Giselle quyết định không đi chơi làng Hogsmeade cuối tháng 10, cô gần như đóng cọc ở thư viện từ sáng đến tận tối mịt những ngày qua. Đến mức bà thủ thư Todd còn cho rằng có phải chương trình học năm 4 năm nay bị giáo sư Conner “tăng cường” quá hay không.
Nhưng tìm mãi vẫn không tìm được thứ mình muốn tìm, Giselle chán nản quay trở lại phòng sinh hoạt chung. Nhóc Theo đang ngồi chơi bi Gobstones cùng tụi năm 1 năm 2, con mèo Nimbus cuộn tròn bên lò sưởi, trong lò mấy cây hoa cầu lửa của Douglas đã trưởng thành tươi tốt, còn con kỳ nhông lửa của Fitz cũng lớn hơn một vòng.
Nhóc thấy cô vừa ló đầu vào từ lỗ chân dung Bà Béo là bỏ tụ chơi bi vọt tới ngay: “Chị Selly nay chị không đi làng Hogsmeade hả?”
“Ừa không, chị ở lại lên thư viện.”
“Lại thư viện! Bộ thư viện thú vị hơn làng Hogsmeade hả?”
“Ừa.”
Thằng nhóc nhăn mặt: “Xời, tưởng em không biết à. Chị không đi làng Hogsmeade vì không ai rủ chị đi thôi.”
“Là sao nữa...”
Nó giả vờ thì thầm: “Chứ chị không biết chị Ive hôm nay đi date à?”
“...” Wtf cái gì vậy.
Thấy mặt cô méo xệch thằng nhỏ nháy mắt cười hì hì: “Anh Matt Nol hồi tối này mới biết, sáng ra đã bàn nhau lẻn đi theo xem chị Ive hẹn hò với ai...”
Giselle bắt đầu thấy nhức nhức cái đầu: “Em không lo học hành suốt ngày lo nghe ngóng chuyện của mấy anh chị lớn làm gì.”
Còn 2 tên nhóc kia nữa, đi theo làm bóng đèn chi không biết.
“Học em vẫn học đấy thôi. Em đọc hết sách giáo khoa từ hồi hè rồi cơ, giờ vô nghe giảng để thực hành thôi. Trong lớp em đánh được Wingardium Leviosa trước nhất nữa nhé, giáo sư Hynkel còn cộng +3 điểm cho em nữa kìa.” Bờm sư tử ngẩng cao.
“Rồi rồi, đi chỗ khác chơi với mấy bạn em đi, để chị đọc sách.”
Con mèo Nimbus nhảy tót lên đùi thằng nhóc, nó vừa vuốt ve vừa cười: “Không, em thích chơi với chị Selly cơ.” Nhưng tôi không thích chơi với con nít.
“Nhưng tại sao không ai hẹn chị đi date được nhỉ?” Rồi nó gật gù tỏ vẻ hiểu biết: “Là chị kén cá chọn canh quá phải không?”
Ai dạy thằng nhỏ 11 tuổi cái từ kén cá chọn canh vầy nè.
“Chị còn nhỏ date cái gì mà date.” Sao mấy đứa này đầu óc nó toàn nghĩ tới cái gì không vậy.
“Nhỏ đâu mà nhỏ. Tuổi trưởng thành của phù thủy là 17, còn chị gần 15 rồi vẫn chưa có mảnh tình vắt vai. Chậc chậc chị sắp ế rồi.”
Con mèo Nimbus kêu meo lên một tiếng phụ họa. Đầu nhức bưng bưng cô đuổi thằng nhỏ đi: “Thôi thôi đi chỗ khác chơi đi, để chị yên tĩnh chút nào.”
Ngồi trên chiếc ghế bành đỏ rượu êm ái, cô lại lấy cuốn “Chú giải huyền bí về các con số” ra đọc. Đây là cuốn sách giáo sư Khan đưa cho cô hồi đầu năm, từng thuộc sở hữu của một cô học trò Ravenclaw tên là Sophia Liu. Có lẽ là người bạn thân mà giáo sư Khan nhắc đến.
Thật ra Giselle thấy cuốn sách không hay lắm, những học thuyết nêu ở đây đều có trong hầu hết những cuốn về số học huyền bí khác, chú giải cũng không có gì mới. Nhưng cô gái Sophia Liu thì viết đầy trong sách, viết lan ra cả phần gáy sách, gặp chỗ nào không đồng ý là viết đầy bình luận của mình. Chữ viết tay thanh mảnh nhưng ý kiến phê bình sắc bén, có lẽ vì thế mà giáo sư Khan mới trân quý giữ đến tận giờ.
Theo cô gái Sophia Liu, số 4 có năng lượng phép thuật cao hơn cả số 7, vì những biểu hiện trong tự nhiên của số 4 nhiều hơn số 7 nhiều. 
Số 7 có 7 ngày trong tuần, thất đại tội, 7 sắc cầu vồng, 7 nốt nhạc cơ bản, 7 châu lục và 7 đại dương, 7 kỳ quan thế giới cổ đại...
Còn số 4 thì có 4 mùa trong năm, 4 nguyên tố cơ bản của vũ trụ (đất, nước, lửa, khí), 4 hướng đông tây nam bắc, 4 linh vật trong thần thoại Muggle Á Đông Long Lân Quy Phụng, 4 pha của Mặt Trăng (trăng non, trăng bán nguyệt đầu tháng, trăng tròn, trăng bán nguyệt cuối tháng), Tứ Diệu Đế hay 4 sự thật cao quý trong Phật Giáo, Tứ Kỵ Sĩ Khải Huyền trong Kinh Thánh...
Trong khi 7 đại diện cho trực giác trí tuệ và huyền bí tâm linh thì light arts của 4 là sự ổn định, cân bằng tự nhiên và vòng tuần hoàn sự sống. Còn dark arts của 4 là tử vong và hủy diệt.
Cô gái Sophia Liu còn ghi lại:
“Như vậy sự cộng minh giữa số 4 và số 7 sẽ tạo ra trường năng lượng huyền bí mạnh hơn tất cả những số khác cộng lại. Hệ thống chữ Runes cổ đã đánh giá sai số 4, dùng Fwooper có bốn màu lông để đại diện cho số 4, nhưng thực tế số 4 phải được đại diện bằng Hỗn Độn (Hundun 混沌), tương tự Sinh Vật Không Biết (Unknown) của số 7.”
Vài trang cuối của cuốn sách lại xuất hiện thêm chữ viết nhăng nhít của một chàng trai với biệt danh Little Panda mà cô gái hay viết bằng tên tiếng trung là Xiao Xiongmao, còn vẽ tay hình một con gấu trúc dễ thương kèm trái tim bên cạnh.
Sự dễ thương này trái ngược hoàn toàn với lập luận sắc bén của những ghi chú số học, làm Giselle không khỏi tưởng tượng ra cô gái Sophia Liu là người như thế nào. Một nữ sinh Ravenclaw xinh xắn, chữ viết tay đẹp, thích nghiên cứu về số học, có người bạn thân Isabelle Khan chung Nhà cùng sở thích, có người bạn trai đáng yêu mà cô gọi là Little Panda. 
Đây mới là một học sinh Hogwarts đúng nghĩa. Giselle không khỏi tự giễu, cuộc sống học đường bình thường với mình sao mà xa xôi quá.
“Chị Selly chị dẫn em đi phòng trưng bày cúp chơi được không?” Thằng nhóc Theo lại sáp lại.
“Ừa đi, chị cũng chưa đi đến đó bao giờ.” Cô gấp quyển sách nhỏ bỏ lại vào túi áo chùng, bắt đầu cùng thằng nhóc trèo qua lỗ chân dung Bà Béo.
“Chị ở Hogwarts 4 năm rồi chưa đi phòng trưng bày cúp nữa hả?”
“Thì chị có giành được cúp nào đâu đi đến đó làm gì.”
“Chứ bình thường chị làm gì trong tòa lâu đài rộng lớn này chứ?”
“Sảnh đường, thư viện, đi học, phòng sinh hoạt chung, khu bảo tồn.”
“Haizzzz em thấy làm Muggle đã chán lắm rồi, giờ gặp phù thủy như chị còn thấy chán hơn cuộc sống Muggle nữa.”
“...”
“Sau này chị tốt nghiệp xong mà bỏ đi tu giống bà ma nữ tu Ravenclaw em cũng tin nữa.”
“Cái thằng nhóc này!”
Nhưng đến rồi Giselle mới thấy phòng trưng bày cúp cũng không phải quá chán. Căn phòng hình tròn ở tít tầng 6, bên trên nữa là khu giáo vụ và phòng hiệu trưởng mà học sinh thường không được vào. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Phòng cúp thì dĩ nhiên trưng bày tất tần tật những cúp giải thưởng trao cho học sinh của trường từ bấy đến nay. Cúp cống hiến của từng môn học bày theo thứ tự ở góc trái. Kế bên là cúp Nhà, cúp Quidditch sẽ được đem xuống sảnh đường vào lễ bế giảng. 
Rồi cúp giải thưởng lớn nhỏ với đủ loại cuộc thi đấu, có những giải không trao cúp thì huy hiệu cũng trưng đầy trong tủ kiếng. Giselle với nhóc Theo đứng ngắm mấy chiếc cúp mê mệt, rồi xem những cái tên trên đó có ai là mình từng nghe qua chưa.
Cô cũng thấy cả một tủ trưng bày huy hiệu của các câu lạc bộ từng xuất hiện ở Hogwarts. Huy hiệu hình hai đầu đũa so nhau của câu lạc bộ đấu tay đôi in vàng lấp lánh. Kế bên thì có đến gần trăm huy hiệu của câu lạc bộ lớn nhỏ, câu lạc bộ chăm sóc sinh vật huyền bí cũng có một vị trí, rồi câu lạc bộ lịch sử, nói chuyện với tranh, số học, thiên văn học, nghiên cứu đồ dùng Muggle... đủ cả.
Thế mà Giselle lại thấy tên cô gái Sophia Liu, không phải ở cúp cống hiến số học huyền bí như giáo sư Isabelle Khan mà là khắc trên bức tượng giải thưởng Nữ thần Hogwarts.
Nữ thần Hogwarts lại là cái gì?
Bức tượng hình hai nam nữ giống như đang nhảy với nhau, nam mặc lễ phục, nữ mặc đầm dài dạng dành cho lễ hội. Trông không giống học sinh tý nào, nhưng lại là Nữ thần Hogwarts.
Kế bên cũng có mấy bức tượng giải thưởng tương tự với nhiều cái tên, nữ thì Nữ thần, nam thì Nam vương Hogwarts.
Nghe như một cuộc thi hoa hậu hay thi nhan sắc học đường vậy.
May mà trường hết tổ chức rồi.
Giselle còn thấy tên của giáo sư Jennifer Conner trên huy hiệu chống ma cà rồng, một huy hiệu bình thường chứ không phải tạo hình đặc biệt gì, nhưng được đặt trang trọng trong một bục kính riêng. Ở đó có gần hai chục cái huy chương chống ma cà rồng lớn nhỏ.
Nhìn vậy đủ thấy Hogwarts từng tham gia nhiều cuộc thi chống ma cà rồng rồi, chắc là không có vấn đề gì đâu.
Bên cúp Quidditch thì cô thấy tên mẹ của Matt Eloise Oliver ở huy hiệu Tầm thủ xuất sắc, Bennett  Rogers là Tấn thủ xuất sắc, chắc có lẽ là ba Nol. Gen Quidditch cũng di truyền nữa.
Họ Dietrichson xuất hiện hơi thường xuyên ở mấy cúp liên quan đến độc dược, còn Montgomery thì nằm trên huy chương Huynh trưởng đáng ngưỡng mộ.
Trên tường dán một cuộn giấy da thật dài viết bằng mực tím ánh kim, ghi lại tên của các thủ lĩnh nam nữ sinh từ trước đến nay, tên chị Eda Pirie ở hàng cuối cùng.
Tên anh Patrick Hull cũng được khắc trên một chiếc cúp hình con lửng của nhà Hufflepuff, với dòng chữ: 
“Hufflepuff tốt bụng”
Cạnh đó là một loạt cúp bằng huy hiệu nhà như vậy, như cha mẹ Matt đều có tên trên 2 cúp sư tử:
“Gryffindor dũng cảm”
Ông Hiệp sĩ Christian cũng có một cái tương tự. Vậy là cúp vinh danh học sinh các nhà đã anh dũng hi sinh trong các trận chiến.
Vậy thì Ravenclaw và Slytherin hơi ít cúp nhỉ.
Lại thấy tiếp họ Montgomery, Dietrichson, Fernandes, Steffensen, Beaufort ở mấy huy chương “Nhà hảo tâm hào phóng”.
Thật là, Gryffindor và Hufflepuff nhiều cúp hi sinh, Slytherin nhiều cúp quyên góp, Ravenclaw nhiều cúp giải thưởng học thuật.
Khi Giselle với nhóc Theo xuống sảnh đường ăn tối cũng là lúc bọn nhỏ đi chơi làng Hogsmeade trở về. Thấy rõ mặt Ive đỏ lựng lên như tức giận ghê lắm, cô bé cũng bỏ sang bàn Ravenclaw chứ không ngồi cùng tụ sư tử nữa.
“Ủa có chuyện gì vậy?”
Kỳ lạ là lần này người im lặng lại là Nol, vẻ mặt nó cáu bẳn khó chịu, không thèm ừ hử gì mà tập trung chiến đấu với đồ ăn.
Matt thì thầm: “Hôm nay tụi tớ nhìn thấy Ive đi cùng một nam sinh Slytherin...”
“Các cậu theo dõi Ive à?”
Nol quăng muỗng cái cốp: “Cậu biết tên Slytherin đó là ai không?”
“Không, nhưng Ive hẹn hò thì để...”
“Là một thằng Fernandes!”
Lần này Giselle mém sặc ly sữa bò. 
“Đó cậu cũng thấy hoang đường mà!”
“Nhưng đó là chuyện riêng của Ive, chúng ta không nên chen vô như vậy,” Matt khuyên.
“Đây không phải chuyện riêng! Là chuyện chung! Đám rắn tính lợi dụng cậu ấy để dọ thám tụi mình thì có!” Nol phồng má la lối.
“Thôi thôi nhỏ tiếng thôi Nol.”
“Hai cậu thấy vậy cái hai cậu nhảy vô phá đám à?”
“Tớ đâu có định thế, mà Nol...” Matt lắc đầu hơi hối lỗi.
Thế là tiêu tùng buổi date đầu tiên của cô gái rồi.
Giselle chán chả buồn nói, nhóc Nol vẫn gân cổ: “Vậy mà cậu ấy còn không biết ơn tụi mình, còn tức giận lại nữa. Hai tên nhóc song sinh đó từ khi vô trường gặp đứa con gái nào cũng hôn gió cười điệu thế, chứ có phải riêng gì cậu ấy đâu...”
“Nol!”
“Thôi Nol!”
Giselle với Matt đành kéo Nol về phòng sinh hoạt chung sớm, sợ nó nói oang oang khắp sảnh đường. 
“Nhưng cậu phá đám thế là không đúng. Thằng nhóc Fernandes đã làm gì đâu, cậu cứ nói thế làm Ive càng thấy là cậu vu oan không đó. Nói chung đó là chuyện riêng của Ive, tụi mình không nên xía vô!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện