“!!!”

Bộ phim đã bắt đầu mà hai thiếu nữ ngồi bên cạnh Hồ Lý chẳng mấy bận tâm, chỉ lo ngắm hai anh đằng trước. Trông thấy người giống Hạ Viễn Quân cầm tay anh bên cạnh, biểu hiện của các cô còn hưng phấn hơn cả lúc phim chạy đến đoạn cao trào, nắm chặt tay nhau mắt sáng lòe lòe, miệng cười ngơ ngẩn như mới cắn thuốc xong.

Hồ đại mỹ nhân dù là ngoại hình hay tuổi tác thật đều không liên quan gì đến các thiếu nữ hiển nhiên không thể lý giải nổi tâm tình các cô lúc này, chỉ biết dùng ánh mắt hận rèn sắt không thành thép nhìn chằm chằm vào gáy Kỳ Trạch. Nếu không tính lũ hồ ly sống trong rừng sâu núi thẳm không cần đăng ký hộ tịch, đây nhất định là đứa bé nhỏ nhất tộc bọn họ hiện giờ, kết quả vừa nứt mắt đã bị heo ủi đi mất, cô cực kỳ xót ruột.

Ôn Uyển ngồi cách xa bọn họ hơn một chút, tuy phần lớn tầm nhìn đã bị những khán giả khác che khuất, nhưng chỉ bằng thái độ của Hạ Viễn Quân dành cho Kỳ Trạch suốt một tuần này cũng có thể đoán được hai người kia đang ở bên nhau ngọt ngào thế nào.

Không một ai muốn kế hoạch bản thân chuẩn bị chu đáo thình lình bị chen ngang, Ôn Uyển cũng vậy. Cô ta biết rõ mình không thể thay đổi được gì, nhưng như vậy không có nghĩa là không có cách trút cơn giận dữ hôm nay bị Hạ Viễn Quân cố ý chơi xỏ.

Lợi dụng mọi người xung quanh chăm chú nhìn vào màn hình chiếu, cô ta cúi đầu rút di động nhắn liên tục vài tin, sau đó lẳng lặng đứng dậy rời khỏi rạp.

Chẳng bao lâu sau, rất nhiều cư dân mạng bắt đầu lướt thấy tin tức Hạ Viễn Quân hiện đang có mặt ở rạp chiếu phim XX thành phố C. Ngay sau đó không biết lại là ai đăng Weibo “Hạ Viễn Quân và bạn trai bí mật hẹn hò trong rạp chiếu phim”. Chỉ trong vòng hai tiếng ngắn ngủi mà các từ khóa #bạn trai Hạ Viễn Quân##Hạ Viễn Quân đồng tính##Hạ Viễn Quân bao nuôi# lần lượt leo lên hot search bằng tốc độ tên lửa.

Tuy trong nước đã công nhận hôn nhân đồng tính được vài năm nhưng trình độ tiếp nhận của phần lớn người dân vẫn còn rất thấp, đại bộ phận mọi người khá thành kiến với các cặp đôi đồng tính. Hơn nữa danh tiếng Hạ Viễn Quân trước đây vốn không tốt lắm, thông tin này vừa tuồn ra, trang chủ Weibo của hắn lập tức xuất hiện vô số bình luận chửi mắng nhục mạ.

Nhưng lúc này đương sự vẫn đang thỏa thuê nắm tay người trong lòng, tâm trạng cực kỳ phê pha xem phim điện ảnh, hoàn toàn không hay biết gì về những sóng gió ở bên ngoài.

Hai thiếu nữ ngồi phía sau cũng nhanh chóng được bạn tốt trên mạng @, liếc màn hình di động mới giật mình nhận ra anh trai ngồi trước mình đúng là Hạ Viễn Quân hàng thật giá thật! Nhưng kinh ngạc qua đi, nhìn những lời mắng chửi càng ngày càng kinh khủng trên Weibo, các cô cảm thấy mấy người này quá đáng lắm rồi, không kiềm chế được phải đứng ra thanh minh vài câu cho chính chủ.

Hai thiếu nữ này có idol của riêng mình nên không xem như fan của Hạ Viễn Quân, ấn tượng về hắn trước kia ngoại trừ gương mặt ra thì cũng không quá tốt đẹp. Nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến, mặc dù hai người phía trước không nói lời nào cũng đủ thấy rõ Hạ Viễn Quân không phải kiểu người kiêu căng khó ở như trên mạng hay nói, thậm chí nhất cử nhất động còn cực kỳ cẩn thận chăm sóc cho người ngồi cạnh mình.

Nhưng mà đại bộ phận anti fan luôn chỉ biết mù quáng mắng hùa mặc kệ sự thật, hai cô gái lý trí ra mặt lên tiếng cuối cùng chỉ đưa đầu cho người ta mắng chửi vùi dập cùng. Dù sao đây vẫn là scandal tình cảm đầu tiên của Hạ Viễn Quân, hơn nữa đối tượng hẹn hò còn là nam giới. Hai cô vừa tức vừa gấp, còn có cả ý định đánh liều thông báo cho Hạ Viễn Quân rằng hắn đã bị người ta nhận ra, có người thậm chí còn phát cả định vị, chắc chắn không bao lâu nữa sẽ càng nhiều người kéo đến, bọn họ sẽ không thể thoát khỏi đây.

Nhưng vào lúc các cô ngẩng đầu chuẩn bị gọi người lại trực tiếp bỏ qua luôn Hạ Viễn Quân và Kỳ Trạch đang ngồi chình ình trước mặt.

Mà đại mỹ nhân ngồi bên cạnh hai thiếu nữ dựa lưng vào ghế, dáng vẻ như đang nghiền ngẫm bộ phim nhưng thật ra là đang nghiền ngẫm thứ khác, cô nàng cười tủm tỉm lẩm bẩm: “Ồ~ nhóc con lợi hại hơn chị tưởng đấy, lá bùa kia thú vị lắm…”

Dứt lời cô mới thoáng nhìn qua vị trí gần đó, chỗ Ôn Uyển ngồi đã không còn bóng người.

Hừ, tiếc là con ả kia không được chứng kiến.

Kỳ Trạch không biết được nội dung nửa sau bộ phim chiếu những gì, bởi vì cậu chỉ vừa cùng bệ hạ tay trong tay ấu trĩ cùng xem được phần mở đầu đã nhận được tin nhắn từ Hứa Văn vài ngày chưa gặp. Cậu cho rằng cậu ta lại gặp phải vấn đề gì không giải quyết được nên đành dùng bàn tay còn lại lấy di động ra mở tin xem thử.

Vừa thấy một cái đã tuột mood luôn.

Lần trước Hứa Văn gặp qua Hạ Viễn Quân đã biết gần đây bọn họ đang cùng quay một chương trình gameshow, Kỳ Trạch lại không nói quá tỉ mỉ chuyện hẹn hò trong tiết mục mà chưa gì trên Weibo đã đồn ầm ĩ tin Hạ Viễn Quân có bạn trai, cho nên lần này Hứa Văn ngoài mặt nhắn tin quan tâm thăm hỏi, thực ra là muốn hóng chuyện từ chỗ cậu. Một mặt cậu chàng có ý tốt thông báo rằng Hạ Viễn Quân đã bị người ta phát hiện, nếu Kỳ Trạch thật sự ở bên cạnh thì lát nữa chắc chắn rất khó thoát thân, mặt khác cũng muốn hú họa xác nhận thử xem cậu có phải là cậu bạn trai kia thật không.

Trên đời quả thật có vài người dù chết rồi vẫn không sửa đổi được thói nhiều chuyện.

Kỳ Trạch không trả lời cậu ta mà ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, thế mà phát hiện ra không ít ánh mắt hiếu kỳ đang đánh giá bọn họ.

Cậu lập tức chấm chút nước trái cây vẽ một tấm bùa ẩn thân lên tay vịn ghế dựa, chỉ là hiệu quả từ nước trái cây không quá tốt, cùng lắm chỉ chống chọi được đến lúc bộ phim kết thúc mà thôi.

Sau khi ngăn cách hết toàn bộ ánh mắt tò mò nghiên cứu ở ngoài, Kỳ Trạch cũng không còn tâm tư xem phim nữa mà mở điện thoại lên lướt Weibo một lượt. Mấy đề tài liên quan đến Hạ Viễn Quân lại nổi thêm vài cái, may mà trước đó đã có tiền lệ ảnh đế đăng ký kết hôn đồng giới, nếu không lúc này nhất định hắn sẽ đứng ngay đầu sóng ngọn gió.

Kỳ Trạch bấm mở mấy chủ đề hot nhất, mới xem vài bình luận đầu tiên thôi mà chân mày đã nhíu chặt lại. Những câu này tệ hơn mấy câu mắng bệ hạ nhà cậu là tên hoang tưởng duy ngã độc tôn bình thường nhiều, câu chữ nhục mạ quá ghê tởm, chỉ lướt qua thôi mà cậu đã phải cố gắng nén giận vào lòng.

Kỳ Trạch chưa từng tiếp xúc với giới giải trí nhưng ít nhất vẫn có chút kiến thức về thủy quân, anti và fan não tàn là thế nào. Có điều biết là một chuyện, tận mắt chứng kiến lại là một chuyện khác, đặc biệt đối tượng còn là người cậu cực kỳ để ý. Cậu lần lượt nhớ kỹ từng cái ID mắng chửi người khó nghe nhất, trong mắt hoàn toàn không có một tia ấm áp thường ngày.

Hạ Viễn Quân ngồi bên cạnh nhận ra cảm xúc của Kỳ Trạch thay đổi, bèn ghé lại gần dò hỏi: “Sao thế? Em gặp phải chuyện gì à?”

Kỳ Trạch lập tức cất điện thoại đi, mỉm cười nhìn Hạ Viễn Quân: “Điện thoại em hết pin rồi, có thể cho em mượn điện thoại không?”

Hạ Viễn Quân dứt khoát mở luôn khóa màn hình rồi đưa cho cậu, hoàn toàn không hề có chút ý thức bảo vệ đồ vật riêng tư của người nổi tiếng nào.

Tâm trạng cậu được hắn trấn an đáng kể, đương nhiên cậu biết đây là vì đối phương rất tin tưởng mình, cho nên cũng không nỡ để người tốt như bệ hạ bị đám tôm tép trên mạng chọc giận, thậm chí phá nát hứng thú đi chơi.

Kỳ Trạch tùy tay chạm vào màn hình điện thoại thì vô tình đụng phải nút mở camera. Tính năng của chiếc di động này rất tốt, mặc dù đang ở trong hoàn cảnh tối tăm vẫn bắt được độ phân giải ảnh siêu cao.

Cậu len lén chĩa ống kính về phía bàn tay Hạ Viễn Quân đến tận bây giờ vẫn chưa buông mình ra, chụp một tấm ảnh hai bàn tay ngọt ngào đan vào nhau trong phòng tối ở chế độ tĩnh âm. Sau khi lưu ảnh, cậu lại mở app Vương giả nông dược trên điện thoại hắn ra, rút tay về im lặng đánh một ván.

Hạ Viễn Quân muốn chừa không gian riêng cho Kỳ Trạch nên không tiện nhìn xem cậu đang làm gì, cũng không phát hiện ra sự tồn tại của tấm ảnh. Về sau hắn thấy cậu dùng account mình chơi game thậm chí còn dâng lên cảm giác ngọt ngào quỷ quái —— Nếu bị rớt sao, cuối cùng hắn cũng có cớ để nói với Phó Dung rằng: [ Không sao, Tiểu Thất muốn chơi cứ để em ấy thỏa thích chơi! ]

Tiểu Thất…

Tại sao hắn lại gọi cậu như vậy nhỉ? Tâm tình bay bổng từ trưa của Hạ Viễn Quân giờ phút này rơi thẳng xuống mặt đất.

Hôm nay Kỳ Trạch chọn một bộ phim hài kịch tình cảm, vì không quan tâm lên mạng xem đánh giá trước nên cậu không hề biết từ đầu đến cuối phim có điểm nhấn gì. Mặc dù dàn diễn viên chính đều có tiếng tăm, nhưng nội dung phim ban đầu vốn là hài kịch về sau lại phát triển thành kịch bản máu chó khốn nạn khiến tiếng xì xầm chê bai nổi lên bốn phía, cơ bản có thể xem là một bộ phim nát.

Số khán giả bắt đầu chơi điện thoại từ giữa phim giống Kỳ Trạch không phải là con số ít.

Trước khi bộ phim đi đến đoạn kết, Kỳ Trạch liếc thấy lượng pin trên điện thoại, hay lắm, chỉ còn 3% nữa là tự động tắt máy. Cậu giả vờ như lúc này mới phát hiện ra, vội vàng trả máy lại cho Hạ Viễn Quân: “Ngại quá, em mải chơi quên nhìn lượng pin mất tiêu.”

“Không…” Hạ Viễn Quân nhận di động, đúng lúc liếc thấy giao diện game đã bay đến rank Bạch Kim II ngầu lòi liền nhìn Kỳ Trạch vừa mừng vừa sợ, “Lần sau muốn chơi cứ lấy mà chơi!”

Thế là trong nháy mắt hắn quên luôn cảm giác thế thân đầy chua xót, thậm chí còn có chút đắc ý nho nhỏ.

Ha ha, xem tên Phó sĩ diện kia lấy gì mà cười nhạo hắn nữa!

Kỳ Trạch nhịn cười, nhớ lại lịch sử huy hoàng thua 9 thắng 1 trong acc hắn mà gật đầu đáp: “Được.”

Một lát sau bộ phim kết thúc, khán giả lục tục đứng lên ra ngoài, cậu vẽ lại một tấm bùa khác lên cốc nước trái cây rồi đưa cho Hạ Viễn Quân, “Có thể cầm giúp em một lát được không? Em muốn đi toilet.”

Hạ Viễn Quân nhận lấy rồi theo Kỳ Trạch ra khỏi rạp, chỉ là không rõ hôm nay quá nhiều khách ra vào hay có chuyện gì, hắn đi đường luôn bị người khác va phải hoặc cọ vào người. Nhưng rồi hắn lại không có tâm tư đâu mà tức giận, bởi vì hai mắt còn bận dán chặt vào cốc nước trái cây mà Kỳ Trạch từng uống qua.

Chờ cho Kỳ Trạch đi khuất vào toilet rồi, hắn nhìn ngó trái phải một lượt, không thấy bóng dáng của Hồ Lý và Ôn Uyển đâu mới lặng lẽ cúi đầu, ngậm ống hút lén uống một ngụm.

Cặp mắt vốn sắc sảo sáng quắc lên.

Ngọt quá!

“…” Kỳ Trạch vòng qua chỗ rẽ vô tình quay đầu vừa vặn thấy hết cảnh tượng này, mặt bất giác đỏ bừng.

Hình như những dáng vẻ của bệ hạ mà cậu chưa biết cũng khá nhiều đấy.

Nhưng dù là Hạ Viễn Quân trước kia đối xử cực kỳ dịu dàng yêu chiều hay Hạ Viễn Quân của hiện tại có chút ngốc nghếch đáng yêu thì vẫn là một người, cậu đều thích cả.

Thời điểm hắn lén hút đến ngụm nước thứ hai, Hồ Lý nãy giờ không thấy bóng dáng đột ngột từ đâu trồi lên: “Tôi nói không phải chứ, cậu chủ Hạ mà cũng thiếu tiền mua một ly nước cơ à? Nếu không có thật thì để chị đây mời cũng được.”

“…” Hạ Viễn Quân suýt nữa bị sặc, trông thấy Hồ Lý chỉ xuất hiện một mình mà không có Kỳ Trạch bên cạnh, hắn mới cố nuốt cảm giác xấu hổ xuống, sau đó giả mù giả điếc tiếp tục uống nước như không có chuyện gì.

“…” Cặp mắt ghét bỏ của Hồ Lý sắp trợn ngược lên tận trời.

Trời đất ơi! Nhóc con mau quay lại đây mà xem bộ mặt thật của thằng cha phàm tục này đi! Đảm bảo hình tượng trong lòng nhóc tiêu tan lập tức cho mà xem!

Đáng tiếc là Kỳ Trạch không nghe thấy tiếng lòng của Hồ Lý, một lúc lâu sau mới quay trở về.

Kỳ Trạch cầm lấy cốc nước uống dở từ tay Hạ Viễn Quân, mặt không đổi sắc lập tức hút một ngụm.

Hồ Lý đang chuẩn bị mách lẻo: “…”

Hạ Viễn Quân vốn định mặt dày nói mình đã uống thấy thế im lặng quay đi, giới hạn thẹn thùng mỗi người một khác, lúc này hắn lại ngượng đến mức không dám mở miệng thú nhận.

Phim thần tượng từng nói, hành động này gọi là hôn môi gián tiếp.

Loại cảm giác mặt đỏ tim đập này, hình như phim thần tượng không có lừa gạt đâu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện