Về đến nhà Gibson đã là 28/8, ba má và anh Hai thi nhau xoay vòng Giselle một lượt để xem cô con gái nhỏ có sứt mẻ miếng nào không. Tính ra cũng gần 9 tháng kể từ khi cô về nhà nghỉ lễ Giáng Sinh, rồi chuẩn bị 1/9 phải quay lại trường nữa.
Quây quần với gia đình đến tối khuya Giselle mới trở về phòng mình, trong phòng đã ùn lên 2 đống giấy là mấy tờ báo Phù Thủy Thường Nhật và The New York Ghost đều đặn giao đến suốt mùa hè qua.
Còn trên bàn là hàng tá thư từ cùng mấy gói hàng to nhỏ từ sách vở dụng cụ năm học mới đặt hàng qua bưu cú, những bộ áo chùng mới nhờ Ive mua giúp, nguyên liệu độc dược, bút viết văn phòng phẩm.
Nhìn thế này cũng đủ biết Tèo đã làm việc chăm chỉ như thế nào suốt 2 tháng hè không có cô chủ ở nhà.
“Tèo giỏi quá ta!” Con cú rù rù rúc rúc tỏ lòng thương nhớ, đôi mắt màu vàng linh động nhìn cô bắt đầu tất bật soạn đồ.
Đầu tiên là đọc thư. Những mối liên hệ thường xuyên của Giselle đều được báo về chuyến du học hè nên đều tạm ngưng thư từ trong 2 tháng qua. Thật ra gửi thư đến Ả Rập cũng không vấn đề gì, nhưng một là giữa 2 quốc gia xa xôi nên sẽ lâu hơn, hai là Giselle lo lắng về chuyến đi nên không muốn bị thư từ phân tâm nữa, nên chỉ gửi vài bức báo bình an cho ông bà Gibson thôi.
Ấy vậy mà trên bàn vẫn có đến mấy bức thư. Bức đầu tiên là Matt gửi vài tấm ảnh chụp bọn nhỏ ăn sinh nhật ở nhà Greenwood, hình chụp Matt Nol Ive và con ch.ó Milo cười tươi rói, mặt Nol còn dính mấy vết socola mà nó không hay nữa. Bức thư thứ hai là mấy tấm ảnh Nol gửi khoe chuyến đi Áo của gia đình nó hồi tháng 8, hình như là để dự đám cưới của một bà con phù thủy. Giờ Giselle mới biết cậu nhóc là con một, ba má và người cô luật sư đều là phù thủy.
Cậu nhóc còn viết vài dòng than thở ở Áo chẳng có cảnh quan gì đặc sắc, không có trường học danh tiếng như Hogwarts hay Beauxbatons đã đành, khu phố mua sắm của phù thủy bản địa cũng bé tí chẳng thể nào so bì được với Hẻm Xéo ở London.
Nên cậu nhóc mua tặng mỗi đứa bạn một cái đèn cầy phát hiện Ma cà rồng mà phù thủy địa phương đã sử dụng từ hàng mấy thế kỷ. Cây đèn cầy thì Giselle thấy nó không khác gì mấy loại đèn cầy Muggle, chỉ có điều dùng từ bật lửa, que diêm đến các loại bùa thắp sáng thông thường lên nó đều vô dụng.
Thế là Giselle lại dành tận 1 phút để nghĩ xem có nên đem cây đèn cầy này vô trường không. Ở Hogwarts làm gì có con Ma cà rồng nào, đem vô chỉ tốn thêm chỗ trong vali. Còn để lại ở nhà, khi nó sáng lên thì đâu có mình bên cạnh?
Thôi chốt đem theo đi.
Mấy bức nữa là Ryu-chan gửi, toàn là kèm những lá hoa trà và các gói trà, lá bạch tiễn mà cậu hái trong rừng. Không quên nhắc Giselle khi nào về nhớ viết thư kể về chuyến du ngoạn Ả Rập cho cậu nghe.
À trà, phải rồi mình còn chưa nghiên cứu cái ấm trà mua hôm nọ nữa. Giselle bỏ mấy bức thư sang một bên, bắt tay dỡ vali từ Ả Rập về. Ở trên hết là mấy tấm ảnh chụp, chụp cùng cả đoàn gần 20 người khi lần đầu tiên gặp lạc đà trên sa mạc, hình chụp cùng đoàn Hogwarts, chụp trước lâu đài Wubār...
Có 2 tấm Giselle thích nhất, một tấm là chụp cô đang ngồi trên thảm bay bay cùng Eda Isla trên đường đi đến ốc đảo Sihria, màn đêm sa mạc sao trời vẽ nên bức tranh huyền bí mộng ảo. Còn bức thứ 2 là chụp mỗi một mình cô đang mặc bộ lễ phục được may đo đẹp đẽ của các nữ phù thủy Ả Rập trong đêm tiệc tẩy trần. Chợt nghĩ nếu đưa tóc bạch kim xem tấm này không biết cậu sẽ phản ứng thế nào nhỉ.
Xếp hết tất cả các hình vào cuốn album mà Harris tặng mấy năm trước, chắc cô phải mua một cuốn album khác nữa quá. Rồi lại phân loại quần áo, mãi một lúc sau khi Tèo rù rù vỗ cánh bay ra ngoài chơi, cô mới mò đến hai cái ấm trà.
Một cái bình thường Giselle định gửi tặng Ryu-chan vì những người quen của mình chắc chỉ có mỗi cậu ấy thích uống trà. Còn cái ấm hoa sen bé tí cô lấy tay gõ thử vài cái, chẳng có chuyện gì xảy ra.
Thấy mình ngáo thật, ở lâu đài Wubār đã lấy ra săm soi mấy bận rồi cũng có thấy gì đâu. Có khi Muezza gõ chơi chơi thôi chắc gì cái ấm có gì huyền bí chứ. Thôi để pha trà mà Ryu-chan gửi cũng được.
Giselle đặt cái ấm lên bàn, tiếp tục đọc thư. Chỉ còn 2 bức, một bức là chú Chong mới gửi ngày 25/8 đây thôi, chỉ có một câu vô cùng vui vẻ:
“Khi nào về cháu Selly nhớ đọc tờ Phù Thủy Thường Nhật ngày 26 trước nhé, có chuyện tốt.”
Hửm? Lẽ nào lại một chuyện làm ăn mới. Không rõ Runeswiz ở Phố Bát Giác xây xong chưa nhỉ.
Bức thư cuối cùng lại là Matt gửi, mới ngày 26/8, cách đây 2 ngày. Giselle mở thư ra đọc mà vô cùng thắc mắc.
“Selly, cậu đừng buồn. Mọi chuyện rồi sẽ qua, còn có tớ ở đây.”
Wait, what?!
Cái gì vậy nè? Matt bị làm sao vậy?
À đâu, từ bức thư có thể thấy là cậu nhóc cho rằng mình bị làm sao ấy chứ.
Mà có chuyện gì với mình được? 26 mình còn đang ở Ả Rập mà, ừ thì lúc đó đang bị Shaikh bắt nhưng đó là chuyện bí ẩn từ tận sa mạc xa xôi, làm sao cậu nhóc ngay lập tức biết được mà viết mấy dòng này?
Vậy là sao ta?
Lẽ nào có chuyện gì đó xảy ra trong mấy ngày gần đây lại có liên quan đến mình? Nhưng nếu liên quan đến mình tại sao mình không hay biết gì?
“Selly ngu ngốc này!” Giselle tự đập đầu mình, vớ ngay lấy tờ báo chất đống bên cạnh. Nếu xảy ra chuyện lớn gì thì báo phải đưa tin chứ.
Và rồi khi cô cầm đến tờ Phù Thủy Thường Nhật số ra ngày 26, ngay trên trang nhất đã chạy dòng tin:
“Cú Bắt Tay Chấn Động: Pudeator và Montgomery Tuyên Bố Đính Hôn
Pudeator, một trong hai gia tộc quản lý ngân hàng Runeswiz, như những tháng gần đây đã liên tục được bổn báo đưa tin, đang tích cực chuẩn bị cho kế hoạch phát triển ở thị trường châu Âu, với chi nhánh đầu tiên đặt tại Phố Bát Giác sẽ chính thức đi vào hoạt động từ tháng 11 này.
Chia sẻ độc quyền với bổn báo, ông Treasure Pudeator cho biết nhằm thiết lập mối quan hệ hữu hảo với các phù thủy châu Âu, cũng như thể hiện sự thiện chí của Pudeator, ông đã tích cực thúc đẩy mối lương duyên giữa con gái ông, cô Seraphina Pudeator và cậu Von Montgomery, người thừa kế của gia tộc Montgomery nức tiếng trong những dòng tộc phù thủy lâu đời.
(Đọc tiếp ở trang 2)”
Trên trang nhất chụp hình tóc bạch kim cha, gương mặt lạnh băng giờ nở ra nụ cười nhẹ hòa nhã đang bắt tay cùng một pháp sư dáng người mập tròn, cũng cười tươi vui vẻ, trước những bậc thềm lát gạch bóng loáng của ngân hàng Runeswiz chiếm giữ một cạnh của Phố Bát Giác.
Giselle không ngờ bản thân còn có thể lật ra trang sau để đọc tiếp:
“(Tiếp theo trang 1)
Về phía mình, ông Seth Montgomery chia sẻ: “Với tôi, phù thủy châu Âu là một cộng đồng hòa ái sẻ chia, luôn ủng hộ những tiến bộ thời đại. Vì vậy tôi sẽ cố hết sức mình giúp đỡ Runeswiz khi họ hoạt động ở thị trường châu Âu, cũng như giới thiệu nhà Pudeator với các dòng họ phù thủy lâu đời khác.”
Với sự giúp sức của Montgomery, Pudeator và Runeswiz chắc chắn sẽ nhanh chóng đứng vững gót chân ở thị trường Anh Quốc, sau nhiều năm không thể chống lại thế độc quyền của ngân hàng yêu tinh Gringotts.
Cô Seraphina Pudeator chuẩn bị theo học năm cuối ở Ilvermorny, tiết lộ với chúng tôi rằng sẽ đến Runeswiz châu Âu thực tập ngay sau khi tốt nghiệp để hiểu biết thêm về tình hình ngành ngân hàng nơi đây, cũng như chuẩn bị cho kế hoạch mở rộng.
Còn cậu Von Montgomery sắp lên năm 4 ở Hogwarts, được bạn bè thầy cô đánh giá là nam sinh nổi trội nhất thế hệ mình, cũng như đã duy trì được mối quan hệ thân thiết với bạn bè chung phòng ký túc xá Slytherin, những người đều là hậu duệ của các dòng tộc danh giá gồm Dietrichson, Steffensen và Fernandes.”
Ở trang 2 này mới đăng hình chụp hai người trẻ tuổi, cô gái trẻ để tóc ngắn, gương mặt ăn ảnh bừng sáng trong khung hình, đứng cạnh cậu trai tóc bạch kim thậm chí cao ngang bằng cô dù cách nhau đến 3 tuổi.
Khép lại tờ báo, Giselle nhắm mắt tựa lưng vào thành ghế. Dạ dày quặn thắt, cơn đau bao tử kinh niên lại đến, mồ hôi lạnh đầm đìa, cơn đau quặn thắt ruột gan.
Không phải đau đớn cùng cực như lời nguyền tra tấn, từng vết d.a.o cứa in hằn vào tim, không cần m.á.u đổ cũng đủ thấy bi ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Không nhịn được nữa, cô gái nhỏ đổ gục xuống bàn, khóc lên từng tiếng nấc nghẹn ngào.
“花已开 没人来
其实根本不奇怪
夜里我就随着风雨摇摇摆
见到日头我就会哭出眼泪来
我是好美好美的红蔷薇
可恨老天不作美
被摘去花蕾
被剥去花蕊
可悲送人作玫瑰
地是床 天是被
流星是眼泪
有时醒 有时醉
大雁飞一个来回
又是喜 又是悲
春光不明媚
不后悔 不拖累.
美梦凋零似流水
夜里我就随着风雨摇摇摆
见到日头我就会哭出眼泪来
Hoa đã nở mà chẳng có người đến hái
Thực ra vốn chẳng hề hiếm thấy
Đêm đến đành mặc mình đung đưa theo mưa gió
Khi mặt trời ló rạng ta bật khóc mặc nước mắt rơi
Ta là đóa tường vi đỏ rất đẹp, rất rất đẹp
Chỉ hận ông trời chẳng chiều lòng
Nụ hoa được hái lấy
Hoa tàn bị bỏ đi
Làm hoa hồng tặng cho người thật đáng buồn
Đất là giường, trời làm chăn
Sao băng thành nước mắt
Có lúc tỉnh có lúc say
Một chú chim nhạn đã bay về
Vừa là niềm vui vừa là nỗi buồn
Cảnh xuân không tươi đẹp
Không nuối tiếc không níu kéo
Mộng đẹp úa tàn tựa dòng nước chảy đi
Đêm đến đành mặc mình đung đưa theo mưa gió
Khi mặt trời ló rạng ta bật khóc mặc nước mắt rơi”
(红蔷薇 - Tường Vi Đỏ - Hàn Hồng
Bản dịch từ wordpress akira0000)
Quây quần với gia đình đến tối khuya Giselle mới trở về phòng mình, trong phòng đã ùn lên 2 đống giấy là mấy tờ báo Phù Thủy Thường Nhật và The New York Ghost đều đặn giao đến suốt mùa hè qua.
Còn trên bàn là hàng tá thư từ cùng mấy gói hàng to nhỏ từ sách vở dụng cụ năm học mới đặt hàng qua bưu cú, những bộ áo chùng mới nhờ Ive mua giúp, nguyên liệu độc dược, bút viết văn phòng phẩm.
Nhìn thế này cũng đủ biết Tèo đã làm việc chăm chỉ như thế nào suốt 2 tháng hè không có cô chủ ở nhà.
“Tèo giỏi quá ta!” Con cú rù rù rúc rúc tỏ lòng thương nhớ, đôi mắt màu vàng linh động nhìn cô bắt đầu tất bật soạn đồ.
Đầu tiên là đọc thư. Những mối liên hệ thường xuyên của Giselle đều được báo về chuyến du học hè nên đều tạm ngưng thư từ trong 2 tháng qua. Thật ra gửi thư đến Ả Rập cũng không vấn đề gì, nhưng một là giữa 2 quốc gia xa xôi nên sẽ lâu hơn, hai là Giselle lo lắng về chuyến đi nên không muốn bị thư từ phân tâm nữa, nên chỉ gửi vài bức báo bình an cho ông bà Gibson thôi.
Ấy vậy mà trên bàn vẫn có đến mấy bức thư. Bức đầu tiên là Matt gửi vài tấm ảnh chụp bọn nhỏ ăn sinh nhật ở nhà Greenwood, hình chụp Matt Nol Ive và con ch.ó Milo cười tươi rói, mặt Nol còn dính mấy vết socola mà nó không hay nữa. Bức thư thứ hai là mấy tấm ảnh Nol gửi khoe chuyến đi Áo của gia đình nó hồi tháng 8, hình như là để dự đám cưới của một bà con phù thủy. Giờ Giselle mới biết cậu nhóc là con một, ba má và người cô luật sư đều là phù thủy.
Cậu nhóc còn viết vài dòng than thở ở Áo chẳng có cảnh quan gì đặc sắc, không có trường học danh tiếng như Hogwarts hay Beauxbatons đã đành, khu phố mua sắm của phù thủy bản địa cũng bé tí chẳng thể nào so bì được với Hẻm Xéo ở London.
Nên cậu nhóc mua tặng mỗi đứa bạn một cái đèn cầy phát hiện Ma cà rồng mà phù thủy địa phương đã sử dụng từ hàng mấy thế kỷ. Cây đèn cầy thì Giselle thấy nó không khác gì mấy loại đèn cầy Muggle, chỉ có điều dùng từ bật lửa, que diêm đến các loại bùa thắp sáng thông thường lên nó đều vô dụng.
Thế là Giselle lại dành tận 1 phút để nghĩ xem có nên đem cây đèn cầy này vô trường không. Ở Hogwarts làm gì có con Ma cà rồng nào, đem vô chỉ tốn thêm chỗ trong vali. Còn để lại ở nhà, khi nó sáng lên thì đâu có mình bên cạnh?
Thôi chốt đem theo đi.
Mấy bức nữa là Ryu-chan gửi, toàn là kèm những lá hoa trà và các gói trà, lá bạch tiễn mà cậu hái trong rừng. Không quên nhắc Giselle khi nào về nhớ viết thư kể về chuyến du ngoạn Ả Rập cho cậu nghe.
À trà, phải rồi mình còn chưa nghiên cứu cái ấm trà mua hôm nọ nữa. Giselle bỏ mấy bức thư sang một bên, bắt tay dỡ vali từ Ả Rập về. Ở trên hết là mấy tấm ảnh chụp, chụp cùng cả đoàn gần 20 người khi lần đầu tiên gặp lạc đà trên sa mạc, hình chụp cùng đoàn Hogwarts, chụp trước lâu đài Wubār...
Có 2 tấm Giselle thích nhất, một tấm là chụp cô đang ngồi trên thảm bay bay cùng Eda Isla trên đường đi đến ốc đảo Sihria, màn đêm sa mạc sao trời vẽ nên bức tranh huyền bí mộng ảo. Còn bức thứ 2 là chụp mỗi một mình cô đang mặc bộ lễ phục được may đo đẹp đẽ của các nữ phù thủy Ả Rập trong đêm tiệc tẩy trần. Chợt nghĩ nếu đưa tóc bạch kim xem tấm này không biết cậu sẽ phản ứng thế nào nhỉ.
Xếp hết tất cả các hình vào cuốn album mà Harris tặng mấy năm trước, chắc cô phải mua một cuốn album khác nữa quá. Rồi lại phân loại quần áo, mãi một lúc sau khi Tèo rù rù vỗ cánh bay ra ngoài chơi, cô mới mò đến hai cái ấm trà.
Một cái bình thường Giselle định gửi tặng Ryu-chan vì những người quen của mình chắc chỉ có mỗi cậu ấy thích uống trà. Còn cái ấm hoa sen bé tí cô lấy tay gõ thử vài cái, chẳng có chuyện gì xảy ra.
Thấy mình ngáo thật, ở lâu đài Wubār đã lấy ra săm soi mấy bận rồi cũng có thấy gì đâu. Có khi Muezza gõ chơi chơi thôi chắc gì cái ấm có gì huyền bí chứ. Thôi để pha trà mà Ryu-chan gửi cũng được.
Giselle đặt cái ấm lên bàn, tiếp tục đọc thư. Chỉ còn 2 bức, một bức là chú Chong mới gửi ngày 25/8 đây thôi, chỉ có một câu vô cùng vui vẻ:
“Khi nào về cháu Selly nhớ đọc tờ Phù Thủy Thường Nhật ngày 26 trước nhé, có chuyện tốt.”
Hửm? Lẽ nào lại một chuyện làm ăn mới. Không rõ Runeswiz ở Phố Bát Giác xây xong chưa nhỉ.
Bức thư cuối cùng lại là Matt gửi, mới ngày 26/8, cách đây 2 ngày. Giselle mở thư ra đọc mà vô cùng thắc mắc.
“Selly, cậu đừng buồn. Mọi chuyện rồi sẽ qua, còn có tớ ở đây.”
Wait, what?!
Cái gì vậy nè? Matt bị làm sao vậy?
À đâu, từ bức thư có thể thấy là cậu nhóc cho rằng mình bị làm sao ấy chứ.
Mà có chuyện gì với mình được? 26 mình còn đang ở Ả Rập mà, ừ thì lúc đó đang bị Shaikh bắt nhưng đó là chuyện bí ẩn từ tận sa mạc xa xôi, làm sao cậu nhóc ngay lập tức biết được mà viết mấy dòng này?
Vậy là sao ta?
Lẽ nào có chuyện gì đó xảy ra trong mấy ngày gần đây lại có liên quan đến mình? Nhưng nếu liên quan đến mình tại sao mình không hay biết gì?
“Selly ngu ngốc này!” Giselle tự đập đầu mình, vớ ngay lấy tờ báo chất đống bên cạnh. Nếu xảy ra chuyện lớn gì thì báo phải đưa tin chứ.
Và rồi khi cô cầm đến tờ Phù Thủy Thường Nhật số ra ngày 26, ngay trên trang nhất đã chạy dòng tin:
“Cú Bắt Tay Chấn Động: Pudeator và Montgomery Tuyên Bố Đính Hôn
Pudeator, một trong hai gia tộc quản lý ngân hàng Runeswiz, như những tháng gần đây đã liên tục được bổn báo đưa tin, đang tích cực chuẩn bị cho kế hoạch phát triển ở thị trường châu Âu, với chi nhánh đầu tiên đặt tại Phố Bát Giác sẽ chính thức đi vào hoạt động từ tháng 11 này.
Chia sẻ độc quyền với bổn báo, ông Treasure Pudeator cho biết nhằm thiết lập mối quan hệ hữu hảo với các phù thủy châu Âu, cũng như thể hiện sự thiện chí của Pudeator, ông đã tích cực thúc đẩy mối lương duyên giữa con gái ông, cô Seraphina Pudeator và cậu Von Montgomery, người thừa kế của gia tộc Montgomery nức tiếng trong những dòng tộc phù thủy lâu đời.
(Đọc tiếp ở trang 2)”
Trên trang nhất chụp hình tóc bạch kim cha, gương mặt lạnh băng giờ nở ra nụ cười nhẹ hòa nhã đang bắt tay cùng một pháp sư dáng người mập tròn, cũng cười tươi vui vẻ, trước những bậc thềm lát gạch bóng loáng của ngân hàng Runeswiz chiếm giữ một cạnh của Phố Bát Giác.
Giselle không ngờ bản thân còn có thể lật ra trang sau để đọc tiếp:
“(Tiếp theo trang 1)
Về phía mình, ông Seth Montgomery chia sẻ: “Với tôi, phù thủy châu Âu là một cộng đồng hòa ái sẻ chia, luôn ủng hộ những tiến bộ thời đại. Vì vậy tôi sẽ cố hết sức mình giúp đỡ Runeswiz khi họ hoạt động ở thị trường châu Âu, cũng như giới thiệu nhà Pudeator với các dòng họ phù thủy lâu đời khác.”
Với sự giúp sức của Montgomery, Pudeator và Runeswiz chắc chắn sẽ nhanh chóng đứng vững gót chân ở thị trường Anh Quốc, sau nhiều năm không thể chống lại thế độc quyền của ngân hàng yêu tinh Gringotts.
Cô Seraphina Pudeator chuẩn bị theo học năm cuối ở Ilvermorny, tiết lộ với chúng tôi rằng sẽ đến Runeswiz châu Âu thực tập ngay sau khi tốt nghiệp để hiểu biết thêm về tình hình ngành ngân hàng nơi đây, cũng như chuẩn bị cho kế hoạch mở rộng.
Còn cậu Von Montgomery sắp lên năm 4 ở Hogwarts, được bạn bè thầy cô đánh giá là nam sinh nổi trội nhất thế hệ mình, cũng như đã duy trì được mối quan hệ thân thiết với bạn bè chung phòng ký túc xá Slytherin, những người đều là hậu duệ của các dòng tộc danh giá gồm Dietrichson, Steffensen và Fernandes.”
Ở trang 2 này mới đăng hình chụp hai người trẻ tuổi, cô gái trẻ để tóc ngắn, gương mặt ăn ảnh bừng sáng trong khung hình, đứng cạnh cậu trai tóc bạch kim thậm chí cao ngang bằng cô dù cách nhau đến 3 tuổi.
Khép lại tờ báo, Giselle nhắm mắt tựa lưng vào thành ghế. Dạ dày quặn thắt, cơn đau bao tử kinh niên lại đến, mồ hôi lạnh đầm đìa, cơn đau quặn thắt ruột gan.
Không phải đau đớn cùng cực như lời nguyền tra tấn, từng vết d.a.o cứa in hằn vào tim, không cần m.á.u đổ cũng đủ thấy bi ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Không nhịn được nữa, cô gái nhỏ đổ gục xuống bàn, khóc lên từng tiếng nấc nghẹn ngào.
“花已开 没人来
其实根本不奇怪
夜里我就随着风雨摇摇摆
见到日头我就会哭出眼泪来
我是好美好美的红蔷薇
可恨老天不作美
被摘去花蕾
被剥去花蕊
可悲送人作玫瑰
地是床 天是被
流星是眼泪
有时醒 有时醉
大雁飞一个来回
又是喜 又是悲
春光不明媚
不后悔 不拖累.
美梦凋零似流水
夜里我就随着风雨摇摇摆
见到日头我就会哭出眼泪来
Hoa đã nở mà chẳng có người đến hái
Thực ra vốn chẳng hề hiếm thấy
Đêm đến đành mặc mình đung đưa theo mưa gió
Khi mặt trời ló rạng ta bật khóc mặc nước mắt rơi
Ta là đóa tường vi đỏ rất đẹp, rất rất đẹp
Chỉ hận ông trời chẳng chiều lòng
Nụ hoa được hái lấy
Hoa tàn bị bỏ đi
Làm hoa hồng tặng cho người thật đáng buồn
Đất là giường, trời làm chăn
Sao băng thành nước mắt
Có lúc tỉnh có lúc say
Một chú chim nhạn đã bay về
Vừa là niềm vui vừa là nỗi buồn
Cảnh xuân không tươi đẹp
Không nuối tiếc không níu kéo
Mộng đẹp úa tàn tựa dòng nước chảy đi
Đêm đến đành mặc mình đung đưa theo mưa gió
Khi mặt trời ló rạng ta bật khóc mặc nước mắt rơi”
(红蔷薇 - Tường Vi Đỏ - Hàn Hồng
Bản dịch từ wordpress akira0000)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương