Dưới Vọng Hương đài, hết thảy Phong Đô thành cũng trở nên nhỏ bé.

Giống như thần minh cao cao quan sát chúng sinh, bọn họ đã từng chân chính quan tâm tới sinh tử của phàm nhân bé như con kiến? “Thế giới này, thọ mệnh con người cũng không phải hoàn toàn được định sẵn. Con người nếu làm việc thiện, tích lũy âm đức có thể tăng trưởng thọ mệnh; Nếu như làm ác, phải thừa nhận nghiệp lực tự nhiên giảm thọ, đây là pháp tắc thiên địa.”

“Đúng vậy, điểm này chúng ta đều biết.”

Thế nhưng, Linh lại lộ ra một tia cười dữ tợn.

“Thiên địa pháp tắc? Thiên địa pháp tắc? Thật sự là thiên đại chê cười!”

Thế nào là thiên? Thế nào là địa?

“Ta khi còn sống thờ phụng Đạo giáo, vốn có đại công đức. Nguyên bản, có thể đạt được trên trăm năm thọ dương lại bị phán quan mạnh mẽ cướp đoạt!”

Nghe được những lời này của Linh, Hạ Hầu Tiêu Thạch hiển nhiên đã hiểu.

“Dương thọ do âm đức của ta tích lũy bị mạnh mẽ đoạt lấy, nguyên nhân sau này ta cũng đã điều tra rõ. Có một bộ phận quỷ hồn thông qua tu hành đạt được hương khói, sau đó đem một bộ phận cống hiến cho Diêm La điện, từ đó thu được dương thọ, có thể trở về dương gian. Đây chính là hiện thực. Nhưng muốn làm được cùng cần có đủ tu vi, tu vi Hạ Hầu gia tộc không đủ chỉ có thể dùng thủ đoạn lẻn vào âm phủ. Trên bản chất cũng không có bao nhiêu khác biệt.”

“Như vậy...... Ngươi là bị cướp đoạt dương thọ?”

“Đương nhiên. Trong hiện thực, tiền tài bị người có quyền thế dùng để giao dịch thì âm gian địa phủ chính là dùng dương thọ và minh tệ để trao đổi. Đây chính là hiện thực trần trụi.”

“Như vậy...... Vì cái gì người có thể sống đến ngày hôm nay?”

Tiếu ý của Linh ngày càng đậm.

“Ta dùng biện pháp giống như bọn họ.” Linh cười lạnh:“Chuyện người khác có thể làm được... vì sao ta không thể làm? Chỉ là, đường đường Diêm La Thiên Tử, Phong Đô đại đế, thế nhưng cũng ti bỉ vô sỉ như thế. Chân chính Lục Đạo Luân Hồi chi địa được an bài tại Nại Hà kiều. Nhưng...... Bọn họ lại ở phía dưới vọng hương đài an bài một Chuyển Sinh trì! Mà ở nơi đó, quỷ hồn nguyên bản có đại công đức bị đưa vào luân hồi, bí mật chiết tổn dương thọ của bọn họ!”

“Vọng Hương đài...... Phía dưới?”

“Đúng vậy. Đó là chuyển sinh trì bí mật trong Phong Đô thành.”

Trước mặt Diệp Tưởng là một quảng trường to lớn. Khí tức máu tanh nồng đậm cùng với oan hồn Vong Linh đang liều mạng giãy dụa tại đây!

“Những quỷ hồn này sẽ không đến Diêm La điện để được nhận thẩm phán, thời điểm tử vong không bệnh tật, không bị nửa điểm tổn thương liền bị quỷ sai mạnh mẽ câu hồn đi, sau đó đưa vào chuyển sinh trì bí mật này, hơn nữa bởi vì không thể làm giống như trình tự chuyển sinh, không thể để bọn họ uống canh Mạnh bà, cho nên sẽ được duy trì ký ức kiếp trước, bởi vậy đem bọn họ đầu nhập Súc Sinh đạo, Ngạ Quỷ đạo, ngay cả cơ hội tái sinh làm người cũng không có!”

Đây chính là chân tướng tàn khốc!

Cũng giống như ma cốc trên núi Rakmal, Thiên Đường Địa Ngục cùng âm gian địa phủ không có gì khác nhau, thứ gọi là công bình căn bản không tồn tại trên đời này!

“Làm trái thiên địa pháp tắc, hành vi bậc này chẳng phải nên bị thiên khiển sao!”

“Ha ha...... Thiên khiển? Chỉ có Nại Hà kiều cùng với sau Diêm La điện mới là nơi thiên địa pháp tắc giám thị tối nghiêm mật nhất, Vọng Hương đài...... Hừ, cũng giống như Thiên triều đế đô Bắc Kinh cùng với thành phố tỉnh lẻ, sẽ có bao nhiêu khác biệt đây? Từ khi ta dựa vào việc cống nộp minh tệ để đối lấy dương thọ, ta liền thề, ta muốn triệt để chúa tể sinh tử của mình, tuyệt đối không cho phép vong hồn của ta lại trở về âm gian địa phủ này một lần nữa! Mà muốn làm được điểm này, có hai loại biện pháp. Thứ nhất, vượt qua thiên kiếp lần thứ nhất, phá toái hư không, đứng hàng tiên ban! Loại thứ hai, chính là tiến vào Diêm La điện, cướp lấy Sinh Tử bộ!”

Tuy rằng Linh vẫn nói Hạ Hầu gia tộc điên cuồng, nhưng người chân chính điên cuồng phải là hắn mới đúng!

“Cho nên...... Ngươi vẫn luôn mưu tính lẻn vào âm phủ?”

“Ở trên thế giới này, người khát cầu trường sinh bất tử, Tần Thủy Hoàng không phải người thứ nhất, cũng tuyệt không phải người cuối cùng. Bản tính tham lam của nhân loại là không thay đổi, người, quỷ, thần, tiên không có ngoại lệ. Phàm là kẻ có trí tuệ sẽ có sở cầu. Hạ Hầu gia tộc chính là đối tượng lợi dụng tốt nhất ta tìm kiếm được. Chẳng qua, có Tần Quảng vương tọa trấn Diêm La điện, đánh vào như thế nào ta còn đang lo lắng...... Cho nên, muốn giải quyết vấn đề này, tất yếu phải khiến Tần Quảng vương rời khỏi Diêm La điện.”

Tất cả mọi chuyện Linh nói đều thông qua truyền âm mật, căn bản không có người nghe được.

Mà nghe đến đó, Hạ Hầu Tiêu Thạch sao còn không rõ?

“Nguyên lai...... Năm đó Hạ Hầu Thanh Liên là có ngươi thao túng phía sau màn?”

“Tự nhiên. Hơn nữa, nếu không phải dùng cách này áp chế Tần Quảng vương, hắn thân là Thập Điện Diêm La, Phong Đô đại đế, làm sao có khả năng đi đến dương gian, cùng một gia tộc phàm tục kết thành minh hôn?”

Cẩn thận ngẫm lại, đích xác như thế. Hạ Hầu gia tộc tại dương gian thực sự rất có danh, nhưng lúc ấy, cho dù là gia chủ Hạ Hầu Thập Dạ cũng không có năng lực đạt đến địa tiên, Diêm La vương sao có lý do kết thân với Hạ Hầu gia tộc? Lý do chỉ có một, nếu Hạ Hầu gia tộc nắm giữ chuyện Diêm La điện một mình thiết trí Chuyển Sinh trì, cướp đoạt công đức người khác, thu được bí mật quỷ hồn hối lộ tiết ra ngoài, hậu quả không thể lường được. Hạ Hầu gia tộc cũng không phải người chết, không chịu sự quản thúc của âm phủ. Mà nếu là người bình thường, trên Sinh Tử bộ có thể cắt giảm dương thọ của bọn họ, thế nhưng bọn hắn lại là người tu đạo, cho dù không thể Độ Kiếp thành tiên, thế nhưng bản thân người tu đạo đã có khả năng gia tăng thọ mệnh, chỉ là không thể vĩnh sinh mà thôi, không hoàn toàn bị Sinh Tử bộ chi phối, như vậy có thể kết thân với bọn họ, từ đó đổi lấy sự im lặng, tự nhiên không còn gì tốt hơn.

“Nguyên lai là như vậy...... Sau đó, thông qua kế hoạch của ngươi, Diêm Vương sẽ không thể trở về Diêm La điện! Như vậy, sự tồn tại của Hạ Hầu Dạ Vương cũng là ý của ngươi?”

“Đó là tự nhiên. Chẳng qua, hết thảy những chuyện này đều do Hạ Hầu Thanh Liên làm ra, ta chỉ ở sau màn thao túng mà thôi. Cứ như vậy, có Hạ Hầu Dạ Vương là Diêm La thái tử bị ta thao túng, lại có thể quang minh chính đại thu lấy bản đồ âm phủ! Phong Đô thật sự quá lớn, cho dù năm đó từng đi qua cũng vô pháp vẽ ra bản đồ chi tiết, chỉ có trải qua tuế nguyệt dài lâu, được vô số quỷ hồn tích lũy vẽ ra mới có được một tấm bản đồ hoàn chỉnh nối thẳng đến Diêm La điện!”

“Một khi đã như vậy...... vì cái gì ngươi lại muốn tự tay...... Phóng thích Diêm La vương?”

“Chỉ có thể nói, Hạ Hầu gia tộc thật sự quá mức bảo thủ. Kế hoạch của bọn họ là trên Nại Hà Kiều bày ra Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận, từ đó khiến huyết mạch Hạ Hầu gia tộc sau khi chết đạp lên Nại Hà kiều, thần hồn sẽ xúc phát Âm Dương nghịch loạn Ngũ Hành đại trận, từ đó khiến hồn phách có thể từ âm phủ truyền tống đến dương gian, sau đó đoạt xá trùng sinh! Đáng cười! Ta không phải người Hạ Hầu gia tộc, cho dù kế hoạch này thành công thì ta đâu có lợi ích gì? Cho nên chỉ có thể bức bách bọn hắn tiến vào Diêm La điện, ta mới có cơ hội đoạt được Sinh Tử bộ! Chỉ cần Sinh Tử bộ nằm trên tay ta, ta có thể khiến thọ mệnh của bản thân không bị Diêm La vương chưởng quản! tương phản, ta mới là Diêm Vương chân chính!”

Diêm Vương?

Dante nói đến đây hiển nhiên chính là lời kịch của nhân vật phản diện, trong lòng rất khinh thường thân phận Diêm Vương. Hắn ngày xưa chính là Địa Ngục vương thứ mười chín! Cái gọi là Diêm La vương, căn bản không được hắn đặt vào trong mắt!

Mà đối với hết thảy kế hoạch sau màn của Linh, Diệp Tưởng lúc này tự nhiên không biết. Nhưng trước mắt hắn chính là Chuyển Sinh trì đang tản ra nguyền rủa khủng bố nhất!

Vô số oan hồn bị đẩy vào Chuyển Sinh trì biến thành súc sinh, vỏn vẹn chỉ là tàn ảnh qua vô số tuế nguyệt lưu lại cũng có thể hình thành nguyền rủa đáng sợ như thế!

Chỉ riêng đứng ở nơi này cũng có thể cảm nhận được những vong hồn đang nức nở, khóc thảm!

Nơi này mới chân chính là Địa Ngục!

“Chỗ đó chính là...... bản thể của nguyền rủa?” Diệp Tưởng nhìn Chuyển Sinh trì tản ra âm khí như máu, giờ phút này, bọn họ ba người vô luận là ai cũng đều nửa bước khó đi, giống như đứng trên băng mỏng!

“Như thế nào có khả năng......” Nguyệt Quang cảm thụ âm khí này cũng phải hít vào một ngụm khí lạnh, đến tột cùng là có bao nhiêu oan hồn tản mát ra oán niệm cùng nguyền rủa đây?

Chung quanh không lúc nào là không có rất nhiều tàn ảnh quỷ hồn ẩn hiện. Những tàn ảnh này thế nhưng thỉnh thoảng còn lướt qua bên cạnh Diệp Tưởng cùng Nguyệt Quang, thậm chí còn trực tiếp xuyên qua người bọn họ!

Mà đúng lúc này, Vũ Sóc dần có một chút phản ứng.

Oán niệm cường liệt của đám quỷ hồn bắt đầu bị nàng hấp thu, cảm thụ......

Lúc này, Diệp Tưởng nhìn về Chuyển Sinh trì phía trước, trong âm khí khổng lồ dường như đang cất giấu thứ gì đó!

“Đó là......”

Diệp Tưởng bỗng nhiên hiểu được thứ mình nhìn thấy là gì!

“Ngưu Đầu! Mã Diện!”

Chuyển Sinh trì này có Ngưu Đầu cùng Mã Diện trông coi![ chưa xong còn tiếp ]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện