3
Ta dùng tròn năm năm dạy dỗ thiếu gia Chương Mặc Tồn, từ một kẻ ngỗ nghịch lêu lổng, biến thành một bậc văn nhã ôn nhuận, văn võ song toàn.
Ngay cả Tuyên Bình hầu cũng âm thầm sửa mình.
Kinh thành ai nấy đều khen rằng Tuyên Bình hầu phu nhân dạy phu quân sống có đạo lý, dạy nhi tử trưởng thành đúng đắn.
Vậy mà giờ đây, là cớ làm sao?
Những dòng đạc mạc kia đều nói rằng ta bị nữ chính đội lốt hệ thống cưỡng ép kéo vào thế giới này.
Chưa hết, thân thể của ta còn bị nàng ta chiếm lấy để làm chuyện bậy bạ.
Nếu lời đạc mạc là thực, thì ta tuyệt đối không thể gỡ liên kết!
Ta há lại ngu si cam tâm làm công cụ cho nữ chính?
Ngay khi Tuyên Bình hầu lại mặt dày đến cầu hoan, hệ thống đã mấy ngày chẳng thấy tăm hơi đột nhiên xuất hiện.
Nói cho cùng, đây cũng là lần đầu tiên hệ thống chứng kiến cảnh tượng này.
Tuyên Bình hầu nịnh nọt:
"Phu nhân à, Mặc Tồn nay đã khôn lớn, chi bằng chúng ta sinh thêm một đứa nối dõi?"
Hệ thống tức đến phát cuồng, gào thét:
【Tên cẩu nam nhân này!】
【Ký chủ! Người còn chưa viết xong thoại bản sao? Mau mau gỡ liên kết thôi!】
【Lẽ nào... Người thật sự muốn cùng lão nam nhân này phát sinh điều gì sao?】
Lời hệ thống vừa dứt, đạc mạc liền rào rào hiện ra:
【Hắn cặn bã thế nào, chẳng lẽ ngươi không rõ?】
【Cười c.h.ế.t ta! Gấp rồi! Nữ chính gấp rồi!】
【Nữ phụ chưa chắc muốn, nhưng nữ chính ngươi lại nôn nóng đến vậy kia mà, hahaha!】
Ta nhịn cười, phong tư đoan trang, lễ độ từ chối:
“Hầu gia, hôm nay nguyệt sự của thiếp thân đến.”
Tuyên Bình hầu lộ vẻ thất vọng:
“Phu nhân, nàng thương ta một chút đi. Tròn năm năm rồi, năm năm nàng chẳng cho ta chạm vào.
Vì nàng, ta giải tán hậu viện, đuổi cả ngoại thất, không còn lui tới thanh lâu.
Nàng... dùng tay cũng được mà?”
Hệ thống nhảy nhót trong đầu ta:
【Ô uế! Ô uế quá rồi!】
【Ký chủ, người còn không chịu gỡ liên kết? Gỡ liên kết rồi thì nguyên chủ sẽ quay về!】
【Gấp thật rồi! Không còn giả bộ thanh cao nữ thần nữa rồi!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

【Cười c.h.ế.t mất, nữ chính đúng là yêu nam chính điên cuồng, dù bị tổn thương bao nhiêu, dù dùng thân thể người khác ngủ bao nhiêu người, vẫn cứ yêu, yêu c.h.ế.t đi được ấy chứ】
Ta khẽ giơ tay làm động tác kẹp cổ Tuyên Bình hầu.
Rượu tỉnh đến chín phần, hắn lập tức cúi đầu cầu xin:
“Phu nhân, ta sai rồi! Vì phu nhân, vi phu tự xử, lập tức rời đi, lập tức đi ngay!”
Dứt lời, hắn lảo đảo chạy mất.
Những năm này, hễ hắn say là lại mò đến phòng ta tìm chuyện.
Ta đều đánh ngất hắn, để mặc nằm lạnh cả đêm trên đất.
Mùa hạ thì không sao, mùa đông thì lạnh đến phát sốt, vậy mà khỏi bệnh lại đến nữa.
Tuyên Bình hầu đích thực là hạng người tiện.
Ta càng không để tâm, hắn lại càng dây dưa.
Hệ thống nhất thời ngẩn ngơ, hồi lâu mới hỏi:
【Ký chủ, người vẫn luôn đối xử với Hầu gia như thế ư?】
Ta đắc ý gật đầu.
Hệ thống uể oải:
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage:
*Nếu:
👉Truyện của tui hợp gu bạn
👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó "xứng đáng" với tiêu chuẩn của page*

【Người chưa từng nghĩ đến tình cảnh nguyên chủ sau khi trở lại sao? 】
Quả nhiên, đạc mạc lại nổi lên:
【Nữ chính thật mặt dày! Cớ gì nữ phụ phải nghĩ cho ngươi khi ngươi quay về?】
【Buồn nôn, sao không tự hỏi bản thân đã làm gì trong thân thể người ta đi?】
Ta xin tuyên bố: đạc mạc chính là tiếng lòng của ta!
Cùng lúc, ta cũng sinh nghi — rốt cuộc nữ chính đã dùng thân thể ta làm điều gì?
Ta lạnh giọng hỏi hệ thống:
“Gỡ liên kết cũng được, nhưng ta phải tận mắt thấy ta ở thế giới ban đầu sống ra sao.”
Giọng hệ thống bỗng yếu đi:
【Tốt lắm chứ...】
【Ký chủ, thân thể người ở thế giới cũ đang say ngủ, không làm gì cả.】
Ta hừ lạnh:
“Ta không tin.”
Hệ thống nhảy nhót trong đầu một hồi rồi nói:
【Vậy người muốn thế nào?】
“Trừ phi để ta tự mắt chứng kiến.”
Hệ thống lập tức biến mất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện