gật đầu không đáp, chỉ lẳng lặng quay qua chuẩn bị công việc ngày hôm nay.

“…” Các đồng nghiệp kinh ngạc vì không moi ra được tin tức gì, tinh thần thép thật đấy!

Kỳ Trạch bận rộn đến gần trưa, công việc cơ bản hoàn thành rồi mới trộm lười biếng mở điện thoại lướt Weibo một lát.

Sáng nay Hạ Viễn Quân cùng cậu xuống xe ăn sáng, cậu biết chắc chắn sẽ bị người ta chụp ảnh đăng lên mạng. Nhưng phải tội lúc ấy Kỳ Trạch đang quá hào hứng nên nhất thời không bận tâm người ngoài nói những gì.

Nhớ lại những lời đồng nghiệp nhắc nhở, cậu chuẩn bị tâm lý xong đâu đấy mới bấm vào ứng dụng Weibo.

Nhiệt độ của sự kiện giải nghệ giảm xuống, nhưng dòng #bạn trai Hạ Viễn Quân# đã bay thẳng lên hạng nhất.

Cậu lục tìm một chút thì thấy có mấy tấm ảnh mơ hồ chụp mình và Hạ Viễn Quân trong rạp phim lần trước, có ảnh chụp sáng nay, còn có cả ảnh hôm qua Hạ Viễn Quân đến công ty đón cậu tan làm, cùng với ảnh cap màn hình hai người đứng chung trong chương trình gameshow.

Kỳ Trạch lướt một vòng rồi rút ra kết luận, những đề tài xoay quanh chủ yếu có vài cái như sau:

Hạ Viễn Quân và Kỳ Trạch liệu có kịch bản yêu đương trong chương trình《 Câu chuyện tình yêu 》hay không;

Bạn trai tin đồn Kỳ Trạch của Hạ Viễn Quân phẫu thuật thẩm mỹ;

Nhân phẩm bạn trai Kỳ Trạch của Hạ Viễn Quân có vấn đề;

Hạ Viễn Quân giải nghệ để kết hôn cùng bạn trai.

Đề tài đầu tiên đương nhiên là được nghị luận nhiều nhất, cũng là nơi tập hợp những người không tin Hạ Viễn Quân thay đổi nhiều nhất. Bọn họ đều khẳng định tổ chương trình này cố ý biên tập theo cùng một cách biên tập kịch bản cho Kỳ Nhược Sam, mục đích cuối cùng là thiết lập hình tượng mới và tẩy trắng cho Hạ Viễn Quân.

Không cần nhiều lời, tuy mới trôi qua vài ngày ngắn ngủi nhưng hiệu quả quá rõ ràng, khiến không ít người phải đỏ mắt ghen tỵ.

Đề tài thứ hai hơi cạn lời, số người tin cũng rất ít. Nguyên nhân sâu xa trong đó là vì đã có bạn học cùng trường đứng ra chứng thực Kỳ Trạch chỉ đi cắt tóc, diện mạo bên ngoài vốn không hề kém trên TV. Hơn nữa từ học kỳ một cậu chưa bao giờ xin nghỉ học một buổi nào, lấy đâu ra thời gian đi sửa mặt, lại còn hồi phục tự nhiên như vậy được?

Tranh cãi ở chủ đề thứ ba lớn hơn, ảnh và clip được đăng đều là của sự kiện hôm qua mẹ kế tới công ty tìm cậu, sau đó hai người cự cãi một trận. Người ta mắng cậu giả vờ tội nghiệp, vô ơn, hạ nhục mẹ kế; lại có người thấy chứng cứ quá ít, không chứng minh được điều gì, nhưng số người đứng về cậu phe coi thường mẹ kế vẫn nhiều hơn.

Kỳ Trạch không rõ số lượng người ác ý trên mạng vốn nhiều như vậy, hay là seeders do hai chị em kia thuê khuấy đục thêm nước nữa. Nhưng cũng chẳng sao, chuyện làm Kỳ Trạch thực sự để ý chỉ có chủ đề thứ tư.

Sáng nay Hạ Viễn Quân từ chối ký tên cho người ta nên thuận miệng nói mình sắp giải nghệ, lúc đó cậu chỉ cho rằng hắn lười không muốn ký nên mới nói vậy thôi. Nhưng lúc này có người đưa ra phán đoán, thế mà Kỳ Trạch lại thấy đúng là có khả năng thật.

Đây là bệ hạ nhà cậu chứ không phải đại thiếu gia đam mê rock ‘n roll và đua xe trước kia, đương nhiên cũng không có dự định tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí rồi, giải nghệ chỉ là việc sớm hay muộn.

Mà Hạ Viễn Quân lại chọn ngay lúc này để tuyên bố, dường như đúng là đang muốn ám chỉ điều gì đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện