“Tiếp đến, tôi xin nhường bục cú lại cho giáo sư Conner, phó hiệu trưởng của chúng ta.”
“Sao năm nay có nhiều cái lạ vậy?”
Đúng là lạ thật, ngoài việc thay đổi nhiều nhân sự làm bài phát biểu khai giảng của cô hiệu trưởng dài hơn bình thường, sau đó lại là cô hiệu phó phát biểu. 
Khi bộ áo chùng màu đỏ rượu điểm xuyến hoa văn ánh kim đứng vào cái bục cú chỗ cô Roxanne Nichols vừa đứng, nhóc Nol nhăn nhó:
“Sao lâu quá vậy, tớ đói sắp xỉu rồi.”
“Cám ơn cô hiệu trưởng. Tôi sẽ nói nhanh thôi kẻo chừng các trò đói đến độ không nghe lọt gì nữa. 
Liên Minh Phép Thuật Chống Ma Cà Rồng Quốc Tế (*) đã gửi công văn yêu cầu các trường phù thủy trên khắp nơi tăng cường chương trình giảng dạy về phòng chống ma cà rồng (**) và quỷ hút máu, nhằm giúp các phù thủy vị thành niên có cơ hội thực hành nhiều hơn khi còn ngồi trên ghế nhà trường. 
Vì vậy giáo án Phòng chống nghệ thuật hắc ám của các trò sẽ được bố trí nhiều tiết hơn về loài sinh vật gớm ghiếc này. Ngoài ra, sẽ có một cuộc thi chiến đấu với ma cà rồng giữa các trường trong năm nay, chi tiết sẽ dần công bố.”
Giáo sư Conner dừng lại để đám học trò tiêu hóa hết thông tin này:
“Nhưng tôi có thể tiết lộ đôi chút. Những thí sinh đại diện trường chúng ta tham gia thi đấu với các trường phù thủy khác sẽ được chọn từ các học sinh có biểu hiện xuất sắc ở lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám. Thôi hết rồi, chúc các trò ngon miệng.”
Tiếng bà giáo vừa dứt, con ma nhà Gryffindor Hiệp sĩ Christian rút thanh gươm đeo bên mình ra, làm động tác cúi chào như một hiệp sĩ Trung Cổ chuẩn bị lâm trận: “Tuyệt vời! Chúng ta không được nương tay với ma cà rồng! Ma cà rồng là kẻ thù số 1 uy h.i.ế.p chúng ta! Tiến lên nào các phù thủy nhí! Sự tồn vong của giống loài phù thủy nằm trong tay các trò!”
Mặc kệ đám học trò lớp lớn đang chúi đầu vào đồ ăn thức uống phủ phê, con ma bay đến chỗ mấy đứa ma mới ngó mình trân trân nãy giờ để bắt đầu tiết mục chào hỏi đầu năm.
Thấy phản ứng không giống mong đợi của mấy nhóc xung quanh, Giselle thắc mắc: “Sao mọi người không ai hứng thú với chiến dịch chống ma cà rồng hết vậy?”
Matt ngồi cạnh vừa xắt nhỏ thịt cừu xông khói cho Milo vừa đáp: “Giáo sư Conner nói vậy thôi chứ chúng ta sẽ không thực hành với ma cà rồng đâu, chỉ có quỷ hút m.á.u hà. Ma cà rồng đến một phù thủy trưởng thành còn chưa chắc chống lại được mà.”
Nol nuốt miếng thịt gà cái ực rồi nói: “Liên Minh Chống Ma Cà Rồng đó dăm bảy năm lại kêu gọi như vậy một lần, rồi mấy cuộc thi kiểu này cũng tổ chức quài. Có gì lạ đâu.”
“Đó là các trò chưa tận mắt chứng kiến sự nguy hiểm man rợ của ma cà rồng nên mới lơ là thế thôi.” Con ma Hiệp sĩ Christian bay tới, lắc đầu thất vọng: “Đúng là bọn trẻ vô minh, chúng lớn lên dưới sự bảo bọc an toàn thái quá của người lớn, trưởng thành nhờ lớp lớp thế hệ phù thủy pháp sư đã ngã xuống để bảo vệ sự tồn vong của giống loài...”
Cả đám Gryffindor thấy nhức nhức cái đầu.
“Thì chúng cháu đã gặp trực tiếp ma cà rồng đâu mà chúng cháu biết được chúng nguy hiểm thế nào,” nhóc Fitz ngồi cạnh Nol, cũng có tốc độ tiêu diệt đồ ăn nhanh không kém thằng bạn.
“Mà ma cà rồng có thật không ông Christian?” Một cô bé năm 2 rụt rè hỏi.
“Thật! Sao lại không thật được? Tại sao các trò không có tí ý thức cảnh giác gì với kẻ thù số 1 của giống loài chúng ta vậy? Nhỡ một mai mà chúng tấn công, ai sẽ đứng lên chiến đấu trước chúng, ai sẽ hi sinh bảo vệ tương lai của giống loài phù thủy chúng ta đây?”
Con ma lại giơ kiếm c.h.é.m liên tiếp vào không khí, như thể biểu diễn lại màn giao đấu cuối cùng của mình trước khi lìa đời. Chung quanh tụi lớp lớn đang kể lại sự tích huy hoàng của con ma nhà Gryffindor cho đám ma mới nghe.
“Vậy là chưa ai gặp ma cà rồng thực sự bao giờ à?”
Đối chiếu với những gì Giselle đọc được trong sách thì đám trẻ phù thủy này có vẻ hơi bàng quang. Nhưng sách cũng chỉ là sách, thực tế trải nghiệm của cô vẫn còn ít quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Mấy thế kỷ trước thì có nhiều, chúng tấn công phù thủy nhiều đợt lắm, nhưng thế kỷ này thì hết rồi. Loài ma cà rồng giờ có còn bao nhiêu con nữa đâu, phải lui về bảo toàn dân số của mình chứ, nên vừa trốn vừa không chủ động tấn công phù thủy thì sao tụi mình gặp được.”
Giselle muốn hỏi nữa nhưng tiệc tối đã tàn, dạ dày kéo chùng mi mắt, chúng lũ lượt kéo nhau về phòng sinh hoạt chung. Eda đang lăng xăng kêu đám ma mới đi sát chị kẻo lạc.
Đám quỷ lùn trông nhà bắt đầu phiên làm việc đầu tiên của mình, chúng chia thành 4 tốp ê a đi theo học sinh 4 nhà. Có đứa định rẽ qua nhà vệ sinh cạnh sảnh đường là ngay lập tức bị chặn lại, ý bảo phải theo đoàn nhà mình về phòng sinh hoạt chung.
Và tụi nó đã biết tại sao không xin xỏ được gì với chúng, vì mỗi tốp có 1 con cầm cuộn giấy da dài sọc ghi lại tất tần tật các điều luật nội quy của Hogwarts. Ai mà kháng nghị gì thì chúng sẽ cầm cuộn giấy dí sát mặt cho đọc. Còn năn nỉ bán than bán thảm gì với chúng thì chúng sẽ cục súc giơ cây dùi cui gỗ của mình đáp lại.
Bà Béo tối nay lại trình diễn tài năng hát opera của mình trước đám ma mới, bắt nguyên nhà sư tử phải nghe cho hết bài ca oanh vàng của bà rồi mới chồm người tới, để lộ ra lỗ trèo vào phòng sinh hoạt chung. Ngó tụi nít nhăn mặt bịt tai, chị Eda cũng hết nghiêm nổi:
“À ờ bình thường mấy em đọc đúng mật khẩu là Bà Béo cho vô ngay, còn nay do là lễ khai giảng nên bả hơi high.”
“À ờ thật ra 1 tuần bả hát opera 1 lần, đứa nào xui thì gặp phải thôi.” Mấy anh chị lớn chen thêm, làm bọn nhóc năm 1 méo xệch.
Phòng nữ sinh năm 3 giờ đã đề biển “Năm 4”, mưa nặng hạt vỗ lên ô cửa kính lốp đốp. Linda đã biến mấy tấm rèm màu đỏ vàng của giường mình thành màu hồng phớt, đính thêm vài chiếc nơ bươm bướm thay cho dây cột. Mấy tấm áp phích thời trang phù thủy cắt ra từ tờ Nữ Phù Thủy Sành Điệu treo đầy bảng đầu giường, rồi áp chương cổ động đội Quidditch mà cô bé yêu thích.
Giường của Amy thì chuyển sang màu vàng nâu giống màu tóc của chủ nhân, bích chương của ban nhạc Westlife và One Direction đã bị mấy tấm hình của ban nhạc Mèo Bí Ngô (The Pumpkin Cat) đang vẫy tay cười tươi hết cỡ che mất. Amy còn cắt ra hình từng thành viên dán ở mỗi góc bảng, rồi đính thêm tiêu bản của mấy con bướm đêm vẫn còn phát sáng dạ quang. 
So với hai chiếc giường vô cùng cá nhân hóa đó, giường của cô nữ sinh còn lại nhàm chán đến phát bực, vì chủ nhân của nó chẳng có ý định thay đổi gì kể từ khi nhận phòng từ năm 1 đến giờ. Rèm vẫn là rèm đỏ rượu với những dây buộc màu vàng kim, trần và nệm giường hình con sư tử dũng mãnh vẫn giơ nanh múa vuốt. Cái bảng đầu giường còn đơn sơ hơn, chỉ dùng để dán thời khóa biểu năm học và một tấm lịch năm không thể Muggle hơn. Khác chăng là trên cái tủ con cạnh giường giờ đây đã có thêm một cái ấm trà hoa sen Á Đông bé tí đặt cạnh đồ gác đũa đã dùng gần năm trời.
Giselle viết vội về ma cà rồng và quỷ hút m.á.u vào cuộn giấy da cần tra cứu của mình, ngay bên dưới mấy dòng về Quạ Badb, Hắc Phượng Hoàng, cây Liên Hoa, đền thờ ba nữ thần và nghi lễ tế thần Ả Rập. 
Cơn buồn ngủ ập đến nhanh, cô đang định nằm xuống giường thì nghe tiếng náo loạn từ phòng sinh hoạt chung truyền lên, rồi nhiều tiếng chân chạy rầm rầm. Amy và Linda nhảy ra mở cửa hóng hớt, thì từ ngoài phóng vào hai con mèo hoang, một con nhảy tót lên nằm cuộn tròn trên nệm của Giselle.
Tiếng chị Eda vang đến: “Đám mèo bị bọn quỷ lùn trông trường dí chạy khắp nơi, mấy con này quen chân chạy vào phòng sinh hoạt chung Gryffindor rồi không chịu ra nữa.”
Có tiếng nữ sinh nào đó đáp lại: “Cho tụi mèo ở đây luôn đi chị Eda, để tụi em trông chừng phụ gia tinh cũng được.”
“Ừa thôi ai thích con nào thì ôm con đấy về phòng nuôi luôn cũng được, mà ngủ sớm đi, đừng đi trên ngay ngày đầu tiên nhé.”
Amy một tay đóng cửa một tay ôm con mèo có màu giống màu tóc mình lên cái giường có rèm cũng cùng màu, cười nói: “Trường mình đổi chủ rồi, băng mèo hoang phải trả lại địa bàn cho băng quỷ lùn rồi.”
Tiếng Linda trong mành cười ra: “Sao mà cô hiệu trưởng có thể nghĩ ra cái ý tưởng thiên tài thế nhỉ. Mướn quỷ lùn phá phách giám thị bọn học trò phá phách.”
Còn Giselle thì chọt chọt con mèo nâu đốm đen đang cuộn tròn trên nệm mình: “Ê ê nè fren, trả nệm cho tớ đi chứ.”
Nhưng con mèo chẳng có ý định dọn xuống sàn ngủ gì cả, mắt nó còn không thèm nhếch lên nhìn cô phù thủy loài người nữa. Hết cách Giselle đành chấp nhận rằng giường mình giờ đây không còn của mình nữa, để mặc lông mèo vương vãi khắp nệm.
Vậy mà con mèo lại uốn vai chui tọt vào nệm, cuốn người nằm gọn trong lòng Giselle tìm hơi ấm, kêu grừ grừ khi cô vuốt ve bộ lông mềm mại. Bọn mèo hoang ở Hogwarts sống như ông hoàng bà chúa, ngoài những trận đánh nhau giành địa bàn thì chúng chẳng gặp việc khó khăn trắc trở gì, con nào con nấy béo tốt lông mướt mượt, đỏng đà đỏng đảnh.
-------
(*) Liên Minh Phép Thuật Chống Ma Cà Rồng Quốc Tế: International Anti-Vampire Magical Alliance (IAVMA)
Sau này tác giả đôi khi sẽ viết tắt là Liên Minh Chống Ma Cà Rồng, còn các nhân vật thường sẽ gọi tắt tên tổ chức là IAVMA.
(**) Ma cà rồng trong truyện khác hoàn toàn với thiết lập của cô J. K. Rowling. Có thể hình dung đơn giản là khá giống ma cà rồng trong series Chạng vạng. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện